古诗词

次韵宗郎中师仁见示古风

喻良能

平生癖于诗,业债馀清净。píng shēng pǐ yú shī,yè zhài yú qīng jìng。
但已心孔开,敢夸笔锋劲。dàn yǐ xīn kǒng kāi,gǎn kuā bǐ fēng jìn。
疾书或攲斜,所向必雅正。jí shū huò qī xié,suǒ xiàng bì yǎ zhèng。
顾惭非晋人,出语那韵胜。gù cán fēi jìn rén,chū yǔ nà yùn shèng。
亦好三亩园,松竹互掩映。yì hǎo sān mǔ yuán,sōng zhú hù yǎn yìng。
门阑虽间启,俗客未省迎。mén lán suī jiān qǐ,sú kè wèi shěng yíng。
岂唯惬幽情,颇复动诗兴。qǐ wéi qiè yōu qíng,pǒ fù dòng shī xīng。
朅来古泮宫,未谙麋鹿性。qiè lái gǔ pàn gōng,wèi ān mí lù xìng。
何处更有诗,抗走足不定。hé chù gèng yǒu shī,kàng zǒu zú bù dìng。
宗英出大篇,重此绿绮赠。zōng yīng chū dà piān,zhòng cǐ lǜ qǐ zèng。
未应费推敲,讵止工竞病。wèi yīng fèi tuī qiāo,jù zhǐ gōng jìng bìng。
此作不为妙,妙处知难更。cǐ zuò bù wèi miào,miào chù zhī nán gèng。
吟坛将风雅,琐尾宜退听。yín tán jiāng fēng yǎ,suǒ wěi yí tuì tīng。
贺白真雁行,离骚可奴命。hè bái zhēn yàn xíng,lí sāo kě nú mìng。
熟复句中眼,如对麈尾柄。shú fù jù zhōng yǎn,rú duì zhǔ wěi bǐng。
迷途获指南,从此识畦径。mí tú huò zhǐ nán,cóng cǐ shí qí jìng。
自应形赞叹,谁复献嘲评。zì yīng xíng zàn tàn,shuí fù xiàn cháo píng。
佳处未易知,当有识者证。jiā chù wèi yì zhī,dāng yǒu shí zhě zhèng。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

初到庐山

喻良能

匡庐山水甲南州,况是曾经靖节游。kuāng lú shān shuǐ jiǎ nán zhōu,kuàng shì céng jīng jìng jié yóu。
眼底总堪供赋咏,新诗不碍细雕锼。yǎn dǐ zǒng kān gōng fù yǒng,xīn shī bù ài xì diāo sōu。

温泉

喻良能

不与骊山脂水并,独于庐阜占佳名。bù yǔ lí shān zhī shuǐ bìng,dú yú lú fù zhàn jiā míng。
我来试作泉间浴,一洗平生病恼轻。wǒ lái shì zuò quán jiān yù,yī xǐ píng shēng bìng nǎo qīng。

题开先寺飞桥次待制王公韵

喻良能

漱玉亭边百尺桥,游人平步玉虹腰。shù yù tíng biān bǎi chǐ qiáo,yóu rén píng bù yù hóng yāo。
凭栏下瞰清渊底,秋水无尘浸碧霄。píng lán xià kàn qīng yuān dǐ,qiū shuǐ wú chén jìn bì xiāo。

游柴桑怀渊明二绝

喻良能

语客归休醉欲眠,素琴虽蓄本无弦。yǔ kè guī xiū zuì yù mián,sù qín suī xù běn wú xián。
南窗寄傲北窗卧,买断清风不用钱。nán chuāng jì ào běi chuāng wò,mǎi duàn qīng fēng bù yòng qián。

游柴桑怀渊明二绝

喻良能

草莽连云旧径荒,人人称是古柴桑。cǎo mǎng lián yún jiù jìng huāng,rén rén chēng shì gǔ chái sāng。
园蔬篱菊知何处,乔木萧萧挂夕阳。yuán shū lí jú zhī hé chù,qiáo mù xiāo xiāo guà xī yáng。

题石榴洞

喻良能

有客持柯石门道,避人避世白云边。yǒu kè chí kē shí mén dào,bì rén bì shì bái yún biān。
相逢惊喜还相问,应说经今八百年。xiāng féng jīng xǐ hái xiāng wèn,yīng shuō jīng jīn bā bǎi nián。

题石榴洞

喻良能

溪谷幽深可避秦,桃源风物画难真。xī gǔ yōu shēn kě bì qín,táo yuán fēng wù huà nán zhēn。
思量却得蓝超力,解遣人知洞里春。sī liàng què dé lán chāo lì,jiě qiǎn rén zhī dòng lǐ chūn。

题石榴洞

喻良能

当年鸡犬白云中,屋角榴花带露浓。dāng nián jī quǎn bái yún zhōng,wū jiǎo liú huā dài lù nóng。
洞口只今无处觅,唯馀碧水绕青榕。dòng kǒu zhǐ jīn wú chù mì,wéi yú bì shuǐ rào qīng róng。

登清音堂

喻良能

堂上横看江上洲,洲边春浪拍天浮。táng shàng héng kàn jiāng shàng zhōu,zhōu biān chūn làng pāi tiān fú。
晴栏倚遍无多景,浩荡时时没白鸥。qíng lán yǐ biàn wú duō jǐng,hào dàng shí shí méi bái ōu。

登清音堂

喻良能

洲以檀槽旧得名,风来草木自成声。zhōu yǐ tán cáo jiù dé míng,fēng lái cǎo mù zì chéng shēng。
青衫司马令人恨,只作浔阳送客行。qīng shān sī mǎ lìng rén hèn,zhǐ zuò xún yáng sòng kè xíng。

登清音堂

喻良能

平生秀句诵随州,今日身亲历胜游。píng shēng xiù jù sòng suí zhōu,jīn rì shēn qīn lì shèng yóu。
欲赋江山无好语,强赓归鸟与孤舟。yù fù jiāng shān wú hǎo yǔ,qiáng gēng guī niǎo yǔ gū zhōu。

彦礼提宫以诗见招赴惠山登高之集次韵奉酬

喻良能

王勃挥毫滕阁上,苏仙把酒华山颠。wáng bó huī háo téng gé shàng,sū xiān bǎ jiǔ huá shān diān。
去秋相与追清赏,回首匆匆又一年。qù qiū xiāng yǔ zhuī qīng shǎng,huí shǒu cōng cōng yòu yī nián。

彦礼提宫以诗见招赴惠山登高之集次韵奉酬

喻良能

西风摇落雁南翔,万里晴空一洗凉。xī fēng yáo luò yàn nán xiáng,wàn lǐ qíng kōng yī xǐ liáng。
幸有从来茱菊约,敢辞相对引壶觞。xìng yǒu cóng lái zhū jú yuē,gǎn cí xiāng duì yǐn hú shāng。

题徐子由菊坡图

喻良能

先生万事不挂眼,独向秋丛餐落英。xiān shēng wàn shì bù guà yǎn,dú xiàng qiū cóng cān luò yīng。
未省折腰营五斗,悬知今日有渊明。wèi shěng zhé yāo yíng wǔ dòu,xuán zhī jīn rì yǒu yuān míng。

题徐子由菊坡图

喻良能

葺坡种菊当糇粮,想见西风百本黄。qì pō zhǒng jú dāng hóu liáng,xiǎng jiàn xī fēng bǎi běn huáng。
安得一尊相对饮,为公满意赋柴桑。ān dé yī zūn xiāng duì yǐn,wèi gōng mǎn yì fù chái sāng。