古诗词

涪川寄蒲舜美桐烟墨来试之良佳因成长句

晁公溯

西风吹林秋日白,修桐叶雕霣寒碧。xī fēng chuī lín qiū rì bái,xiū tóng yè diāo yǔn hán bì。
霜馀结实凤不至,野人取之出膏液。shuāng yú jié shí fèng bù zhì,yě rén qǔ zhī chū gāo yè。
山中老翁颇喜事,买膏燃光归照室。shān zhōng lǎo wēng pǒ xǐ shì,mǎi gāo rán guāng guī zhào shì。
旋收轻煤下玉杵,阴房掩翳烟不出。xuán shōu qīng méi xià yù chǔ,yīn fáng yǎn yì yān bù chū。
泽麋解角麝荐香,严冬折胶天与力。zé mí jiě jiǎo shè jiàn xiāng,yán dōng zhé jiāo tiān yǔ lì。
律灰吹尽无裂文,外乾中坚介如石。lǜ huī chuī jǐn wú liè wén,wài qián zhōng jiān jiè rú shí。
故人怜我贫嗜书,遗我一丸欣有得。gù rén lián wǒ pín shì shū,yí wǒ yī wán xīn yǒu dé。
空堂无风尘亦静,朝阳压窗书绕壁。kōng táng wú fēng chén yì jìng,cháo yáng yā chuāng shū rào bì。
起临墨池洗砚试,入手已怪光夺漆。qǐ lín mò chí xǐ yàn shì,rù shǒu yǐ guài guāng duó qī。
苍忙忽惊玄云晦,罨霭顿失寒松色。cāng máng hū jīng xuán yún huì,yǎn ǎi dùn shī hán sōng sè。
徐嗟流落用失所,翰墨何由有勋绩。xú jiē liú luò yòng shī suǒ,hàn mò hé yóu yǒu xūn jì。
从军豪气吾岂能,倚马翩翩磨楯墨。cóng jūn háo qì wú qǐ néng,yǐ mǎ piān piān mó dùn mò。
傍人笑言君勿疑,著书固属穷愁客。bàng rén xiào yán jūn wù yí,zhù shū gù shǔ qióng chóu kè。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

别郭安道卢能甫

晁公溯

客路悲秋落木边,江流滚滚尚连天。kè lù bēi qiū luò mù biān,jiāng liú gǔn gǔn shàng lián tiān。
病来懒著登山屐,归去聊乘下濑船。bìng lái lǎn zhù dēng shān jī,guī qù liáo chéng xià lài chuán。
回首关河嗟去国,伤心风雨送残年。huí shǒu guān hé jiē qù guó,shāng xīn fēng yǔ sòng cán nián。
相逢又作匆匆别,拟续阳关第二篇。xiāng féng yòu zuò cōng cōng bié,nǐ xù yáng guān dì èr piān。

四月一日舟中

晁公溯

渺渺无风浪自平,顺流乘晓放舟行。miǎo miǎo wú fēng làng zì píng,shùn liú chéng xiǎo fàng zhōu xíng。
汀蘋不与春同老,池草能随梦复生。tīng píng bù yǔ chūn tóng lǎo,chí cǎo néng suí mèng fù shēng。
山色向人元不改,年华转景未须惊。shān sè xiàng rén yuán bù gǎi,nián huá zhuǎn jǐng wèi xū jīng。
故人相会无多日,有酒何妨为我倾。gù rén xiāng huì wú duō rì,yǒu jiǔ hé fáng wèi wǒ qīng。

九日

晁公溯

霜林木叶未全红,疏雨萧萧不满空。shuāng lín mù yè wèi quán hóng,shū yǔ xiāo xiāo bù mǎn kōng。
万里黄花欺病眼,十年乌帽怯秋风。wàn lǐ huáng huā qī bìng yǎn,shí nián wū mào qiè qiū fēng。
可怜望远身能健,愈觉追欢岁不同。kě lián wàng yuǎn shēn néng jiàn,yù jué zhuī huān suì bù tóng。
便欲题诗问乡国,不堪回首失飞鸿。biàn yù tí shī wèn xiāng guó,bù kān huí shǒu shī fēi hóng。

答鲜于晋伯再用游卧龙山诗韵见赠之什

晁公溯

康成名已满山东,复见谈经郑小同。kāng chéng míng yǐ mǎn shān dōng,fù jiàn tán jīng zhèng xiǎo tóng。
卧病向来嗟髀减,诵诗多谢愈头风。wò bìng xiàng lái jiē bì jiǎn,sòng shī duō xiè yù tóu fēng。
休随宾客游梁苑,合有文章动汉宫。xiū suí bīn kè yóu liáng yuàn,hé yǒu wén zhāng dòng hàn gōng。
如我空疏已何用,一生丘壑坐奇穷。rú wǒ kōng shū yǐ hé yòng,yī shēng qiū hè zuò qí qióng。

恭州教授宋师民有诗次韵

晁公溯

但闻两庑读书声,学馆无尘地更清。dàn wén liǎng wǔ dú shū shēng,xué guǎn wú chén dì gèng qīng。
岁久缁林皆木拱,春来泮水有芹生。suì jiǔ zī lín jiē mù gǒng,chūn lái pàn shuǐ yǒu qín shēng。
剩令龙虎登高第,再赋凫鹥美太平。shèng lìng lóng hǔ dēng gāo dì,zài fù fú yī měi tài píng。
我老循行才不称,愧君刻画与虚名。wǒ lǎo xún xíng cái bù chēng,kuì jūn kè huà yǔ xū míng。

闻伯初兄从周宣谕往两京

晁公溯

闻道西从使者车,殷勤问讯武侯庐。wén dào xī cóng shǐ zhě chē,yīn qín wèn xùn wǔ hóu lú。
卧牛已去多新冢,化鹤重来失旧居。wò niú yǐ qù duō xīn zhǒng,huà hè zhòng lái shī jiù jū。
草木久荒门外径,尘埃应化壁中书。cǎo mù jiǔ huāng mén wài jìng,chén āi yīng huà bì zhōng shū。
遥知流落归无处,未免悲歌问孟诸。yáo zhī liú luò guī wú chù,wèi miǎn bēi gē wèn mèng zhū。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

栖岩既下集,宾天复上征。qī yán jì xià jí,bīn tiān fù shàng zhēng。
八子似荀氏,中当有慈明。bā zi shì xún shì,zhōng dāng yǒu cí míng。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

释迦行中国,设教周孔同。shì jiā xíng zhōng guó,shè jiào zhōu kǒng tóng。
吾知诸子弟,不殊阙里中。wú zhī zhū zi dì,bù shū quē lǐ zhōng。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

潭水清见底,老僧来唤鱼。tán shuǐ qīng jiàn dǐ,lǎo sēng lái huàn yú。
与渠同法食,持钵施斋馀。yǔ qú tóng fǎ shí,chí bō shī zhāi yú。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

谁将巾瓶来,置此几席间。shuí jiāng jīn píng lái,zhì cǐ jǐ xí jiān。
不可唤木?,试往问沩山。bù kě huàn mù tú,shì wǎng wèn wéi shān。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

山灵亦自喜,尊者乃吾师。shān líng yì zì xǐ,zūn zhě nǎi wú shī。
得与鹫岭并,不作虎头痴。dé yǔ jiù lǐng bìng,bù zuò hǔ tóu chī。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

飞廉日扫除,预知尊者过。fēi lián rì sǎo chú,yù zhī zūn zhě guò。
不令有尘垢,污此石盘陀。bù lìng yǒu chén gòu,wū cǐ shí pán tuó。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

有风地鸣籁,无风石抱云。yǒu fēng dì míng lài,wú fēng shí bào yún。
上人如宴坐,不可堕声闻。shàng rén rú yàn zuò,bù kě duò shēng wén。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

溅沫响空谷,分流清法筵。jiàn mò xiǎng kōng gǔ,fēn liú qīng fǎ yán。
元因卓锡地,今为洗钵泉。yuán yīn zhuó xī dì,jīn wèi xǐ bō quán。

中岩十八咏慈姥岩

晁公溯

偶来俯沧波,遥见生白蘋。ǒu lái fǔ cāng bō,yáo jiàn shēng bái píng。
望望不得上,笑彼涉江人。wàng wàng bù dé shàng,xiào bǐ shè jiāng rén。