古诗词

滍城

韩维

骎骎二三骑,南并横山去。qīn qīn èr sān qí,nán bìng héng shān qù。
山穷远川出,始见滍阳树。shān qióng yuǎn chuān chū,shǐ jiàn zhì yáng shù。
荒城萝茑合,表里无寸土。huāng chéng luó niǎo hé,biǎo lǐ wú cùn tǔ。
但闻鸟啼声,不见鸟啼处。dàn wén niǎo tí shēng,bù jiàn niǎo tí chù。
呼儿开棘扉,扫榻坐茅庑。hū ér kāi jí fēi,sǎo tà zuò máo wǔ。
清泉给盥濯,凉风生仰俯。qīng quán gěi guàn zhuó,liáng fēng shēng yǎng fǔ。
浊醪稍似佳,山果来近圃。zhuó láo shāo shì jiā,shān guǒ lái jìn pǔ。
始酌薰然和,中饮淡无虑。shǐ zhuó xūn rán hé,zhōng yǐn dàn wú lǜ。
案头羲皇经,编绝几见补。àn tóu xī huáng jīng,biān jué jǐ jiàn bǔ。
先生发其微,大义谈四五。xiān shēng fā qí wēi,dà yì tán sì wǔ。
纷攘自诸家,简易独太古。fēn rǎng zì zhū jiā,jiǎn yì dú tài gǔ。
形骸非我有,冠带尚谁取。xíng hái fēi wǒ yǒu,guān dài shàng shuí qǔ。
道存固匪外,两致默与语。dào cún gù fěi wài,liǎng zhì mò yǔ yǔ。
是时季春望,山月夕已吐。shì shí jì chūn wàng,shān yuè xī yǐ tǔ。
清光出深竹,叶上露如雨。qīng guāng chū shēn zhú,yè shàng lù rú yǔ。
寒侵毛骨生,思有烟霞举。hán qīn máo gǔ shēng,sī yǒu yān xiá jǔ。
却念人世间,纷纷何足数。què niàn rén shì jiān,fēn fēn hé zú shù。
韩维

韩维

宋开封雍丘人,字持国。韩绛弟。以父辅政,不试进士,父没,闭门不仕。以荐入官。英宗朝,迁同修起居注,进知制诰。神宗即位,除龙图阁直学士,直言敢谏。历知汝州、开封府、许州。熙宁七年,召为翰林学士承旨,力言新法之弊。以兄入相,出知河阳。哲宗元祐初,参与详定更革役法,然以为王安石《三经新义》可与先儒之说并行。拜门下侍郎,为忌者所谗,分司南京。久之,以太子少傅致仕。绍圣中,坐元祐党,安置均州。有《南阳集》。 韩维的作品>>

猜您喜欢

晏元献公挽辞三首

韩维

直道初终见,高情出处同。zhí dào chū zhōng jiàn,gāo qíng chū chù tóng。
光华两朝内,文字一生中。guāng huá liǎng cháo nèi,wén zì yī shēng zhōng。
爱酒怜陶散,言诗许赐通。ài jiǔ lián táo sàn,yán shī xǔ cì tōng。
平生知己类,洒尽九原风。píng shēng zhī jǐ lèi,sǎ jǐn jiǔ yuán fēng。

司徒杜正献公挽辞二首

韩维

旧相论全德,当朝独盛明。jiù xiāng lùn quán dé,dāng cháo dú shèng míng。
一身清比玉,万务倚如衡。yī shēn qīng bǐ yù,wàn wù yǐ rú héng。
正色排群枉,温辞接后生。zhèng sè pái qún wǎng,wēn cí jiē hòu shēng。
暂持礼官笔,无以大休声。zàn chí lǐ guān bǐ,wú yǐ dà xiū shēng。

司徒杜正献公挽辞二首

韩维

谠议开帷幄,仁风逐旆旟。dǎng yì kāi wéi wò,rén fēng zhú pèi yú。
生灵瞻用舍,贤俊入吹嘘。shēng líng zhān yòng shě,xián jùn rù chuī xū。
去位犹忧国,终身不废书。qù wèi yóu yōu guó,zhōng shēn bù fèi shū。
传家无异物,惟挂旧安车。chuán jiā wú yì wù,wéi guà jiù ān chē。

太傅李康靖公挽歌三首

韩维

秉哲归元老,宣忠辅至平。bǐng zhé guī yuán lǎo,xuān zhōng fǔ zhì píng。
四蕃流惠爱,三事赖谟明。sì fān liú huì ài,sān shì lài mó míng。
国予哀荣备,人推寿宠并。guó yǔ āi róng bèi,rén tuī shòu chǒng bìng。
纪言惇史在,犹足庇苍生。jì yán dūn shǐ zài,yóu zú bì cāng shēng。

太傅李康靖公挽歌三首

韩维

知止冠早挂,娱闲金屡挥。zhī zhǐ guān zǎo guà,yú xián jīn lǚ huī。
绪言犹在听,英魄遽何归。xù yán yóu zài tīng,yīng pò jù hé guī。
去国箫笳远,迎风旌旐飞。qù guó xiāo jiā yuǎn,yíng fēng jīng zhào fēi。
邦人慰怀慕,馀庆在缁衣。bāng rén wèi huái mù,yú qìng zài zī yī。

太傅李康靖公挽歌三首

韩维

烜赫三台责,优游二品终。xuǎn hè sān tái zé,yōu yóu èr pǐn zhōng。
干时身有尽,报国意无穷。gàn shí shēn yǒu jǐn,bào guó yì wú qióng。
事业传青史,英灵峻紫嵩。shì yè chuán qīng shǐ,yīng líng jùn zǐ sōng。
輀车隔攀恸,悲泪洒秋风。ér chē gé pān tòng,bēi lèi sǎ qiū fēng。

中书令程文简公挽辞二首

韩维

谋猷国称老,政事吏为师。móu yóu guó chēng lǎo,zhèng shì lì wèi shī。
始卒君臣分,哀荣将相仪。shǐ zú jūn chén fēn,āi róng jiāng xiāng yí。
行人看笳鼓,旧部泣旌旗。xíng rén kàn jiā gǔ,jiù bù qì jīng qí。
千载伊嵩路,萧萧陇树悲。qiān zài yī sōng lù,xiāo xiāo lǒng shù bēi。

中书令程文简公挽辞二首

韩维

政罢机衡后,功成屏翰间。zhèng bà jī héng hòu,gōng chéng píng hàn jiān。
未闻持节召,俄见挽丧还。wèi wén chí jié zhào,é jiàn wǎn sàng hái。
画戟空留第,丹旌独出关。huà jǐ kōng liú dì,dān jīng dú chū guān。
忠劳不须问,宸篆揭碑颜。zhōng láo bù xū wèn,chén zhuàn jiē bēi yán。

宋元献公挽辞三首

韩维

先帝英雄彀,司空第一人。xiān dì yīng xióng gòu,sī kōng dì yī rén。
文章通日域,声价重天伦。wén zhāng tōng rì yù,shēng jià zhòng tiān lún。
典策归鸿笔,谋猷转大均。diǎn cè guī hóng bǐ,móu yóu zhuǎn dà jūn。
欲知全盛美,华衮就安轮。yù zhī quán shèng měi,huá gǔn jiù ān lún。

宋元献公挽辞三首

韩维

俭是终身事,书无释手时。jiǎn shì zhōng shēn shì,shū wú shì shǒu shí。
搯膺谁戒妾,易箦自呼儿。tāo yīng shuí jiè qiè,yì zé zì hū ér。
冠剑平生象,箫笳一品仪。guān jiàn píng shēng xiàng,xiāo jiā yī pǐn yí。
邦人知所法,宸篆表忠规。bāng rén zhī suǒ fǎ,chén zhuàn biǎo zhōng guī。

宋元献公挽辞三首

韩维

昔侍从容论,犹能记绪馀。xī shì cóng róng lùn,yóu néng jì xù yú。
精深义山句,妙绝漆园书。jīng shēn yì shān jù,miào jué qī yuán shū。
顾钝尝加砺,怜枯每借嘘。gù dùn cháng jiā lì,lián kū měi jiè xū。
霜风国西路,挥涕洒灵车。shuāng fēng guó xī lù,huī tì sǎ líng chē。

仆射高文庄公挽辞三首

韩维

群经分上下,大节凛终初。qún jīng fēn shàng xià,dà jié lǐn zhōng chū。
国仰谟猷在,人传论议馀。guó yǎng mó yóu zài,rén chuán lùn yì yú。
藏家惟古器,纳圹或奇书。cáng jiā wéi gǔ qì,nà kuàng huò qí shū。
儒者哀荣极,临觞降玉舆。rú zhě āi róng jí,lín shāng jiàng yù yú。

仆射高文庄公挽辞三首

韩维

恳上畿庭印,来敷秘殿经。kěn shàng jī tíng yìn,lái fū mì diàn jīng。
退朝多谢客,隐几或忘形。tuì cháo duō xiè kè,yǐn jǐ huò wàng xíng。
道胜于生达,时穷与化冥。dào shèng yú shēng dá,shí qióng yǔ huà míng。
高谈无复见,遗像泣丹青。gāo tán wú fù jiàn,yí xiàng qì dān qīng。

仆射高文庄公挽辞三首

韩维

未卒金华业,俄闻卤簿行。wèi zú jīn huá yè,é wén lǔ bù xíng。
音容如夙昔,文雅是平生。yīn róng rú sù xī,wén yǎ shì píng shēng。
偃蹇丹旌动,徘徊素骥鸣。yǎn jiǎn dān jīng dòng,pái huái sù jì míng。
霜风九京路,凄怆国人情。shuāng fēng jiǔ jīng lù,qī chuàng guó rén qíng。

王侍读挽辞二首

韩维

旧族人犹凤,清班署冠鳌。jiù zú rén yóu fèng,qīng bān shǔ guān áo。
法书传隶古,才笔拟庄骚。fǎ shū chuán lì gǔ,cái bǐ nǐ zhuāng sāo。
赠印官称宠,题旌谥典高。zèng yìn guān chēng chǒng,tí jīng shì diǎn gāo。
无由攀葬绋,伫立望行艘。wú yóu pān zàng fú,zhù lì wàng xíng sōu。