古诗词

次韵王待制读东坡诗兼述韩欧之美一首

喻良能

文章端与时高下,列国有风周有雅。wén zhāng duān yǔ shí gāo xià,liè guó yǒu fēng zhōu yǒu yǎ。
建安气质混不伤,齐梁纷纷堪斗量。jiàn ān qì zhì hùn bù shāng,qí liáng fēn fēn kān dòu liàng。
先唐诗人子韩子,落笔洗空千古士。xiān táng shī rén zi hán zi,luò bǐ xǐ kōng qiān gǔ shì。
篇章杼轴自己出,正派犹能传六一。piān zhāng zhù zhóu zì jǐ chū,zhèng pài yóu néng chuán liù yī。
作诗馀事真诗仙,骑麟被发何翩然。zuò shī yú shì zhēn shī xiān,qí lín bèi fā hé piān rán。
韵宽泛押入傍近,窄韵宜搜期押尽。yùn kuān fàn yā rù bàng jìn,zhǎi yùn yí sōu qī yā jǐn。
钩章棘句未多郊,古讽新题宁数稹。gōu zhāng jí jù wèi duō jiāo,gǔ fěng xīn tí níng shù zhěn。
五季诗流喜穿凿,蝉噪蛙鸣嗟众作。wǔ jì shī liú xǐ chuān záo,chán zào wā míng jiē zhòng zuò。
皇朝天人欧与苏,星凤初见人惊呼。huáng cháo tiān rén ōu yǔ sū,xīng fèng chū jiàn rén jīng hū。
醉翁句法到胜处,纡馀条畅今古无。zuì wēng jù fǎ dào shèng chù,yū yú tiáo chàng jīn gǔ wú。
铺张扬厉词藻挟,雅称金泥兼玉检。pù zhāng yáng lì cí zǎo xié,yǎ chēng jīn ní jiān yù jiǎn。
一篇妙绝庐山高,几首清新写郁陶。yī piān miào jué lú shān gāo,jǐ shǒu qīng xīn xiě yù táo。
造化机缄富状汇,岂独文星南斗避。zào huà jī jiān fù zhuàng huì,qǐ dú wén xīng nán dòu bì。
如何妄评味短长,自古群儿喜嘲议。rú hé wàng píng wèi duǎn zhǎng,zì gǔ qún ér xǐ cháo yì。
雪堂羁穷如牧之,得非天欲昌其诗。xuě táng jī qióng rú mù zhī,dé fēi tiān yù chāng qí shī。
平生古律三千首,无愧清风白雪词。píng shēng gǔ lǜ sān qiān shǒu,wú kuì qīng fēng bái xuě cí。
才如太白更无敌,文似子长兼爱奇。cái rú tài bái gèng wú dí,wén shì zi zhǎng jiān ài qí。
江西宗派不足进,自郐以下曾无讥。jiāng xī zōng pài bù zú jìn,zì kuài yǐ xià céng wú jī。
流传海内皆珠玉,到处逢人俱愿学。liú chuán hǎi nèi jiē zhū yù,dào chù féng rén jù yuàn xué。
不须酬唱说西昆,宋有欧苏唐有韩。bù xū chóu chàng shuō xī kūn,sòng yǒu ōu sū táng yǒu hán。
二文邈乎其杖几,一编且诵苏夫子。èr wén miǎo hū qí zhàng jǐ,yī biān qiě sòng sū fū zi。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

送王节推夷仲秩满赴阙

喻良能

战和未定议纷纭,草茅有忠天莫闻。zhàn hé wèi dìng yì fēn yún,cǎo máo yǒu zhōng tiān mò wén。
公乎行矣陪国论,毋愧新亭千载人。gōng hū xíng yǐ péi guó lùn,wú kuì xīn tíng qiān zài rén。

送王节推夷仲秩满赴阙

喻良能

中年谢傅良多感,欲别能忘作恶无。zhōng nián xiè fù liáng duō gǎn,yù bié néng wàng zuò è wú。
今日与公休惜别,须知元不隔江湖。jīn rì yǔ gōng xiū xī bié,xū zhī yuán bù gé jiāng hú。

寄洪舍人二绝

喻良能

人物中朝第一人,胸蟠万卷笔如神。rén wù zhōng cháo dì yī rén,xiōng pán wàn juǎn bǐ rú shén。
调元要倚经纶手,黄屋虚心待旧臣。diào yuán yào yǐ jīng lún shǒu,huáng wū xū xīn dài jiù chén。

寄洪舍人二绝

喻良能

仲氏昔尝司宥密,长公元已转洪钧。zhòng shì xī cháng sī yòu mì,zhǎng gōng yuán yǐ zhuǎn hóng jūn。
紫微岂久承流地,黄閤终须报主身。zǐ wēi qǐ jiǔ chéng liú dì,huáng gé zhōng xū bào zhǔ shēn。

平远台

喻良能

平远台高俯翠微,海天烟雨正霏霏。píng yuǎn tái gāo fǔ cuì wēi,hǎi tiān yān yǔ zhèng fēi fēi。
登临何处明人眼,乌石山前白鸟飞。dēng lín hé chù míng rén yǎn,wū shí shān qián bái niǎo fēi。

吴越王庙

喻良能

五季流民去不还,赖君抚有此江山。wǔ jì liú mín qù bù hái,lài jūn fǔ yǒu cǐ jiāng shān。
嫌名举世犹知避,何况来瞻庙貌间。xián míng jǔ shì yóu zhī bì,hé kuàng lái zhān miào mào jiān。

次韵丁端叔舟中值雪三绝

喻良能

轻舞谢衣端不恶,斜侵潘鬓总堪惊。qīng wǔ xiè yī duān bù è,xié qīn pān bìn zǒng kān jīng。
偶思功业聊看镜,自怪年来太瘦生。ǒu sī gōng yè liáo kàn jìng,zì guài nián lái tài shòu shēng。

次韵丁端叔舟中值雪三绝

喻良能

但知才出吴公右,孰识诗堪子建亲。dàn zhī cái chū wú gōng yòu,shú shí shī kān zi jiàn qīn。
不惜剩吟黄竹句,何妨传示白头人。bù xī shèng yín huáng zhú jù,hé fáng chuán shì bái tóu rén。

次韵丁端叔舟中值雪三绝

喻良能

延和初奏三千牍,畿甸旋移尺五天。yán hé chū zòu sān qiān dú,jī diān xuán yí chǐ wǔ tiān。
风格出尘谁可并,争看辽鹤一千年。fēng gé chū chén shuí kě bìng,zhēng kàn liáo hè yī qiān nián。

二月二十八日周提宫叶致政楼司理过访锦园

喻良能

锦园春色满西东,一笑相欢四老翁。jǐn yuán chūn sè mǎn xī dōng,yī xiào xiāng huān sì lǎo wēng。
八秩总开三百岁,乐天风味此时同。bā zhì zǒng kāi sān bǎi suì,lè tiān fēng wèi cǐ shí tóng。

二月二十八日周提宫叶致政楼司理过访锦园

喻良能

锦园不减商山乐,四皓中间著此翁。jǐn yuán bù jiǎn shāng shān lè,sì hào zhōng jiān zhù cǐ wēng。
今日可无千字作,何人似此一樽同。jīn rì kě wú qiān zì zuò,hé rén shì cǐ yī zūn tóng。

磬湖偶成

喻良能

只欠退之盘谷序,已成摩诘辋川图。zhǐ qiàn tuì zhī pán gǔ xù,yǐ chéng mó jí wǎng chuān tú。
暮年宁复须西子,不用扁舟向五湖。mù nián níng fù xū xī zi,bù yòng biǎn zhōu xiàng wǔ hú。

次韵黄三以诗分送笋

喻良能

此君稚子别经年,忽到茅斋意豁然。cǐ jūn zhì zi bié jīng nián,hū dào máo zhāi yì huō rán。
自愧清贫馋太守,尝新翻在小春前。zì kuì qīng pín chán tài shǒu,cháng xīn fān zài xiǎo chūn qián。

醉题艇斋

喻良能

平生饱识江湖趣,今日归来鬓似丝。píng shēng bǎo shí jiāng hú qù,jīn rì guī lái bìn shì sī。
闭户松风惊醉耳,恰如鱼浦听潮时。bì hù sōng fēng jīng zuì ěr,qià rú yú pǔ tīng cháo shí。

送竹枕与勾希载太博

喻良能

谁人彩斫渭川村,有节轮囷秋竹根。shuí rén cǎi zhuó wèi chuān cūn,yǒu jié lún qūn qiū zhú gēn。
割我便便春昼睡,乞君栩栩梦中魂。gē wǒ biàn biàn chūn zhòu shuì,qǐ jūn xǔ xǔ mèng zhōng hún。