古诗词

齐子馀侍郎挽诗

蔡戡

玉笋班中第一人,堂堂风采照公卿。yù sǔn bān zhōng dì yī rén,táng táng fēng cǎi zhào gōng qīng。
箕裘四世儒科贵,簪橐三朝法从荣。jī qiú sì shì rú kē guì,zān tuó sān cháo fǎ cóng róng。
广厦细旃多启沃,黄扉青琐罄忠诚。guǎng shà xì zhān duō qǐ wò,huáng fēi qīng suǒ qìng zhōng chéng。
经纶未了犹遗恨,信史空留后世名。jīng lún wèi le yóu yí hèn,xìn shǐ kōng liú hòu shì míng。

蔡戡

蔡戡(1141—1182),南宋官吏。字定夫,福建仙游人,蔡襄五世孙,蔡伸嫡孙。始居武进,初以荫补溧阳尉,宋孝宗乾道二年(1166)进士,累官宝谟阁直学士。七年,召试馆职授秘书省正字。八年,知江阴军。历广东、京西转运刮宫,广东、湖南提刑。淳熙十年(1183)由湖广总领徙建康府总领,寻徙淮西总领。光宗绍熙元年(1190)为浙东提刑,召除中书门下检正诸房公事。五年,兼知临安府,再任湖广总领。宁宗庆元二年(1196)知隆兴府。嘉泰元年(1201)知静江府兼广西经略安抚使。勤政爱民,赢得清声。生性洒脱,不肯与权奸为伍。韩侂胄掌权后,便告老还乡。才华出众,著作甚丰。 蔡戡的作品>>

猜您喜欢

新居用韩昌黎诗辛勤三十年以有此屋庐为韵作十诗

蔡戡

我亦大痴人,劝者多不足。wǒ yì dà chī rén,quàn zhě duō bù zú。
抖擞囊中金,倾倒囷内粟。dǒu sǒu náng zhōng jīn,qīng dào qūn nèi sù。
虽云壁徒立,尚有田可鬻。suī yún bì tú lì,shàng yǒu tián kě yù。
百口勿啼饥,张颐仰看屋。bǎi kǒu wù tí jī,zhāng yí yǎng kàn wū。

朱丈朝宗索壶村落成之集次韵简之

蔡戡

我本岩壑姿,浪谓蓬瀛客。wǒ běn yán hè zī,làng wèi péng yíng kè。
下惠犹三黜,孟公甘百谪。xià huì yóu sān chù,mèng gōng gān bǎi zhé。
况如腹背毛,敢意青云翮。kuàng rú fù bèi máo,gǎn yì qīng yún hé。
一麾江海去,自分仙凡隔。yī huī jiāng hǎi qù,zì fēn xiān fán gé。
税驾荆溪东,屏居在幽穴。shuì jià jīng xī dōng,píng jū zài yōu xué。
虽无二顷田,赖有一区宅。suī wú èr qǐng tián,lài yǒu yī qū zhái。
壶村咫尺地,聊以适其适。hú cūn zhǐ chǐ dì,liáo yǐ shì qí shì。
公家百亩园,下视云梦窄。gōng jiā bǎi mǔ yuán,xià shì yún mèng zhǎi。
风云满襟袖,烟霞拂巾帻。fēng yún mǎn jīn xiù,yān xiá fú jīn zé。
清溪一派流,端疑巨灵擘。qīng xī yī pài liú,duān yí jù líng bāi。
桃李自成蹊,皆公手封植。táo lǐ zì chéng qī,jiē gōng shǒu fēng zhí。
顾我郐无讥,敢比齐楚国。gù wǒ kuài wú jī,gǎn bǐ qí chǔ guó。
大厦未落成,何事先促迫。dà shà wèi luò chéng,hé shì xiān cù pò。
一笑真莫逆,两贤岂相厄。yī xiào zhēn mò nì,liǎng xián qǐ xiāng è。
我贫釜生鱼,传家尚清白。wǒ pín fǔ shēng yú,chuán jiā shàng qīng bái。
八珍绝肥甘,一枕但甜黑。bā zhēn jué féi gān,yī zhěn dàn tián hēi。
抹月批清风,客至聊具食。mǒ yuè pī qīng fēng,kè zhì liáo jù shí。
乃知造物公,独此每无择。nǎi zhī zào wù gōng,dú cǐ měi wú zé。
书生耳目寒,得之即声色。shū shēng ěr mù hán,dé zhī jí shēng sè。
公若肯一来,与公分所得。gōng ruò kěn yī lái,yǔ gōng fēn suǒ dé。

病中纪事

蔡戡

我生天地间,甲子倏一周。wǒ shēng tiān dì jiān,jiǎ zi shū yī zhōu。
岁与命相迫,灾衅非人谋。suì yǔ mìng xiāng pò,zāi xìn fēi rén móu。
抱病卧漳浦,荏苒久不瘳。bào bìng wò zhāng pǔ,rěn rǎn jiǔ bù chōu。
伛偻腰欲折,偃仰筋如抽。yǔ lóu yāo yù zhé,yǎn yǎng jīn rú chōu。
痛楚彻心膂,呻吟损咽喉。tòng chǔ chè xīn lǚ,shēn yín sǔn yàn hóu。
浃背汗淋沥,环膝寒飕飗。jiā bèi hàn lín lì,huán xī hán sōu liú。
晨兴服絺绤,夜卧重衾裯。chén xīng fú chī xì,yè wò zhòng qīn chóu。
垢腻生虮虱,爬搔变疮疣。gòu nì shēng jǐ shī,pá sāo biàn chuāng yóu。
寝食殆俱废,起处宁自由。qǐn shí dài jù fèi,qǐ chù níng zì yóu。
跬步远千里,窘局如拘囚。kuǐ bù yuǎn qiān lǐ,jiǒng jú rú jū qiú。
艾火既妄灼,药剂还轻投。ài huǒ jì wàng zhuó,yào jì hái qīng tóu。
以此千金躯,寄命庸医流。yǐ cǐ qiān jīn qū,jì mìng yōng yī liú。
展转几十旬,初夏俄清秋。zhǎn zhuǎn jǐ shí xún,chū xià é qīng qiū。
去死一间耳,自叹如浮沤。qù sǐ yī jiān ěr,zì tàn rú fú ōu。
有身即有患,无生乃无忧。yǒu shēn jí yǒu huàn,wú shēng nǎi wú yōu。
彭殇齐寿夭,蝼蚁同王侯。péng shāng qí shòu yāo,lóu yǐ tóng wáng hóu。
四大非我有,外物何劳求。sì dà fēi wǒ yǒu,wài wù hé láo qiú。
委心以待尽,死生任浮休。wěi xīn yǐ dài jǐn,sǐ shēng rèn fú xiū。

效白乐天体自咏二十韵

蔡戡

人生七十稀,我今六十六。rén shēng qī shí xī,wǒ jīn liù shí liù。
幼小承门资,长大窃科目。yòu xiǎo chéng mén zī,zhǎng dà qiè kē mù。
平步登瀛洲,超迁应郎宿。píng bù dēng yíng zhōu,chāo qiān yīng láng sù。
省寺久徊翔,京华厌驰逐。shěng sì jiǔ huái xiáng,jīng huá yàn chí zhú。
七持使者节,三剖刺史竹。qī chí shǐ zhě jié,sān pōu cì shǐ zhú。
晚玷两禁班,滥纡三品服。wǎn diàn liǎng jìn bān,làn yū sān pǐn fú。
游宦四十年,徒糜太仓粟。yóu huàn sì shí nián,tú mí tài cāng sù。
君恩无以报,扪心自惭恧。jūn ēn wú yǐ bào,mén xīn zì cán nǜ。
吾闻老氏言,知足乃不辱。wú wén lǎo shì yán,zhī zú nǎi bù rǔ。
力辞会稽组,愿赋祠庭禄。lì cí huì jī zǔ,yuàn fù cí tíng lù。
举首谢鹓鸿,甘心友麋鹿。jǔ shǒu xiè yuān hóng,gān xīn yǒu mí lù。
家有十顷田,居多数椽屋。jiā yǒu shí qǐng tián,jū duō shù chuán wū。
长子通朝籍,二女归仕族。zhǎng zi tōng cháo jí,èr nǚ guī shì zú。
貤恩沾弟侄,馀俸赡亲属。yí ēn zhān dì zhí,yú fèng shàn qīn shǔ。
始望岂及此,平生不啻足。shǐ wàng qǐ jí cǐ,píng shēng bù chì zú。
无奈百病侵,齿豁头已秃。wú nài bǎi bìng qīn,chǐ huō tóu yǐ tū。
指挛足蹒跚,背驼腰屈曲。zhǐ luán zú pán shān,bèi tuó yāo qū qū。
消长自乘除,祸福多倚伏。xiāo zhǎng zì chéng chú,huò fú duō yǐ fú。
枚数亲旧间,十九登鬼录。méi shù qīn jiù jiān,shí jiǔ dēng guǐ lù。
自怜衰病翁,讵知不为福。zì lián shuāi bìng wēng,jù zhī bù wèi fú。

又自咏效乐天体

蔡戡

我家曾高来,享年稀六十。wǒ jiā céng gāo lái,xiǎng nián xī liù shí。
吾祖逾九龄,屈指十之一。wú zǔ yú jiǔ líng,qū zhǐ shí zhī yī。
嗟予蒲柳姿,不觉开七秩。jiē yǔ pú liǔ zī,bù jué kāi qī zhì。
虽幸延残年,其奈婴末疾。suī xìng yán cán nián,qí nài yīng mò jí。
人生一世间,无异驹过隙。rén shēng yī shì jiān,wú yì jū guò xì。
孔蹠俱尘埃,彭殇漫欣戚。kǒng zhí jù chén āi,péng shāng màn xīn qī。
苟免饥寒忧,况又婚嫁毕。gǒu miǎn jī hán yōu,kuàng yòu hūn jià bì。
生亦何可恋,死固不足惜。shēng yì hé kě liàn,sǐ gù bù zú xī。
棺椁已素具,坟垄渐加葺。guān guǒ yǐ sù jù,fén lǒng jiàn jiā qì。
委顺以待时,腊月三十日。wěi shùn yǐ dài shí,là yuè sān shí rì。

题端约喜神诗

蔡戡

高楼结蜃桥垂虹,人间梦幻色即空。gāo lóu jié shèn qiáo chuí hóng,rén jiān mèng huàn sè jí kōng。
何劳愚智徒相攻,无异蛮触战蜗虫。hé láo yú zhì tú xiāng gōng,wú yì mán chù zhàn wō chóng。
先生学道尤温恭,皎然明月来窗栊。xiān shēng xué dào yóu wēn gōng,jiǎo rán míng yuè lái chuāng lóng。
幅巾宛有林下风,身虽隐约声如镛。fú jīn wǎn yǒu lín xià fēng,shēn suī yǐn yuē shēng rú yōng。
何人为写冰雪容,屹若山立凝神锋。hé rén wèi xiě bīng xuě róng,yì ruò shān lì níng shén fēng。
长松诘曲盘虬龙,朱藤缓步行松中。zhǎng sōng jí qū pán qiú lóng,zhū téng huǎn bù xíng sōng zhōng。
治世乃有商山翁,青鞋不踏京尘红。zhì shì nǎi yǒu shāng shān wēng,qīng xié bù tà jīng chén hóng。
宦游已悟禽入笼,谁能薄禄仰釜钟。huàn yóu yǐ wù qín rù lóng,shuí néng báo lù yǎng fǔ zhōng。
百年驹隙成匆匆,一廛可老荆溪东。bǎi nián jū xì chéng cōng cōng,yī chán kě lǎo jīng xī dōng。

家父约端约饭端约以疾辞乃作古风并送腊梅数枝因次前韵

蔡戡

诗仙逸气舒长虹,一洗万古凡马空。shī xiān yì qì shū zhǎng hóng,yī xǐ wàn gǔ fán mǎ kōng。
五车蠹字勤且攻,不肯区区辨鱼虫。wǔ chē dù zì qín qiě gōng,bù kěn qū qū biàn yú chóng。
雪中鹤氅如王恭,谁能低唱深帘栊。xuě zhōng hè chǎng rú wáng gōng,shuí néng dī chàng shēn lián lóng。
年来何事怯霜风,闭门索句鸣笙镛。nián lái hé shì qiè shuāng fēng,bì mén suǒ jù míng shēng yōng。
新诗为我开愁容,退避岂敢争词锋。xīn shī wèi wǒ kāi chóu róng,tuì bì qǐ gǎn zhēng cí fēng。
君不可屈真卧龙,小窗独坐时一中。jūn bù kě qū zhēn wò lóng,xiǎo chuāng dú zuò shí yī zhōng。
故折金蓓赠我翁,绝胜桃杏漫山红。gù zhé jīn bèi zèng wǒ wēng,jué shèng táo xìng màn shān hóng。
君诗当得碧纱笼,此花宜侑琉璃钟。jūn shī dāng dé bì shā lóng,cǐ huā yí yòu liú lí zhōng。
走笔寄谢仍匆匆,昏暮叩户惊邻东。zǒu bǐ jì xiè réng cōng cōng,hūn mù kòu hù jīng lín dōng。

再用前韵酬端约

蔡戡

君才千丈腾彩虹,挥毫落纸万象空。jūn cái qiān zhàng téng cǎi hóng,huī háo luò zhǐ wàn xiàng kōng。
我犹顽石不可攻,愁吟嘈杂鸣寒虫。wǒ yóu wán shí bù kě gōng,chóu yín cáo zá míng hán chóng。
典刑况有先文恭,短檠终夜临书栊。diǎn xíng kuàng yǒu xiān wén gōng,duǎn qíng zhōng yè lín shū lóng。
骚雅不减陶谢风,箫韶迭奏鼓与镛。sāo yǎ bù jiǎn táo xiè fēng,xiāo sháo dié zòu gǔ yǔ yōng。
顾我羞涩难为容,铅刀一割无馀锋。gù wǒ xiū sè nán wèi róng,qiān dāo yī gē wú yú fēng。
古人相遇如云龙,交情自得气概中。gǔ rén xiāng yù rú yún lóng,jiāo qíng zì dé qì gài zhōng。
翛然坐对两臞翁,一笑莫逆醉脸红。xiāo rán zuò duì liǎng qú wēng,yī xiào mò nì zuì liǎn hóng。
世间万事空牢笼,信知我辈情所钟。shì jiān wàn shì kōng láo lóng,xìn zhī wǒ bèi qíng suǒ zhōng。
举杯属君无匆匆,人生聚散西复东。jǔ bēi shǔ jūn wú cōng cōng,rén shēng jù sàn xī fù dōng。

送张安国舍人

蔡戡

若有人兮下天陬,乘云戏作人间游。ruò yǒu rén xī xià tiān zōu,chéng yún xì zuò rén jiān yóu。
飘飘逸气横九州,明光射策动冕旒。piāo piāo yì qì héng jiǔ zhōu,míng guāng shè cè dòng miǎn liú。
一挥坐遣千人休,老生瑟缩徒包羞。yī huī zuò qiǎn qiān rén xiū,lǎo shēng sè suō tú bāo xiū。
馀子走僵汗且流,自顾跛鳖惊骅骝。yú zi zǒu jiāng hàn qiě liú,zì gù bǒ biē jīng huá liú。
大儿文举小儿修,眼高四海非吾俦。dà ér wén jǔ xiǎo ér xiū,yǎn gāo sì hǎi fēi wú chóu。
堂堂人物倾曹刘,冰壶玉尺悬清秋。táng táng rén wù qīng cáo liú,bīng hú yù chǐ xuán qīng qiū。
胸次二十八宿周,笔力乃与造化侔。xiōng cì èr shí bā sù zhōu,bǐ lì nǎi yǔ zào huà móu。
挥毫落纸蟠龙虬,残篇醉墨人争收。huī háo luò zhǐ pán lóng qiú,cán piān zuì mò rén zhēng shōu。
蚤年嬉笑登瀛洲,螭坳凤阁增皇猷。zǎo nián xī xiào dēng yíng zhōu,chī ào fèng gé zēng huáng yóu。
出典方面分顾忧,昔襦今裤欢成讴。chū diǎn fāng miàn fēn gù yōu,xī rú jīn kù huān chéng ōu。
六州父老思故侯,往往在处甘棠留。liù zhōu fù lǎo sī gù hóu,wǎng wǎng zài chù gān táng liú。
祠庭均逸心夷犹,只恐富贵来相求。cí tíng jūn yì xīn yí yóu,zhǐ kǒng fù guì lái xiāng qiú。
公今起自曲江头,蒲帆十幅风飕飗。gōng jīn qǐ zì qū jiāng tóu,pú fān shí fú fēng sōu liú。
微官拘缚如楚囚,虽欲从公嗟无由。wēi guān jū fù rú chǔ qiú,suī yù cóng gōng jiē wú yóu。
君王仄席勤咨诹,姓字当已覆金瓯。jūn wáng zè xí qín zī zōu,xìng zì dāng yǐ fù jīn ōu。
入登廊庙参筹谋,勋庸并使书银钩。rù dēng láng miào cān chóu móu,xūn yōng bìng shǐ shū yín gōu。
他时东阁罗枚邹,贱子还许登门不。tā shí dōng gé luó méi zōu,jiàn zi hái xǔ dēng mén bù。

送莫子漳还朝

蔡戡

长安车马声隆隆,千官朝入明光宫。zhǎng ān chē mǎ shēng lóng lóng,qiān guān cháo rù míng guāng gōng。
我时迹通金闺籍,猥以麋鹿参鹓鸿。wǒ shí jì tōng jīn guī jí,wěi yǐ mí lù cān yuān hóng。
魏阙联镳竞趋走,汉殿属袂陪肃雍。wèi quē lián biāo jìng qū zǒu,hàn diàn shǔ mèi péi sù yōng。
银章朱绂赤县令,一见倾盖稠人中。yín zhāng zhū fú chì xiàn lìng,yī jiàn qīng gài chóu rén zhōng。
搢绅交口誉盛美,政有三异如鲁恭。jìn shēn jiāo kǒu yù shèng měi,zhèng yǒu sān yì rú lǔ gōng。
不劳烹鲜抚赤子,不惮拔薤锄强宗。bù láo pēng xiān fǔ chì zi,bù dàn bá xiè chú qiáng zōng。
二年惠泽洽百里,一日治行闻九重。èr nián huì zé qià bǎi lǐ,yī rì zhì xíng wén jiǔ zhòng。
帝曰卿才当大用,乃使骥騄试蚁封。dì yuē qīng cái dāng dà yòng,nǎi shǐ jì lù shì yǐ fēng。
毗陵今日股肱郡,往来水陆当其冲。pí líng jīn rì gǔ gōng jùn,wǎng lái shuǐ lù dāng qí chōng。
比年积蠹寖不治,公私赤立帑廪空。bǐ nián jī dù jìn bù zhì,gōng sī chì lì tǎng lǐn kōng。
与我共理二千石,无以逾此强项公。yǔ wǒ gòng lǐ èr qiān shí,wú yǐ yú cǐ qiáng xiàng gōng。
割鸡焉用庖丁手,斫鼻乃见匠石工。gē jī yān yòng páo dīng shǒu,zhuó bí nǎi jiàn jiàng shí gōng。
公初下车问疾苦,万家和气生春风。gōng chū xià chē wèn jí kǔ,wàn jiā hé qì shēng chūn fēng。
政平讼理百废举,昔襦今裤喧儿童。zhèng píng sòng lǐ bǎi fèi jǔ,xī rú jīn kù xuān ér tóng。
铃斋宴坐未暖席,宣室趣召还追锋。líng zhāi yàn zuò wèi nuǎn xí,xuān shì qù zhào hái zhuī fēng。
公来邦人叹何暮,不谓公去仍匆匆。gōng lái bāng rén tàn hé mù,bù wèi gōng qù réng cōng cōng。
依刘多士愿莫遂,借寇千里嗟无从。yī liú duō shì yuàn mò suì,jiè kòu qiān lǐ jiē wú cóng。
圣朝吁俊方重内,此行自与登仙同。shèng cháo xū jùn fāng zhòng nèi,cǐ xíng zì yǔ dēng xiān tóng。
高士不妨为主簿,先儒盖亦尝司农。gāo shì bù fáng wèi zhǔ bù,xiān rú gài yì cháng sī nóng。
功名富贵傥来物,宁论小釜与大钟。gōng míng fù guì tǎng lái wù,níng lùn xiǎo fǔ yǔ dà zhōng。
古人立朝有始末,出处进退常雍容。gǔ rén lì cháo yǒu shǐ mò,chū chù jìn tuì cháng yōng róng。
君家伯氏典刑在,愿君勉力追前踪。jūn jiā bó shì diǎn xíng zài,yuàn jūn miǎn lì zhuī qián zōng。
赠言敢窃仁者号,聊以写我磊磈胸。zèng yán gǎn qiè rén zhě hào,liáo yǐ xiě wǒ lěi wěi xiōng。
方今天子尧舜上,安得稷契输诚衷。fāng jīn tiān zi yáo shùn shàng,ān dé jì qì shū chéng zhōng。
士气委靡思苟得,民力雕弊屡告穷。shì qì wěi mí sī gǒu dé,mín lì diāo bì lǚ gào qióng。
闻君欲草三千牍,宜以此语裨宸聪。wén jūn yù cǎo sān qiān dú,yí yǐ cǐ yǔ bì chén cōng。

长风沙

蔡戡

舟人指点长风沙,寂寞烟村三数家。zhōu rén zhǐ diǎn zhǎng fēng shā,jì mò yān cūn sān shù jiā。
寒日荧荧照枫叶,霜风槭槭飞芦花。hán rì yíng yíng zhào fēng yè,shuāng fēng qī qī fēi lú huā。
江头景物自不恶,买鱼沽酒时独酌。jiāng tóu jǐng wù zì bù è,mǎi yú gū jiǔ shí dú zhuó。
扁舟日日弄烟波,此生空羡渔家乐。biǎn zhōu rì rì nòng yān bō,cǐ shēng kōng xiàn yú jiā lè。

和杨廷秀游蒲涧之什

蔡戡

我来戏作南海游,两惊落叶鸣新秋。wǒ lái xì zuò nán hǎi yóu,liǎng jīng luò yè míng xīn qiū。
文书暇日得胜侣,登临清赏追遨头。wén shū xiá rì dé shèng lǚ,dēng lín qīng shǎng zhuī áo tóu。
万壑争流如爪裂,天公幻出神仙窟。wàn hè zhēng liú rú zhǎo liè,tiān gōng huàn chū shén xiān kū。
岩前滴水七月寒,岩下飞涛四时雪。yán qián dī shuǐ qī yuè hán,yán xià fēi tāo sì shí xuě。
要当蹑履携枯藤,跻攀石磴褰裳行。yào dāng niè lǚ xié kū téng,jī pān shí dèng qiān shang xíng。
勿令俗物败人意,暂止喝道听松声。wù lìng sú wù bài rén yì,zàn zhǐ hē dào tīng sōng shēng。
安期已去宁复见,井灶漫传丹九转。ān qī yǐ qù níng fù jiàn,jǐng zào màn chuán dān jiǔ zhuǎn。
尚馀玉舄在人间,特特追寻不辞远。shàng yú yù xì zài rén jiān,tè tè zhuī xún bù cí yuǎn。
脚力已尽病莫兴,好山无穷相送迎。jiǎo lì yǐ jǐn bìng mò xīng,hǎo shān wú qióng xiāng sòng yíng。
山林钟鼎虽异趣,嵚崎荦确皆劳生。shān lín zhōng dǐng suī yì qù,qīn qí luò què jiē láo shēng。
更上危楼临峭壁,时见疏林鸟飞白。gèng shàng wēi lóu lín qiào bì,shí jiàn shū lín niǎo fēi bái。
一峰突兀郁相望,万顷沧波湛空碧。yī fēng tū wù yù xiāng wàng,wàn qǐng cāng bō zhàn kōng bì。
此身疑是在蓬壶,下瞰城郭如盘盂。cǐ shēn yí shì zài péng hú,xià kàn chéng guō rú pán yú。
恨无诗才可八斗,领略群山但卮酒。hèn wú shī cái kě bā dòu,lǐng lüè qún shān dàn zhī jiǔ。
人生上寿不百年,白云驾我我即仙。rén shēng shàng shòu bù bǎi nián,bái yún jià wǒ wǒ jí xiān。
从此去天只尺五,俯仰人间自今古。cóng cǐ qù tiān zhǐ chǐ wǔ,fǔ yǎng rén jiān zì jīn gǔ。

筇竹杖歌

蔡戡

我有一枝筇,夭矫如游龙。wǒ yǒu yī zhī qióng,yāo jiǎo rú yóu lóng。
由来博望使西域,万里持寄衰病翁。yóu lái bó wàng shǐ xī yù,wàn lǐ chí jì shuāi bìng wēng。
自蜀历楚入吴越,名山胜地多留踪。zì shǔ lì chǔ rù wú yuè,míng shān shèng dì duō liú zōng。
先排衡山云,直上南台升祝融。xiān pái héng shān yún,zhí shàng nán tái shēng zhù róng。
次登岘山首,北望京洛浮尘中。cì dēng xiàn shān shǒu,běi wàng jīng luò fú chén zhōng。
白鹭洲前弄明月,黄鹤楼上迎清风。bái lù zhōu qián nòng míng yuè,huáng hè lóu shàng yíng qīng fēng。
东游秦望探禹穴,天台雁荡观奇峰。dōng yóu qín wàng tàn yǔ xué,tiān tái yàn dàng guān qí fēng。
孤根端有岁寒操,劲节肯染京尘红。gū gēn duān yǒu suì hán cāo,jìn jié kěn rǎn jīng chén hóng。
飘然飞去不可执,西山南浦聊从容。piāo rán fēi qù bù kě zhí,xī shān nán pǔ liáo cóng róng。
放行天地无障碍,倚观宇宙皆虚空。fàng xíng tiān dì wú zhàng ài,yǐ guān yǔ zhòu jiē xū kōng。
横挑斜曳任所适,去来无定如飞鸿。héng tiāo xié yè rèn suǒ shì,qù lái wú dìng rú fēi hóng。
提携九节常在手,四方上下俱相从。tí xié jiǔ jié cháng zài shǒu,sì fāng shàng xià jù xiāng cóng。
我常病足不能履,赖汝左右扶持功。wǒ cháng bìng zú bù néng lǚ,lài rǔ zuǒ yòu fú chí gōng。
老形已具身伛偻,讵可一日无此公。lǎo xíng yǐ jù shēn yǔ lóu,jù kě yī rì wú cǐ gōng。
杖兮切勿化龙去,留取百岁扶衰慵。zhàng xī qiè wù huà lóng qù,liú qǔ bǎi suì fú shuāi yōng。

奉和子真学士咏雪之什

蔡戡

千里同云欲曛黑,风掠寒郊声摵摵。qiān lǐ tóng yún yù xūn hēi,fēng lüè hán jiāo shēng shè shè。
初疑窗外忽增明,俄见阶前已纷积。chū yí chuāng wài hū zēng míng,é jiàn jiē qián yǐ fēn jī。
晓来戏作漫天飞,腊后喜占平地尺。xiǎo lái xì zuò màn tiān fēi,là hòu xǐ zhàn píng dì chǐ。
回飙凌乱竞穿帘,作态横斜巧投隙。huí biāo líng luàn jìng chuān lián,zuò tài héng xié qiǎo tóu xì。
乾坤浩荡迷俯仰,唯有寒江湛空碧。qián kūn hào dàng mí fǔ yǎng,wéi yǒu hán jiāng zhàn kōng bì。
扁舟远访漫乘兴,败履徐行间留迹。biǎn zhōu yuǎn fǎng màn chéng xīng,bài lǚ xú xíng jiān liú jì。
向晚渔蓑入画图,清夜鸡窗映文籍。xiàng wǎn yú suō rù huà tú,qīng yè jī chuāng yìng wén jí。
从教高卧野人庐,未饶低谒王侯宅。cóng jiào gāo wò yě rén lú,wèi ráo dī yè wáng hóu zhái。
灞桥才子更清绝,强把枯肠苦搜索。bà qiáo cái zi gèng qīng jué,qiáng bǎ kū cháng kǔ sōu suǒ。
最怜扰扰雪中人,晨突无烟有饥色。zuì lián rǎo rǎo xuě zhōng rén,chén tū wú yān yǒu jī sè。
何当三白兆丰年,尽挽八荒归乐国。hé dāng sān bái zhào fēng nián,jǐn wǎn bā huāng guī lè guó。
不但新春压灾瘴,且喜明年饫麸麦。bù dàn xīn chūn yā zāi zhàng,qiě xǐ míng nián yù fū mài。
我家赖有二顷田,老去功名慵转剧。wǒ jiā lài yǒu èr qǐng tián,lǎo qù gōng míng yōng zhuǎn jù。
人生一饱复何求,卒岁优游聊自得。rén shēng yī bǎo fù hé qiú,zú suì yōu yóu liáo zì dé。
194«78910111213