古诗词

观涨

冯伯规

孤城如深村,过客绝轮鞅。gū chéng rú shēn cūn,guò kè jué lún yāng。
江流卷初霁,晚风纳微爽。jiāng liú juǎn chū jì,wǎn fēng nà wēi shuǎng。
我来适幽怀,新涨逸远响。wǒ lái shì yōu huái,xīn zhǎng yì yuǎn xiǎng。
汀没鸥鹭翔,牧罢牛羊上。tīng méi ōu lù xiáng,mù bà niú yáng shàng。
郡古安陋朴,事简谢鞅掌。jùn gǔ ān lòu pǔ,shì jiǎn xiè yāng zhǎng。
小酌便陶然,倚栏送轻桨。xiǎo zhuó biàn táo rán,yǐ lán sòng qīng jiǎng。

冯伯规

冯伯规,岷州(今甘肃岷县)人。光宗绍熙元年(一一九○)知巴州(《金石苑·冯伯规题字》)。今录诗三十一首。 冯伯规的作品>>

猜您喜欢

岁晚倚栏

冯伯规

倏忽秋又尽,明朝恰立冬。shū hū qiū yòu jǐn,míng cháo qià lì dōng。
细倾碧潋滟,喜对白芙蓉。xì qīng bì liàn yàn,xǐ duì bái fú róng。
问信迟宾雁,催寒有响蛩。wèn xìn chí bīn yàn,cuī hán yǒu xiǎng qióng。
暝烟都不见,闻得望□钟。míng yān dōu bù jiàn,wén dé wàng zhōng。

初至郡讲禊饮于江上夜归赋此

冯伯规

身坠千峰不自知,尚修故事水之麋。shēn zhuì qiān fēng bù zì zhī,shàng xiū gù shì shuǐ zhī mí。
真居峻岭崇山下,又过绿阴青子时。zhēn jū jùn lǐng chóng shān xià,yòu guò lǜ yīn qīng zi shí。
幻出流觞共顷刻,款留归棹展娱嬉。huàn chū liú shāng gòng qǐng kè,kuǎn liú guī zhào zhǎn yú xī。
史君澹泊随民乐,先赋丰年一首诗。shǐ jūn dàn pō suí mín lè,xiān fù fēng nián yī shǒu shī。

继而稍旱祷而复雨喜而作诗

冯伯规

连夕滂沱类建瓴,送将凉意满郊坰。lián xī pāng tuó lèi jiàn líng,sòng jiāng liáng yì mǎn jiāo jiōng。
江边草木太半绿,天外一峰无限青。jiāng biān cǎo mù tài bàn lǜ,tiān wài yī fēng wú xiàn qīng。
却信神龙元解事,岂容旱魃更争灵。què xìn shén lóng yuán jiě shì,qǐ róng hàn bá gèng zhēng líng。
从今怀抱如冰释,闭阁烧香伴六经。cóng jīn huái bào rú bīng shì,bì gé shāo xiāng bàn liù jīng。

次韵谢史提干见知

冯伯规

呼得蜿蜒入小瓴,便能飞雨挟林坰。hū dé wān yán rù xiǎo líng,biàn néng fēi yǔ xié lín jiōng。
油云顿失千山赤,丹篆尝腾一纸青。yóu yún dùn shī qiān shān chì,dān zhuàn cháng téng yī zhǐ qīng。
汉节可眠知免旷,仙祠屡扣信通灵。hàn jié kě mián zhī miǎn kuàng,xiān cí lǚ kòu xìn tōng líng。
欲同此乐君西去,历想三峨旧所经。yù tóng cǐ lè jūn xī qù,lì xiǎng sān é jiù suǒ jīng。

次韵酬李通江

冯伯规

长官祷雨信精诚,便觉丰年遍远坰。zhǎng guān dǎo yǔ xìn jīng chéng,biàn jué fēng nián biàn yuǎn jiōng。
缫茧齐头丝卷白,插秧随手稻翻青。sāo jiǎn qí tóu sī juǎn bái,chā yāng suí shǒu dào fān qīng。
行篘秫酒酣天禄,益长香芽发地灵。xíng chōu shú jiǔ hān tiān lù,yì zhǎng xiāng yá fā dì líng。
守令爱民须表里,君其为纬我为经。shǒu lìng ài mín xū biǎo lǐ,jūn qí wèi wěi wǒ wèi jīng。

次韵泛舟仲秉有诗

冯伯规

且喜山城未傍边,漫从锦水学游船。qiě xǐ shān chéng wèi bàng biān,màn cóng jǐn shuǐ xué yóu chuán。
何时官里真无事,是处壶中别有天。hé shí guān lǐ zhēn wú shì,shì chù hú zhōng bié yǒu tiān。
岂复江湖增远兴,强凭丝竹写中年。qǐ fù jiāng hú zēng yuǎn xīng,qiáng píng sī zhú xiě zhōng nián。
接䍦虽醉无劳著,恰要临流揖望仙。jiē lí suī zuì wú láo zhù,qià yào lín liú yī wàng xiān。

次日游西龛再用韵

冯伯规

倚阑一览兴无边,好举尊前药玉船。yǐ lán yī lǎn xīng wú biān,hǎo jǔ zūn qián yào yù chuán。
一水云昏失罗带,万松风偃舞钧天。yī shuǐ yún hūn shī luó dài,wàn sōng fēng yǎn wǔ jūn tiān。
早评月旦参群彦,老上霜鬓近十年。zǎo píng yuè dàn cān qún yàn,lǎo shàng shuāng bìn jìn shí nián。
解后登临都乐事,酣馀争恐史君仙。jiě hòu dēng lín dōu lè shì,hān yú zhēng kǒng shǐ jūn xiān。

端午前三日观坡诗首夏官舍即事因次其韵

冯伯规

帘阴不卷漏乌迟,数朵庭萱也自菲。lián yīn bù juǎn lòu wū chí,shù duǒ tíng xuān yě zì fēi。
公退万缘俱谢绝,心空一气自知归。gōng tuì wàn yuán jù xiè jué,xīn kōng yī qì zì zhī guī。
但期菽粟令民足,未觉诗书与愿违。dàn qī shū sù lìng mín zú,wèi jué shī shū yǔ yuàn wéi。
闻旱问龙求一雨,乘凉约客扣岩扉。wén hàn wèn lóng qiú yī yǔ,chéng liáng yuē kè kòu yán fēi。

雨后观涨

冯伯规

闻得江头汹涌声,不知何处雨盆倾。wén dé jiāng tóu xiōng yǒng shēng,bù zhī hé chù yǔ pén qīng。
两涯牛马那容辨,一夕蛟龙怒不平。liǎng yá niú mǎ nà róng biàn,yī xī jiāo lóng nù bù píng。
浪尽横汀孤树在,微开顽翳夕阳明。làng jǐn héng tīng gū shù zài,wēi kāi wán yì xī yáng míng。
尽饶河伯乘秋旺,潦涸霜寒水自清。jǐn ráo hé bó chéng qiū wàng,lǎo hé shuāng hán shuǐ zì qīng。

祷晴获应喜而赋诗

冯伯规

才通香火上高穹,雨脚随收不见踪。cái tōng xiāng huǒ shàng gāo qióng,yǔ jiǎo suí shōu bù jiàn zōng。
岂但五民保狼戾,也缘造物相龙钟。qǐ dàn wǔ mín bǎo láng lì,yě yuán zào wù xiāng lóng zhōng。
连山柿栗难胜摘,入市禾麻乍出舂。lián shān shì lì nán shèng zhāi,rù shì hé má zhà chū chōng。
一饱可期秋酿熟,青山绿水即过从。yī bǎo kě qī qiū niàng shú,qīng shān lǜ shuǐ jí guò cóng。

先期登高观菊岩新榜

冯伯规

先得重阳五日来,清江晚日与人谐。xiān dé zhòng yáng wǔ rì lái,qīng jiāng wǎn rì yǔ rén xié。
共搜磊磊落落句,要敌奇奇怪怪崖。gòng sōu lěi lěi luò luò jù,yào dí qí qí guài guài yá。
乌帽几容罗此影,黄花每喜近吾侪。wū mào jǐ róng luó cǐ yǐng,huáng huā měi xǐ jìn wú chái。
山城酒熟浑无客,一笑临风寄老怀。shān chéng jiǔ shú hún wú kè,yī xiào lín fēng jì lǎo huái。

次韵仲秉木犀

冯伯规

金借颜色月借光,作团秾绿缀深黄。jīn jiè yán sè yuè jiè guāng,zuò tuán nóng lǜ zhuì shēn huáng。
合令范晔添成传,曾向维摩饭此香。hé lìng fàn yè tiān chéng chuán,céng xiàng wéi mó fàn cǐ xiāng。
尚忆□□披御赐,颇疑妙舞簇霓裳。shàng yì pī yù cì,pǒ yí miào wǔ cù ní shang。
当陪玉树栽天上,肯学夭桃露短墙。dāng péi yù shù zāi tiān shàng,kěn xué yāo táo lù duǎn qiáng。

游南山赋五十六言呈书记郎中教授大著

冯伯规

暇时结客小舂容,路直重岩紫翠峰。xiá shí jié kè xiǎo chōng róng,lù zhí zhòng yán zǐ cuì fēng。
云阁翚飞翼鸾凤,石楠盘屈老虬龙。yún gé huī fēi yì luán fèng,shí nán pán qū lǎo qiú lóng。
林扉雨过便秋菊,山寺风清度晚钟。lín fēi yǔ guò biàn qiū jú,shān sì fēng qīng dù wǎn zhōng。
快展眉头须剧饮,天开霁色不妨农。kuài zhǎn méi tóu xū jù yǐn,tiān kāi jì sè bù fáng nóng。

净凉夜坐

冯伯规

水光滟滟竹阴□,何□□香露泛襟。shuǐ guāng yàn yàn zhú yīn,hé xiāng lù fàn jīn。
更欲□阑看身转,一钩弦月过□心。gèng yù lán kàn shēn zhuǎn,yī gōu xián yuè guò xīn。

偶得新粳□送仲秉

冯伯规

东来五月见新粳,舂出□圆颗粒明。dōng lái wǔ yuè jiàn xīn jīng,chōng chū yuán kē lì míng。
端羡□堂有母遗,数匙晚炊助尝羹。duān xiàn táng yǒu mǔ yí,shù shi wǎn chuī zhù cháng gēng。
2912