古诗词

天台歌

喻良能

涉海神仙夸蓬莱,登陆胜地称天台。shè hǎi shén xiān kuā péng lái,dēng lù shèng dì chēng tiān tái。
天台枕海连四明,万峰千岭相萦回。tiān tái zhěn hǎi lián sì míng,wàn fēng qiān lǐng xiāng yíng huí。
赤城绣出绮霞色,瀑布界破瑶山青。chì chéng xiù chū qǐ xiá sè,pù bù jiè pò yáo shān qīng。
神仙居处寸步有,游人白日迷杳冥。shén xiān jū chù cùn bù yǒu,yóu rén bái rì mí yǎo míng。
剡溪昔年有二客,五月此山同采摘。shàn xī xī nián yǒu èr kè,wǔ yuè cǐ shān tóng cǎi zhāi。
只知采采不盈筐,不觉行行失归陌。zhǐ zhī cǎi cǎi bù yíng kuāng,bù jué xíng xíng shī guī mò。
龟肠蝉腹忽鸣饥,倾壶进食欲令谁。guī cháng chán fù hū míng jī,qīng hú jìn shí yù lìng shuí。
山桃一颗垂林畔,共食歘然肌骨换。shān táo yī kē chuí lín pàn,gòng shí chuā rán jī gǔ huàn。
下山得水涧石中,以手饮之还濯盥。xià shān dé shuǐ jiàn shí zhōng,yǐ shǒu yǐn zhī hái zhuó guàn。
又见芜菁出山腰,一杯圆转中流漂。yòu jiàn wú jīng chū shān yāo,yī bēi yuán zhuǎn zhōng liú piāo。
二人相顾却相谓,此地去人应不遥。èr rén xiāng gù què xiāng wèi,cǐ dì qù rén yīng bù yáo。
过溪水深四尺许,又度一山逢二女。guò xī shuǐ shēn sì chǐ xǔ,yòu dù yī shān féng èr nǚ。
韶颜艳色世所无,南国东邻何足数。sháo yán yàn sè shì suǒ wú,nán guó dōng lín hé zú shù。
笑唤刘晨阮肇名,相识浑如旧有情。xiào huàn liú chén ruǎn zhào míng,xiāng shí hún rú jiù yǒu qíng。
问郎若个来何晚,遂即殷勤相奉迎。wèn láng ruò gè lái hé wǎn,suì jí yīn qín xiāng fèng yíng。
入户幔帷殊不恶,错落珍珠与璎珞。rù hù màn wéi shū bù è,cuò luò zhēn zhū yǔ yīng luò。
只将左右几青衣,也胜人间夸绰约。zhǐ jiāng zuǒ yòu jǐ qīng yī,yě shèng rén jiān kuā chuò yuē。
逡巡进脯饭胡麻,琼杯片片斟流霞。qūn xún jìn pú fàn hú má,qióng bēi piàn piàn zhēn liú xiá。
不知仙客来何处,各把宫桃庆女家。bù zhī xiān kè lái hé chù,gè bǎ gōng táo qìng nǚ jiā。
歌吹嘈嘈张内乐,颜色有欢情有乐。gē chuī cáo cáo zhāng nèi lè,yán sè yǒu huān qíng yǒu lè。
金鸦飞入向虞渊,客散虚堂掩帘箔。jīn yā fēi rù xiàng yú yuān,kè sàn xū táng yǎn lián bó。
夜深各拥一仙娥,泛泛鸳鸯在绿波。yè shēn gè yōng yī xiān é,fàn fàn yuān yāng zài lǜ bō。
和鸣乍自秦箫起,行雨初从楚梦过。hé míng zhà zì qín xiāo qǐ,xíng yǔ chū cóng chǔ mèng guò。
瞥然一留因半载,天气常如三月在。piē rán yī liú yīn bàn zài,tiān qì cháng rú sān yuè zài。
百鸟哀鸣不可闻,感此茫茫愁似海。bǎi niǎo āi míng bù kě wén,gǎn cǐ máng máng chóu shì hǎi。
俗缘未断身未轻,思归日有求归声。sú yuán wèi duàn shēn wèi qīng,sī guī rì yǒu qiú guī shēng。
更招女伴作离乐,共写深衷无限诚。gèng zhāo nǚ bàn zuò lí lè,gòng xiě shēn zhōng wú xiàn chéng。
曲终一出山中洞,万里云烟空目送。qū zhōng yī chū shān zhōng dòng,wàn lǐ yún yān kōng mù sòng。
归来不见去时人,寂寞惊魂若春梦。guī lái bù jiàn qù shí rén,jì mò jīng hún ruò chūn mèng。
子孙虽在不相知,欲寻旧路已多歧。zi sūn suī zài bù xiāng zhī,yù xún jiù lù yǐ duō qí。
棋迷柯岭难重见,花失桃源空自悲。qí mí kē lǐng nán zhòng jiàn,huā shī táo yuán kōng zì bēi。
风流云散令人惜,至今犹唱阮郎归。fēng liú yún sàn lìng rén xī,zhì jīn yóu chàng ruǎn láng guī。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

奉酬鲍仲山机宜见赠

喻良能

四海今诗伯,才名许孰俦。sì hǎi jīn shī bó,cái míng xǔ shú chóu。
波澜掩颜谢,步骤到曹刘。bō lán yǎn yán xiè,bù zhòu dào cáo liú。
婉画参机幕,精忠动冕旒。wǎn huà cān jī mù,jīng zhōng dòng miǎn liú。
时危须戮力,谈笑复神州。shí wēi xū lù lì,tán xiào fù shén zhōu。

次韵陈鲁望郎中

喻良能

笔底词华盛,宁论大小山。bǐ dǐ cí huá shèng,níng lùn dà xiǎo shān。
敷腴建安际,古澹贞元间。fū yú jiàn ān jì,gǔ dàn zhēn yuán jiān。
未许窥三昧,时容见一斑。wèi xǔ kuī sān mèi,shí róng jiàn yī bān。
草堂诗律在,风味唤仍还。cǎo táng shī lǜ zài,fēng wèi huàn réng hái。

温泉

喻良能

招提閟林麓,栋宇压江郊。zhāo tí bì lín lù,dòng yǔ yā jiāng jiāo。
来作温泉浴,如逢痒处搔。lái zuò wēn quán yù,rú féng yǎng chù sāo。
彩衣临砌槛,华发对尊匏。cǎi yī lín qì kǎn,huá fā duì zūn páo。
一笑凉风起,红攲荔子梢。yī xiào liáng fēng qǐ,hóng qī lì zi shāo。

曹务拘缀不及赴张持荷赏梅之约因得小诗寄似

喻良能

渺渺烟波阔,南湖在帝城。miǎo miǎo yān bō kuò,nán hú zài dì chéng。
梅将春共早,人与境俱清。méi jiāng chūn gòng zǎo,rén yǔ jìng jù qīng。
笔墨探三昧,樽罍有四并。bǐ mò tàn sān mèi,zūn léi yǒu sì bìng。
未能乘兴去,遥望目增明。wèi néng chéng xīng qù,yáo wàng mù zēng míng。

题郭邵州同尘庵

喻良能

荣辱酣歌里,贤愚睡眼中。róng rǔ hān gē lǐ,xián yú shuì yǎn zhōng。
未应分野马,那复障西风。wèi yīng fēn yě mǎ,nà fù zhàng xī fēng。
晏坐从凝席,扬鞭任软红。yàn zuò cóng níng xí,yáng biān rèn ruǎn hóng。
岩栖兼鼎食,处处不妨同。yán qī jiān dǐng shí,chù chù bù fáng tóng。

腊八日雪参议林郎中有诗因次韵

喻良能

玉树参差见,银花子细看。yù shù cān chà jiàn,yín huā zi xì kàn。
淖糜分腊序,圆炭度朝寒。nào mí fēn là xù,yuán tàn dù cháo hán。
冉冉头新白,匆匆岁又残。rǎn rǎn tóu xīn bái,cōng cōng suì yòu cán。
聊凭一杯醉,忍把两眉攒。liáo píng yī bēi zuì,rěn bǎ liǎng méi zǎn。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

春晚饶芳景,官闲得细看。chūn wǎn ráo fāng jǐng,guān xián dé xì kàn。
隔窗黄鸟并,开卷壁鱼乾。gé chuāng huáng niǎo bìng,kāi juǎn bì yú qián。
过雨苍苔湿,迎风翠竹寒。guò yǔ cāng tái shī,yíng fēng cuì zhú hán。
发华搔更短,斗酒自相宽。fā huá sāo gèng duǎn,dòu jiǔ zì xiāng kuān。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

漫仕叹迟暮,卜居城北偏。màn shì tàn chí mù,bo jū chéng běi piān。
已教山白石,只欠沼清泉。yǐ jiào shān bái shí,zhǐ qiàn zhǎo qīng quán。
帘透一檐月,窗横数尺天。lián tòu yī yán yuè,chuāng héng shù chǐ tiān。
杂花还映竹,故故自芳妍。zá huā hái yìng zhú,gù gù zì fāng yán。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

贱子知何幸,莱衣老更斑。jiàn zi zhī hé xìng,lái yī lǎo gèng bān。
白头居杜曲,清梦到香山。bái tóu jū dù qū,qīng mèng dào xiāng shān。
琢句愁雕肾,衔杯喜渥颜。zuó jù chóu diāo shèn,xián bēi xǐ wò yán。
此身惭暮翼,飞倦未知还。cǐ shēn cán mù yì,fēi juàn wèi zhī hái。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

偏亲须寸禄,匠院敢辞留。piān qīn xū cùn lù,jiàng yuàn gǎn cí liú。
颇愧花经眼,还应草唤愁。pǒ kuì huā jīng yǎn,hái yīng cǎo huàn chóu。
身唯亲布被,交已绝牙筹。shēn wéi qīn bù bèi,jiāo yǐ jué yá chóu。
诗兴抽毫足,无劳入海求。shī xīng chōu háo zú,wú láo rù hǎi qiú。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

花日浅明牖,竹风低度墙。huā rì qiǎn míng yǒu,zhú fēng dī dù qiáng。
举头空弱絮,转盼堕危芳。jǔ tóu kōng ruò xù,zhuǎn pàn duò wēi fāng。
兴遣凭毛颖,愁消赖羽觞。xīng qiǎn píng máo yǐng,chóu xiāo lài yǔ shāng。
阴阴繁夏木,故里耿难忘。yīn yīn fán xià mù,gù lǐ gěng nán wàng。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

借居仍种菊,往往似天随。jiè jū réng zhǒng jú,wǎng wǎng shì tiān suí。
日味三春酒,灯明午夜棋。rì wèi sān chūn jiǔ,dēng míng wǔ yè qí。
闲临永和帖,细诵建安诗。xián lín yǒng hé tiē,xì sòng jiàn ān shī。
潦倒同中散,欢欣似启期。lǎo dào tóng zhōng sàn,huān xīn shì qǐ qī。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

帝里春仍好,风和昼漏迟。dì lǐ chūn réng hǎo,fēng hé zhòu lòu chí。
但怀三釜乐,遑恤北山移。dàn huái sān fǔ lè,huáng xù běi shān yí。
老大谙斑戏,空疏愧色丝。lǎo dà ān bān xì,kōng shū kuì sè sī。
平生杜陵老,耿耿寸心知。píng shēng dù líng lǎo,gěng gěng cùn xīn zhī。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

屯云初解驳,晓日有晶辉。tún yún chū jiě bó,xiǎo rì yǒu jīng huī。
城郭红尘软,江湖春水肥。chéng guō hóng chén ruǎn,jiāng hú chūn shuǐ féi。
小舟浮绿净,芳径步熹微。xiǎo zhōu fú lǜ jìng,fāng jìng bù xī wēi。
起我故山思,多惭未拂衣。qǐ wǒ gù shān sī,duō cán wèi fú yī。

次韵李大著春日杂诗十首

喻良能

素发已垂领,故园犹未归。sù fā yǐ chuí lǐng,gù yuán yóu wèi guī。
鸟声思磴道,柳色忆荆扉。niǎo shēng sī dèng dào,liǔ sè yì jīng fēi。
嫩绿枝边暗,残红叶底稀。nèn lǜ zhī biān àn,cán hóng yè dǐ xī。
几多新乳燕,一一出巢飞。jǐ duō xīn rǔ yàn,yī yī chū cháo fēi。