古诗词

天台歌

喻良能

涉海神仙夸蓬莱,登陆胜地称天台。shè hǎi shén xiān kuā péng lái,dēng lù shèng dì chēng tiān tái。
天台枕海连四明,万峰千岭相萦回。tiān tái zhěn hǎi lián sì míng,wàn fēng qiān lǐng xiāng yíng huí。
赤城绣出绮霞色,瀑布界破瑶山青。chì chéng xiù chū qǐ xiá sè,pù bù jiè pò yáo shān qīng。
神仙居处寸步有,游人白日迷杳冥。shén xiān jū chù cùn bù yǒu,yóu rén bái rì mí yǎo míng。
剡溪昔年有二客,五月此山同采摘。shàn xī xī nián yǒu èr kè,wǔ yuè cǐ shān tóng cǎi zhāi。
只知采采不盈筐,不觉行行失归陌。zhǐ zhī cǎi cǎi bù yíng kuāng,bù jué xíng xíng shī guī mò。
龟肠蝉腹忽鸣饥,倾壶进食欲令谁。guī cháng chán fù hū míng jī,qīng hú jìn shí yù lìng shuí。
山桃一颗垂林畔,共食歘然肌骨换。shān táo yī kē chuí lín pàn,gòng shí chuā rán jī gǔ huàn。
下山得水涧石中,以手饮之还濯盥。xià shān dé shuǐ jiàn shí zhōng,yǐ shǒu yǐn zhī hái zhuó guàn。
又见芜菁出山腰,一杯圆转中流漂。yòu jiàn wú jīng chū shān yāo,yī bēi yuán zhuǎn zhōng liú piāo。
二人相顾却相谓,此地去人应不遥。èr rén xiāng gù què xiāng wèi,cǐ dì qù rén yīng bù yáo。
过溪水深四尺许,又度一山逢二女。guò xī shuǐ shēn sì chǐ xǔ,yòu dù yī shān féng èr nǚ。
韶颜艳色世所无,南国东邻何足数。sháo yán yàn sè shì suǒ wú,nán guó dōng lín hé zú shù。
笑唤刘晨阮肇名,相识浑如旧有情。xiào huàn liú chén ruǎn zhào míng,xiāng shí hún rú jiù yǒu qíng。
问郎若个来何晚,遂即殷勤相奉迎。wèn láng ruò gè lái hé wǎn,suì jí yīn qín xiāng fèng yíng。
入户幔帷殊不恶,错落珍珠与璎珞。rù hù màn wéi shū bù è,cuò luò zhēn zhū yǔ yīng luò。
只将左右几青衣,也胜人间夸绰约。zhǐ jiāng zuǒ yòu jǐ qīng yī,yě shèng rén jiān kuā chuò yuē。
逡巡进脯饭胡麻,琼杯片片斟流霞。qūn xún jìn pú fàn hú má,qióng bēi piàn piàn zhēn liú xiá。
不知仙客来何处,各把宫桃庆女家。bù zhī xiān kè lái hé chù,gè bǎ gōng táo qìng nǚ jiā。
歌吹嘈嘈张内乐,颜色有欢情有乐。gē chuī cáo cáo zhāng nèi lè,yán sè yǒu huān qíng yǒu lè。
金鸦飞入向虞渊,客散虚堂掩帘箔。jīn yā fēi rù xiàng yú yuān,kè sàn xū táng yǎn lián bó。
夜深各拥一仙娥,泛泛鸳鸯在绿波。yè shēn gè yōng yī xiān é,fàn fàn yuān yāng zài lǜ bō。
和鸣乍自秦箫起,行雨初从楚梦过。hé míng zhà zì qín xiāo qǐ,xíng yǔ chū cóng chǔ mèng guò。
瞥然一留因半载,天气常如三月在。piē rán yī liú yīn bàn zài,tiān qì cháng rú sān yuè zài。
百鸟哀鸣不可闻,感此茫茫愁似海。bǎi niǎo āi míng bù kě wén,gǎn cǐ máng máng chóu shì hǎi。
俗缘未断身未轻,思归日有求归声。sú yuán wèi duàn shēn wèi qīng,sī guī rì yǒu qiú guī shēng。
更招女伴作离乐,共写深衷无限诚。gèng zhāo nǚ bàn zuò lí lè,gòng xiě shēn zhōng wú xiàn chéng。
曲终一出山中洞,万里云烟空目送。qū zhōng yī chū shān zhōng dòng,wàn lǐ yún yān kōng mù sòng。
归来不见去时人,寂寞惊魂若春梦。guī lái bù jiàn qù shí rén,jì mò jīng hún ruò chūn mèng。
子孙虽在不相知,欲寻旧路已多歧。zi sūn suī zài bù xiāng zhī,yù xún jiù lù yǐ duō qí。
棋迷柯岭难重见,花失桃源空自悲。qí mí kē lǐng nán zhòng jiàn,huā shī táo yuán kōng zì bēi。
风流云散令人惜,至今犹唱阮郎归。fēng liú yún sàn lìng rén xī,zhì jīn yóu chàng ruǎn láng guī。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

桐庐舟中

喻良能

急桨如飞破浪纹,子陵滩下水沄沄。jí jiǎng rú fēi pò làng wén,zi líng tān xià shuǐ yún yún。
江风初静扁舟稳,卧看青天行白云。jiāng fēng chū jìng biǎn zhōu wěn,wò kàn qīng tiān xíng bái yún。

望湖亭

喻良能

倚栏遥望贺家湖,千顷波光半欲芜。yǐ lán yáo wàng hè jiā hú,qiān qǐng bō guāng bàn yù wú。
试问青铜未消蚀,西湖得及此间无。shì wèn qīng tóng wèi xiāo shí,xī hú dé jí cǐ jiān wú。

贺知章祠

喻良能

乞得君王一曲湖,笑他三径就荒芜。qǐ dé jūn wáng yī qū hú,xiào tā sān jìng jiù huāng wú。
欲知千古高风在,月落寒山影自孤。yù zhī qiān gǔ gāo fēng zài,yuè luò hán shān yǐng zì gū。

鉴湖

喻良能

忆昔未曾游鉴水,画图仿佛见非真。yì xī wèi céng yóu jiàn shuǐ,huà tú fǎng fú jiàn fēi zhēn。
年来饱泛同苕霅,宁愧江湖旧散人。nián lái bǎo fàn tóng sháo zhà,níng kuì jiāng hú jiù sàn rén。

弄水亭次李察院韵

喻良能

清溪一曲抱危亭,天水无尘相与明。qīng xī yī qū bào wēi tíng,tiān shuǐ wú chén xiāng yǔ míng。
昔日紫微今御史,两翁诗句一般清。xī rì zǐ wēi jīn yù shǐ,liǎng wēng shī jù yī bān qīng。

绿毛龟

喻良能

白玉盆中浅更清,绿毛浮水斗轻盈。bái yù pén zhōng qiǎn gèng qīng,lǜ máo fú shuǐ dòu qīng yíng。
须臾食罢浑无事,自上盆山顶上行。xū yú shí bà hún wú shì,zì shàng pén shān dǐng shàng xíng。

禹帝祠道中

喻良能

薰风正欲拂江梅,去岁兹晨宿雾开。xūn fēng zhèng yù fú jiāng méi,qù suì zī chén sù wù kāi。
新竹出墙荷贴水,今年潦倒又重来。xīn zhú chū qiáng hé tiē shuǐ,jīn nián lǎo dào yòu zhòng lái。

窆石

喻良能

禹陵踪迹颇堪疑,窆石衣冠知几时。yǔ líng zōng jì pǒ kān yí,biǎn shí yī guān zhī jǐ shí。
犹解起人河洛思,可怜大胜峄山碑。yóu jiě qǐ rén hé luò sī,kě lián dà shèng yì shān bēi。

菲饮泉和韵

喻良能

不觉当年室与宫,菲泉犹得想遗风。bù jué dāng nián shì yǔ gōng,fēi quán yóu dé xiǎng yí fēng。
至今美食鲜衣者,不敢缘窥绿净中。zhì jīn měi shí xiān yī zhě,bù gǎn yuán kuī lǜ jìng zhōng。

陪胡少卿登山瞻禹陵

喻良能

考古年来喜有徵,相携步步上崚嶒。kǎo gǔ nián lái xǐ yǒu zhēng,xiāng xié bù bù shàng léng céng。
皇华使者归朝著,好为诗翁说禹陵。huáng huá shǐ zhě guī cháo zhù,hǎo wèi shī wēng shuō yǔ líng。

鹅池

喻良能

空馀青李与来禽,宝墨知谁是赏音。kōng yú qīng lǐ yǔ lái qín,bǎo mò zhī shuí shì shǎng yīn。
未若山阴羽衣客,等闲犹识爱鹅心。wèi ruò shān yīn yǔ yī kè,děng xián yóu shí ài é xīn。

秦望阁

喻良能

傲睨须知古有秦,却将黔首等微尘。ào nì xū zhī gǔ yǒu qín,què jiāng qián shǒu děng wēi chén。
当时虚上峰头望,不见桃源避世人。dāng shí xū shàng fēng tóu wàng,bù jiàn táo yuán bì shì rén。

定泉

喻良能

兹泉定力冠诸泉,故向空山独湛然。zī quán dìng lì guān zhū quán,gù xiàng kōng shān dú zhàn rán。
终日虚明无一物,客来惟见浪痕圆。zhōng rì xū míng wú yī wù,kè lái wéi jiàn làng hén yuán。

登望海亭

喻良能

谁将龙脊置新亭,一饷登临耳目醒。shuí jiāng lóng jí zhì xīn tíng,yī xiǎng dēng lín ěr mù xǐng。
欲识海门山尽处,烂银堆里数螺青。yù shí hǎi mén shān jǐn chù,làn yín duī lǐ shù luó qīng。

题智者双清堂

喻良能

潦收池净见鱼行,木落山空鸟语鸣。lǎo shōu chí jìng jiàn yú xíng,mù luò shān kōng niǎo yǔ míng。
更待夜深来徙倚,要看霜月斗波清。gèng dài yè shēn lái xǐ yǐ,yào kàn shuāng yuè dòu bō qīng。