古诗词

和前人韵赋昌溪洞口

阳枋

洞口天容黯,灵宫暂洁斋。dòng kǒu tiān róng àn,líng gōng zàn jié zhāi。
中宵轻霢霂,向晚卷云霾。zhōng xiāo qīng mài mù,xiàng wǎn juǎn yún mái。
岩削苍璆璧,峰攒碧玉钗。yán xuē cāng qiú bì,fēng zǎn bì yù chāi。
水花纷迸峡,石乳溜垂崖。shuǐ huā fēn bèng xiá,shí rǔ liū chuí yá。
喷浪迟归舫,穿涛急去?。pēn làng chí guī fǎng,chuān tāo jí qù pái。
布飞千丈直,屏立半空排。bù fēi qiān zhàng zhí,píng lì bàn kōng pái。
木任岩藤束,花从涧草埋。mù rèn yán téng shù,huā cóng jiàn cǎo mái。
高猿枝袅袅,幽鸟韵喈喈。gāo yuán zhī niǎo niǎo,yōu niǎo yùn jiē jiē。
亭午烟光冷,深春风色?。tíng wǔ yān guāng lěng,shēn chūn fēng sè jiē。
便疑尘世隔,直与洞仙偕。biàn yí chén shì gé,zhí yǔ dòng xiān xié。
意得诗偏好,情闲乐可涯。yì dé shī piān hǎo,qíng xián lè kě yá。
寄言轩冕客,名利莫装怀。jì yán xuān miǎn kè,míng lì mò zhuāng huái。

阳枋

宋合州巴川人,初名昌朝,字宗骥,一字正父,号字溪。理宗淳祐元年赐进士出身。历昌州监酒税、大宁理掾,绍庆学官。尝从渊游,人称大阳先生。有《易说》、《字溪集》。 阳枋的作品>>

猜您喜欢

和桃源宰赵存礼韵

阳枋

三时不害试鸠工,筑凿轮舆职自攻。sān shí bù hài shì jiū gōng,zhù záo lún yú zhí zì gōng。
利器只因盘错见,淳风须信古今同。lì qì zhǐ yīn pán cuò jiàn,chún fēng xū xìn gǔ jīn tóng。
野桃川谷逢人好,春草池塘待雪融。yě táo chuān gǔ féng rén hǎo,chūn cǎo chí táng dài xuě róng。
洞口果教花似旧,支筇未肯作衰翁。dòng kǒu guǒ jiào huā shì jiù,zhī qióng wèi kěn zuò shuāi wēng。

回奉节宰阳季明

阳枋

只缘心地乐宽平,便把青衫付外心。zhǐ yuán xīn dì lè kuān píng,biàn bǎ qīng shān fù wài xīn。
健羡春莺娇出谷,自惭宿鸟倦投林。jiàn xiàn chūn yīng jiāo chū gǔ,zì cán sù niǎo juàn tóu lín。
光阴有限嗟空度,义理无穷要极深。guāng yīn yǒu xiàn jiē kōng dù,yì lǐ wú qióng yào jí shēn。
七十老翁闻好语,一回吟咏一回斟。qī shí lǎo wēng wén hǎo yǔ,yī huí yín yǒng yī huí zhēn。

癸亥守岁聪儿桃源黄溪村居

阳枋

贪看子舍筑溪滨,屈指除宵又及辰。tān kàn zi shě zhù xī bīn,qū zhǐ chú xiāo yòu jí chén。
七八再逢新甲子,十三重记旧庚申。qī bā zài féng xīn jiǎ zi,shí sān zhòng jì jiù gēng shēn。
一杯春酒红衰脸,四世斑衣悦老身。yī bēi chūn jiǔ hóng shuāi liǎn,sì shì bān yī yuè lǎo shēn。
爆竹声听桃洞晓,举家疑是避秦人。bào zhú shēng tīng táo dòng xiǎo,jǔ jiā yí shì bì qín rén。

癸亥守岁聪儿桃源黄溪村居

阳枋

今年爆竹楚江滨,别岁迎春仅隔辰。jīn nián bào zhú chǔ jiāng bīn,bié suì yíng chūn jǐn gé chén。
小筑地偏聊尔尔,幽居心远自申申。xiǎo zhù dì piān liáo ěr ěr,yōu jū xīn yuǎn zì shēn shēn。
儿从豹变当斯世,我得鸥闲着此身。ér cóng bào biàn dāng sī shì,wǒ dé ōu xián zhe cǐ shēn。
学易假年天若许,横书长作傍梅人。xué yì jiǎ nián tiān ruò xǔ,héng shū zhǎng zuò bàng méi rén。

逆风返顺和东翔侄韵

阳枋

观国丹心切,横舟绿水迟。guān guó dān xīn qiè,héng zhōu lǜ shuǐ chí。
东君如有意,风返晓江吹。dōng jūn rú yǒu yì,fēng fǎn xiǎo jiāng chuī。

北高峰

阳枋

上到北高峰,京城一方册。shàng dào běi gāo fēng,jīng chéng yī fāng cè。
天边极双眸,云阔海门白。tiān biān jí shuāng móu,yún kuò hǎi mén bái。

湖口和全父弟韵

阳枋

鄱阳湖口县,山合锁人烟。pó yáng hú kǒu xiàn,shān hé suǒ rén yān。
石壁排屏翠,临江障百川。shí bì pái píng cuì,lín jiāng zhàng bǎi chuān。

秤锤峡

阳枋

秤锤盘巨石,藏重亦藏轻。chèng chuí pán jù shí,cáng zhòng yì cáng qīng。
待出持衡手,一匡天下平。dài chū chí héng shǒu,yī kuāng tiān xià píng。

避地云山全父弟诗寄梅花

阳枋

入秋烽火无虚日,问谷寻岩陪隐逸。rù qiū fēng huǒ wú xū rì,wèn gǔ xún yán péi yǐn yì。
水冷山深梅已花,忙中不觉年华易。shuǐ lěng shān shēn méi yǐ huā,máng zhōng bù jué nián huá yì。

避地云山全父弟诗寄梅花

阳枋

地僻人稀花自妍,世衰学丧道终传。dì pì rén xī huā zì yán,shì shuāi xué sàng dào zhōng chuán。
天机妙处人难解,一局闲棋学洞仙。tiān jī miào chù rén nán jiě,yī jú xián qí xué dòng xiān。

避地云山全父弟诗寄梅花

阳枋

看花岩下兴偏长,不减西湖水月光。kàn huā yán xià xīng piān zhǎng,bù jiǎn xī hú shuǐ yuè guāng。
镇坐绝无尘一点,寿阳深笑靓宫妆。zhèn zuò jué wú chén yī diǎn,shòu yáng shēn xiào jìng gōng zhuāng。

避地云山全父弟诗寄梅花

阳枋

骨中香彻骨中清,着雨问花不作声。gǔ zhōng xiāng chè gǔ zhōng qīng,zhe yǔ wèn huā bù zuò shēng。
一气本同形色异,人花清杰两忘情。yī qì běn tóng xíng sè yì,rén huā qīng jié liǎng wàng qíng。

避地云山全父弟诗寄梅花

阳枋

久荒诗律废陶钧,妙句佳君语意新。jiǔ huāng shī lǜ fèi táo jūn,miào jù jiā jūn yǔ yì xīn。
便欲支筇到岩底,不须折赠陇头春。biàn yù zhī qióng dào yán dǐ,bù xū zhé zèng lǒng tóu chūn。

石筒峡

阳枋

槎枒怪石乱撑空,岸脚无沙到石筒。chá yā guài shí luàn chēng kōng,àn jiǎo wú shā dào shí tǒng。
春水溶溶迟日丽,扁舟荡桨稳朝东。chūn shuǐ róng róng chí rì lì,biǎn zhōu dàng jiǎng wěn cháo dōng。

瞿唐峡

阳枋

曾闻滟滪屹瞿唐,雪浪摧山势独当。céng wén yàn yù yì qú táng,xuě làng cuī shān shì dú dāng。
我至韶融方二月,水平石出映斜阳。wǒ zhì sháo róng fāng èr yuè,shuǐ píng shí chū yìng xié yáng。