古诗词

酬罗季康二首

廖行之

自怜疏拙百奚宜,不省胡颜可媚时。zì lián shū zhuō bǎi xī yí,bù shěng hú yán kě mèi shí。
驰骛功名非我事,欢娱菽水只心知。chí wù gōng míng fēi wǒ shì,huān yú shū shuǐ zhǐ xīn zhī。
风姿故陋难施粉,面目堪憎正类倛。fēng zī gù lòu nán shī fěn,miàn mù kān zēng zhèng lèi qī。
惟有灵台亦裴度,到君明眼不能欺。wéi yǒu líng tái yì péi dù,dào jūn míng yǎn bù néng qī。

廖行之

廖行之(1137~1189) ,字天民,号省斋,南宋衡州(今湖南省衡阳市)人。孝宗淳熙十一年(1184)进士,调岳州巴陵尉。未数月,以母老归养。告满,改授潭州宁乡主簿,未赴而卒,时淳熙十六年。品行端正,留心经济之学。遗著由其子谦编为《省斋文集》十卷,已佚。 廖行之的作品>>

猜您喜欢

山居三首

廖行之

鸟语唤回春梦,鸡声叫出朝暾。niǎo yǔ huàn huí chūn mèng,jī shēng jiào chū cháo tūn。
一段可人晴景,几家深处田村。yī duàn kě rén qíng jǐng,jǐ jiā shēn chù tián cūn。

山居三首

廖行之

暖地池塘早绿,春和笋蕨先肥。nuǎn dì chí táng zǎo lǜ,chūn hé sǔn jué xiān féi。
惯作田家活计,懒随廛市关机。guàn zuò tián jiā huó jì,lǎn suí chán shì guān jī。

山居三首

廖行之

贵贱孰欣孰戚,穷通何损何加。guì jiàn shú xīn shú qī,qióng tōng hé sǔn hé jiā。
成毁举同堕甑,妍媸不属铅华。chéng huǐ jǔ tóng duò zèng,yán chī bù shǔ qiān huá。