古诗词

徐泾教授求六一先生赞

周必大

我不识公,而哀斯文。wǒ bù shí gōng,ér āi sī wén。
稷言皋谟,宋艳班香。jì yán gāo mó,sòng yàn bān xiāng。
四海所宗,一乡何有。sì hǎi suǒ zōng,yī xiāng hé yǒu。
瞻之在前,瞠乎若后。zhān zhī zài qián,chēng hū ruò hòu。

周必大

宋吉州庐陵人,字子充,又字洪道,号省斋居士,晚号平园老叟。高宗绍兴二十一年进士。授徽州户曹,累迁监察御史。孝宗即位,除起居郎,应诏上十事,皆切时弊。权给事中,缴驳不避权幸。后任枢密使,创诸军点试法。淳熙十四年,拜右丞相,进左丞相。光宗时,封益国公。遭弹劾,出判潭州。宁宗初,以少傅致仕。卒谥文忠。工文词,有《玉堂类稿》、《玉堂杂记》、《平园集》、《省斋集》等八十一种,后人汇为《益国周文忠公全集》。(⊙《攻愧集》卷九四神道碑》 周必大的作品>>

猜您喜欢

送广西谭景先经干兼简赵帅

周必大

旧历南游上海航,今经铧觜下漓江。jiù lì nán yóu shàng hǎi háng,jīn jīng huá zī xià lí jiāng。
元戎正值诗书帅,廉使曾临父母邦。yuán róng zhèng zhí shī shū shuài,lián shǐ céng lín fù mǔ bāng。
不惮客从南去再,要陪驿召北来双。bù dàn kè cóng nán qù zài,yào péi yì zhào běi lái shuāng。
水衡自古同丞拜,岂必红蕖映碧幢。shuǐ héng zì gǔ tóng chéng bài,qǐ bì hóng qú yìng bì chuáng。

次韵马惟良亦乐园

周必大

满腹诗书却灌园,固应浩养百忧宽。mǎn fù shī shū què guàn yuán,gù yīng hào yǎng bǎi yōu kuān。
竹林松径长萧爽,柳色花光自际蟠。zhú lín sōng jìng zhǎng xiāo shuǎng,liǔ sè huā guāng zì jì pán。
贡焙延曾春泛雪,乡醪醉客夜倾丹。gòng bèi yán céng chūn fàn xuě,xiāng láo zuì kè yè qīng dān。
当年悔不分银菟,空把新诗反复观。dāng nián huǐ bù fēn yín tú,kōng bǎ xīn shī fǎn fù guān。

绍兴丙寅侍伯父赴辰州宿长沙驿今四十七年驿敝重修感旧成诗录呈子中兄并示子开弟

周必大

朝宗元以汴为京,闽广江湖此问津。cháo zōng yuán yǐ biàn wèi jīng,mǐn guǎng jiāng hú cǐ wèn jīn。
南渡苦无三宿客,北征时有五溪宾。nán dù kǔ wú sān sù kè,běi zhēng shí yǒu wǔ xī bīn。
壮游我亦深怀旧,传舍人皆劝作新。zhuàng yóu wǒ yì shēn huái jiù,chuán shě rén jiē quàn zuò xīn。
契阔谁怜今四纪,欲论前事只三人。qì kuò shuí lián jīn sì jì,yù lùn qián shì zhǐ sān rén。

寄题张元善总领新作楚观

周必大

章华芜没岳阳城,风月还从此地分。zhāng huá wú méi yuè yáng chéng,fēng yuè hái cóng cǐ dì fēn。
目极洪流江接汉,胸吞大泽梦连云。mù jí hóng liú jiāng jiē hàn,xiōng tūn dà zé mèng lián yún。
年丰栖亩粮盈野,士饱腾槽马轶群。nián fēng qī mǔ liáng yíng yě,shì bǎo téng cáo mǎ yì qún。
收取关河报明主,云台烟阁伫奇勋。shōu qǔ guān hé bào míng zhǔ,yún tái yān gé zhù qí xūn。

程元成待制书来叙别圃揽有亭葵心秀野二堂之胜见索恶语老病不暇遍赋谩往一篇

周必大

烛引金莲白玉堂,宫垂银榜左春坊。zhú yǐn jīn lián bái yù táng,gōng chuí yín bǎng zuǒ chūn fāng。
毛曾久倚黄门树,武子今封召伯棠。máo céng jiǔ yǐ huáng mén shù,wǔ zi jīn fēng zhào bó táng。
揽有羡君花竹秀,课无怜我簿书忙。lǎn yǒu xiàn jūn huā zhú xiù,kè wú lián wǒ bù shū máng。
欲知两地相同处,亭午葵心向太阳。yù zhī liǎng dì xiāng tóng chù,tíng wǔ kuí xīn xiàng tài yáng。

十一月二十七日刘公度徐用之许相过公度居忧止酒用之偶食素适有饷小春团茶者因成拙诗奉简

周必大

平日何曾忘穆生,如今胡不饮公荣。píng rì hé céng wàng mù shēng,rú jīn hú bù yǐn gōng róng。
颇嫌性僻嵇中散,为怕情伤阮步兵。pǒ xián xìng pì jī zhōng sàn,wèi pà qíng shāng ruǎn bù bīng。
美意正须羹碧涧,衰颜聊复饭青精。měi yì zhèng xū gēng bì jiàn,shuāi yán liáo fù fàn qīng jīng。
更携天上新圆月,同试沙瓶雪水清。gèng xié tiān shàng xīn yuán yuè,tóng shì shā píng xuě shuǐ qīng。

任漕子严

周必大

壮志宵兴著祖鞭,雄辞锐欲勒燕然。zhuàng zhì xiāo xīng zhù zǔ biān,xióng cí ruì yù lēi yàn rán。
一生仅踏金门地,半世常游玉笥天。yī shēng jǐn tà jīn mén dì,bàn shì cháng yóu yù sì tiān。
胜墅棋高无敌手,夺袍句好有新编。shèng shù qí gāo wú dí shǒu,duó páo jù hǎo yǒu xīn biān。
高风高上凌云阁,那复观梅月照筵。gāo fēng gāo shàng líng yún gé,nà fù guān méi yuè zhào yán。

程元成待制宠示和篇其自序用乐天尹洛并一渔翁事可谓精切叹服不已再次韵奉酬

周必大

侍冠早已挂朝堂,乡县荣标昼锦坊。shì guān zǎo yǐ guà cháo táng,xiāng xiàn róng biāo zhòu jǐn fāng。
尚记香山曾尹洛,更同鲁国欲渔棠。shàng jì xiāng shān céng yǐn luò,gèng tóng lǔ guó yù yú táng。
春风醉客金丝缓,夜烛弹棋玉石忙。chūn fēng zuì kè jīn sī huǎn,yè zhú dàn qí yù shí máng。
应笑汲卿犹未去,强扶衰病理淮阳。yīng xiào jí qīng yóu wèi qù,qiáng fú shuāi bìng lǐ huái yáng。

送孙从之秘监归朝供职

周必大

蚤看媠鹏万里风,晚陪剑履大明宫。zǎo kàn tuǒ péng wàn lǐ fēng,wǎn péi jiàn lǚ dà míng gōng。
谁知九郡提封广,还许三年使事同。shuí zhī jiǔ jùn tí fēng guǎng,hái xǔ sān nián shǐ shì tóng。
我合挂冠寻旧隐,君当补衮用新功。wǒ hé guà guān xún jiù yǐn,jūn dāng bǔ gǔn yòng xīn gōng。
中兴盛事人应说,五纪吾邦四少蓬。zhōng xīng shèng shì rén yīng shuō,wǔ jì wú bāng sì shǎo péng。

腊旦大雪运使何同叔送羊羔酒拙诗为谢

周必大

未雪兵厨已击鲜,雪中从事到尊前。wèi xuě bīng chú yǐ jī xiān,xuě zhōng cóng shì dào zūn qián。
浅斟未办销金帐,快泻聊凭药玉船。qiǎn zhēn wèi bàn xiāo jīn zhàng,kuài xiè liáo píng yào yù chuán。
醉梦免教园踏菜,富儿休诧馔罗膻。zuì mèng miǎn jiào yuán tà cài,fù ér xiū chà zhuàn luó shān。
烂头自合侯关内,何必移封向酒泉。làn tóu zì hé hóu guān nèi,hé bì yí fēng xiàng jiǔ quán。

上巳访杨廷秀赏牡丹于御书匾榜之斋其东园仅一亩为术者九名曰三三径意象绝新

周必大

杨监全胜贺监家,赐湖岂比赐书华。yáng jiān quán shèng hè jiān jiā,cì hú qǐ bǐ cì shū huá。
四环自斸三三径,顷刻常开七七花。sì huán zì zhǔ sān sān jìng,qǐng kè cháng kāi qī qī huā。
门外有田聊伏腊,望中无处不烟霞。mén wài yǒu tián liáo fú là,wàng zhōng wú chù bù yān xiá。
却惭下客非摩诘,无画无诗只谩夸。què cán xià kè fēi mó jí,wú huà wú shī zhǐ mán kuā。

仆营小圃方两月而张坦夫

周必大

百年种德十年栽,映带云岩与月台。bǎi nián zhǒng dé shí nián zāi,yìng dài yún yán yǔ yuè tái。
无问四时留客醉,何曾一日不花开。wú wèn sì shí liú kè zuì,hé céng yī rì bù huā kāi。
人人争羡富登览,物物岂知工剪裁。rén rén zhēng xiàn fù dēng lǎn,wù wù qǐ zhī gōng jiǎn cái。
我比樊须身更老,只今学圃亦悠哉。wǒ bǐ fán xū shēn gèng lǎo,zhǐ jīn xué pǔ yì yōu zāi。

庆元乙卯某与欧阳伯威

周必大

结茅近市压平川,围棘争门想少年。jié máo jìn shì yā píng chuān,wéi jí zhēng mén xiǎng shǎo nián。
鹿记杨侯歌始举,鹤归丁令化飞仙。lù jì yáng hóu gē shǐ jǔ,hè guī dīng lìng huà fēi xiān。
诗场曾作推敲手,文会今随出入肩。shī chǎng céng zuò tuī qiāo shǒu,wén huì jīn suí chū rù jiān。
同甲唱酬殊未已,首篇聊记老而传。tóng jiǎ chàng chóu shū wèi yǐ,shǒu piān liáo jì lǎo ér chuán。

彭孝求

周必大

占断春光及夏初,琉璃剪叶朵珊瑚。zhàn duàn chūn guāng jí xià chū,liú lí jiǎn yè duǒ shān hú。
休论花品同而异,且咏诗人乐且吁。xiū lùn huā pǐn tóng ér yì,qiě yǒng shī rén lè qiě xū。
北第莫辞金凿落,南禅争看玉盘盂。běi dì mò cí jīn záo luò,nán chán zhēng kàn yù pán yú。
彭宣微恙何妨醉,自有娇痴婢子扶。péng xuān wēi yàng hé fáng zuì,zì yǒu jiāo chī bì zi fú。

鱼儿牡丹得之湘中花红而蕊白状类双鱼累累相比枝不能胜压而下垂若俯首然鼻目良可辨叶与牡丹无异亦以二月开因是得名其干则芍药也予命曰花嫔而赋是诗闻江东山谷间甚多

周必大

天教姚魏主芳菲,合有宫嫔次列妃。tiān jiào yáo wèi zhǔ fāng fēi,hé yǒu gōng pín cì liè fēi。
玉颈圆瑳宜粉面,霞裙深染学翚衣。yù jǐng yuán cuō yí fěn miàn,xiá qún shēn rǎn xué huī yī。
枝头窈窕鱼双贯,风里蹁跹凤对飞。zhī tóu yǎo tiǎo yú shuāng guàn,fēng lǐ pián xiān fèng duì fēi。
莫把根苗方芍药,留春不似送将归。mò bǎ gēn miáo fāng sháo yào,liú chūn bù shì sòng jiāng guī。