古诗词

寄苏子美

韩维

暮登谯城上,延首望东道。mù dēng qiáo chéng shàng,yán shǒu wàng dōng dào。
春风千里至,远思生怀抱。chūn fēng qiān lǐ zhì,yuǎn sī shēng huái bào。
故人客南楚,素节方自保。gù rén kè nán chǔ,sù jié fāng zì bǎo。
黄鹄垂其翼,赤骥伏栈皂。huáng gǔ chuí qí yì,chì jì fú zhàn zào。
诗准李杜为,字压褚薛倒。shī zhǔn lǐ dù wèi,zì yā chǔ xuē dào。
壮哉南行作,遗我资远讨。zhuàng zāi nán xíng zuò,yí wǒ zī yuǎn tǎo。
若窥巨海涯,波澜方汹浩。ruò kuī jù hǎi yá,bō lán fāng xiōng hào。
龙螭郁骞腾,错落效众宝。lóng chī yù qiān téng,cuò luò xiào zhòng bǎo。
往往仙人槎,突然忘枯槁。wǎng wǎng xiān rén chá,tū rán wàng kū gǎo。
尝闻会稽旁,山水天下好。cháng wén huì jī páng,shān shuǐ tiān xià hǎo。
览君所咏叹,滞想兹一扫。lǎn jūn suǒ yǒng tàn,zhì xiǎng zī yī sǎo。
安得追王乔,乘云逮霓葆。ān dé zhuī wáng qiáo,chéng yún dǎi ní bǎo。
茹芝灵峰阳,徜徉以终老。rú zhī líng fēng yáng,cháng yáng yǐ zhōng lǎo。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

卞仲谋八老会

韩维

同榜同僚同里客,斑毛素发入华筵。tóng bǎng tóng liáo tóng lǐ kè,bān máo sù fā rù huá yán。
三杯耳热歌声发,犹喜欢情似少年。sān bēi ěr rè gē shēng fā,yóu xǐ huān qíng shì shǎo nián。

招彝叟厚之饮台上花间

韩维

恍然身世出尘心,香霭祇园地布金。huǎng rán shēn shì chū chén xīn,xiāng ǎi qí yuán dì bù jīn。
秉烛听歌不知醉,夜深清露满衣襟。bǐng zhú tīng gē bù zhī zuì,yè shēn qīng lù mǎn yī jīn。

子华兄生日五首

韩维

秀眉华发貌安和,五福于今得最多。xiù méi huá fā mào ān hé,wǔ fú yú jīn dé zuì duō。
诸圣共忘心外境,八仙同入饮中歌。zhū shèng gòng wàng xīn wài jìng,bā xiān tóng rù yǐn zhōng gē。

子华兄生日五首

韩维

池面和风丽稍开,翠条芳甲满春台。chí miàn hé fēng lì shāo kāi,cuì tiáo fāng jiǎ mǎn chūn tái。
笙歌竞奏长生曲,兄弟华颠对举杯。shēng gē jìng zòu zhǎng shēng qū,xiōng dì huá diān duì jǔ bēi。

子华兄生日五首

韩维

萱甲微抽碧玉簪,已惊花艳动筠篮。xuān jiǎ wēi chōu bì yù zān,yǐ jīng huā yàn dòng yún lán。
便须行乐迎东律,莫为回神滞北庵。biàn xū xíng lè yíng dōng lǜ,mò wèi huí shén zhì běi ān。

子华兄生日五首

韩维

柳阴散释真阳艳,妄虑消除至道冥。liǔ yīn sàn shì zhēn yáng yàn,wàng lǜ xiāo chú zhì dào míng。
浮世短长何足道,须知时节在明星。fú shì duǎn zhǎng hé zú dào,xū zhī shí jié zài míng xīng。

子华兄生日五首

韩维

白鹤群飞散作阴,方春膏雨一犁深。bái hè qún fēi sàn zuò yīn,fāng chūn gāo yǔ yī lí shēn。
只知万物含芳润,谁识清通造化心。zhǐ zhī wàn wù hán fāng rùn,shuí shí qīng tōng zào huà xīn。

蒙以诗惠水晶鲙次韵答谢

韩维

凝如宝匣开明镜,散逐金刀落素丝。níng rú bǎo xiá kāi míng jìng,sàn zhú jīn dāo luò sù sī。
我为南来多内热,径呼玉箸尽三卮。wǒ wèi nán lái duō nèi rè,jìng hū yù zhù jǐn sān zhī。

游北园辄成二颂呈芳公长老

韩维

万法都来一道场,游行何处不真常。wàn fǎ dōu lái yī dào chǎng,yóu xíng hé chù bù zhēn cháng。
临风不用提玄旨,翠竹森森自短长。lín fēng bù yòng tí xuán zhǐ,cuì zhú sēn sēn zì duǎn zhǎng。

游北园辄成二颂呈芳公长老

韩维

青山隐约林端见,碧水逶迤竹下来。qīng shān yǐn yuē lín duān jiàn,bì shuǐ wēi yí zhú xià lái。
芳草落花无朕迹,与君亲到北园回。fāng cǎo luò huā wú zhèn jì,yǔ jūn qīn dào běi yuán huí。

展江亭海棠四首

韩维

占尽人间丽与华,白头判得醉流霞。zhàn jǐn rén jiān lì yǔ huá,bái tóu pàn dé zuì liú xiá。
谁将法锦翻新样,红绿装成遍地花。shuí jiāng fǎ jǐn fān xīn yàng,hóng lǜ zhuāng chéng biàn dì huā。

展江亭海棠四首

韩维

昔年曾到蜀江头,绝艳牵心几十秋。xī nián céng dào shǔ jiāng tóu,jué yàn qiān xīn jǐ shí qiū。
今日栏边见颜色,梦魂不复过西州。jīn rì lán biān jiàn yán sè,mèng hún bù fù guò xī zhōu。

展江亭海棠四首

韩维

红糁妆条袅袅长,人间不合有天香。hóng sǎn zhuāng tiáo niǎo niǎo zhǎng,rén jiān bù hé yǒu tiān xiāng。
千觞未足酬佳丽,回首东风更断肠。qiān shāng wèi zú chóu jiā lì,huí shǒu dōng fēng gèng duàn cháng。

展江亭海棠四首

韩维

人避寒风与暖曦,年年长此探花期。rén bì hán fēng yǔ nuǎn xī,nián nián zhǎng cǐ tàn huā qī。
如今太守尤珍爱,只许官娃带一枝。rú jīn tài shǒu yóu zhēn ài,zhǐ xǔ guān wá dài yī zhī。

和杜孝锡展江亭三首

韩维

斜日低云动水光,偶寻佳处阅群芳。xié rì dī yún dòng shuǐ guāng,ǒu xún jiā chù yuè qún fāng。
城闉不隔和风度,吹过千花百草香。chéng yīn bù gé hé fēng dù,chuī guò qiān huā bǎi cǎo xiāng。