古诗词

重阳

喻良能

一年秋节重阳浓,园林上下皆清风。yī nián qiū jié zhòng yáng nóng,yuán lín shàng xià jiē qīng fēng。
远山百里削寒玉,平湖十亩磨青铜。yuǎn shān bǎi lǐ xuē hán yù,píng hú shí mǔ mó qīng tóng。
亦好茂树蓊西北,露枝霜叶纷青红。yì hǎo mào shù wěng xī běi,lù zhī shuāng yè fēn qīng hóng。
枝头寂寂少啼鸟,天外隐隐飞征鸿。zhī tóu jì jì shǎo tí niǎo,tiān wài yǐn yǐn fēi zhēng hóng。
弄月基蟠绿净中,东南况有小垂虹。nòng yuè jī pán lǜ jìng zhōng,dōng nán kuàng yǒu xiǎo chuí hóng。
潭清潦尽境更好,水落石出摹难工。tán qīng lǎo jǐn jìng gèng hǎo,shuǐ luò shí chū mó nán gōng。
爱山堂前花作丛,疏疏杨柳瘦毛同。ài shān táng qián huā zuò cóng,shū shū yáng liǔ shòu máo tóng。
红蕉碧桂互掩映,芦花蓼穟交蒙茸。hóng jiāo bì guì hù yǎn yìng,lú huā liǎo suì jiāo méng rōng。
新亭爽垲瞰空阔,赁栏一目连七峰。xīn tíng shuǎng kǎi kàn kōng kuò,lìn lán yī mù lián qī fēng。
烟霏雾霭扫欲尽,但见突兀撑晴空。yān fēi wù ǎi sǎo yù jǐn,dàn jiàn tū wù chēng qíng kōng。
携筇更登月山椒,嶙峋怪石高玲珑。xié qióng gèng dēng yuè shān jiāo,lín xún guài shí gāo líng lóng。
香炉近出陂陁侧,云黄复在南山东。xiāng lú jìn chū bēi tuó cè,yún huáng fù zài nán shān dōng。
水声激激来涧曲,飕飕风响生樛松。shuǐ shēng jī jī lái jiàn qū,sōu sōu fēng xiǎng shēng jiū sōng。
菊英萸实篱可采,山肴野䔩盘能供。jú yīng yú shí lí kě cǎi,shān yáo yě pán néng gōng。
作诗颇类台戏马,吹帽未减山名龙。zuò shī pǒ lèi tái xì mǎ,chuī mào wèi jiǎn shān míng lóng。
良辰美景乐心赏,四者偶并今始逢。liáng chén měi jǐng lè xīn shǎng,sì zhě ǒu bìng jīn shǐ féng。
明朝不问蝶愁绝,更饮黄花琥珀醲。míng cháo bù wèn dié chóu jué,gèng yǐn huáng huā hǔ pò nóng。

喻良能

宋婺州义乌人,字叔奇,号香山。高宗绍兴二十七年进士。补广德尉。历迁工部郎中、太常寺丞。出知处州,寻以朝请大夫致仕。尝进《忠义传》二十卷,孝宗深加叹赏,即命颁行。为文精深典雅。有《香山集》、《家帚编》等。 喻良能的作品>>

猜您喜欢

松源山

喻良能

征途未尽弋阳西,且过松源九节溪。zhēng tú wèi jǐn yì yáng xī,qiě guò sōng yuán jiǔ jié xī。
烟雨蒙蒙山色好,鹧鸪更与尽情啼。yān yǔ méng méng shān sè hǎo,zhè gū gèng yǔ jǐn qíng tí。

怀爱山

喻良能

空陂流水淡泠泠,小立舂锄点远汀。kōng bēi liú shuǐ dàn líng líng,xiǎo lì chōng chú diǎn yuǎn tīng。
烟雨半收山更好,知谁不唤作丹青。yān yǔ bàn shōu shān gèng hǎo,zhī shuí bù huàn zuò dān qīng。

仙隐观费长房故宅旧名灵阳宫观后有葛陂盖竹杖化龙处也

喻良能

松风百步到灵阳,千古风流忆长房。sōng fēng bǎi bù dào líng yáng,qiān gǔ fēng liú yì zhǎng fáng。
竹杖化龙无处觅,空馀陂水绕堤长。zhú zhàng huà lóng wú chù mì,kōng yú bēi shuǐ rào dī zhǎng。

题谷帘泉

喻良能

此水名传自昔贤,味甘谁敢斗芳鲜。cǐ shuǐ míng chuán zì xī xián,wèi gān shuí gǎn dòu fāng xiān。
一瓯雪乳初尝罢,知是人间第一泉。yī ōu xuě rǔ chū cháng bà,zhī shì rén jiān dì yī quán。

月台

喻良能

青林阙处绿阴开,十里长风送月来。qīng lín quē chù lǜ yīn kāi,shí lǐ zhǎng fēng sòng yuè lái。
妒雨玩云都净尽,素华清影巧裴徊。dù yǔ wán yún dōu jìng jǐn,sù huá qīng yǐng qiǎo péi huái。

琵琶亭

喻良能

琵琶人去几经秋,司马青衫亦故丘。pí pá rén qù jǐ jīng qiū,sī mǎ qīng shān yì gù qiū。
唯有当时亭下水,无情依旧更东流。wéi yǒu dāng shí tíng xià shuǐ,wú qíng yī jiù gèng dōng liú。

次韵梅花绝句

喻良能

玉裙练帨清无尘,一笑唤回幽谷春。yù qún liàn shuì qīng wú chén,yī xiào huàn huí yōu gǔ chūn。
天寒日暮故相恼,不怕近前丞相嗔。tiān hán rì mù gù xiāng nǎo,bù pà jìn qián chéng xiāng chēn。

次槐卿舅咏梅二绝

喻良能

玉肌冰骨不多枝,半映清池半近篱。yù jī bīng gǔ bù duō zhī,bàn yìng qīng chí bàn jìn lí。
寒雪尚迟新月早,横斜分影到涟漪。hán xuě shàng chí xīn yuè zǎo,héng xié fēn yǐng dào lián yī。

次槐卿舅咏梅二绝

喻良能

朔风寒日澹孤芳,冰雪相看有暗香。shuò fēng hán rì dàn gū fāng,bīng xuě xiāng kàn yǒu àn xiāng。
但得横枝临却月,不须斗酒博西凉。dàn dé héng zhī lín què yuè,bù xū dòu jiǔ bó xī liáng。

石钟山

喻良能

坡翁文字妙来今,仙去遗踪杳莫寻。pō wēng wén zì miào lái jīn,xiān qù yí zōng yǎo mò xún。
惟有石钟还好在,未须霜降自清音。wéi yǒu shí zhōng hái hǎo zài,wèi xū shuāng jiàng zì qīng yīn。

题煮泉亭

喻良能

甘香曾饮谷帘前,携茗仍来试煮泉。gān xiāng céng yǐn gǔ lián qián,xié míng réng lái shì zhǔ quán。
更觉清风生两腋,始知鸿渐是茶仙。gèng jué qīng fēng shēng liǎng yè,shǐ zhī hóng jiàn shì chá xiān。

望月台

喻良能

滟滟冰轮林上头,烟锁雾敛桂花浮。yàn yàn bīng lún lín shàng tóu,yān suǒ wù liǎn guì huā fú。
要看夜静天如水,莫遣疏帘不上钩。yào kàn yè jìng tiān rú shuǐ,mò qiǎn shū lián bù shàng gōu。

题太白祠堂

喻良能

长安酒楼歌管新,一曲乌栖泣鬼神。zhǎng ān jiǔ lóu gē guǎn xīn,yī qū wū qī qì guǐ shén。
狂客解龟同一醉,人人知是谪仙人。kuáng kè jiě guī tóng yī zuì,rén rén zhī shì zhé xiān rén。

题太白祠堂

喻良能

倒披绮裘草裹巾,酒醒玉山来映人。dào pī qǐ qiú cǎo guǒ jīn,jiǔ xǐng yù shān lái yìng rén。
明月沧江故无恙,骑鲸何处狎龙鳞。míng yuè cāng jiāng gù wú yàng,qí jīng hé chù xiá lóng lín。

题太白祠堂

喻良能

潮生采石波涛险,秋入青山草木寒。cháo shēng cǎi shí bō tāo xiǎn,qiū rù qīng shān cǎo mù hán。
千古风流无处觅,空吟亭北倚栏干。qiān gǔ fēng liú wú chù mì,kōng yín tíng běi yǐ lán gàn。