古诗词

龙翔真歇和尚求诗赠一首

苏籀

象骨岩居闽府教,江海两封黄纸召。xiàng gǔ yán jū mǐn fǔ jiào,jiāng hǎi liǎng fēng huáng zhǐ zhào。
孤云自南仍更东,阻觐尧蓂友廊庙。gū yún zì nán réng gèng dōng,zǔ jìn yáo míng yǒu láng miào。
讲通明论毗昙经,一佛出世只为人。jiǎng tōng míng lùn pí tán jīng,yī fú chū shì zhǐ wèi rén。
凝师白傅有真契,凿齿弥天必相值。níng shī bái fù yǒu zhēn qì,záo chǐ mí tiān bì xiāng zhí。
河汉滔滔渺涯涘,三反九折时游戏。hé hàn tāo tāo miǎo yá sì,sān fǎn jiǔ zhé shí yóu xì。
簦屩跻堂累千辈,鍧雷激电非思议。dēng juē jī táng lèi qiān bèi,hōng léi jī diàn fēi sī yì。
毫忽微差失大千,同尽鸳鸿与蝼蚁。háo hū wēi chà shī dà qiān,tóng jǐn yuān hóng yǔ lóu yǐ。
菩提一切皆具足,刮膜分光诚岂弟。pú tí yī qiè jiē jù zú,guā mó fēn guāng chéng qǐ dì。
体味龙宫七佛书,卢老面目云何是。tǐ wèi lóng gōng qī fú shū,lú lǎo miàn mù yún hé shì。
馀生流浪无明窟,回首尘尘非自己。yú shēng liú làng wú míng kū,huí shǒu chén chén fēi zì jǐ。
季咸鬼眼必见窥,和璞妙算应不遗。jì xián guǐ yǎn bì jiàn kuī,hé pú miào suàn yīng bù yí。
大士知言善呵蔽,朝闻夕殒甘如饴。dà shì zhī yán shàn hē bì,cháo wén xī yǔn gān rú yí。
疑蛇一祛病当愈,识路还家要有时。yí shé yī qū bìng dāng yù,shí lù hái jiā yào yǒu shí。
金华士女涕泗流,胡为决往龙翔游。jīn huá shì nǚ tì sì liú,hú wèi jué wǎng lóng xiáng yóu。
是间虽住亦非住,奔轶常行祖师处。shì jiān suī zhù yì fēi zhù,bēn yì cháng xíng zǔ shī chù。

苏籀

宋眉州眉山人,字仲滋。苏迟子。事亲孝,仅十余岁,侍祖辙于颍昌九年,未尝去侧。以祖荫官陕州仪曹,历太府监丞、将作监丞。请祠归,卒年七十余。以文学见知于晁说之、洪炎等人。有《栾城遗言》、《双溪集》。 苏籀的作品>>

猜您喜欢

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

昼扃熟鹿守,晨启素鸦驯。zhòu jiōng shú lù shǒu,chén qǐ sù yā xùn。
延陵挂孤剑,吴月照峨岷。yán líng guà gū jiàn,wú yuè zhào é mín。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

以心为形役,徇人失天真。yǐ xīn wèi xíng yì,xùn rén shī tiān zhēn。
蕨薇与杞荑,求仁始得仁。jué wēi yǔ qǐ tí,qiú rén shǐ dé rén。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

蚁封于何险,醯鸡岂必嗤。yǐ fēng yú hé xiǎn,xī jī qǐ bì chī。
须弥一目了,亭中大然之。xū mí yī mù le,tíng zhōng dà rán zhī。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

龟雒俨如故,玉灵诚有知。guī luò yǎn rú gù,yù líng chéng yǒu zhī。
归舻带江海,澡濯我清伊。guī lú dài jiāng hǎi,zǎo zhuó wǒ qīng yī。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

辋川题作浪,武昌栽属官。wǎng chuān tí zuò làng,wǔ chāng zāi shǔ guān。
爱思如孔阶,茸髯摆奇观。ài sī rú kǒng jiē,rōng rán bǎi qí guān。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

怀仙津步翳,凡圣隔两尘。huái xiān jīn bù yì,fán shèng gé liǎng chén。
长统植园果,老幼分甘珍。zhǎng tǒng zhí yuán guǒ,lǎo yòu fēn gān zhēn。

邵公济求泰定山房十诗下马桥

苏籀

侧生昂九霄,萧森谷量簬。cè shēng áng jiǔ xiāo,xiāo sēn gǔ liàng lù。
溪岚翠欲滴,尘外嵇阮趣。xī lán cuì yù dī,chén wài jī ruǎn qù。

白菡萏一首

苏籀

瑳兮容旷世,冰腻郁妖红。cuō xī róng kuàng shì,bīng nì yù yāo hóng。
姑射非无偶,能言谅不同。gū shè fēi wú ǒu,néng yán liàng bù tóng。

松门

苏籀

山川忽摇落,风雪交岁暮。shān chuān hū yáo luò,fēng xuě jiāo suì mù。
堂堂十八公,正尔守门户。táng táng shí bā gōng,zhèng ěr shǒu mén hù。

次韵答晁以道见赠二首其二

苏籀

玉井之泉汲又新,腐陈收拾已空囷。yù jǐng zhī quán jí yòu xīn,fǔ chén shōu shí yǐ kōng qūn。
铁牛城下三年眼,剨见仇池社里人。tiě niú chéng xià sān nián yǎn,huō jiàn chóu chí shè lǐ rén。

东坡三绝句

苏籀

门庭桃柳人人护,焚屋新遭盗蹠馀。mén tíng táo liǔ rén rén hù,fén wū xīn zāo dào zhí yú。
邻社萧条近尤剧,孙孙子子宝公书。lín shè xiāo tiáo jìn yóu jù,sūn sūn zi zi bǎo gōng shū。

东坡三绝句

苏籀

岭背泉甘陵谷迁,危亭圜顾尚依然。lǐng bèi quán gān líng gǔ qiān,wēi tíng huán gù shàng yī rán。
春兰秋菊无终古,地上居人世世贤。chūn lán qiū jú wú zhōng gǔ,dì shàng jū rén shì shì xián。

东坡三绝句

苏籀

为文赤壁并黄坂,奇韵平生想像中。wèi wén chì bì bìng huáng bǎn,qí yùn píng shēng xiǎng xiàng zhōng。
延目练江咨逝水,举头碧落看飞鸿。yán mù liàn jiāng zī shì shuǐ,jǔ tóu bì luò kàn fēi hóng。

偶成二绝

苏籀

古风未必今人操,老气休祈大吏欢。gǔ fēng wèi bì jīn rén cāo,lǎo qì xiū qí dà lì huān。
扪腹定无奇士术,萧然且作野人看。mén fù dìng wú qí shì shù,xiāo rán qiě zuò yě rén kàn。

偶成二绝

苏籀

延陵乃有能诗鉴,子路犹为少读书。yán líng nǎi yǒu néng shī jiàn,zi lù yóu wèi shǎo dú shū。
习气未忘番简册,白头稽古不应愚。xí qì wèi wàng fān jiǎn cè,bái tóu jī gǔ bù yīng yú。