古诗词

前纪时行

陈著

孟春朔日雷声发,雷后兼旬雨不歇。mèng chūn shuò rì léi shēng fā,léi hòu jiān xún yǔ bù xiē。
仲春之朔近春分,一夜风雪四山白。zhòng chūn zhī shuò jìn chūn fēn,yī yè fēng xuě sì shān bái。
丰歉气候看春头,乃今变异连两月。fēng qiàn qì hòu kàn chūn tóu,nǎi jīn biàn yì lián liǎng yuè。
阴阳磅礴天地闲,自有常程更闭泄。yīn yáng bàng bó tiān dì xián,zì yǒu cháng chéng gèng bì xiè。
今此胡为颠倒行,阖阖万物失其节。jīn cǐ hú wèi diān dào xíng,hé hé wàn wù shī qí jié。
欲一出门泥泞深,巡檐问天天默默。yù yī chū mén ní nìng shēn,xún yán wèn tiān tiān mò mò。
老农忽从何处来,谓见岁时记中说。lǎo nóng hū cóng hé chù lái,wèi jiàn suì shí jì zhōng shuō。
鸡旦之雷虽非时,犹曰其占多黍稷。jī dàn zhī léi suī fēi shí,yóu yuē qí zhàn duō shǔ jì。
今朝有雪却非宜,米价当踊民食缺。jīn cháo yǒu xuě què fēi yí,mǐ jià dāng yǒng mín shí quē。
吉者未几凶者继,所喜转为忧惙惙。jí zhě wèi jǐ xiōng zhě jì,suǒ xǐ zhuǎn wèi yōu chuò chuò。
向来好事多不应,才说乖证不可活。xiàng lái hǎo shì duō bù yīng,cái shuō guāi zhèng bù kě huó。
黯然相对尚何言,但愿所应在雷不在雪。àn rán xiāng duì shàng hé yán,dàn yuàn suǒ yīng zài léi bù zài xuě。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

续侄溥赏酴醾劝酒二首

陈著

花有重开日,人无再少年。huā yǒu zhòng kāi rì,rén wú zài shǎo nián。
相逢拌酩酊,何必备芳鲜。xiāng féng bàn mǐng dīng,hé bì bèi fāng xiān。

续侄溥赏酴醾劝酒二首

陈著

醉时愁亦乐,老去日如年。zuì shí chóu yì lè,lǎo qù rì rú nián。
惯见红相别,欣逢绿又鲜。guàn jiàn hóng xiāng bié,xīn féng lǜ yòu xiān。

题扇画东坡

陈著

形神雪山松,衣巾赤壁风。xíng shén xuě shān sōng,yī jīn chì bì fēng。
望之凛凛然,扫退炎尘红。wàng zhī lǐn lǐn rán,sǎo tuì yán chén hóng。

题扇画东坡抱琴

陈著

谓是苏长公,如何抱丝桐。wèi shì sū zhǎng gōng,rú hé bào sī tóng。
不必穷是非,闻名自生风。bù bì qióng shì fēi,wén míng zì shēng fēng。

醉中出门得风字

陈著

残生有今日,一醉得清风。cán shēng yǒu jīn rì,yī zuì dé qīng fēng。
想见羲皇上,人人此乐同。xiǎng jiàn xī huáng shàng,rén rén cǐ lè tóng。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

待食信天公,送穷戒星奴。dài shí xìn tiān gōng,sòng qióng jiè xīng nú。
驾言一煮字,安得三分厨。jià yán yī zhǔ zì,ān dé sān fēn chú。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

弦歌不救鲁,告谕难入巴。xián gē bù jiù lǔ,gào yù nán rù bā。
世事蛇赴壑,吾生狗丧家。shì shì shé fù hè,wú shēng gǒu sàng jiā。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

富贵碧筒醉,褦襶火伞来。fù guì bì tǒng zuì,nài dài huǒ sǎn lái。
何如溪山曲,一笛吹寒梅。hé rú xī shān qū,yī dí chuī hán méi。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

逃不从幼安,放非效玄真。táo bù cóng yòu ān,fàng fēi xiào xuán zhēn。
愿事尧舜主,或与夔龙亲。yuàn shì yáo shùn zhǔ,huò yǔ kuí lóng qīn。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

膏粱道之贼,资财人所奴。gāo liáng dào zhī zéi,zī cái rén suǒ nú。
不如贫而乐,客至菜一厨。bù rú pín ér lè,kè zhì cài yī chú。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

角利蛮与触,幻世慈若巴。jiǎo lì mán yǔ chù,huàn shì cí ruò bā。
当知靠里业,自有书满家。dāng zhī kào lǐ yè,zì yǒu shū mǎn jiā。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

俗氛炎郁攸,世燄毒恶来。sú fēn yán yù yōu,shì yàn dú è lái。
清当友孤竹,隐当友仙梅。qīng dāng yǒu gū zhú,yǐn dāng yǒu xiān méi。

次儿瀹以诗四首道各意因两用其韵

陈著

风雷汉臣会,天日唐主真。fēng léi hàn chén huì,tiān rì táng zhǔ zhēn。
而曹其勉旃,或者一见亲。ér cáo qí miǎn zhān,huò zhě yī jiàn qīn。

良月二十一日郡庠置酒炉亭劳余出山且取子美何时一樽酒重与细论文分韵赋诗韵不以及就成十绝

陈著

人生朝阳露,物变水上波。rén shēng cháo yáng lù,wù biàn shuǐ shàng bō。
茫茫宇宙闲,如此道义何。máng máng yǔ zhòu xián,rú cǐ dào yì hé。

良月二十一日郡庠置酒炉亭劳余出山且取子美何时一樽酒重与细论文分韵赋诗韵不以及就成十绝

陈著

知心不用多,流俗未易一。zhī xīn bù yòng duō,liú sú wèi yì yī。
相逢辄矛盾,方信有胶漆。xiāng féng zhé máo dùn,fāng xìn yǒu jiāo qī。