古诗词

次韵王丈丰父待制荔枝二十韵

苏籀

叶实根株尚老苍,龙鳞皋比贵先尝。yè shí gēn zhū shàng lǎo cāng,lóng lín gāo bǐ guì xiān cháng。
千林断送诗骚酒,三绝无逾色味芗。qiān lín duàn sòng shī sāo jiǔ,sān jué wú yú sè wèi xiāng。
烂酝恢台养风骨,涵滋沆瀣结天浆。làn yùn huī tái yǎng fēng gǔ,hán zī hàng xiè jié tiān jiāng。
怕寒僻处深于越,贽贡无阶遇有唐。pà hán pì chù shēn yú yuè,zhì gòng wú jiē yù yǒu táng。
葱郁梧楸共庭户,风流芝玉秀斋房。cōng yù wú qiū gòng tíng hù,fēng liú zhī yù xiù zhāi fáng。
剖缄绛锦纷狼藉,莹手摩尼可比方。pōu jiān jiàng jǐn fēn láng jí,yíng shǒu mó ní kě bǐ fāng。
赪卵鳞皴雄俎豆,双珠同蒂媚钗梁。chēng luǎn lín cūn xióng zǔ dòu,shuāng zhū tóng dì mèi chāi liáng。
摘忧林薄明朝竭,缪论蕉卢几许黄。zhāi yōu lín báo míng cháo jié,móu lùn jiāo lú jǐ xǔ huáng。
口腹定非孤寓客,甘腴尽道胜吾乡。kǒu fù dìng fēi gū yù kè,gān yú jǐn dào shèng wú xiāng。
峡山高咏诗昌白,韶石英风赋予张。xiá shān gāo yǒng shī chāng bái,sháo shí yīng fēng fù yǔ zhāng。
芍药亦能烦驿置,蒲萄岂必擅西凉。sháo yào yì néng fán yì zhì,pú táo qǐ bì shàn xī liáng。
弹圜金橘差坚久,瑛赤含桃讵可双。dàn huán jīn jú chà jiān jiǔ,yīng chì hán táo jù kě shuāng。
逆目提笼过阛阓,解颐梦渴吸湖江。nì mù tí lóng guò huán huì,jiě yí mèng kě xī hú jiāng。
仲宣鸿笔丝纶手,摩诘清才黼藻光。zhòng xuān hóng bǐ sī lún shǒu,mó jí qīng cái fǔ zǎo guāng。
妙绝拣枝墙欲动,纤攕称擘侍于傍。miào jué jiǎn zhī qiáng yù dòng,xiān xiān chēng bāi shì yú bàng。
翰林纪绩延真赏,县长绳愆且弥忘。hàn lín jì jì yán zhēn shǎng,xiàn zhǎng shéng qiān qiě mí wàng。
赐燕行看与怀核,分题今日记升堂。cì yàn xíng kàn yǔ huái hé,fēn tí jīn rì jì shēng táng。
伤时有似少陵杜,上疏岂惟临武羌。shāng shí yǒu shì shǎo líng dù,shàng shū qǐ wéi lín wǔ qiāng。
深忌河豚恕瑶柱,沉思橄榄过糖霜。shēn jì hé tún shù yáo zhù,chén sī gǎn lǎn guò táng shuāng。
词情鉴裁俱超卓,促召龙墀献皂囊。cí qíng jiàn cái jù chāo zhuó,cù zhào lóng chí xiàn zào náng。

苏籀

宋眉州眉山人,字仲滋。苏迟子。事亲孝,仅十余岁,侍祖辙于颍昌九年,未尝去侧。以祖荫官陕州仪曹,历太府监丞、将作监丞。请祠归,卒年七十余。以文学见知于晁说之、洪炎等人。有《栾城遗言》、《双溪集》。 苏籀的作品>>

猜您喜欢

中觞二绝

苏籀

欲澜秋水剪瞳人,愁绝春山效玉真。yù lán qiū shuǐ jiǎn tóng rén,chóu jué chūn shān xiào yù zhēn。
擘了荔支抛豆蔻,送钩非复近前嗔。bāi le lì zhī pāo dòu kòu,sòng gōu fēi fù jìn qián chēn。

中觞二绝

苏籀

珠贯笋弯奇出伦,龙兰入缕叠文茵。zhū guàn sǔn wān qí chū lún,lóng lán rù lǚ dié wén yīn。
芳年长好长欢夜,满意同心同梦人。fāng nián zhǎng hǎo zhǎng huān yè,mǎn yì tóng xīn tóng mèng rén。

题两黄仙人炼丹山顶一绝

苏籀

丝毫触石千山泽,喙吻传声万壑雷。sī háo chù shí qiān shān zé,huì wěn chuán shēng wàn hè léi。
信有藓书标洞府,不应俗驾半途回。xìn yǒu xiǎn shū biāo dòng fǔ,bù yīng sú jià bàn tú huí。

金华邵氏面山临溪而居又架木为亭云林丘壑之胜趣乃兼得之邵氏求其名予诵东坡江郊诗名之曰茜绚题一绝

苏籀

茂林翠巘碧潺湲,凉月白云飘素筵。mào lín cuì yǎn bì chán yuán,liáng yuè bái yún piāo sù yán。
几杖逍遥领其会,佳哉茜绚有馀妍。jǐ zhàng xiāo yáo lǐng qí huì,jiā zāi qiàn xuàn yǒu yú yán。

不雨一绝

苏籀

云将炮车来御敌,雨师箭镞插于房。yún jiāng pào chē lái yù dí,yǔ shī jiàn zú chā yú fáng。
西成一颗望千滴,跋扈朱明未可量。xī chéng yī kē wàng qiān dī,bá hù zhū míng wèi kě liàng。

次韵伯父茶花

苏籀

鸟咮倾蓝雨春霁,琼芳入眼雾冬昏。niǎo zhòu qīng lán yǔ chūn jì,qióng fāng rù yǎn wù dōng hūn。
一枝肤雪壶中曜,静几低窗养晏温。yī zhī fū xuě hú zhōng yào,jìng jǐ dī chuāng yǎng yàn wēn。

次韵伯父茶花

苏籀

真态妖香自不言,斫冰修月妙无痕。zhēn tài yāo xiāng zì bù yán,zhuó bīng xiū yuè miào wú hén。
直须哜啜松风碗,岂患诗魔渴醉魂。zhí xū jì chuài sōng fēng wǎn,qǐ huàn shī mó kě zuì hún。

寄吕德元时为督府属二绝

苏籀

稍费江南万侧釐,多誊符檄喻亡齐。shāo fèi jiāng nán wàn cè lí,duō téng fú xí yù wáng qí。
宽然折棰可入汴,已见票姚擒日磾。kuān rán zhé chuí kě rù biàn,yǐ jiàn piào yáo qín rì dī。

寄吕德元时为督府属二绝

苏籀

祖生晚节并刘琨,独免声消贾谧尘。zǔ shēng wǎn jié bìng liú kūn,dú miǎn shēng xiāo jiǎ mì chén。
虎士淮淝初小捷,谢庭兰玉绝常伦。hǔ shì huái féi chū xiǎo jié,xiè tíng lán yù jué cháng lún。

读范龙阁五丈

苏籀

抚编屡叹才谟远,早岁升堂拜若人。fǔ biān lǚ tàn cái mó yuǎn,zǎo suì shēng táng bài ruò rén。
亹亹听言皆破的,龙蛇蟠屈负经纶。wěi wěi tīng yán jiē pò de,lóng shé pán qū fù jīng lún。

读范龙阁五丈

苏籀

奕枰著著穷机变,庖刃恢恢中会通。yì píng zhù zhù qióng jī biàn,páo rèn huī huī zhōng huì tōng。
世俗吏能那并比,汗颜血指竟何功。shì sú lì néng nà bìng bǐ,hàn yán xuè zhǐ jìng hé gōng。

读范龙阁五丈

苏籀

九原英魄谁能作,规略千条殆可寻。jiǔ yuán yīng pò shuí néng zuò,guī lüè qiān tiáo dài kě xún。
佐佑艰难揣夷狄,似兹举措好为霖。zuǒ yòu jiān nán chuāi yí dí,shì zī jǔ cuò hǎo wèi lín。

忆京雒木芍药三绝

苏籀

熟美酣馨迸佳瑞,晕棱红碧化神工。shú měi hān xīn bèng jiā ruì,yūn léng hóng bì huà shén gōng。
根株肇自韩郎染,葩花人间一洗空。gēn zhū zhào zì hán láng rǎn,pā huā rén jiān yī xǐ kōng。

忆京雒木芍药三绝

苏籀

沈芗亭北压栏杆,眩耀荧煌障幄宽。shěn xiāng tíng běi yā lán gān,xuàn yào yíng huáng zhàng wò kuān。
不薄官梅伴飞霰,只饶兰蕙楚骚寒。bù báo guān méi bàn fēi xiàn,zhǐ ráo lán huì chǔ sāo hán。

忆京雒木芍药三绝

苏籀

庐陵涑水携参佐,媚紫娇黄左与姚。lú líng sù shuǐ xié cān zuǒ,mèi zǐ jiāo huáng zuǒ yǔ yáo。
何物山丹炫流俗,雒生懊恼愠蓬飘。hé wù shān dān xuàn liú sú,luò shēng ào nǎo yùn péng piāo。