古诗词

寿雪窦寺炳同长老

陈著

昌黎大颠相接识,为说道理惊孤寂。chāng lí dà diān xiāng jiē shí,wèi shuō dào lǐ jīng gū jì。
欧公喜与惟俨交,爱其文逸通经术。ōu gōng xǐ yǔ wéi yǎn jiāo,ài qí wén yì tōng jīng shù。
自顾拟非韩欧伦,漫游亦到沙门释。zì gù nǐ fēi hán ōu lún,màn yóu yì dào shā mén shì。
明觉后人少野师,湖海宿尊推第一。míng jué hòu rén shǎo yě shī,hú hǎi sù zūn tuī dì yī。
胸中自有大藏经,此外三兼翰林笔。xiōng zhōng zì yǒu dà cáng jīng,cǐ wài sān jiān hàn lín bǐ。
坐断名山皆梵家,能有几人知本色。zuò duàn míng shān jiē fàn jiā,néng yǒu jǐ rén zhī běn sè。
不从钵盂计颗粒,则向栋宇争寸尺。bù cóng bō yú jì kē lì,zé xiàng dòng yǔ zhēng cùn chǐ。
彼滔滔者何足云,我油油然自相得。bǐ tāo tāo zhě hé zú yún,wǒ yóu yóu rán zì xiāng dé。
年年荷师寿我生,今何以寿师生日。nián nián hé shī shòu wǒ shēng,jīn hé yǐ shòu shī shēng rì。
欲写丹霞赞其高,师自有流乳一峰矗天碧。yù xiě dān xiá zàn qí gāo,shī zì yǒu liú rǔ yī fēng chù tiān bì。
欲倾嵩渌扬其清,师自有飞雪千丈挂空白,但有数语一溪藤,相伴瓣香飞入室。yù qīng sōng lù yáng qí qīng,shī zì yǒu fēi xuě qiān zhàng guà kōng bái,dàn yǒu shù yǔ yī xī téng,xiāng bàn bàn xiāng fēi rù shì。
缘师法门本是空,我也将空当真实。yuán shī fǎ mén běn shì kōng,wǒ yě jiāng kōng dāng zhēn shí。
世闲何事非戏剧,请师一笑撼动天开图画壁。shì xián hé shì fēi xì jù,qǐng shī yī xiào hàn dòng tiān kāi tú huà bì。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

小学识愧

陈著

字画向来虽小技,儿时欲学亦难详。zì huà xiàng lái suī xiǎo jì,ér shí yù xué yì nán xiáng。
点妆但莫如新妇,端正终须自老苍。diǎn zhuāng dàn mò rú xīn fù,duān zhèng zhōng xū zì lǎo cāng。

小学识愧

陈著

指点方名屑训蒙,一方才解四方通。zhǐ diǎn fāng míng xiè xùn méng,yī fāng cái jiě sì fāng tōng。
定知第一番开说,万水朝宗是正东。dìng zhī dì yī fān kāi shuō,wàn shuǐ cháo zōng shì zhèng dōng。

小学识愧

陈著

工夫靠里方为学,时习奚分幼壮年。gōng fū kào lǐ fāng wèi xué,shí xí xī fēn yòu zhuàng nián。
何幸席闲提掇紧,最明新处是陈篇。hé xìng xí xián tí duō jǐn,zuì míng xīn chù shì chén piān。

次韵张子华

陈著

郎自牵牛女自梭,驾言一岁一相过。láng zì qiān niú nǚ zì suō,jià yán yī suì yī xiāng guò。
不应妄念忘机杼,如此风波亦渡河。bù yīng wàng niàn wàng jī zhù,rú cǐ fēng bō yì dù hé。

次韵惟西堂巧山二首

陈著

清风明月本无边,我亦寻盟到白莲。qīng fēng míng yuè běn wú biān,wǒ yì xún méng dào bái lián。
青玉轩前坐来久,淡中滋味自相贤。qīng yù xuān qián zuò lái jiǔ,dàn zhōng zī wèi zì xiāng xián。

次韵惟西堂巧山二首

陈著

一片灵心著古风,清吟披拂到衰翁。yī piàn líng xīn zhù gǔ fēng,qīng yín pī fú dào shuāi wēng。
从教湖海相传去,知我曾来茅屋中。cóng jiào hú hǎi xiāng chuán qù,zhī wǒ céng lái máo wū zhōng。

次和梅山弟二首

陈著

马上功名马伏波,少游终是胜兄多。mǎ shàng gōng míng mǎ fú bō,shǎo yóu zhōng shì shèng xiōng duō。
如今都付忘言处,醉向黄花奈我何。rú jīn dōu fù wàng yán chù,zuì xiàng huáng huā nài wǒ hé。

次和梅山弟二首

陈著

心如古井已无波,无奈山林宿兴多。xīn rú gǔ jǐng yǐ wú bō,wú nài shān lín sù xīng duō。
何幸风流存晋宋,不妨诗律效阴何。hé xìng fēng liú cún jìn sòng,bù fáng shī lǜ xiào yīn hé。

次和天童僧惠杲

陈著

当年飓卷地轮移,拄杖东还云与飞。dāng nián jù juǎn dì lún yí,zhǔ zhàng dōng hái yún yǔ fēi。
太白岩前绿阴下,相逢无语听催归。tài bái yán qián lǜ yīn xià,xiāng féng wú yǔ tīng cuī guī。

次和天童僧惠杲

陈著

省话何须吞炭喑,安贫便是直钩心。shěng huà hé xū tūn tàn yīn,ān pín biàn shì zhí gōu xīn。
看来世事真飘瓦,笑杀时流重注金。kàn lái shì shì zhēn piāo wǎ,xiào shā shí liú zhòng zhù jīn。

次和天童僧惠杲

陈著

出山相过便东行,水落山空一别轻。chū shān xiāng guò biàn dōng xíng,shuǐ luò shān kōng yī bié qīng。
留得清诗照窗几,万花妆里独梅兄。liú dé qīng shī zhào chuāng jǐ,wàn huā zhuāng lǐ dú méi xiōng。

次韵屠仰之

陈著

孔孟光华不死生,楚秦灰炬漫纷更。kǒng mèng guāng huá bù sǐ shēng,chǔ qín huī jù màn fēn gèng。
莫将烧叶焙浮烬,要把盘根养宿明。mò jiāng shāo yè bèi fú jìn,yào bǎ pán gēn yǎng sù míng。

赠东隐小师林复祖

陈著

万木雕零独有松,雪霜风里几春冬。wàn mù diāo líng dú yǒu sōng,xuě shuāng fēng lǐ jǐ chūn dōng。
须知受变方成物,直上云霄舞翠龙。xū zhī shòu biàn fāng chéng wù,zhí shàng yún xiāo wǔ cuì lóng。

次单君范

陈著

鸦带残阳入翠微,纷纷黄叶向人飞。yā dài cán yáng rù cuì wēi,fēn fēn huáng yè xiàng rén fēi。
西风不管人闲事,雁自南飞燕自归。xī fēng bù guǎn rén xián shì,yàn zì nán fēi yàn zì guī。

次单君范

陈著

蘋蓼汀洲红白分,忧心触景自如醺。píng liǎo tīng zhōu hóng bái fēn,yōu xīn chù jǐng zì rú xūn。
鸿飞本欲冥冥去,万里长天不放云。hóng fēi běn yù míng míng qù,wàn lǐ zhǎng tiān bù fàng yún。