古诗词

登赋堂

李吕

紫云之山几千丈,势压岷峨欲争长。zǐ yún zhī shān jǐ qiān zhàng,shì yā mín é yù zhēng zhǎng。
茫茫巨浸擘山开,万穴鱼龙寄深广。máng máng jù jìn bāi shān kāi,wàn xué yú lóng jì shēn guǎng。
眼明遥见使君家,华堂夜魄栖檐牙。yǎn míng yáo jiàn shǐ jūn jiā,huá táng yè pò qī yán yá。
手钓峡流揖峰翠,裾佩缥缈凌云霞。shǒu diào xiá liú yī fēng cuì,jū pèi piāo miǎo líng yún xiá。
仲宣登楼炫能赋,字字悲啼叹飘寓。zhòng xuān dēng lóu xuàn néng fù,zì zì bēi tí tàn piāo yù。
他人有心予忖之,魏夺刘倾渠不顾。tā rén yǒu xīn yǔ cǔn zhī,wèi duó liú qīng qú bù gù。
使君胸著万卷书,向来游戏从鱼符。shǐ jūn xiōng zhù wàn juǎn shū,xiàng lái yóu xì cóng yú fú。
拂衣归卧唤不出,但有忧国心郁纡。fú yī guī wò huàn bù chū,dàn yǒu yōu guó xīn yù yū。
日落未落飞鸟灭,却立阑干思横发。rì luò wèi luò fēi niǎo miè,què lì lán gàn sī héng fā。
一川樵牧歌太平,万古关河感亡国。yī chuān qiáo mù gē tài píng,wàn gǔ guān hé gǎn wáng guó。
丽词落纸焕黼裳,细研物变穷天藏。lì cí luò zhǐ huàn fǔ shang,xì yán wù biàn qióng tiān cáng。
凭谁荐之九天上,我无羽翮不得将。píng shuí jiàn zhī jiǔ tiān shàng,wǒ wú yǔ hé bù dé jiāng。
公乎岂久榛棘下,狗监犹能援司马。gōng hū qǐ jiǔ zhēn jí xià,gǒu jiān yóu néng yuán sī mǎ。
子虚大人何足云,愿赋蒸民追大雅。zi xū dà rén hé zú yún,yuàn fù zhēng mín zhuī dà yǎ。

李吕

李吕,字滨老,一字东老,邵武军光泽人。生于宋徽宗宣和四年,卒于宁宗庆元四年,年七十七岁。端庄自重,记诵过人。年四十,即弃科举。好治易,尤留意通鉴。教人循循善诱,常聚族百人,昕夕击鼓,聚众致礼享堂,不以寒暑废。吕著有《澹轩集》十五卷,《国史经籍志》传于世。 李吕的作品>>

猜您喜欢

代人挽妻父号道者

李吕

里闬推高足善良,不才何幸玷东床。lǐ hàn tuī gāo zú shàn liáng,bù cái hé xìng diàn dōng chuáng。
修容方喜超宾馆,奠雁翻成举酹觞。xiū róng fāng xǐ chāo bīn guǎn,diàn yàn fān chéng jǔ lèi shāng。
晚铎飘声空有恨,酸风吹泪不成行。wǎn duó piāo shēng kōng yǒu hèn,suān fēng chuī lèi bù chéng xíng。
诸郎头角多馀庆,褒赠行看为显扬。zhū láng tóu jiǎo duō yú qìng,bāo zèng xíng kàn wèi xiǎn yáng。

癸丑七月十九日以老病分任诸子以家务因为诗以示戒

李吕

子舍分劳非获已,息肩养疾乐闲居。zi shě fēn láo fēi huò yǐ,xī jiān yǎng jí lè xián jū。
家传道义频加意,俗爱便宜莫计渠。jiā chuán dào yì pín jiā yì,sú ài biàn yí mò jì qú。
要是人人躬孝悌,更令世世饱诗书。yào shì rén rén gōng xiào tì,gèng lìng shì shì bǎo shī shū。
从今光大成吾志,可免时称贱丈夫。cóng jīn guāng dà chéng wú zhì,kě miǎn shí chēng jiàn zhàng fū。

复斋学者

李吕

孟氏求放心,羲易戒迷复。mèng shì qiú fàng xīn,xī yì jiè mí fù。
可叹声利场,纷纷竞驰逐。kě tàn shēng lì chǎng,fēn fēn jìng chí zhú。

潭溪钓者

李吕

踞坐鱼矶上,无心同狎鸥。jù zuò yú jī shàng,wú xīn tóng xiá ōu。
敲针漫劳力,故尔投直钩。qiāo zhēn màn láo lì,gù ěr tóu zhí gōu。

卧云樵者

李吕

山深成独往,伐木声丁丁。shān shēn chéng dú wǎng,fá mù shēng dīng dīng。
莫作烂柯客,长年玩一枰。mò zuò làn kē kè,zhǎng nián wán yī píng。

老圃拙者

李吕

春蔬含绿滋,荒畦自锄芟。chūn shū hán lǜ zī,huāng qí zì chú shān。
万事付一默,维摩许同参。wàn shì fù yī mò,wéi mó xǔ tóng cān。

云庄耕者

李吕

莘野乐尧舜,谷口岂真卿。shēn yě lè yáo shùn,gǔ kǒu qǐ zhēn qīng。
自是不可掩,区区非近名。zì shì bù kě yǎn,qū qū fēi jìn míng。

题东寮

李吕

羲和鞭日驭,发轫自旸谷。xī hé biān rì yù,fā rèn zì yáng gǔ。
道人耕寸田,开窗纳馀燠。dào rén gēng cùn tián,kāi chuāng nà yú yù。

止宿寮

李吕

所重一言契,宁悬千里期。suǒ zhòng yī yán qì,níng xuán qiān lǐ qī。
他年风雨夜,还意剧谈诗。tā nián fēng yǔ yè,hái yì jù tán shī。

山台

李吕

蜡屐恣幽寻,未能得其要。là jī zì yōu xún,wèi néng dé qí yào。
登临一放目,千峰供俎豆。dēng lín yī fàng mù,qiān fēng gōng zǔ dòu。

寓斋

李吕

萍梗天地间,初不异万物。píng gěng tiān dì jiān,chū bù yì wàn wù。
可能发深省,惟有一事实。kě néng fā shēn shěng,wéi yǒu yī shì shí。

观善斋

李吕

群居有深益,相视无馀事。qún jū yǒu shēn yì,xiāng shì wú yú shì。
此道存诸中,瞭然见眸子。cǐ dào cún zhū zhōng,liǎo rán jiàn móu zi。

橘香亭二首

李吕

满林饱风霜,千奴列亭下。mǎn lín bǎo fēng shuāng,qiān nú liè tíng xià。
未许吴姬手,藉此长声价。wèi xǔ wú jī shǒu,jí cǐ zhǎng shēng jià。

橘香亭二首

李吕

花落飘碎琼,果熟染黄蜡。huā luò piāo suì qióng,guǒ shú rǎn huáng là。
张君鼻观间,莫著兰麝杂。zhāng jūn bí guān jiān,mò zhù lán shè zá。

井泉

李吕

山溜碧泓澄,清甘归色味。shān liū bì hóng chéng,qīng gān guī sè wèi。
傥逢张又新,应不落第二。tǎng féng zhāng yòu xīn,yīng bù luò dì èr。