古诗词

寿雪窦寺炳同长老

陈著

昌黎大颠相接识,为说道理惊孤寂。chāng lí dà diān xiāng jiē shí,wèi shuō dào lǐ jīng gū jì。
欧公喜与惟俨交,爱其文逸通经术。ōu gōng xǐ yǔ wéi yǎn jiāo,ài qí wén yì tōng jīng shù。
自顾拟非韩欧伦,漫游亦到沙门释。zì gù nǐ fēi hán ōu lún,màn yóu yì dào shā mén shì。
明觉后人少野师,湖海宿尊推第一。míng jué hòu rén shǎo yě shī,hú hǎi sù zūn tuī dì yī。
胸中自有大藏经,此外三兼翰林笔。xiōng zhōng zì yǒu dà cáng jīng,cǐ wài sān jiān hàn lín bǐ。
坐断名山皆梵家,能有几人知本色。zuò duàn míng shān jiē fàn jiā,néng yǒu jǐ rén zhī běn sè。
不从钵盂计颗粒,则向栋宇争寸尺。bù cóng bō yú jì kē lì,zé xiàng dòng yǔ zhēng cùn chǐ。
彼滔滔者何足云,我油油然自相得。bǐ tāo tāo zhě hé zú yún,wǒ yóu yóu rán zì xiāng dé。
年年荷师寿我生,今何以寿师生日。nián nián hé shī shòu wǒ shēng,jīn hé yǐ shòu shī shēng rì。
欲写丹霞赞其高,师自有流乳一峰矗天碧。yù xiě dān xiá zàn qí gāo,shī zì yǒu liú rǔ yī fēng chù tiān bì。
欲倾嵩渌扬其清,师自有飞雪千丈挂空白,但有数语一溪藤,相伴瓣香飞入室。yù qīng sōng lù yáng qí qīng,shī zì yǒu fēi xuě qiān zhàng guà kōng bái,dàn yǒu shù yǔ yī xī téng,xiāng bàn bàn xiāng fēi rù shì。
缘师法门本是空,我也将空当真实。yuán shī fǎ mén běn shì kōng,wǒ yě jiāng kōng dāng zhēn shí。
世闲何事非戏剧,请师一笑撼动天开图画壁。shì xián hé shì fēi xì jù,qǐng shī yī xiào hàn dòng tiān kāi tú huà bì。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次前人为余置酒邑厅见示

陈著

公事无多白日闲,笑谈风月傲方干。gōng shì wú duō bái rì xián,xiào tán fēng yuè ào fāng gàn。
马鞍虽少难供赋,突兀南山翠扑鞍。mǎ ān suī shǎo nán gōng fù,tū wù nán shān cuì pū ān。

次前人似任叔实

陈著

字字真真幻幻心,讲毡须体美中箴。zì zì zhēn zhēn huàn huàn xīn,jiǎng zhān xū tǐ měi zhōng zhēn。
分明示我猪龙训,剪刷成他鸾鹄襟。fēn míng shì wǒ zhū lóng xùn,jiǎn shuā chéng tā luán gǔ jīn。

丁丑五月六日醵饮茂林偶成

陈著

夹路松杉护午阴,南风吹透树中心。jiā lù sōng shān hù wǔ yīn,nán fēng chuī tòu shù zhōng xīn。
一声婆饼焦何处,妙法莲花此妙音。yī shēng pó bǐng jiāo hé chù,miào fǎ lián huā cǐ miào yīn。

答法椿长老口占

陈著

床前何必问云何,霜顶谁将手自磨。chuáng qián hé bì wèn yún hé,shuāng dǐng shuí jiāng shǒu zì mó。
可是法身真有病,皱眉头处为人多。kě shì fǎ shēn zhēn yǒu bìng,zhòu méi tóu chù wèi rén duō。

似僧一宁

陈著

邂逅交情云水闲,茶瓯香鼎话清闲。xiè hòu jiāo qíng yún shuǐ xián,chá ōu xiāng dǐng huà qīng xián。
他年燕坐千峰上,认取一山山外山。tā nián yàn zuò qiān fēng shàng,rèn qǔ yī shān shān wài shān。

似僧耕野云

陈著

浮云一片出天涯,南北东西总是家。fú yún yī piàn chū tiān yá,nán běi dōng xī zǒng shì jiā。
飞到五山山绝顶,风雷变化雨河沙。fēi dào wǔ shān shān jué dǐng,fēng léi biàn huà yǔ hé shā。

次韵僧云岫见寄

陈著

忆昔宫花压帽檐,如今野褐替朝衫。yì xī gōng huā yā mào yán,rú jīn yě hè tì cháo shān。
邯郸梦觉身犹在,安得寒山喝破岩。hán dān mèng jué shēn yóu zài,ān dé hán shān hē pò yán。

到西山怀赵景文

陈著

晓日南窗一暖烘,采薇人去与谁同。xiǎo rì nán chuāng yī nuǎn hōng,cǎi wēi rén qù yǔ shuí tóng。
人生毕竟皆如此,休怪浮图只说空。rén shēng bì jìng jiē rú cǐ,xiū guài fú tú zhǐ shuō kōng。

次韵椿长老惠莲花扇

陈著

莲花法界走舆台,两扇香风为我开。lián huā fǎ jiè zǒu yú tái,liǎng shàn xiāng fēng wèi wǒ kāi。
藜藿皮毛消不尽,若为回向我如来。lí huò pí máo xiāo bù jǐn,ruò wèi huí xiàng wǒ rú lái。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

才得江南第一春,竹篱茅舍便精神。cái dé jiāng nán dì yī chūn,zhú lí máo shě biàn jīng shén。
百花头上无相识,只有东风是故人。bǎi huā tóu shàng wú xiāng shí,zhǐ yǒu dōng fēng shì gù rén。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

分甘冷落傍朱门,傲雪欺霜百岁根。fēn gān lěng luò bàng zhū mén,ào xuě qī shuāng bǎi suì gēn。
惆怅西湖人不见,暗香依旧月黄昏。chóu chàng xī hú rén bù jiàn,àn xiāng yī jiù yuè huáng hūn。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

斜斜瘦影两三枝,只许寒窗人自知。xié xié shòu yǐng liǎng sān zhī,zhǐ xǔ hán chuāng rén zì zhī。
犹恨嫦娥收不尽,却归羌管曲中吹。yóu hèn cháng é shōu bù jǐn,què guī qiāng guǎn qū zhōng chuī。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

生香自恨玉为容,谁放晨光浅碧笼。shēng xiāng zì hèn yù wèi róng,shuí fàng chén guāng qiǎn bì lóng。
隐约风标难画处,邯郸人在梦炊中。yǐn yuē fēng biāo nán huà chù,hán dān rén zài mèng chuī zhōng。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

处子从来不世妆,老苍相对本相忘。chù zi cóng lái bù shì zhuāng,lǎo cāng xiāng duì běn xiāng wàng。
犹嫌曾受秦封污,冷笑无言只自香。yóu xián céng shòu qín fēng wū,lěng xiào wú yán zhǐ zì xiāng。

代弟茝咏梅画十景先春

陈著

香在溪头古晋林,潇潇风雨惯曾禁。xiāng zài xī tóu gǔ jìn lín,xiāo xiāo fēng yǔ guàn céng jìn。
休寻白玉堂前梦,自有此君知此心。xiū xún bái yù táng qián mèng,zì yǒu cǐ jūn zhī cǐ xīn。