古诗词

闻范道卿将赴试成都作此勉之

晁公溯

长来故倦游,车辙环天下。zhǎng lái gù juàn yóu,chē zhé huán tiān xià。
艰难不吾容,虎兕适旷野。jiān nán bù wú róng,hǔ sì shì kuàng yě。
世方卧积薪,敢独怨飘瓦。shì fāng wò jī xīn,gǎn dú yuàn piāo wǎ。
久荒小山桂,几葬蒲圃槚。jiǔ huāng xiǎo shān guì,jǐ zàng pú pǔ jiǎ。
百罹生不辰,一死天所赦。bǎi lí shēng bù chén,yī sǐ tiān suǒ shè。
故交赠绨袍,旅食悲冷炙。gù jiāo zèng tí páo,lǚ shí bēi lěng zhì。
将索长安米,偶中泽宫射。jiāng suǒ zhǎng ān mǐ,ǒu zhōng zé gōng shè。
倚楹日悲歌,鲁国疑欲嫁。yǐ yíng rì bēi gē,lǔ guó yí yù jià。
退惭一木微,安足支大厦。tuì cán yī mù wēi,ān zú zhī dà shà。
收声就泯默,故意遂衰谢。shōu shēng jiù mǐn mò,gù yì suì shuāi xiè。
二年游诸侯,弹铗守代舍。èr nián yóu zhū hóu,dàn jiá shǒu dài shě。
地湿恐鵩来,常畏阏单夏。dì shī kǒng fú lái,cháng wèi è dān xià。
官惭司马巧,学愧齐人诈。guān cán sī mǎ qiǎo,xué kuì qí rén zhà。
低回甘折腰,俯仰甚出胯。dī huí gān zhé yāo,fǔ yǎng shén chū kuà。
入遭妻孥笑,出畏官长骂。rù zāo qī nú xiào,chū wèi guān zhǎng mà。
一官终无成,他日要税驾。yī guān zhōng wú chéng,tā rì yào shuì jià。
买山诛茅草,绕屋植桑柘。mǎi shān zhū máo cǎo,rào wū zhí sāng zhè。
妇能躬井臼,时馌南亩稼。fù néng gōng jǐng jiù,shí yè nán mǔ jià。
人皆见我穷,连蹇足悲咤。rén jiē jiàn wǒ qióng,lián jiǎn zú bēi zhà。
往往怪范君,何不老闲暇。wǎng wǎng guài fàn jūn,hé bù lǎo xián xiá。
不知骥伏枥,风云要凌藉。bù zhī jì fú lì,fēng yún yào líng jí。
一日千里行,汗沟沫流赭。yī rì qiān lǐ xíng,hàn gōu mò liú zhě。
我方驭款段,敢追王良靶。wǒ fāng yù kuǎn duàn,gǎn zhuī wáng liáng bǎ。
闻君近举子,满室光照社。wén jūn jìn jǔ zi,mǎn shì guāng zhào shè。
少年早乘龙,佳境渐食蔗。shǎo nián zǎo chéng lóng,jiā jìng jiàn shí zhè。
杰思到班扬,英妙等终贾。jié sī dào bān yáng,yīng miào děng zhōng jiǎ。
被褐肯迷邦,韫椟久待价。bèi hè kěn mí bāng,yùn dú jiǔ dài jià。
理无珠遗海,果见金跃冶。lǐ wú zhū yí hǎi,guǒ jiàn jīn yuè yě。
出陈治安策,去览德辉下。chū chén zhì ān cè,qù lǎn dé huī xià。
大才哙非伍,高论秦可借。dà cái kuài fēi wǔ,gāo lùn qín kě jiè。
决科在此举,定取一战霸。jué kē zài cǐ jǔ,dìng qǔ yī zhàn bà。
勿为栖棘鸾,会见上金马。wù wèi qī jí luán,huì jiàn shàng jīn mǎ。
晚来秋风高,木叶下清夜。wǎn lái qiū fēng gāo,mù yè xià qīng yè。
急令呼曲生,为我饮伯雅。jí lìng hū qū shēng,wèi wǒ yǐn bó yǎ。
家贫无丝竹,作诗助陶写。jiā pín wú sī zhú,zuò shī zhù táo xiě。
归时更过我,扪虱同倚桦。guī shí gèng guò wǒ,mén shī tóng yǐ huà。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

巴城

晁公溯

比从关塞历巴城,不复衣冠立汉庭。bǐ cóng guān sāi lì bā chéng,bù fù yī guān lì hàn tíng。
越巂江寒嗟独往,瞿塘硖险骇初经。yuè guī jiāng hán jiē dú wǎng,qú táng xiá xiǎn hài chū jīng。
双崖石立悬深翠,万岭排空送远青。shuāng yá shí lì xuán shēn cuì,wàn lǐng pái kōng sòng yuǎn qīng。
久抗尘容驱俗驾,往来吾亦愧山灵。jiǔ kàng chén róng qū sú jià,wǎng lái wú yì kuì shān líng。

清秋

晁公溯

清秋独立望殊方,粉堞遥瞻埤堄长。qīng qiū dú lì wàng shū fāng,fěn dié yáo zhān pí nì zhǎng。
水满苍江平巨硖,风交翠木乱寒塘。shuǐ mǎn cāng jiāng píng jù xiá,fēng jiāo cuì mù luàn hán táng。
滞留晚岁违公府,准拟明年入帝乡。zhì liú wǎn suì wéi gōng fǔ,zhǔn nǐ míng nián rù dì xiāng。
多病早衰才不振,豫惭无赋奏长杨。duō bìng zǎo shuāi cái bù zhèn,yù cán wú fù zòu zhǎng yáng。

浔阳

晁公溯

渺渺苍江绕郭流,菰蒲杜若满汀洲。miǎo miǎo cāng jiāng rào guō liú,gū pú dù ruò mǎn tīng zhōu。
山云不动飞黄鹤,春水无边没白鸥。shān yún bù dòng fēi huáng hè,chūn shuǐ wú biān méi bái ōu。
日落荒城闻戍鼓,天清绝浦见行舟。rì luò huāng chéng wén shù gǔ,tiān qīng jué pǔ jiàn xíng zhōu。
老夫旧有湘吴兴,聊复今年作远游。lǎo fū jiù yǒu xiāng wú xīng,liáo fù jīn nián zuò yuǎn yóu。

郭外

晁公溯

修林绕屋尚扶疏,绀叶樛枝老不枯。xiū lín rào wū shàng fú shū,gàn yè jiū zhī lǎo bù kū。
晴庑无风乌自语,秋场落日雉相呼。qíng wǔ wú fēng wū zì yǔ,qiū chǎng luò rì zhì xiāng hū。
一区未有子云宅,半世空看摩诘图。yī qū wèi yǒu zi yún zhái,bàn shì kōng kàn mó jí tú。
终拟买田阳羡去,肯浮沧海远乘桴。zhōng nǐ mǎi tián yáng xiàn qù,kěn fú cāng hǎi yuǎn chéng fú。

赵主簿护贡篚至吴下有诗见示用诗为谢

晁公溯

轴舻千里薄枞阳,未数当年汉省方。zhóu lú qiān lǐ báo cōng yáng,wèi shù dāng nián hàn shěng fāng。
勿为催归啼望帝,且看奉引驾乘黄。wù wèi cuī guī tí wàng dì,qiě kàn fèng yǐn jià chéng huáng。
四边每报风尘静,万国同瞻日月光。sì biān měi bào fēng chén jìng,wàn guó tóng zhān rì yuè guāng。
我愿与民歌击壤,求田当卖橐中装。wǒ yuàn yǔ mín gē jī rǎng,qiú tián dāng mài tuó zhōng zhuāng。

观雨

晁公溯

高阁前临野外村,坐看急雨洒山根。gāo gé qián lín yě wài cūn,zuò kàn jí yǔ sǎ shān gēn。
黑云合沓奔崖暗,白水崩腾赴硖喧。hēi yún hé dá bēn yá àn,bái shuǐ bēng téng fù xiá xuān。
已快修渠通草径,稍清瘴土净柴门。yǐ kuài xiū qú tōng cǎo jìng,shāo qīng zhàng tǔ jìng chái mén。
晚来更报沧江涨,津北津南没旧痕。wǎn lái gèng bào cāng jiāng zhǎng,jīn běi jīn nán méi jiù hén。

次韵程愿以十诗见示篇中多及故起居舍人程子山老懒姑取其一用韵答之

晁公溯

故乡乔木莫知年,闻道端居似玉川。gù xiāng qiáo mù mò zhī nián,wén dào duān jū shì yù chuān。
勿谓鲁侯吾不遇,试言卫政子奚先。wù wèi lǔ hóu wú bù yù,shì yán wèi zhèng zi xī xiān。
传家学问三冬足,插架文书四库全。chuán jiā xué wèn sān dōng zú,chā jià wén shū sì kù quán。
颇复因君怀柱史,当时高会有群贤。pǒ fù yīn jūn huái zhù shǐ,dāng shí gāo huì yǒu qún xián。

立春有感

晁公溯

岁尽无人访汴州,东风应到未央楼。suì jǐn wú rén fǎng biàn zhōu,dōng fēng yīng dào wèi yāng lóu。
荒垣草没牛羊入,废苑春生雉兔游。huāng yuán cǎo méi niú yáng rù,fèi yuàn chūn shēng zhì tù yóu。
万里艰难炊剑首,十年流落梦刀头。wàn lǐ jiān nán chuī jiàn shǒu,shí nián liú luò mèng dāo tóu。
一官何事不归去,空戴南冠泣楚囚。yī guān hé shì bù guī qù,kōng dài nán guān qì chǔ qiú。

喜雨简仲霍行之

晁公溯

久晴风暖纻溪城,陌上轻埃欲污人。jiǔ qíng fēng nuǎn zhù xī chéng,mò shàng qīng āi yù wū rén。
不惜春泥三日雨,且消乌帽十分尘。bù xī chūn ní sān rì yǔ,qiě xiāo wū mào shí fēn chén。
霏微著柳空添色,浩荡欺花便减春。fēi wēi zhù liǔ kōng tiān sè,hào dàng qī huā biàn jiǎn chūn。
拟作郊居雌霓赋,故人今日有王筠。nǐ zuò jiāo jū cí ní fù,gù rén jīn rì yǒu wáng yún。

二十七叔父书来说东都故居如昔

晁公溯

吴蜀相望万里程,经年书到说都城。wú shǔ xiāng wàng wàn lǐ chéng,jīng nián shū dào shuō dōu chéng。
御沟犹泛宫花出,春草还依辇路生。yù gōu yóu fàn gōng huā chū,chūn cǎo hái yī niǎn lù shēng。
京洛衣冠皆去国,东南父老亦伤情。jīng luò yī guān jiē qù guó,dōng nán fù lǎo yì shāng qíng。
郑公乡里闻如故,谁道胡儿解弛兵。zhèng gōng xiāng lǐ wén rú gù,shuí dào hú ér jiě chí bīng。

南州

晁公溯

久矣吾人愧白鸥,尘埃无路入南州。jiǔ yǐ wú rén kuì bái ōu,chén āi wú lù rù nán zhōu。
愁横蜀岭何年断,梦绕吴江尽日流。chóu héng shǔ lǐng hé nián duàn,mèng rào wú jiāng jǐn rì liú。
病骨本无轩冕相,微官端为稻粱谋。bìng gǔ běn wú xuān miǎn xiāng,wēi guān duān wèi dào liáng móu。
与君共约东归日,江总还家要黑头。yǔ jūn gòng yuē dōng guī rì,jiāng zǒng hái jiā yào hēi tóu。

官舍

晁公溯

得闲谁更傍人门,且喜深居少送迎。dé xián shuí gèng bàng rén mén,qiě xǐ shēn jū shǎo sòng yíng。
杨柳春风垂地影,芭蕉夜雨隔窗声。yáng liǔ chūn fēng chuí dì yǐng,bā jiāo yè yǔ gé chuāng shēng。
病宽束带围应减,愁搅枯肠睡苦轻。bìng kuān shù dài wéi yīng jiǎn,chóu jiǎo kū cháng shuì kǔ qīng。
明日公庭有官事,又须持板候鸡鸣。míng rì gōng tíng yǒu guān shì,yòu xū chí bǎn hòu jī míng。

止酒

晁公溯

卧病经旬不举觞,胸中无复少年狂。wò bìng jīng xún bù jǔ shāng,xiōng zhōng wú fù shǎo nián kuáng。
春心已逐飞花尽,午梦还随白日长。chūn xīn yǐ zhú fēi huā jǐn,wǔ mèng hái suí bái rì zhǎng。
尘事无穷那可了,诗情常在不能忘。chén shì wú qióng nà kě le,shī qíng cháng zài bù néng wàng。
闭门觅句无馀事,书策纷纷正绕床。bì mén mì jù wú yú shì,shū cè fēn fēn zhèng rào chuáng。

即事

晁公溯

故国边声静鼓鼙,依然宫阙泪沾衣。gù guó biān shēng jìng gǔ pí,yī rán gōng quē lèi zhān yī。
端门晓日乌声乐,别殿春风燕影归。duān mén xiǎo rì wū shēng lè,bié diàn chūn fēng yàn yǐng guī。
目断楚天嗟树隔,梦回梁苑逐云飞。mù duàn chǔ tiān jiē shù gé,mèng huí liáng yuàn zhú yún fēi。
里中父老今谁在,闻说比邻半是非。lǐ zhōng fù lǎo jīn shuí zài,wén shuō bǐ lín bàn shì fēi。

予己未十月二十有二日去涪上越明年八月二十有八日以事再来观山川之胜无异于昔而予之幽忧抑郁亦自若也

晁公溯

重来闲曳杖藜行,白帽依前似管宁。zhòng lái xián yè zhàng lí xíng,bái mào yī qián shì guǎn níng。
风雨只如当日恨,江山不改故时青。fēng yǔ zhǐ rú dāng rì hèn,jiāng shān bù gǎi gù shí qīng。
天寒未夕窗先暝,霜晚无声叶自零。tiān hán wèi xī chuāng xiān míng,shuāng wǎn wú shēng yè zì líng。
诗罢时为洛生咏,醉吟聊使故人听。shī bà shí wèi luò shēng yǒng,zuì yín liáo shǐ gù rén tīng。