古诗词

送洵之越

陈著

有美一人来自东,与儿洵约西游同。yǒu měi yī rén lái zì dōng,yǔ ér xún yuē xī yóu tóng。
谓闻古越多胜迹,庶可洗眼开心胸。wèi wén gǔ yuè duō shèng jì,shù kě xǐ yǎn kāi xīn xiōng。
窆石亭空思禹迹,飞翼楼高忆蠡功。biǎn shí tíng kōng sī yǔ jì,fēi yì lóu gāo yì lí gōng。
过司马寓第,如见涑水叟。guò sī mǎ yù dì,rú jiàn sù shuǐ sǒu。
入稽山书院,如见晦庵翁。rù jī shān shū yuàn,rú jiàn huì ān wēng。
东山则想谢太傅之雅量,上虞则感李参伯之孤忠。dōng shān zé xiǎng xiè tài fù zhī yǎ liàng,shàng yú zé gǎn lǐ cān bó zhī gū zhōng。
读范老堂记则怀憩堂于出守,问祈国里曲则想持帽于方童。dú fàn lǎo táng jì zé huái qì táng yú chū shǒu,wèn qí guó lǐ qū zé xiǎng chí mào yú fāng tóng。
伟哉圣贤所森布,关乎名教无终穷。wěi zāi shèng xián suǒ sēn bù,guān hū míng jiào wú zhōng qióng。
彼柯亭之烟竹,兰亭之觞水。bǐ kē tíng zhī yān zhú,lán tíng zhī shāng shuǐ。
剡溪之雪舟,邪溪之樵风。shàn xī zhī xuě zhōu,xié xī zhī qiáo fēng。
虽非本色□慕羡,然亦馀兴相迎逢。suī fēi běn sè mù xiàn,rán yì yú xīng xiāng yíng féng。
盍陪簦笠风雨外,固异萍梗江湖中。hé péi dēng lì fēng yǔ wài,gù yì píng gěng jiāng hú zhōng。
八十一岁汝我惧,二百里近我汝容。bā shí yī suì rǔ wǒ jù,èr bǎi lǐ jìn wǒ rǔ róng。
目而送之岂漫往,归以复我将谁从。mù ér sòng zhī qǐ màn wǎng,guī yǐ fù wǒ jiāng shuí cóng。
滔滔世变犹古道,修竹可竹两人龙。tāo tāo shì biàn yóu gǔ dào,xiū zhú kě zhú liǎng rén lóng。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

小学识愧

陈著

字画向来虽小技,儿时欲学亦难详。zì huà xiàng lái suī xiǎo jì,ér shí yù xué yì nán xiáng。
点妆但莫如新妇,端正终须自老苍。diǎn zhuāng dàn mò rú xīn fù,duān zhèng zhōng xū zì lǎo cāng。

小学识愧

陈著

指点方名屑训蒙,一方才解四方通。zhǐ diǎn fāng míng xiè xùn méng,yī fāng cái jiě sì fāng tōng。
定知第一番开说,万水朝宗是正东。dìng zhī dì yī fān kāi shuō,wàn shuǐ cháo zōng shì zhèng dōng。

小学识愧

陈著

工夫靠里方为学,时习奚分幼壮年。gōng fū kào lǐ fāng wèi xué,shí xí xī fēn yòu zhuàng nián。
何幸席闲提掇紧,最明新处是陈篇。hé xìng xí xián tí duō jǐn,zuì míng xīn chù shì chén piān。

次韵张子华

陈著

郎自牵牛女自梭,驾言一岁一相过。láng zì qiān niú nǚ zì suō,jià yán yī suì yī xiāng guò。
不应妄念忘机杼,如此风波亦渡河。bù yīng wàng niàn wàng jī zhù,rú cǐ fēng bō yì dù hé。

次韵惟西堂巧山二首

陈著

清风明月本无边,我亦寻盟到白莲。qīng fēng míng yuè běn wú biān,wǒ yì xún méng dào bái lián。
青玉轩前坐来久,淡中滋味自相贤。qīng yù xuān qián zuò lái jiǔ,dàn zhōng zī wèi zì xiāng xián。

次韵惟西堂巧山二首

陈著

一片灵心著古风,清吟披拂到衰翁。yī piàn líng xīn zhù gǔ fēng,qīng yín pī fú dào shuāi wēng。
从教湖海相传去,知我曾来茅屋中。cóng jiào hú hǎi xiāng chuán qù,zhī wǒ céng lái máo wū zhōng。

次和梅山弟二首

陈著

马上功名马伏波,少游终是胜兄多。mǎ shàng gōng míng mǎ fú bō,shǎo yóu zhōng shì shèng xiōng duō。
如今都付忘言处,醉向黄花奈我何。rú jīn dōu fù wàng yán chù,zuì xiàng huáng huā nài wǒ hé。

次和梅山弟二首

陈著

心如古井已无波,无奈山林宿兴多。xīn rú gǔ jǐng yǐ wú bō,wú nài shān lín sù xīng duō。
何幸风流存晋宋,不妨诗律效阴何。hé xìng fēng liú cún jìn sòng,bù fáng shī lǜ xiào yīn hé。

次和天童僧惠杲

陈著

当年飓卷地轮移,拄杖东还云与飞。dāng nián jù juǎn dì lún yí,zhǔ zhàng dōng hái yún yǔ fēi。
太白岩前绿阴下,相逢无语听催归。tài bái yán qián lǜ yīn xià,xiāng féng wú yǔ tīng cuī guī。

次和天童僧惠杲

陈著

省话何须吞炭喑,安贫便是直钩心。shěng huà hé xū tūn tàn yīn,ān pín biàn shì zhí gōu xīn。
看来世事真飘瓦,笑杀时流重注金。kàn lái shì shì zhēn piāo wǎ,xiào shā shí liú zhòng zhù jīn。

次和天童僧惠杲

陈著

出山相过便东行,水落山空一别轻。chū shān xiāng guò biàn dōng xíng,shuǐ luò shān kōng yī bié qīng。
留得清诗照窗几,万花妆里独梅兄。liú dé qīng shī zhào chuāng jǐ,wàn huā zhuāng lǐ dú méi xiōng。

次韵屠仰之

陈著

孔孟光华不死生,楚秦灰炬漫纷更。kǒng mèng guāng huá bù sǐ shēng,chǔ qín huī jù màn fēn gèng。
莫将烧叶焙浮烬,要把盘根养宿明。mò jiāng shāo yè bèi fú jìn,yào bǎ pán gēn yǎng sù míng。

赠东隐小师林复祖

陈著

万木雕零独有松,雪霜风里几春冬。wàn mù diāo líng dú yǒu sōng,xuě shuāng fēng lǐ jǐ chūn dōng。
须知受变方成物,直上云霄舞翠龙。xū zhī shòu biàn fāng chéng wù,zhí shàng yún xiāo wǔ cuì lóng。

次单君范

陈著

鸦带残阳入翠微,纷纷黄叶向人飞。yā dài cán yáng rù cuì wēi,fēn fēn huáng yè xiàng rén fēi。
西风不管人闲事,雁自南飞燕自归。xī fēng bù guǎn rén xián shì,yàn zì nán fēi yàn zì guī。

次单君范

陈著

蘋蓼汀洲红白分,忧心触景自如醺。píng liǎo tīng zhōu hóng bái fēn,yōu xīn chù jǐng zì rú xūn。
鸿飞本欲冥冥去,万里长天不放云。hóng fēi běn yù míng míng qù,wàn lǐ zhǎng tiān bù fàng yún。