古诗词

吉老手刃凶人为母报仇诗以纪之

喻良能

卧冰叱驭全忠孝,王氏多贤今古同。wò bīng chì yù quán zhōng xiào,wáng shì duō xián jīn gǔ tóng。
公乎孝行惊创见,落落岂特汉晋风。gōng hū xiào xíng jīng chuàng jiàn,luò luò qǐ tè hàn jìn fēng。
凶人夜半发丘陇,敢尔残暴不畏公。xiōng rén yè bàn fā qiū lǒng,gǎn ěr cán bào bù wèi gōng。
古来刃雠不共天,痛贯肝膂何时穷。gǔ lái rèn chóu bù gòng tiān,tòng guàn gān lǚ hé shí qióng。
刳心设祭久自许,何况临机敢不武。kū xīn shè jì jiǔ zì xǔ,hé kuàng lín jī gǎn bù wǔ。
拔刀断贼血模糊,袍笏雍容诣官府。bá dāo duàn zéi xuè mó hú,páo hù yōng róng yì guān fǔ。
忍耻贪生真可羞,退之谆谆言复雠。rěn chǐ tān shēng zhēn kě xiū,tuì zhī zhūn zhūn yán fù chóu。
请衣一击当报怨,豫子犹能致嘉传。qǐng yī yī jī dāng bào yuàn,yù zi yóu néng zhì jiā chuán。
如公壮志今已伸,他日定为忠义臣。rú gōng zhuàng zhì jīn yǐ shēn,tā rì dìng wèi zhōng yì chén。
行看气节动天子,诏书一洗泉下耻。xíng kàn qì jié dòng tiān zi,zhào shū yī xǐ quán xià chǐ。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

桐庐舟中

喻良能

急桨如飞破浪纹,子陵滩下水沄沄。jí jiǎng rú fēi pò làng wén,zi líng tān xià shuǐ yún yún。
江风初静扁舟稳,卧看青天行白云。jiāng fēng chū jìng biǎn zhōu wěn,wò kàn qīng tiān xíng bái yún。

望湖亭

喻良能

倚栏遥望贺家湖,千顷波光半欲芜。yǐ lán yáo wàng hè jiā hú,qiān qǐng bō guāng bàn yù wú。
试问青铜未消蚀,西湖得及此间无。shì wèn qīng tóng wèi xiāo shí,xī hú dé jí cǐ jiān wú。

贺知章祠

喻良能

乞得君王一曲湖,笑他三径就荒芜。qǐ dé jūn wáng yī qū hú,xiào tā sān jìng jiù huāng wú。
欲知千古高风在,月落寒山影自孤。yù zhī qiān gǔ gāo fēng zài,yuè luò hán shān yǐng zì gū。

鉴湖

喻良能

忆昔未曾游鉴水,画图仿佛见非真。yì xī wèi céng yóu jiàn shuǐ,huà tú fǎng fú jiàn fēi zhēn。
年来饱泛同苕霅,宁愧江湖旧散人。nián lái bǎo fàn tóng sháo zhà,níng kuì jiāng hú jiù sàn rén。

弄水亭次李察院韵

喻良能

清溪一曲抱危亭,天水无尘相与明。qīng xī yī qū bào wēi tíng,tiān shuǐ wú chén xiāng yǔ míng。
昔日紫微今御史,两翁诗句一般清。xī rì zǐ wēi jīn yù shǐ,liǎng wēng shī jù yī bān qīng。

绿毛龟

喻良能

白玉盆中浅更清,绿毛浮水斗轻盈。bái yù pén zhōng qiǎn gèng qīng,lǜ máo fú shuǐ dòu qīng yíng。
须臾食罢浑无事,自上盆山顶上行。xū yú shí bà hún wú shì,zì shàng pén shān dǐng shàng xíng。

禹帝祠道中

喻良能

薰风正欲拂江梅,去岁兹晨宿雾开。xūn fēng zhèng yù fú jiāng méi,qù suì zī chén sù wù kāi。
新竹出墙荷贴水,今年潦倒又重来。xīn zhú chū qiáng hé tiē shuǐ,jīn nián lǎo dào yòu zhòng lái。

窆石

喻良能

禹陵踪迹颇堪疑,窆石衣冠知几时。yǔ líng zōng jì pǒ kān yí,biǎn shí yī guān zhī jǐ shí。
犹解起人河洛思,可怜大胜峄山碑。yóu jiě qǐ rén hé luò sī,kě lián dà shèng yì shān bēi。

菲饮泉和韵

喻良能

不觉当年室与宫,菲泉犹得想遗风。bù jué dāng nián shì yǔ gōng,fēi quán yóu dé xiǎng yí fēng。
至今美食鲜衣者,不敢缘窥绿净中。zhì jīn měi shí xiān yī zhě,bù gǎn yuán kuī lǜ jìng zhōng。

陪胡少卿登山瞻禹陵

喻良能

考古年来喜有徵,相携步步上崚嶒。kǎo gǔ nián lái xǐ yǒu zhēng,xiāng xié bù bù shàng léng céng。
皇华使者归朝著,好为诗翁说禹陵。huáng huá shǐ zhě guī cháo zhù,hǎo wèi shī wēng shuō yǔ líng。

鹅池

喻良能

空馀青李与来禽,宝墨知谁是赏音。kōng yú qīng lǐ yǔ lái qín,bǎo mò zhī shuí shì shǎng yīn。
未若山阴羽衣客,等闲犹识爱鹅心。wèi ruò shān yīn yǔ yī kè,děng xián yóu shí ài é xīn。

秦望阁

喻良能

傲睨须知古有秦,却将黔首等微尘。ào nì xū zhī gǔ yǒu qín,què jiāng qián shǒu děng wēi chén。
当时虚上峰头望,不见桃源避世人。dāng shí xū shàng fēng tóu wàng,bù jiàn táo yuán bì shì rén。

定泉

喻良能

兹泉定力冠诸泉,故向空山独湛然。zī quán dìng lì guān zhū quán,gù xiàng kōng shān dú zhàn rán。
终日虚明无一物,客来惟见浪痕圆。zhōng rì xū míng wú yī wù,kè lái wéi jiàn làng hén yuán。

登望海亭

喻良能

谁将龙脊置新亭,一饷登临耳目醒。shuí jiāng lóng jí zhì xīn tíng,yī xiǎng dēng lín ěr mù xǐng。
欲识海门山尽处,烂银堆里数螺青。yù shí hǎi mén shān jǐn chù,làn yín duī lǐ shù luó qīng。

题智者双清堂

喻良能

潦收池净见鱼行,木落山空鸟语鸣。lǎo shōu chí jìng jiàn yú xíng,mù luò shān kōng niǎo yǔ míng。
更待夜深来徙倚,要看霜月斗波清。gèng dài yè shēn lái xǐ yǐ,yào kàn shuāng yuè dòu bō qīng。