古诗词

祷晴获应喜而赋诗

冯伯规

才通香火上高穹,雨脚随收不见踪。cái tōng xiāng huǒ shàng gāo qióng,yǔ jiǎo suí shōu bù jiàn zōng。
岂但五民保狼戾,也缘造物相龙钟。qǐ dàn wǔ mín bǎo láng lì,yě yuán zào wù xiāng lóng zhōng。
连山柿栗难胜摘,入市禾麻乍出舂。lián shān shì lì nán shèng zhāi,rù shì hé má zhà chū chōng。
一饱可期秋酿熟,青山绿水即过从。yī bǎo kě qī qiū niàng shú,qīng shān lǜ shuǐ jí guò cóng。

冯伯规

冯伯规,岷州(今甘肃岷县)人。光宗绍熙元年(一一九○)知巴州(《金石苑·冯伯规题字》)。今录诗三十一首。 冯伯规的作品>>

猜您喜欢

击瓯楼夜饮

冯伯规

去□□月莫回头,又见清商酝凛秋。qù yuè mò huí tóu,yòu jiàn qīng shāng yùn lǐn qiū。
怅望一双鸿鹄下,径冲烟雨占沧洲。chàng wàng yī shuāng hóng gǔ xià,jìng chōng yān yǔ zhàn cāng zhōu。

游北岩

冯伯规

遥指蒙茸云木堆,入门小刹傍岩偎。yáo zhǐ méng rōng yún mù duī,rù mén xiǎo shā bàng yán wēi。
放怀丘壑兴未尽,隔岸角声招我回。fàng huái qiū hè xīng wèi jǐn,gé àn jiǎo shēng zhāo wǒ huí。

约同僚游佳阴

冯伯规

老木垂垂绿覆栏,栏前仿佛见山□。lǎo mù chuí chuí lǜ fù lán,lán qián fǎng fú jiàn shān。
尽教富贵饶公等,未许林泉□数廉。jǐn jiào fù guì ráo gōng děng,wèi xǔ lín quán shù lián。

约同僚游佳阴

冯伯规

晚霁青山无处逃,秋来乘兴便登高。wǎn jì qīng shān wú chù táo,qiū lái chéng xīng biàn dēng gāo。
□君欲暮休催去,小驿依然□嫩醪。jūn yù mù xiū cuī qù,xiǎo yì yī rán nèn láo。

约同僚游佳阴

冯伯规

□□时山漏夕阳,下山草木响□□。shí shān lòu xī yáng,xià shān cǎo mù xiǎng。
□来望到山尽处,一片明冰□□光。lái wàng dào shān jǐn chù,yī piàn míng bīng guāng。

□后圃成三绝句

冯伯规

重阳过后菊方开,引得幽人日日来。zhòng yáng guò hòu jú fāng kāi,yǐn dé yōu rén rì rì lái。
从□□开到花落,每来倾饮两三杯。cóng kāi dào huā luò,měi lái qīng yǐn liǎng sān bēi。

□后圃成三绝句

冯伯规

摇落枝头□半空,纷纷群崔啅寒丛。yáo luò zhī tóu bàn kōng,fēn fēn qún cuī zhuó hán cóng。
四山□合如封锁,霜角凭晴声更雄。sì shān hé rú fēng suǒ,shuāng jiǎo píng qíng shēng gèng xióng。

□后圃成三绝句

冯伯规

家山稍远梦难到,郡事渐希诗作魔。jiā shān shāo yuǎn mèng nán dào,jùn shì jiàn xī shī zuò mó。
句就欲烦相催和,夜窗无奈透霜何。jù jiù yù fán xiāng cuī hé,yè chuāng wú nài tòu shuāng hé。

次韵中秉教授喜雨之作

冯伯规

入春绝无一声雷,赤日又将近夏末。rù chūn jué wú yī shēng léi,chì rì yòu jiāng jìn xià mò。
阴霾蔽天动经月,草木叶上积寸埃。yīn mái bì tiān dòng jīng yuè,cǎo mù yè shàng jī cùn āi。
朝朝群望俱遍走,一毫及民更无有。cháo cháo qún wàng jù biàn zǒu,yī háo jí mín gèng wú yǒu。
雨师远逃龙亦睡,江涩鱼跳鼍空吼。yǔ shī yuǎn táo lóng yì shuì,jiāng sè yú tiào tuó kōng hǒu。
初虽一雨慰望霓,明晨骄阳射到西。chū suī yī yǔ wèi wàng ní,míng chén jiāo yáng shè dào xī。
田如石坚耕不得,栏卧牛犊壁倚犁。tián rú shí jiān gēng bù dé,lán wò niú dú bì yǐ lí。
诉天搏手嗟亡策,上山默扣真人宅。sù tiān bó shǒu jiē wáng cè,shàng shān mò kòu zhēn rén zhái。
忽然斗暗云墨黑,尽化焚焦作膏泽。hū rán dòu àn yún mò hēi,jǐn huà fén jiāo zuò gāo zé。
稽首谢天拜低头,郡寄且许臣分忧。jī shǒu xiè tiān bài dī tóu,jùn jì qiě xǔ chén fēn yōu。
击瓯楼上望四野,只愿保此三年秋。jī ōu lóu shàng wàng sì yě,zhǐ yuàn bǎo cǐ sān nián qiū。
吾侪风萍偶接际,剩酝新秫储年计。wú chái fēng píng ǒu jiē jì,shèng yùn xīn shú chǔ nián jì。
稻苗便秧粟已芽,稳藉清尊度今岁。dào miáo biàn yāng sù yǐ yá,wěn jí qīng zūn dù jīn suì。
五更复闻檐溜声,攲枕不眠隔窗听。wǔ gèng fù wén yán liū shēng,qī zhěn bù mián gé chuāng tīng。
公馀一榻安禅处,姑借民谣当诗句。gōng yú yī tà ān chán chù,gū jiè mín yáo dāng shī jù。

季春下浣游南龛

冯伯规

四山如猬毛,中有线路萦。sì shān rú wèi máo,zhōng yǒu xiàn lù yíng。
谁人导我来,得此掌许平。shuí rén dǎo wǒ lái,dé cǐ zhǎng xǔ píng。
雨后天宇空,夏气和且清。yǔ hòu tiān yǔ kōng,xià qì hé qiě qīng。
休日一无事,驾言南山行。xiū rì yī wú shì,jià yán nán shān xíng。
南山有何好,翠壁列峥嵘。nán shān yǒu hé hǎo,cuì bì liè zhēng róng。
巨木老已仆,赖有红石撑。jù mù lǎo yǐ pū,lài yǒu hóng shí chēng。
自从严大夫,废兴今几更。zì cóng yán dà fū,fèi xīng jīn jǐ gèng。
稚干亦合抱,知几阅晦明。zhì gàn yì hé bào,zhī jǐ yuè huì míng。
幽壑架危亭,无风凉自生。yōu hè jià wēi tíng,wú fēng liáng zì shēng。
少间上绝顶,四望围长城。shǎo jiān shàng jué dǐng,sì wàng wéi zhǎng chéng。
涨江笼篆纹,小市分棋枰。zhǎng jiāng lóng zhuàn wén,xiǎo shì fēn qí píng。
俯仰忘身世,独慨呼酒倾。fǔ yǎng wàng shēn shì,dú kǎi hū jiǔ qīng。
何知玉堂客,分杂巴叟耕。hé zhī yù táng kè,fēn zá bā sǒu gēng。
下山喜同步,元自脚力轻。xià shān xǐ tóng bù,yuán zì jiǎo lì qīng。

观涨

冯伯规

孤城如深村,过客绝轮鞅。gū chéng rú shēn cūn,guò kè jué lún yāng。
江流卷初霁,晚风纳微爽。jiāng liú juǎn chū jì,wǎn fēng nà wēi shuǎng。
我来适幽怀,新涨逸远响。wǒ lái shì yōu huái,xīn zhǎng yì yuǎn xiǎng。
汀没鸥鹭翔,牧罢牛羊上。tīng méi ōu lù xiáng,mù bà niú yáng shàng。
郡古安陋朴,事简谢鞅掌。jùn gǔ ān lòu pǔ,shì jiǎn xiè yāng zhǎng。
小酌便陶然,倚栏送轻桨。xiǎo zhuó biàn táo rán,yǐ lán sòng qīng jiǎng。

次韵忠甫初见菊开

冯伯规

积雨晓放霁,红日照我帷。jī yǔ xiǎo fàng jì,hóng rì zhào wǒ wéi。
起来步幽蹊,金蕊灿朱扉。qǐ lái bù yōu qī,jīn ruǐ càn zhū fēi。
芳姿自妩媚,微香袭人衣。fāng zī zì wǔ mèi,wēi xiāng xí rén yī。
令节无多日,更宜拥培之。lìng jié wú duō rì,gèng yí yōng péi zhī。
三径岂不富,最喜先开枝。sān jìng qǐ bù fù,zuì xǐ xiān kāi zhī。
此意谁领解,惟有渊明知。cǐ yì shuí lǐng jiě,wéi yǒu yuān míng zhī。
子诗正芳润,白露与俱滋。zi shī zhèng fāng rùn,bái lù yǔ jù zī。
未□泛杯酌,且要涤甘肥。wèi fàn bēi zhuó,qiě yào dí gān féi。
落英行可餐,乐哉遂忘饥。luò yīng xíng kě cān,lè zāi suì wàng jī。

登赋诗楼

冯伯规

高楼无一尘,适此半日闲。gāo lóu wú yī chén,shì cǐ bàn rì xián。
请以老杜句,赋诗榜其颜。qǐng yǐ lǎo dù jù,fù shī bǎng qí yán。
井邑各参差,峰峦共回环。jǐng yì gè cān chà,fēng luán gòng huí huán。
岁月行且换,星斗如可攀。suì yuè xíng qiě huàn,xīng dòu rú kě pān。
不堪霜风劲,未许酒胆悭。bù kān shuāng fēng jìn,wèi xǔ jiǔ dǎn qiān。
只缘期会急,勿怪题咏艰。zhǐ yuán qī huì jí,wù guài tí yǒng jiān。
所喜谈圣贤,大胜醉髦蛮。suǒ xǐ tán shèng xián,dà shèng zuì máo mán。
倚栏遥夜寂,一笑喧千山。yǐ lán yáo yè jì,yī xiào xuān qiān shān。

次韵刘阆州谢送菊岩春

冯伯规

山中有佳菊,足以配古岩。shān zhōng yǒu jiā jú,zú yǐ pèi gǔ yán。
饮酒对此菊,何用荐芳甘。yǐn jiǔ duì cǐ jú,hé yòng jiàn fāng gān。
不妨玉山颓,对卧千载楠。bù fáng yù shān tuí,duì wò qiān zài nán。
清赏不可共,妙句传巴南。qīng shǎng bù kě gòng,miào jù chuán bā nán。
2912