古诗词

追挽游大夫

李吕

大夫古君子,不可今人求。dà fū gǔ jūn zi,bù kě jīn rén qiú。
蝇营鄙世态,贪吟口不休。yíng yíng bǐ shì tài,tān yín kǒu bù xiū。
一朝膺事任,卓尔茂勋猷。yī cháo yīng shì rèn,zhuó ěr mào xūn yóu。
此道今已远,天乎公首丘。cǐ dào jīn yǐ yuǎn,tiān hū gōng shǒu qiū。

李吕

李吕,字滨老,一字东老,邵武军光泽人。生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。 李吕的作品>>

猜您喜欢

借用邓彦高韵

李吕

性学丝毫未易通,醇疵何敢议轲雄。xìng xué sī háo wèi yì tōng,chún cī hé gǎn yì kē xióng。
文章事业须年少,朴钝情怀属老翁。wén zhāng shì yè xū nián shǎo,pǔ dùn qíng huái shǔ lǎo wēng。
闲把笑谈穷物外,漫裒今古著胸中。xián bǎ xiào tán qióng wù wài,màn póu jīn gǔ zhù xiōng zhōng。
触来方寸有馀地,喜到小斋缘素风。chù lái fāng cùn yǒu yú dì,xǐ dào xiǎo zhāi yuán sù fēng。

忧旱

李吕

田圃如燔木叶黄,火轮从早出扶桑。tián pǔ rú fán mù yè huáng,huǒ lún cóng zǎo chū fú sāng。
伫观罪己侔汤德,更愿求言举汉章。zhù guān zuì jǐ móu tāng dé,gèng yuàn qiú yán jǔ hàn zhāng。
冤死岂能无孝妇,当烹应复有弘羊。yuān sǐ qǐ néng wú xiào fù,dāng pēng yīng fù yǒu hóng yáng。
可怜野老吞声哭,此意何由达上苍。kě lián yě lǎo tūn shēng kū,cǐ yì hé yóu dá shàng cāng。

送王晋卿赴廷试

李吕

怪底先生思涌泉,少年笔势已翩翩。guài dǐ xiān shēng sī yǒng quán,shǎo nián bǐ shì yǐ piān piān。
马嘶长道空骧首,龙擘沧波竟上天。mǎ sī zhǎng dào kōng xiāng shǒu,lóng bāi cāng bō jìng shàng tiān。
分付风云身九万,更看礼乐字三千。fēn fù fēng yún shēn jiǔ wàn,gèng kàn lǐ lè zì sān qiān。
期君未可班行去,细听胪音黼座前。qī jūn wèi kě bān xíng qù,xì tīng lú yīn fǔ zuò qián。

送黄元董赴廷试

李吕

江夏无双最擅名,君家群从总能文。jiāng xià wú shuāng zuì shàn míng,jūn jiā qún cóng zǒng néng wén。
丹枝只为一门种,黄卷仍收再世勋。dān zhī zhǐ wèi yī mén zhǒng,huáng juǎn réng shōu zài shì xūn。
天上鸳鸿方接武,眼前驽蹇漫成群。tiān shàng yuān hóng fāng jiē wǔ,yǎn qián nú jiǎn màn chéng qún。
蜀军自昔锋尤选,一战凭君静楚氛。shǔ jūn zì xī fēng yóu xuǎn,yī zhàn píng jūn jìng chǔ fēn。

送郭顺之赴廷试

李吕

半生铁砚不偿劳,揽镜惊心已二毛。bàn shēng tiě yàn bù cháng láo,lǎn jìng jīng xīn yǐ èr máo。
缚虎正须还老手,插貂未肯付儿曹。fù hǔ zhèng xū hái lǎo shǒu,chā diāo wèi kěn fù ér cáo。
九天日月披晨翳,三峡鱼龙息夜涛。jiǔ tiān rì yuè pī chén yì,sān xiá yú lóng xī yè tāo。
闻说西湖冠天下,水光山色动挥毫。wén shuō xī hú guān tiān xià,shuǐ guāng shān sè dòng huī háo。

送杨文赴廷试

李吕

只今冠盖盛诸杨,连岁科名属雁行。zhǐ jīn guān gài shèng zhū yáng,lián suì kē míng shǔ yàn xíng。
笔下戈矛吾退舍,胸中珠琲海倾藏。bǐ xià gē máo wú tuì shě,xiōng zhōng zhū bèi hǎi qīng cáng。
鸡群有鹤人谁识,熊掌兼鱼子厌尝。jī qún yǒu hè rén shuí shí,xióng zhǎng jiān yú zi yàn cháng。
一振斯文千古事,凭君更为引天潢。yī zhèn sī wén qiān gǔ shì,píng jūn gèng wèi yǐn tiān huáng。

送杨道父赴廷试

李吕

每念先游尝慨叹,于君先世最周旋。měi niàn xiān yóu cháng kǎi tàn,yú jūn xiān shì zuì zhōu xuán。
神驹堕地真千里,老木蟠空已百年。shén jū duò dì zhēn qiān lǐ,lǎo mù pán kōng yǐ bǎi nián。
此去汉庭应籍甚,向来蜀产久萧然。cǐ qù hàn tíng yīng jí shén,xiàng lái shǔ chǎn jiǔ xiāo rán。
锦衣归日烘晴昼,应与莱衣巧斗鲜。jǐn yī guī rì hōng qíng zhòu,yīng yǔ lái yī qiǎo dòu xiān。

送赵胜仲赴廷试

李吕

过眼纷纷乱骕骦,谁知龙种不寻常。guò yǎn fēn fēn luàn sù shuāng,shuí zhī lóng zhǒng bù xún cháng。
更生学苦藜分照,长吉诗多锦作囊。gèng shēng xué kǔ lí fēn zhào,zhǎng jí shī duō jǐn zuò náng。
已作怒鹏横绝汉,更随鸣凤集高岗。yǐ zuò nù péng héng jué hàn,gèng suí míng fèng jí gāo gǎng。
天将一第酬寒士,分付宗枝亦有光。tiān jiāng yī dì chóu hán shì,fēn fù zōng zhī yì yǒu guāng。

赠画师郭叔詹

李吕

蚤觉儒冠多误身,聊工传写养偏亲。zǎo jué rú guān duō wù shēn,liáo gōng chuán xiě yǎng piān qīn。
丹青游戏臻能事,造化生成羡逼真。dān qīng yóu xì zhēn néng shì,zào huà shēng chéng xiàn bī zhēn。
笔下岂皆行路辈,眼中谁是筑岩人。bǐ xià qǐ jiē xíng lù bèi,yǎn zhōng shuí shì zhù yán rén。
会当诏作云台像,画手惟君妙入神。huì dāng zhào zuò yún tái xiàng,huà shǒu wéi jūn miào rù shén。

喜雪应制次韵

李吕

嘉平瑞雪映苍华,寒冻河源万里沙。jiā píng ruì xuě yìng cāng huá,hán dòng hé yuán wàn lǐ shā。
贝阙珠宫眩云海,琼林玉树散空花。bèi quē zhū gōng xuàn yún hǎi,qióng lín yù shù sàn kōng huā。
先春知为农祥应,泽物深随德意遐。xiān chūn zhī wèi nóng xiáng yīng,zé wù shēn suí dé yì xiá。
不隔宠光回寸草,何妨梅柳自萌芽。bù gé chǒng guāng huí cùn cǎo,hé fáng méi liǔ zì méng yá。

登一览亭有怀亡弟成老下世

李吕

半年懒向此经行,上巳重来雨乍晴。bàn nián lǎn xiàng cǐ jīng xíng,shàng sì zhòng lái yǔ zhà qíng。
三径就荒春草合,一亭依旧暮山横。sān jìng jiù huāng chūn cǎo hé,yī tíng yī jiù mù shān héng。
怅怀丘壑空陈迹,极目园林不胜情。chàng huái qiū hè kōng chén jì,jí mù yuán lín bù shèng qíng。
老境何堪风断雁,倚栏挥泪咽溪声。lǎo jìng hé kān fēng duàn yàn,yǐ lán huī lèi yàn xī shēng。

代人次韵

李吕

当时选胜入经营,杖履宁论阴与晴。dāng shí xuǎn shèng rù jīng yíng,zhàng lǚ níng lùn yīn yǔ qíng。
丘壑只应胸次有,溪山故著面前横。qiū hè zhǐ yīng xiōng cì yǒu,xī shān gù zhù miàn qián héng。
可怜永隔笑谈乐,何况从来兄弟情。kě lián yǒng gé xiào tán lè,hé kuàng cóng lái xiōng dì qíng。
岘首人登休堕泪,搅林风雨作秋声。xiàn shǒu rén dēng xiū duò lèi,jiǎo lín fēng yǔ zuò qiū shēng。

宣和殿新竹应制次韵

李吕

千竿倏忽散层云,疑有风雷为骏奔。qiān gān shū hū sàn céng yún,yí yǒu fēng léi wèi jùn bēn。
峻擢已应烦地媪,巧裁仍复借天孙。jùn zhuó yǐ yīng fán dì ǎo,qiǎo cái réng fù jiè tiān sūn。
已惊虎豹留皮处,更看龙蛇起陆痕。yǐ jīng hǔ bào liú pí chù,gèng kàn lóng shé qǐ lù hén。
圣主工夫同造物,坐令温诏发霜根。shèng zhǔ gōng fū tóng zào wù,zuò lìng wēn zhào fā shuāng gēn。

题游少张逸老轩

李吕

劳生着意在荣观,炊熟黄粱万虑宽。láo shēng zhe yì zài róng guān,chuī shú huáng liáng wàn lǜ kuān。
溢目琴书聊自乐,半窗风月不吾悭。yì mù qín shū liáo zì lè,bàn chuāng fēng yuè bù wú qiān。
从谁更觅安心法,回首几经行路难。cóng shuí gèng mì ān xīn fǎ,huí shǒu jǐ jīng xíng lù nán。
料想已能同水镜,任他胸次九疑山。liào xiǎng yǐ néng tóng shuǐ jìng,rèn tā xiōng cì jiǔ yí shān。

代人挽妻父号道者

李吕

里闬推高足善良,不才何幸玷东床。lǐ hàn tuī gāo zú shàn liáng,bù cái hé xìng diàn dōng chuáng。
修容方喜超宾馆,奠雁翻成举酹觞。xiū róng fāng xǐ chāo bīn guǎn,diàn yàn fān chéng jǔ lèi shāng。
晚铎飘声空有恨,酸风吹泪不成行。wǎn duó piāo shēng kōng yǒu hèn,suān fēng chuī lèi bù chéng xíng。
诸郎头角多馀庆,褒赠行看为显扬。zhū láng tóu jiǎo duō yú qìng,bāo zèng xíng kàn wèi xiǎn yáng。
1531234567»