古诗词

新居偶成二诗示邻人李子真

蔡戡

薄宦归来卜数椽,悭囊倍费买山钱。báo huàn guī lái bo shù chuán,qiān náng bèi fèi mǎi shān qián。
地幽不减林泉盛,天阔浑疑风月偏。dì yōu bù jiǎn lín quán shèng,tiān kuò hún yí fēng yuè piān。
事与心违方问舍,客将老至合归田。shì yǔ xīn wéi fāng wèn shě,kè jiāng lǎo zhì hé guī tián。
平生豪气今如此,百尺楼高空自怜。píng shēng háo qì jīn rú cǐ,bǎi chǐ lóu gāo kōng zì lián。

蔡戡

蔡戡(1141—1182),南宋官吏。字定夫,福建仙游人,蔡襄五世孙,蔡伸嫡孙。始居武进,初以荫补溧阳尉,宋孝宗乾道二年(1166)进士,累官宝谟阁直学士。七年,召试馆职授秘书省正字。八年,知江阴军。历广东、京西转运刮宫,广东、湖南提刑。淳熙十年(1183)由湖广总领徙建康府总领,寻徙淮西总领。光宗绍熙元年(1190)为浙东提刑,召除中书门下检正诸房公事。五年,兼知临安府,再任湖广总领。宁宗庆元二年(1196)知隆兴府。嘉泰元年(1201)知静江府兼广西经略安抚使。勤政爱民,赢得清声。生性洒脱,不肯与权奸为伍。韩侂胄掌权后,便告老还乡。才华出众,著作甚丰。 蔡戡的作品>>

猜您喜欢

感事

蔡戡

亲旧频凋丧,于今能几人。qīn jiù pín diāo sàng,yú jīn néng jǐ rén。
光阴双转毂,富贵一微尘。guāng yīn shuāng zhuǎn gǔ,fù guì yī wēi chén。
自叹痴顽老,人怜衰病身。zì tàn chī wán lǎo,rén lián shuāi bìng shēn。
直饶心似铁,未免鬓如银。zhí ráo xīn shì tiě,wèi miǎn bìn rú yín。
安乐能延寿,忧劳漫损神。ān lè néng yán shòu,yōu láo màn sǔn shén。
平生齐得丧,六十六年春。píng shēng qí dé sàng,liù shí liù nián chūn。

饯张平甫折海棠赠之

蔡戡

天公作晚晴,得得送行客。tiān gōng zuò wǎn qíng,dé dé sòng xíng kè。
海棠新过雨,染就胭脂色。hǎi táng xīn guò yǔ,rǎn jiù yān zhī sè。
醉脸娇未匀,啼妆红欲滴。zuì liǎn jiāo wèi yún,tí zhuāng hóng yù dī。
劝君白玉卮,一醉不足惜。quàn jūn bái yù zhī,yī zuì bù zú xī。
我生酷爱花,为君须小摘。wǒ shēng kù ài huā,wèi jūn xū xiǎo zhāi。
后夜月满船,持此伴幽寂。hòu yè yuè mǎn chuán,chí cǐ bàn yōu jì。

同张叔渊顾致尧游金山受之惮于涉险爽约不行因以诗简之

蔡戡

我昔游天都,策足蓬莱山。wǒ xī yóu tiān dōu,cè zú péng lái shān。
风日不到处,意谓非人寰。fēng rì bù dào chù,yì wèi fēi rén huán。
一涉势利涂,未免尘埃间。yī shè shì lì tú,wèi miǎn chén āi jiān。
了知此身累,痛自镌冥顽。le zhī cǐ shēn lèi,tòng zì juān míng wán。
浩然动归志,暂得浮心闲。hào rán dòng guī zhì,zàn dé fú xīn xián。
金焦胜绝地,自古名东南。jīn jiāo shèng jué dì,zì gǔ míng dōng nán。
两峰郁相望,宛若双云鬟。liǎng fēng yù xiāng wàng,wǎn ruò shuāng yún huán。
我欲事幽讨,不惮涉险艰。wǒ yù shì yōu tǎo,bù dàn shè xiǎn jiān。
同行二三子,壮气不可干。tóng xíng èr sān zi,zhuàng qì bù kě gàn。
欣然从我游,竟日劳跻攀。xīn rán cóng wǒ yóu,jìng rì láo jī pān。
江神亦可人,为我风少悭。jiāng shén yì kě rén,wèi wǒ fēng shǎo qiān。
要知仗忠信,可以行百蛮。yào zhī zhàng zhōng xìn,kě yǐ xíng bǎi mán。
阿连有童心,平生怯波澜。ā lián yǒu tóng xīn,píng shēng qiè bō lán。
欲去足先涩,未语胆已寒。yù qù zú xiān sè,wèi yǔ dǎn yǐ hán。
谓有性命忧,力勉终辞难。wèi yǒu xìng mìng yōu,lì miǎn zhōng cí nán。
我行自不恶,尽得奇绝观。wǒ xíng zì bù è,jǐn dé qí jué guān。
匆匆理回棹,此兴殊未阑。cōng cōng lǐ huí zhào,cǐ xīng shū wèi lán。
阿连惊我归,喜气形眉端。ā lián jīng wǒ guī,xǐ qì xíng méi duān。
殷勤为我贺,不意能生还。yīn qín wèi wǒ hè,bù yì néng shēng hái。
索酒共一醉,相对俱欢颜。suǒ jiǔ gòng yī zuì,xiāng duì jù huān yán。

忆小儿

蔡戡

中年再举子,可喜亦可怜。zhōng nián zài jǔ zi,kě xǐ yì kě lián。
半晬已知父,举手拊我肩。bàn zuì yǐ zhī fù,jǔ shǒu fǔ wǒ jiān。
欲别不忍去,离怀重悽然。yù bié bù rěn qù,lí huái zhòng qī rán。
儿生苦多病,此念有拳拳。ér shēng kǔ duō bìng,cǐ niàn yǒu quán quán。
江声鏖旅枕,展转不得眠。jiāng shēng áo lǚ zhěn,zhǎn zhuǎn bù dé mián。
恍若闻儿声,常如在目前。huǎng ruò wén ér shēng,cháng rú zài mù qián。
我思不能已,汝病何当痊。wǒ sī bù néng yǐ,rǔ bìng hé dāng quán。
王事相促迫,平明又加鞭。wáng shì xiāng cù pò,píng míng yòu jiā biān。

赵季若染髭走笔简之

蔡戡

赵子方五十,须鬓何斑斑。zhào zi fāng wǔ shí,xū bìn hé bān bān。
身老心未伏,揽镜嗟衰残。shēn lǎo xīn wèi fú,lǎn jìng jiē shuāi cán。
染髭学年少,整容向云鬟。rǎn zī xué nián shǎo,zhěng róng xiàng yún huán。
世间有仙诀,坐使壮岁还。shì jiān yǒu xiān jué,zuò shǐ zhuàng suì hái。
霜华喜顿改,霞脚惊先斓。shuāng huá xǐ dùn gǎi,xiá jiǎo jīng xiān lán。
乃知人力穷,欲夺造化难。nǎi zhī rén lì qióng,yù duó zào huà nán。
黑白变朝暮,相对真面谩。hēi bái biàn cháo mù,xiāng duì zhēn miàn mán。
眉目且作伪,而况方寸间。méi mù qiě zuò wěi,ér kuàng fāng cùn jiān。
劝君循天理,颓然任苍颜。quàn jūn xún tiān lǐ,tuí rán rèn cāng yán。
汉廷方贵老,白首尚握兰。hàn tíng fāng guì lǎo,bái shǒu shàng wò lán。

琼花

蔡戡

平生湖海气,浪自青云期。píng shēng hú hǎi qì,làng zì qīng yún qī。
一为蓬莱游,时动泉石思。yī wèi péng lái yóu,shí dòng quán shí sī。
徒糜太仓粟,饱食终日嬉。tú mí tài cāng sù,bǎo shí zhōng rì xī。
尸素亦已甚,勇退夫何疑。shī sù yì yǐ shén,yǒng tuì fū hé yí。
直道无所愧,愿学柳士师。zhí dào wú suǒ kuì,yuàn xué liǔ shì shī。
归来食不足,三叹汝坟诗。guī lái shí bù zú,sān tàn rǔ fén shī。
亲老尚择禄,富贵当何时。qīn lǎo shàng zé lù,fù guì dāng hé shí。
捧檄强自喜,安敢辞驱驰。pěng xí qiáng zì xǐ,ān gǎn cí qū chí。
顾我性萧散,轩裳缚伊尼。gù wǒ xìng xiāo sàn,xuān shang fù yī ní。
何当出幕府,还把江海麾。hé dāng chū mù fǔ,hái bǎ jiāng hǎi huī。
思亲匪怀土,此意惟君知。sī qīn fěi huái tǔ,cǐ yì wéi jūn zhī。
君抱四方志,扁舟羡鸱夷。jūn bào sì fāng zhì,biǎn zhōu xiàn chī yí。
要先句践霸,乃以西子随。yào xiān jù jiàn bà,nǎi yǐ xī zi suí。
不妨食肉相,兼有绝俗姿。bù fáng shí ròu xiāng,jiān yǒu jué sú zī。
暂淹芙蓉幕,亟归凤凰池。zàn yān fú róng mù,jí guī fèng huáng chí。

姚干舜陟约观琼花因循未能往以诗相促因次前韵

蔡戡

少年逐春心,作意酬花期。shǎo nián zhú chūn xīn,zuò yì chóu huā qī。
壮大颇更事,举足先三思。zhuàng dà pǒ gèng shì,jǔ zú xiān sān sī。
况有简书畏,本非倦游嬉。kuàng yǒu jiǎn shū wèi,běn fēi juàn yóu xī。
姚子磊落人,自信了不疑。yáo zi lěi luò rén,zì xìn le bù yí。
应变似乃祖,未肯为猎师。yīng biàn shì nǎi zǔ,wèi kěn wèi liè shī。
婉画多暇日,馀事长于诗。wǎn huà duō xiá rì,yú shì zhǎng yú shī。
秀句摹胜景,清尊乐芳时。xiù jù mó shèng jǐng,qīng zūn lè fāng shí。
对花不忍去,唯恐光景驰。duì huā bù rěn qù,wéi kǒng guāng jǐng chí。
愧我但局促,洁心似毗尼。kuì wǒ dàn jú cù,jié xīn shì pí ní。
门墙可罗雀,敢作扬雄麾。mén qiáng kě luó què,gǎn zuò yáng xióng huī。
高轩时过我,不遣俗客知。gāo xuān shí guò wǒ,bù qiǎn sú kè zhī。
幕中向无事,世路方坦夷。mù zhōng xiàng wú shì,shì lù fāng tǎn yí。
要当休沐日,飞盖还相随。yào dāng xiū mù rì,fēi gài hái xiāng suí。
灵祠花药丽,皎皎方含姿。líng cí huā yào lì,jiǎo jiǎo fāng hán zī。
何妨修禊事,流杯宴瑶池。hé fáng xiū xì shì,liú bēi yàn yáo chí。
我欲为亲寿,凭君折繁枝。wǒ yù wèi qīn shòu,píng jūn zhé fán zhī。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

我家本儒素,为吏廉而贫。wǒ jiā běn rú sù,wèi lì lián ér pín。
所仰斗升禄,役役常苦辛。suǒ yǎng dòu shēng lù,yì yì cháng kǔ xīn。
无地可置锥,有釜多生尘。wú dì kě zhì zhuī,yǒu fǔ duō shēng chén。
空馀清白操,以此遗后人。kōng yú qīng bái cāo,yǐ cǐ yí hòu rén。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

忆昔少年日,抗志期青云。yì xī shǎo nián rì,kàng zhì qī qīng yún。
宦游三十载,所历多艰勤。huàn yóu sān shí zài,suǒ lì duō jiān qín。
四持湖海节,再饷江淮军。sì chí hú hǎi jié,zài xiǎng jiāng huái jūn。
全家得饱暖,何以报吾君。quán jiā dé bǎo nuǎn,hé yǐ bào wú jūn。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

独醒众所忌,尸素心怀惭。dú xǐng zhòng suǒ jì,shī sù xīn huái cán。
既有不堪七,岂止宜休三。jì yǒu bù kān qī,qǐ zhǐ yí xiū sān。
再刖皆自取,百谪其犹甘。zài yuè jiē zì qǔ,bǎi zhé qí yóu gān。
归欤一丘壑,卜筑兰陵南。guī yú yī qiū hè,bo zhù lán líng nán。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

晏子近嚣尘,萧何处穷僻。yàn zi jìn xiāo chén,xiāo hé chù qióng pì。
我居城市间,而有山林适。wǒ jū chéng shì jiān,ér yǒu shān lín shì。
一水带清泚,万竹环翠密。yī shuǐ dài qīng cǐ,wàn zhú huán cuì mì。
亦足了此生,人寿稀七十。yì zú le cǐ shēng,rén shòu xī qī shí。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

南轩款佳客,北堂奉高年。nán xuān kuǎn jiā kè,běi táng fèng gāo nián。
两庑辟数舍,幼累聊伏跧。liǎng wǔ pì shù shě,yòu lèi liáo fú quán。
未能大门闾,岂暇周墙垣。wèi néng dà mén lǘ,qǐ xiá zhōu qiáng yuán。
求足何时足,万事姑随缘。qiú zú hé shí zú,wàn shì gū suí yuán。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

我居本宽馀,湫隘良有以。wǒ jū běn kuān yú,jiǎo ài liáng yǒu yǐ。
子舍虽不多,聚族五百指。zi shě suī bù duō,jù zú wǔ bǎi zhǐ。
月俸均薄少,晨炊共甘美。yuè fèng jūn báo shǎo,chén chuī gòng gān měi。
忧责丛一身,冥行不知止。yōu zé cóng yī shēn,míng xíng bù zhī zhǐ。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

庭前植三桂,门外栽五柳。tíng qián zhí sān guì,mén wài zāi wǔ liǔ。
有禽号仙客,爱莲呼静友。yǒu qín hào xiān kè,ài lián hū jìng yǒu。
邻墙竹千挺,晚色落杯酒。lín qiáng zhú qiān tǐng,wǎn sè luò bēi jiǔ。
终日对此君,乌知非我有。zhōng rì duì cǐ jūn,wū zhī fēi wǒ yǒu。

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

旁有十亩园,荒秽久不理。páng yǒu shí mǔ yuán,huāng huì jiǔ bù lǐ。
荷锄薙榛芜,连筒灌桃李。hé chú tì zhēn wú,lián tǒng guàn táo lǐ。
因高筑小坡,就下凿深沚。yīn gāo zhù xiǎo pō,jiù xià záo shēn zhǐ。
杖屦日往来,居闲赖有此。zhàng jù rì wǎng lái,jū xián lài yǒu cǐ。