古诗词

闻范道卿将赴试成都作此勉之

晁公溯

长来故倦游,车辙环天下。zhǎng lái gù juàn yóu,chē zhé huán tiān xià。
艰难不吾容,虎兕适旷野。jiān nán bù wú róng,hǔ sì shì kuàng yě。
世方卧积薪,敢独怨飘瓦。shì fāng wò jī xīn,gǎn dú yuàn piāo wǎ。
久荒小山桂,几葬蒲圃槚。jiǔ huāng xiǎo shān guì,jǐ zàng pú pǔ jiǎ。
百罹生不辰,一死天所赦。bǎi lí shēng bù chén,yī sǐ tiān suǒ shè。
故交赠绨袍,旅食悲冷炙。gù jiāo zèng tí páo,lǚ shí bēi lěng zhì。
将索长安米,偶中泽宫射。jiāng suǒ zhǎng ān mǐ,ǒu zhōng zé gōng shè。
倚楹日悲歌,鲁国疑欲嫁。yǐ yíng rì bēi gē,lǔ guó yí yù jià。
退惭一木微,安足支大厦。tuì cán yī mù wēi,ān zú zhī dà shà。
收声就泯默,故意遂衰谢。shōu shēng jiù mǐn mò,gù yì suì shuāi xiè。
二年游诸侯,弹铗守代舍。èr nián yóu zhū hóu,dàn jiá shǒu dài shě。
地湿恐鵩来,常畏阏单夏。dì shī kǒng fú lái,cháng wèi è dān xià。
官惭司马巧,学愧齐人诈。guān cán sī mǎ qiǎo,xué kuì qí rén zhà。
低回甘折腰,俯仰甚出胯。dī huí gān zhé yāo,fǔ yǎng shén chū kuà。
入遭妻孥笑,出畏官长骂。rù zāo qī nú xiào,chū wèi guān zhǎng mà。
一官终无成,他日要税驾。yī guān zhōng wú chéng,tā rì yào shuì jià。
买山诛茅草,绕屋植桑柘。mǎi shān zhū máo cǎo,rào wū zhí sāng zhè。
妇能躬井臼,时馌南亩稼。fù néng gōng jǐng jiù,shí yè nán mǔ jià。
人皆见我穷,连蹇足悲咤。rén jiē jiàn wǒ qióng,lián jiǎn zú bēi zhà。
往往怪范君,何不老闲暇。wǎng wǎng guài fàn jūn,hé bù lǎo xián xiá。
不知骥伏枥,风云要凌藉。bù zhī jì fú lì,fēng yún yào líng jí。
一日千里行,汗沟沫流赭。yī rì qiān lǐ xíng,hàn gōu mò liú zhě。
我方驭款段,敢追王良靶。wǒ fāng yù kuǎn duàn,gǎn zhuī wáng liáng bǎ。
闻君近举子,满室光照社。wén jūn jìn jǔ zi,mǎn shì guāng zhào shè。
少年早乘龙,佳境渐食蔗。shǎo nián zǎo chéng lóng,jiā jìng jiàn shí zhè。
杰思到班扬,英妙等终贾。jié sī dào bān yáng,yīng miào děng zhōng jiǎ。
被褐肯迷邦,韫椟久待价。bèi hè kěn mí bāng,yùn dú jiǔ dài jià。
理无珠遗海,果见金跃冶。lǐ wú zhū yí hǎi,guǒ jiàn jīn yuè yě。
出陈治安策,去览德辉下。chū chén zhì ān cè,qù lǎn dé huī xià。
大才哙非伍,高论秦可借。dà cái kuài fēi wǔ,gāo lùn qín kě jiè。
决科在此举,定取一战霸。jué kē zài cǐ jǔ,dìng qǔ yī zhàn bà。
勿为栖棘鸾,会见上金马。wù wèi qī jí luán,huì jiàn shàng jīn mǎ。
晚来秋风高,木叶下清夜。wǎn lái qiū fēng gāo,mù yè xià qīng yè。
急令呼曲生,为我饮伯雅。jí lìng hū qū shēng,wèi wǒ yǐn bó yǎ。
家贫无丝竹,作诗助陶写。jiā pín wú sī zhú,zuò shī zhù táo xiě。
归时更过我,扪虱同倚桦。guī shí gèng guò wǒ,mén shī tóng yǐ huà。

晁公溯

宋济州巨野人,字子西。晁公武弟。高宗绍兴八年进士。以文章闻名于时。官至朝奉大夫。有《嵩山居士集》。 晁公溯的作品>>

猜您喜欢

送张君玉赴宁江幕府七首

晁公溯

江声汹汹雷霆硖,山气苍苍云雨台。jiāng shēng xiōng xiōng léi tíng xiá,shān qì cāng cāng yún yǔ tái。
白发拾遗吟不尽,分留物色待君来。bái fā shí yí yín bù jǐn,fēn liú wù sè dài jūn lái。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

微风猎树有佳声,一榻无尘户牖明。wēi fēng liè shù yǒu jiā shēng,yī tà wú chén hù yǒu míng。
已擘荔枝怜玉破,更开瓜碧嚼冰清。yǐ bāi lì zhī lián yù pò,gèng kāi guā bì jué bīng qīng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

堂上诗书抵万钟,席间樽俎是千峰。táng shàng shī shū dǐ wàn zhōng,xí jiān zūn zǔ shì qiān fēng。
萧然更听松风曲,唤起江东阮仲容。xiāo rán gèng tīng sōng fēng qū,huàn qǐ jiāng dōng ruǎn zhòng róng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

高帘不卷户长开,须子时时著屣来。gāo lián bù juǎn hù zhǎng kāi,xū zi shí shí zhù xǐ lái。
一坐清风生白羽,九衢乌帽失黄埃。yī zuò qīng fēng shēng bái yǔ,jiǔ qú wū mào shī huáng āi。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

尊前每诵赤壁赋,如见当年秃鬓翁。zūn qián měi sòng chì bì fù,rú jiàn dāng nián tū bìn wēng。
谁谓流传到乔木,果然遗响托悲风。shuí wèi liú chuán dào qiáo mù,guǒ rán yí xiǎng tuō bēi fēng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

一扫浮云万里空,月华都在野航中。yī sǎo fú yún wàn lǐ kōng,yuè huá dōu zài yě háng zhōng。
葛巾藜杖勤相过,共赏芙蓉四面风。gé jīn lí zhàng qín xiāng guò,gòng shǎng fú róng sì miàn fēng。

鲜于东之晋伯之子赠诗次韵

晁公溯

资州太守知衰懒,日日倒床惟睡浓。zī zhōu tài shǒu zhī shuāi lǎn,rì rì dào chuáng wéi shuì nóng。
走送甘鲜三百颗,似君风味喜相逢。zǒu sòng gān xiān sān bǎi kē,shì jūn fēng wèi xǐ xiāng féng。

木犀花二首

晁公溯

粟玉开花颜色新,秋光未觉减阳春。sù yù kāi huā yán sè xīn,qiū guāng wèi jué jiǎn yáng chūn。
萧然不受风埃涴,知是高标可辟尘。xiāo rán bù shòu fēng āi wò,zhī shì gāo biāo kě pì chén。

木犀花二首

晁公溯

满贮雕盘可镇帷,论花压尽剑东西。mǎn zhù diāo pán kě zhèn wéi,lùn huā yā jǐn jiàn dōng xī。
岂惟鼻观遭渠恼,邻舍闻香亦骇鸡。qǐ wéi bí guān zāo qú nǎo,lín shě wén xiāng yì hài jī。

前恩阳尉周邦举出予兄激仲所书其父竹轩记求诗因题二解

晁公溯

眼看数竿今白头,高标直节气横秋。yǎn kàn shù gān jīn bái tóu,gāo biāo zhí jié qì héng qiū。
果能似此孤竹子,何羡渭川千亩侯。guǒ néng shì cǐ gū zhú zi,hé xiàn wèi chuān qiān mǔ hóu。

前恩阳尉周邦举出予兄激仲所书其父竹轩记求诗因题二解

晁公溯

俗士胸中数斛尘,此君偃蹇不相亲。sú shì xiōng zhōng shù hú chén,cǐ jūn yǎn jiǎn bù xiāng qīn。
当年曾识子猷面,大令今来是故人。dāng nián céng shí zi yóu miàn,dà lìng jīn lái shì gù rén。

园中二首

晁公溯

南北东西极目天,看天不比下牢关。nán běi dōng xī jí mù tiān,kàn tiān bù bǐ xià láo guān。
遥知前面山尤远,直到飞鸦灭没间。yáo zhī qián miàn shān yóu yuǎn,zhí dào fēi yā miè méi jiān。

园中二首

晁公溯

眇眇周垣总路平,森森夏木已阴成。miǎo miǎo zhōu yuán zǒng lù píng,sēn sēn xià mù yǐ yīn chéng。
却疑身在华轩上,翠幄中间曳杖行。què yí shēn zài huá xuān shàng,cuì wò zhōng jiān yè zhàng xíng。

秋江

晁公溯

秋江水清不胜绿,还与汉江颜色同。qiū jiāng shuǐ qīng bù shèng lǜ,hái yǔ hàn jiāng yán sè tóng。
望中白鸟忽飞去,落日丹枫相映红。wàng zhōng bái niǎo hū fēi qù,luò rì dān fēng xiāng yìng hóng。

梦中作

晁公溯

举鞭重到故都行,予亦咨嗟恨不胜。jǔ biān zhòng dào gù dōu xíng,yǔ yì zī jiē hèn bù shèng。
心与陇云留汉苑,目随烟树绕秦陵。xīn yǔ lǒng yún liú hàn yuàn,mù suí yān shù rào qín líng。