古诗词

和武公望雪梅五首

廖行之

雪里最怜梅破萼,花时那负岁寒心。xuě lǐ zuì lián méi pò è,huā shí nà fù suì hán xīn。
不因王子聊乘兴,争得林逋为赏音。bù yīn wáng zi liáo chéng xīng,zhēng dé lín bū wèi shǎng yīn。

廖行之

廖行之(1137~1189) ,字天民,号省斋,南宋衡州(今湖南省衡阳市)人。孝宗淳熙十一年(1184)进士,调岳州巴陵尉。未数月,以母老归养。告满,改授潭州宁乡主簿,未赴而卒,时淳熙十六年。品行端正,留心经济之学。遗著由其子谦编为《省斋文集》十卷,已佚。 廖行之的作品>>

猜您喜欢

再次武公望雪梅韵五首

廖行之

自有天香轧魏姚,何须裂麝与涂椒。zì yǒu tiān xiāng yà wèi yáo,hé xū liè shè yǔ tú jiāo。
蜡梅卑俗红梅媚,漫与增添本草条。là méi bēi sú hóng méi mèi,màn yǔ zēng tiān běn cǎo tiáo。

再次武公望雪梅韵五首

廖行之

休论青琐与黄扉,只有西湖不受欺。xiū lùn qīng suǒ yǔ huáng fēi,zhǐ yǒu xī hú bù shòu qī。
每向冰霜见全操,笑渠长夏受蒸炊。měi xiàng bīng shuāng jiàn quán cāo,xiào qú zhǎng xià shòu zhēng chuī。

和周少晰咏梅韵五首

廖行之

孤根应得暖先回,天惜花房遣护开。gū gēn yīng dé nuǎn xiān huí,tiān xī huā fáng qiǎn hù kāi。
早是冰肌自清绝,却因冠玉更奇瑰。zǎo shì bīng jī zì qīng jué,què yīn guān yù gèng qí guī。

和周少晰咏梅韵五首

廖行之

太息凋年雨木冰,岁寒心事属何人。tài xī diāo nián yǔ mù bīng,suì hán xīn shì shǔ hé rén。
携筇试绕墙边树,喜见琼林第一春。xié qióng shì rào qiáng biān shù,xǐ jiàn qióng lín dì yī chūn。

和周少晰咏梅韵五首

廖行之

银色诸天渺不穷,森罗万象匪磨镕。yín sè zhū tiān miǎo bù qióng,sēn luó wàn xiàng fěi mó róng。
眼明的历南枝好,绝胜瑶台月下逢。yǎn míng de lì nán zhī hǎo,jué shèng yáo tái yuè xià féng。

和周少晰咏梅韵五首

廖行之

天姿不解入时妆,缀佩联琼特地芳。tiān zī bù jiě rù shí zhuāng,zhuì pèi lián qióng tè dì fāng。
几日东风回陇首,却教群卉羡天香。jǐ rì dōng fēng huí lǒng shǒu,què jiào qún huì xiàn tiān xiāng。

和周少晰咏梅韵五首

廖行之

弱植卑丛冻易摧,百花谁伴雪花开。ruò zhí bēi cóng dòng yì cuī,bǎi huā shuí bàn xuě huā kāi。
如今最识春先处,红紫纷纷亦漫栽。rú jīn zuì shí chūn xiān chù,hóng zǐ fēn fēn yì màn zāi。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

五世儒冠愧甲门,沧浪何意濯尘缨。wǔ shì rú guān kuì jiǎ mén,cāng làng hé yì zhuó chén yīng。
不嫌山鬼揶揄笑,宁得齐儿舒缓名。bù xián shān guǐ yé yú xiào,níng dé qí ér shū huǎn míng。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

吾祖元丰一桂枝,百年门户尚馀辉。wú zǔ yuán fēng yī guì zhī,bǎi nián mén hù shàng yú huī。
箕裘敢说韦平事,且学宽饶衣短衣。jī qiú gǎn shuō wéi píng shì,qiě xué kuān ráo yī duǎn yī。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

正学心端不论材,吁嗟媒禄漫梯阶。zhèng xué xīn duān bù lùn cái,xū jiē méi lù màn tī jiē。
岁寒万木多摧折,凛凛乔松不可埋。suì hán wàn mù duō cuī zhé,lǐn lǐn qiáo sōng bù kě mái。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

千户侯封有国权,裁能姜韭当畦千。qiān hù hóu fēng yǒu guó quán,cái néng jiāng jiǔ dāng qí qiān。
如今谁是凄凉尉,却有新诗可手编。rú jīn shuí shì qī liáng wèi,què yǒu xīn shī kě shǒu biān。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

平生南岳望重湖,烟霭苍茫认有无。píng shēng nán yuè wàng zhòng hú,yān ǎi cāng máng rèn yǒu wú。
可是能来访苗俗,只今风化已唐虞。kě shì néng lái fǎng miáo sú,zhǐ jīn fēng huà yǐ táng yú。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

藉甚家声杜小冠,公侯衮衮照门阑。jí shén jiā shēng dù xiǎo guān,gōng hóu gǔn gǔn zhào mén lán。
培风小作湖山隐,九万扶摇正好看。péi fēng xiǎo zuò hú shān yǐn,jiǔ wàn fú yáo zhèng hǎo kàn。

和宗秀才惠诗七首

廖行之

有道如君方杜门,无能惭我亦乘轩。yǒu dào rú jūn fāng dù mén,wú néng cán wǒ yì chéng xuān。
殷勤好在经纶学,早晚亲承雨露恩。yīn qín hǎo zài jīng lún xué,zǎo wǎn qīn chéng yǔ lù ēn。

上浙西张帅十首

廖行之

先世精忠百世尊,重扶日月正乾坤。xiān shì jīng zhōng bǎi shì zūn,zhòng fú rì yuè zhèng qián kūn。
岁寒最见乔松节,凛凛清规在子孙。suì hán zuì jiàn qiáo sōng jié,lǐn lǐn qīng guī zài zi sūn。