古诗词

交翠亭

左纬

地胜多乔木,亭幽阚古墉。dì shèng duō qiáo mù,tíng yōu hǎn gǔ yōng。
春梢经雨合,晚色过烟浓。chūn shāo jīng yǔ hé,wǎn sè guò yān nóng。
影落琴书遍,声穿户牖重。yǐng luò qín shū biàn,shēng chuān hù yǒu zhòng。
鸾栖应不久,枳棘若为容。luán qī yīng bù jiǔ,zhǐ jí ruò wèi róng。

左纬

左纬(?~约1142)字经臣,号委羽居士,黄岩县(今浙江黄岩区)城东永宁山下人。少时以诗文闻名台州。早岁从事举子业,后以为此不足为学,弃去,终身未仕。 左纬的作品>>

猜您喜欢

桃源洞

左纬

刘郎何用忆尘寰,旧路重寻事已难。liú láng hé yòng yì chén huán,jiù lù zhòng xún shì yǐ nán。
古意飘零无处觅,藤萦溪色上阑干。gǔ yì piāo líng wú chù mì,téng yíng xī sè shàng lán gàn。

桃源洞

左纬

浮杯石上坐多时,手弄沧浪客思迟。fú bēi shí shàng zuò duō shí,shǒu nòng cāng làng kè sī chí。
片片落花收拾看,洞中疑有旧题诗。piàn piàn luò huā shōu shí kàn,dòng zhōng yí yǒu jiù tí shī。

桃源洞

左纬

青山簇簇水湾湾,洞户应将玉锁关。qīng shān cù cù shuǐ wān wān,dòng hù yīng jiāng yù suǒ guān。
饮罢出来红日晚,一声鸡犬悟人间。yǐn bà chū lái hóng rì wǎn,yī shēng jī quǎn wù rén jiān。

天台道中

左纬

乱山深处是仙家,海变桑田日未斜。luàn shān shēn chù shì xiān jiā,hǎi biàn sāng tián rì wèi xié。
为有慈亲倚门望,却愁溪上见桃花。wèi yǒu cí qīn yǐ mén wàng,què chóu xī shàng jiàn táo huā。

石新妇

左纬

烟萝为髻雾为巾,独立江边经月春。yān luó wèi jì wù wèi jīn,dú lì jiāng biān jīng yuè chūn。
无故被人呼作妇,不知谁是画眉人。wú gù bèi rén hū zuò fù,bù zhī shuí shì huà méi rén。

题正等院竹轩

左纬

山色重重锁碧萝,更栽修竹在山阿。shān sè zhòng zhòng suǒ bì luó,gèng zāi xiū zhú zài shān ā。
老僧不识春头面,但见阶前新笋多。lǎo sēng bù shí chūn tóu miàn,dàn jiàn jiē qián xīn sǔn duō。

送别

左纬

骑马出门三月暮,杨花无赖雪漫天。qí mǎ chū mén sān yuè mù,yáng huā wú lài xuě màn tiān。
客情惟有夜难过,宿处先寻无杜鹃。kè qíng wéi yǒu yè nán guò,sù chù xiān xún wú dù juān。

次韵呈天台宰

左纬

仆也不自知,爱诗已成癖。pū yě bù zì zhī,ài shī yǐ chéng pǐ。
有作盈一囊,无人为捃摭。yǒu zuò yíng yī náng,wú rén wèi jùn zhí。
将求识者观,千里事行役。jiāng qiú shí zhě guān,qiān lǐ shì xíng yì。
扬舲入武林,祢刺久未释。yáng líng rù wǔ lín,mí cì jiǔ wèi shì。
一日谒尚书,尚书为虚席。yī rì yè shàng shū,shàng shū wèi xū xí。
号仆以诗人,声名从此得。hào pū yǐ shī rén,shēng míng cóng cǐ dé。
日上尚书堂,见公于侍侧。rì shàng shàng shū táng,jiàn gōng yú shì cè。
公时访天台,颇恨未尝识。gōng shí fǎng tiān tái,pǒ hèn wèi cháng shí。
洎仆将告归,赠言羡好色。jì pū jiāng gào guī,zèng yán xiàn hǎo sè。
岁月不我留,八年如顷刻。suì yuè bù wǒ liú,bā nián rú qǐng kè。
俄闻绾铜符,无乃慰平昔。é wén wǎn tóng fú,wú nǎi wèi píng xī。
自古神仙才,多居隐吏职。zì gǔ shén xiān cái,duō jū yǐn lì zhí。
岂不见王乔,叶县飞双舄。qǐ bù jiàn wáng qiáo,yè xiàn fēi shuāng xì。
又不见葛洪,句漏流丹石。yòu bù jiàn gé hóng,jù lòu liú dān shí。
付公以天台,人事有中的。fù gōng yǐ tiān tái,rén shì yǒu zhōng de。
兹山八百里,窈窕多奇迹。zī shān bā bǎi lǐ,yǎo tiǎo duō qí jì。
桐柏古洞天,金庭在其域。tóng bǎi gǔ dòng tiān,jīn tíng zài qí yù。
三灾不能侵,历数无终极。sān zāi bù néng qīn,lì shù wú zhōng jí。
景命今始兴,吾君寿千亿。jǐng mìng jīn shǐ xīng,wú jūn shòu qiān yì。
公名亦俱传,何啻登仙籍。gōng míng yì jù chuán,hé chì dēng xiān jí。
仆虽生此邦,仙果未得食。pū suī shēng cǐ bāng,xiān guǒ wèi dé shí。
今日返问公,何处桃花碧。jīn rì fǎn wèn gōng,hé chù táo huā bì。
公疑我骨凡,未肯言消息。gōng yí wǒ gǔ fán,wèi kěn yán xiāo xī。
骨凡安敢辞,此桃亦终觅。gǔ fán ān gǎn cí,cǐ táo yì zhōng mì。

大观戊子秋七月大雨洪水薄城几至奔决太守李公出祷城上即刻雨止水势为杀而民获免焉因叙其所见为古体诗五十韵且言台之城不可不修也

左纬

立秋亦云久,凉飙何参差。lì qiū yì yún jiǔ,liáng biāo hé cān chà。
蓐收气力弱,炎帝从见欺。rù shōu qì lì ruò,yán dì cóng jiàn qī。
赤云热如火,反甚盛夏时。chì yún rè rú huǒ,fǎn shén shèng xià shí。
阴阳互击薄,变动不可期。yīn yáng hù jī báo,biàn dòng bù kě qī。
飓风欻卷地,急雨如崩犁。jù fēng chuā juǎn dì,jí yǔ rú bēng lí。
屋瓦逗飞鸟,云楠棼乱丝。wū wǎ dòu fēi niǎo,yún nán fén luàn sī。
暗恐江汉覆,又疑山岳隳。àn kǒng jiāng hàn fù,yòu yí shān yuè huī。
百川肆横流,倏忽漱城陲。bǎi chuān sì héng liú,shū hū shù chéng chuí。
居民类烧蚁,惶恐不自持。jū mín lèi shāo yǐ,huáng kǒng bù zì chí。
为鱼在顷刻,呼叫声何悲。wèi yú zài qǐng kè,hū jiào shēng hé bēi。
我公初不动,徐问其所为。wǒ gōng chū bù dòng,xú wèn qí suǒ wèi。
以谓吾在是,水其为民疵。yǐ wèi wú zài shì,shuǐ qí wèi mín cī。
驾言径往视,朝服来登陴。jià yán jìng wǎng shì,cháo fú lái dēng pí。
狂澜吼而至,公亦为兴咨。kuáng lán hǒu ér zhì,gōng yì wèi xīng zī。
端物叩头立,逡巡以致辞。duān wù kòu tóu lì,qūn xún yǐ zhì cí。
公辞殆未毕,水还疾如驰。gōng cí dài wèi bì,shuǐ hái jí rú chí。
回首望黑云,忽然见明曦。huí shǒu wàng hēi yún,hū rán jiàn míng xī。
雨师不得逞,风伯无所施。yǔ shī bù dé chěng,fēng bó wú suǒ shī。
少皞独行令,昊天青四垂。shǎo hào dú xíng lìng,hào tiān qīng sì chuí。
吁哉是可骇,神速至于斯。xū zāi shì kě hài,shén sù zhì yú sī。
苍苍其天乎,所听信已卑。cāng cāng qí tiān hū,suǒ tīng xìn yǐ bēi。
公言我不闻,岂谓天闻其。gōng yán wǒ bù wén,qǐ wèi tiān wén qí。
古人称至信,水火蹈不疑。gǔ rén chēng zhì xìn,shuǐ huǒ dǎo bù yí。
天人虽限绝,吻合无由私。tiān rén suī xiàn jué,wěn hé wú yóu sī。
宋景出言三,荧惑为之移。sòng jǐng chū yán sān,yíng huò wèi zhī yí。
今公不待再,水灾迄免罹。jīn gōng bù dài zài,shuǐ zāi qì miǎn lí。
惟公古君子,诚信本天资。wéi gōng gǔ jūn zi,chéng xìn běn tiān zī。
行藏即造化,神速固其宜。xíng cáng jí zào huà,shén sù gù qí yí。
嗟我海邦民,此患常羁縻。jiē wǒ hǎi bāng mín,cǐ huàn cháng jī mí。
往岁雨暴作,水行适及榱。wǎng suì yǔ bào zuò,shuǐ xíng shì jí cuī。
城坏而入水,黎民无孑遗。chéng huài ér rù shuǐ,lí mín wú jié yí。
官府一朝废,所亡盖不赀。guān fǔ yī cháo fèi,suǒ wáng gài bù zī。
朝廷痛民害,大为筑城池。cháo tíng tòng mín hài,dà wèi zhù chéng chí。
中间水屡溢,几乎与城夷。zhōng jiān shuǐ lǚ yì,jǐ hū yǔ chéng yí。
城坚水无隙,民处不复危。chéng jiān shuǐ wú xì,mín chù bù fù wēi。
今则城已敝,阙落空残壝。jīn zé chéng yǐ bì,quē luò kōng cán wěi。
如闻去岁冬,我公闻上司。rú wén qù suì dōng,wǒ gōng wén shàng sī。
此实民之急,请从官缮裨。cǐ shí mín zhī jí,qǐng cóng guān shàn bì。
上司靳省费,移牒犹难之。shàng sī jìn shěng fèi,yí dié yóu nán zhī。
民心日懔懔,见雨常颦眉。mín xīn rì lǐn lǐn,jiàn yǔ cháng pín méi。
但恐水不至,水至决不支。dàn kǒng shuǐ bù zhì,shuǐ zhì jué bù zhī。
前日果见此,必知其知随。qián rì guǒ jiàn cǐ,bì zhī qí zhī suí。
又安知我公,有道众莫窥。yòu ān zhī wǒ gōng,yǒu dào zhòng mò kuī。
救汝于沟壑,夺汝于蛟螭。jiù rǔ yú gōu hè,duó rǔ yú jiāo chī。
举眼看三光,措身于两仪。jǔ yǎn kàn sān guāng,cuò shēn yú liǎng yí。
公德大如许,汝知乎不知。gōng dé dà rú xǔ,rǔ zhī hū bù zhī。
恶呼汝至愚,岂能事远思。è hū rǔ zhì yú,qǐ néng shì yuǎn sī。
此城苟未修,此患终未离。cǐ chéng gǒu wèi xiū,cǐ huàn zhōng wèi lí。
明年公且去,水来将赖谁。míng nián gōng qiě qù,shuǐ lái jiāng lài shuí。
愿公尚怜汝,再请而勿辞。yuàn gōng shàng lián rǔ,zài qǐng ér wù cí。
城修有二利,官帑皆在兹。chéng xiū yǒu èr lì,guān tǎng jiē zài zī。

避贼书事十三首

左纬

凶贼意何惨,杀人焚其庐。xiōng zéi yì hé cǎn,shā rén fén qí lú。
我命虽仅免,我家已为墟。wǒ mìng suī jǐn miǎn,wǒ jiā yǐ wèi xū。
譬如巢南鸟,巢破不得居。pì rú cháo nán niǎo,cháo pò bù dé jū。
朔风吹黄草,飞去将何如。shuò fēng chuī huáng cǎo,fēi qù jiāng hé rú。

避贼书事十三首

左纬

生长城市间,吾其患驱逐。shēng zhǎng chéng shì jiān,wú qí huàn qū zhú。
贼人俄涨天,举家如奔鹿。zéi rén é zhǎng tiān,jǔ jiā rú bēn lù。
入山恐不深,但冀免杀戮。rù shān kǒng bù shēn,dàn jì miǎn shā lù。
贼平无所归,独倚青松哭。zéi píng wú suǒ guī,dú yǐ qīng sōng kū。

避贼书事十三首

左纬

怀宝恐吾累,蔽形何可遗。huái bǎo kǒng wú lèi,bì xíng hé kě yí。
囊衣入山谷,势急还弃之。náng yī rù shān gǔ,shì jí hái qì zhī。
及至出山日,秋风吹树枝。jí zhì chū shān rì,qiū fēng chuī shù zhī。
免为刀兵鬼,冻死宜无辞。miǎn wèi dāo bīng guǐ,dòng sǐ yí wú cí。

避贼书事十三首

左纬

贼来属初夏,逃去穷幽荒。zéi lái shǔ chū xià,táo qù qióng yōu huāng。
山深松萝密,野旷草木长。shān shēn sōng luó mì,yě kuàng cǎo mù zhǎng。
蟒蛇大如树,见我不忍伤。mǎng shé dà rú shù,jiàn wǒ bù rěn shāng。
贼固不如蟒,害人无善良。zéi gù bù rú mǎng,hài rén wú shàn liáng。

避贼书事十三首

左纬

搜山辄纵火,蹑迹皆操刀。sōu shān zhé zòng huǒ,niè jì jiē cāo dāo。
小儿饥火逼,掩口俾勿号。xiǎo ér jī huǒ bī,yǎn kǒu bǐ wù hào。
勿号可禁止,饥火弥煎熬。wù hào kě jìn zhǐ,jī huǒ mí jiān áo。
吾人古有命,困仆犹能逃。wú rén gǔ yǒu mìng,kùn pū yóu néng táo。

避贼书事十三首

左纬

十迁昧南北,终岁在路歧。shí qiān mèi nán běi,zhōng suì zài lù qí。
霜坚啮我足,风冽剥我肌。shuāng jiān niè wǒ zú,fēng liè bō wǒ jī。
艰难固其分,衰老难支持。jiān nán gù qí fēn,shuāi lǎo nán zhī chí。
白骨乱荒草,百迁亦不辞。bái gǔ luàn huāng cǎo,bǎi qiān yì bù cí。
531234