古诗词

送莫子漳还朝

蔡戡

长安车马声隆隆,千官朝入明光宫。zhǎng ān chē mǎ shēng lóng lóng,qiān guān cháo rù míng guāng gōng。
我时迹通金闺籍,猥以麋鹿参鹓鸿。wǒ shí jì tōng jīn guī jí,wěi yǐ mí lù cān yuān hóng。
魏阙联镳竞趋走,汉殿属袂陪肃雍。wèi quē lián biāo jìng qū zǒu,hàn diàn shǔ mèi péi sù yōng。
银章朱绂赤县令,一见倾盖稠人中。yín zhāng zhū fú chì xiàn lìng,yī jiàn qīng gài chóu rén zhōng。
搢绅交口誉盛美,政有三异如鲁恭。jìn shēn jiāo kǒu yù shèng měi,zhèng yǒu sān yì rú lǔ gōng。
不劳烹鲜抚赤子,不惮拔薤锄强宗。bù láo pēng xiān fǔ chì zi,bù dàn bá xiè chú qiáng zōng。
二年惠泽洽百里,一日治行闻九重。èr nián huì zé qià bǎi lǐ,yī rì zhì xíng wén jiǔ zhòng。
帝曰卿才当大用,乃使骥騄试蚁封。dì yuē qīng cái dāng dà yòng,nǎi shǐ jì lù shì yǐ fēng。
毗陵今日股肱郡,往来水陆当其冲。pí líng jīn rì gǔ gōng jùn,wǎng lái shuǐ lù dāng qí chōng。
比年积蠹寖不治,公私赤立帑廪空。bǐ nián jī dù jìn bù zhì,gōng sī chì lì tǎng lǐn kōng。
与我共理二千石,无以逾此强项公。yǔ wǒ gòng lǐ èr qiān shí,wú yǐ yú cǐ qiáng xiàng gōng。
割鸡焉用庖丁手,斫鼻乃见匠石工。gē jī yān yòng páo dīng shǒu,zhuó bí nǎi jiàn jiàng shí gōng。
公初下车问疾苦,万家和气生春风。gōng chū xià chē wèn jí kǔ,wàn jiā hé qì shēng chūn fēng。
政平讼理百废举,昔襦今裤喧儿童。zhèng píng sòng lǐ bǎi fèi jǔ,xī rú jīn kù xuān ér tóng。
铃斋宴坐未暖席,宣室趣召还追锋。líng zhāi yàn zuò wèi nuǎn xí,xuān shì qù zhào hái zhuī fēng。
公来邦人叹何暮,不谓公去仍匆匆。gōng lái bāng rén tàn hé mù,bù wèi gōng qù réng cōng cōng。
依刘多士愿莫遂,借寇千里嗟无从。yī liú duō shì yuàn mò suì,jiè kòu qiān lǐ jiē wú cóng。
圣朝吁俊方重内,此行自与登仙同。shèng cháo xū jùn fāng zhòng nèi,cǐ xíng zì yǔ dēng xiān tóng。
高士不妨为主簿,先儒盖亦尝司农。gāo shì bù fáng wèi zhǔ bù,xiān rú gài yì cháng sī nóng。
功名富贵傥来物,宁论小釜与大钟。gōng míng fù guì tǎng lái wù,níng lùn xiǎo fǔ yǔ dà zhōng。
古人立朝有始末,出处进退常雍容。gǔ rén lì cháo yǒu shǐ mò,chū chù jìn tuì cháng yōng róng。
君家伯氏典刑在,愿君勉力追前踪。jūn jiā bó shì diǎn xíng zài,yuàn jūn miǎn lì zhuī qián zōng。
赠言敢窃仁者号,聊以写我磊磈胸。zèng yán gǎn qiè rén zhě hào,liáo yǐ xiě wǒ lěi wěi xiōng。
方今天子尧舜上,安得稷契输诚衷。fāng jīn tiān zi yáo shùn shàng,ān dé jì qì shū chéng zhōng。
士气委靡思苟得,民力雕弊屡告穷。shì qì wěi mí sī gǒu dé,mín lì diāo bì lǚ gào qióng。
闻君欲草三千牍,宜以此语裨宸聪。wén jūn yù cǎo sān qiān dú,yí yǐ cǐ yǔ bì chén cōng。

蔡戡

蔡戡(1141—1182),南宋官吏。字定夫,福建仙游人,蔡襄五世孙,蔡伸嫡孙。始居武进,初以荫补溧阳尉,宋孝宗乾道二年(1166)进士,累官宝谟阁直学士。七年,召试馆职授秘书省正字。八年,知江阴军。历广东、京西转运刮宫,广东、湖南提刑。淳熙十年(1183)由湖广总领徙建康府总领,寻徙淮西总领。光宗绍熙元年(1190)为浙东提刑,召除中书门下检正诸房公事。五年,兼知临安府,再任湖广总领。宁宗庆元二年(1196)知隆兴府。嘉泰元年(1201)知静江府兼广西经略安抚使。勤政爱民,赢得清声。生性洒脱,不肯与权奸为伍。韩侂胄掌权后,便告老还乡。才华出众,著作甚丰。 蔡戡的作品>>

猜您喜欢

秋日书怀

蔡戡

刻意搜诗句,清心玩易爻。kè yì sōu shī jù,qīng xīn wán yì yáo。
几尘留鼠迹,窗影印梅梢。jǐ chén liú shǔ jì,chuāng yǐng yìn méi shāo。
泉石频招隐,壶觞已绝交。quán shí pín zhāo yǐn,hú shāng yǐ jué jiāo。
横挑一楖栗,在处寄僧包。héng tiāo yī zhì lì,zài chù jì sēng bāo。

送九兄佥书归二首

蔡戡

离别一何久,漂流不记年。lí bié yī hé jiǔ,piāo liú bù jì nián。
昔君犹壮岁,今我亦华鬋。xī jūn yóu zhuàng suì,jīn wǒ yì huá jiǎn。
隔阔疑如梦,从容喜欲颠。gé kuò yí rú mèng,cóng róng xǐ yù diān。
弟兄能有几,及此对床眠。dì xiōng néng yǒu jǐ,jí cǐ duì chuáng mián。

送九兄佥书归二首

蔡戡

中年仍再别,归意苦难留。zhōng nián réng zài bié,guī yì kǔ nán liú。
风雨伤心夜,江山满目秋。fēng yǔ shāng xīn yè,jiāng shān mǎn mù qiū。
西堂诗入梦,东阁酒添愁。xī táng shī rù mèng,dōng gé jiǔ tiān chóu。
他日荆溪上,无违具一舟。tā rì jīng xī shàng,wú wéi jù yī zhōu。

先人尝宰贵池今二十五年矣舟行经此不胜黯然

蔡戡

夜泊贵池口,此情殊黯然。yè pō guì chí kǒu,cǐ qíng shū àn rán。
思亲空有泪,感旧不成眠。sī qīn kōng yǒu lèi,gǎn jiù bù chéng mián。
棠舍清阴在,桐乡旧政传。táng shě qīng yīn zài,tóng xiāng jiù zhèng chuán。
终天成永感,忍听蓼莪篇。zhōng tiān chéng yǒng gǎn,rěn tīng liǎo é piān。

至日书怀

蔡戡

病起逢佳节,羁怀只自伤。bìng qǐ féng jiā jié,jī huái zhǐ zì shāng。
老来衰自至,身与世相忘。lǎo lái shuāi zì zhì,shēn yǔ shì xiāng wàng。
发引千丝乱,愁添一线长。fā yǐn qiān sī luàn,chóu tiān yī xiàn zhǎng。
功名真已矣,此意付沧浪。gōng míng zhēn yǐ yǐ,cǐ yì fù cāng làng。

乙卯春病中书

蔡戡

老去那堪病,春来总自愁。lǎo qù nà kān bìng,chūn lái zǒng zì chóu。
关心惟药物,寄命向医流。guān xīn wéi yào wù,jì mìng xiàng yī liú。
世事多翻覆,吾生任去留。shì shì duō fān fù,wú shēng rèn qù liú。
一廛真可老,此外更何求。yī chán zhēn kě lǎo,cǐ wài gèng hé qiú。

遣兴

蔡戡

世味只如许,人情亦可怜。shì wèi zhǐ rú xǔ,rén qíng yì kě lián。
禅心甘寂寞,病体觉轻便。chán xīn gān jì mò,bìng tǐ jué qīng biàn。
梦里身非我,闲中日似年。mèng lǐ shēn fēi wǒ,xián zhōng rì shì nián。
还家真复乐,此去若登仙。hái jiā zhēn fù lè,cǐ qù ruò dēng xiān。

遣兴

蔡戡

醉里乾坤大,闲中日月长。zuì lǐ qián kūn dà,xián zhōng rì yuè zhǎng。
静观佛理妙,顿与世缘忘。jìng guān fú lǐ miào,dùn yǔ shì yuán wàng。
晚景无多日,浮生有底忙。wǎn jǐng wú duō rì,fú shēng yǒu dǐ máng。
渔翁真得趣,一叶寄沧浪。yú wēng zhēn dé qù,yī yè jì cāng làng。

遣兴

蔡戡

江海倦游客,乾坤老病身。jiāng hǎi juàn yóu kè,qián kūn lǎo bìng shēn。
傥来皆外物,自在作闲人。tǎng lái jiē wài wù,zì zài zuò xián rén。
睡足从吾懒,欢来任我真。shuì zú cóng wú lǎn,huān lái rèn wǒ zhēn。
治生且耕凿,无愧葛天民。zhì shēng qiě gēng záo,wú kuì gé tiān mín。

遣兴

蔡戡

衰病人应弃,穷愁孰与亲。shuāi bìng rén yīng qì,qióng chóu shú yǔ qīn。
同行木上座,并卧竹夫人。tóng xíng mù shàng zuò,bìng wò zhú fū rén。
习定调千息,谈空外一身。xí dìng diào qiān xī,tán kōng wài yī shēn。
辙环天下半,送老楚江滨。zhé huán tiān xià bàn,sòng lǎo chǔ jiāng bīn。

独立

蔡戡

独立寒江上,萧然一秃翁。dú lì hán jiāng shàng,xiāo rán yī tū wēng。
梦魂惊雪浪,病骨怯霜风。mèng hún jīng xuě làng,bìng gǔ qiè shuāng fēng。
远树斜阳外,荒村暮霭中。yuǎn shù xié yáng wài,huāng cūn mù ǎi zhōng。
闲身无一事,樽酒与谁同。xián shēn wú yī shì,zūn jiǔ yǔ shuí tóng。

丐祠得请喜而有作示介卿

蔡戡

多病身先懒,闲居乐有馀。duō bìng shēn xiān lǎn,xián jū lè yǒu yú。
山林真可老,故事未应疏。shān lín zhēn kě lǎo,gù shì wèi yīng shū。
性与禽鱼适,身便水竹居。xìng yǔ qín yú shì,shēn biàn shuǐ zhú jū。
非无轩冕志,吾亦爱吾庐。fēi wú xuān miǎn zhì,wú yì ài wú lú。

丐祠得请喜而有作示介卿

蔡戡

人心轻万仞,吾志在兼山。rén xīn qīng wàn rèn,wú zhì zài jiān shān。
知止今真止,求闲复得闲。zhī zhǐ jīn zhēn zhǐ,qiú xián fù dé xián。
天应念衰病,人免笑痴顽。tiān yīng niàn shuāi bìng,rén miǎn xiào chī wán。
二老风流在,何妨日往还。èr lǎo fēng liú zài,hé fáng rì wǎng hái。

丙辰罢郡得祠

蔡戡

世论可怜哉,无心任去来。shì lùn kě lián zāi,wú xīn rèn qù lái。
狙公徒自喜,鸥鸟浪相猜。jū gōng tú zì xǐ,ōu niǎo làng xiāng cāi。
塞马宁非福,池鱼枉见灾。sāi mǎ níng fēi fú,chí yú wǎng jiàn zāi。
扁舟从此去,回首谢氛埃。biǎn zhōu cóng cǐ qù,huí shǒu xiè fēn āi。

水阁偶成二首

蔡戡

小阁枕横塘,荷花渡晚香。xiǎo gé zhěn héng táng,hé huā dù wǎn xiāng。
月华秋更白,水气夜偏凉。yuè huá qiū gèng bái,shuǐ qì yè piān liáng。
地僻人稀到,心闲梦亦长。dì pì rén xī dào,xīn xián mèng yì zhǎng。
北窗聊寄傲,身世两相忘。běi chuāng liáo jì ào,shēn shì liǎng xiāng wàng。
1941234567»