古诗词

题悯孝庙次王龟龄韵

喻良能

曹娥卓行传丰碑,越人往往贵女儿。cáo é zhuó xíng chuán fēng bēi,yuè rén wǎng wǎng guì nǚ ér。
建炎蔡氏有孝子,事比孝子尤瑰奇。jiàn yán cài shì yǒu xiào zi,shì bǐ xiào zi yóu guī qí。
自从结发读书史,倜傥不受靮与羁。zì cóng jié fā dú shū shǐ,tì tǎng bù shòu dí yǔ jī。
乃翁诖误落囹圄,疚心疾首泣以悲。nǎi wēng guà wù luò líng yǔ,jiù xīn jí shǒu qì yǐ bēi。
胡能安坐视父系,朝暮哀诉当旌麾。hú néng ān zuò shì fù xì,cháo mù āi sù dāng jīng huī。
府公傥许赎父罪,名隶卒伍所不辞。fǔ gōng tǎng xǔ shú fù zuì,míng lì zú wǔ suǒ bù cí。
不然奋身事征讨,赳赳勇力犹可施。bù rán fèn shēn shì zhēng tǎo,jiū jiū yǒng lì yóu kě shī。
黄堂沈深身则微,虽有诚恳无人知。huáng táng shěn shēn shēn zé wēi,suī yǒu chéng kěn wú rén zhī。
归来静默心语口,此事感悟当以尸。guī lái jìng mò xīn yǔ kǒu,cǐ shì gǎn wù dāng yǐ shī。
临河勇决不复顾,纯孝宁不由天资。lín hé yǒng jué bù fù gù,chún xiào níng bù yóu tiān zī。
缇萦上书解刑网,言虽迫切身无亏。tí yíng shàng shū jiě xíng wǎng,yán suī pò qiè shēn wú kuī。
文本理冤由一赋,孰与捐命如含饴。wén běn lǐ yuān yóu yī fù,shú yǔ juān mìng rú hán yí。
杀身成仁古所罕,殆类饿踣齐与夷。shā shēn chéng rén gǔ suǒ hǎn,dài lèi è bó qí yǔ yí。
事闻黄屋亦动色,亟诏立祠河水湄。shì wén huáng wū yì dòng sè,jí zhào lì cí hé shuǐ méi。
嗟嗟玄应固不朽,万口至今皆一词。jiē jiē xuán yīng gù bù xiǔ,wàn kǒu zhì jīn jiē yī cí。
东嘉夫子好事者,作歌登载仍吁嘻。dōng jiā fū zi hǎo shì zhě,zuò gē dēng zài réng xū xī。
异时国史编宋雅,人间重见白华诗。yì shí guó shǐ biān sòng yǎ,rén jiān zhòng jiàn bái huá shī。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

次韵叶宰植竹四绝

喻良能

木本曾看烟雨梢,临窗依砌韵偏高。mù běn céng kàn yān yǔ shāo,lín chuāng yī qì yùn piān gāo。
可怜不入繁华眼,祇称清谈王马曹。kě lián bù rù fán huá yǎn,qí chēng qīng tán wáng mǎ cáo。

偶成

喻良能

祠山东畔古桐西,垂柳阴阴映短扉。cí shān dōng pàn gǔ tóng xī,chuí liǔ yīn yīn yìng duǎn fēi。
谁道官居太萧瑟,香粳甜软鳜鱼肥。shuí dào guān jū tài xiāo sè,xiāng jīng tián ruǎn guì yú féi。

至德

喻良能

至德春山紫翠堆,楚东征吏又重来。zhì dé chūn shān zǐ cuì duī,chǔ dōng zhēng lì yòu zhòng lái。
是中正好觅佳句,扪腹自怜无此才。shì zhōng zhèng hǎo mì jiā jù,mén fù zì lián wú cǐ cái。

齐山

喻良能

龛岩宜号秘密藏,翠微应呼清净身。kān yán yí hào mì mì cáng,cuì wēi yīng hū qīng jìng shēn。
欲凭妙句发佳境,安得挥毫我辈人。yù píng miào jù fā jiā jìng,ān dé huī háo wǒ bèi rén。

池阳报恩寺新成轮藏应公出示鲍仲山诗因赠

喻良能

招提雄冠浦边州,宝藏琅函眩电眸。zhāo tí xióng guān pǔ biān zhōu,bǎo cáng láng hán xuàn diàn móu。
更出故人奇绝句,相看知是赞公流。gèng chū gù rén qí jué jù,xiāng kàn zhī shì zàn gōng liú。

游青山当涂王使君命供张甚适

喻良能

雨映青山访谪仙,公厨分酿割肥鲜。yǔ yìng qīng shān fǎng zhé xiān,gōng chú fēn niàng gē féi xiān。
酣歌一曲西风里,顿失羁愁向酒边。hān gē yī qū xī fēng lǐ,dùn shī jī chóu xiàng jiǔ biān。

放姑恶

喻良能

为怜心折骨仍惊,四十方兄博汝生。wèi lián xīn zhé gǔ réng jīng,sì shí fāng xiōng bó rǔ shēng。
从此直须防巧中,著身未稳莫先鸣。cóng cǐ zhí xū fáng qiǎo zhōng,zhù shēn wèi wěn mò xiān míng。

春日道中绝句

喻良能

缭绕孤村一径斜,绿杨深处有人家。liáo rào gū cūn yī jìng xié,lǜ yáng shēn chù yǒu rén jiā。
翠眉红颊墙头出,淡淡春山浅浅霞。cuì méi hóng jiá qiáng tóu chū,dàn dàn chūn shān qiǎn qiǎn xiá。

次韵何茂宏见寄

喻良能

牧之俯首随缰锁,元亮高情乐里闾。mù zhī fǔ shǒu suí jiāng suǒ,yuán liàng gāo qíng lè lǐ lǘ。
樽酒未能供一笑,尺书多谢附双鱼。zūn jiǔ wèi néng gōng yī xiào,chǐ shū duō xiè fù shuāng yú。

登寺后峰绝顶

喻良能

杳杳扶筇上翠岑,松风萧飒五云深。yǎo yǎo fú qióng shàng cuì cén,sōng fēng xiāo sà wǔ yún shēn。
不知直自登临处,下至平川几百寻。bù zhī zhí zì dēng lín chù,xià zhì píng chuān jǐ bǎi xún。

洄溪阁

喻良能

十寻杰阁倚云隈,淡霭轻烟照眼来。shí xún jié gé yǐ yún wēi,dàn ǎi qīng yān zhào yǎn lái。
山色不随天际远,溪流长为水深回。shān sè bù suí tiān jì yuǎn,xī liú zhǎng wèi shuǐ shēn huí。

蓬莱阁

喻良能

绝知蓬岛异尘寰,弱水相望万里间。jué zhī péng dǎo yì chén huán,ruò shuǐ xiāng wàng wàn lǐ jiān。
争似卧龙云际阁,不劳跨海即鳌山。zhēng shì wò lóng yún jì gé,bù láo kuà hǎi jí áo shān。

自入新安境中鸭脚千树罗生道傍秋实离离低拂行客顾之欣然因成绝句

喻良能

离离秋实压枝柔,带露含烟烂不收。lí lí qiū shí yā zhī róu,dài lù hán yān làn bù shōu。
须信新安生鸭脚,大胜霅水熟鸡头。xū xìn xīn ān shēng yā jiǎo,dà shèng zhà shuǐ shú jī tóu。

任公钓台

喻良能

任公垂钓古来称,千载危台尚可登。rèn gōng chuí diào gǔ lái chēng,qiān zài wēi tái shàng kě dēng。
尺泽只今无处觅,悬知深谷解为陵。chǐ zé zhǐ jīn wú chù mì,xuán zhī shēn gǔ jiě wèi líng。

好溪堂

喻良能

好溪无复怒涛粗,缭绿萦青秀色腴。hǎo xī wú fù nù tāo cū,liáo lǜ yíng qīng xiù sè yú。
更着华堂临绝境,风流长与岘山俱。gèng zhe huá táng lín jué jìng,fēng liú zhǎng yǔ xiàn shān jù。