古诗词

书事四首

高斯得

晨炊出避寇,中夜尚伤弓。chén chuī chū bì kòu,zhōng yè shàng shāng gōng。
赤地眠枯秸,青天入短篷。chì dì mián kū jiē,qīng tiān rù duǎn péng。
可怜穷白叟,所至聚黄童。kě lián qióng bái sǒu,suǒ zhì jù huáng tóng。
老耳虽多聩,时闻话相公。lǎo ěr suī duō kuì,shí wén huà xiāng gōng。

高斯得

宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。 高斯得的作品>>

猜您喜欢

耽书

高斯得

年来得奇疾,仿佛似书淫。nián lái dé qí jí,fǎng fú shì shū yín。
二史番休读,三诗梦觉吟。èr shǐ fān xiū dú,sān shī mèng jué yín。
少时轻寸晷,老去惜分阴。shǎo shí qīng cùn guǐ,lǎo qù xī fēn yīn。
只恐前生是,蓬山阁上蟫。zhǐ kǒng qián shēng shì,péng shān gé shàng yín。

端午小饮分韵得身字

高斯得

此节知何节,悲欢发兴新。cǐ jié zhī hé jié,bēi huān fā xīng xīn。
怀沙吊沉冢,高户庆长身。huái shā diào chén zhǒng,gāo hù qìng zhǎng shēn。
豪气今安在,忠魂死不泯。háo qì jīn ān zài,zhōng hún sǐ bù mǐn。
咏馀增感慨,命酒慰沾巾。yǒng yú zēng gǎn kǎi,mìng jiǔ wèi zhān jīn。

立春日集杜句

高斯得

春日垂霜鬓,江村乱水中。chūn rì chuí shuāng bìn,jiāng cūn luàn shuǐ zhōng。
偷生长避地,愁坐正书空。tōu shēng zhǎng bì dì,chóu zuò zhèng shū kōng。
乞米烦佳客,应门试小童。qǐ mǐ fán jiā kè,yīng mén shì xiǎo tóng。
布衾冷如铁,长夜岂堪终。bù qīn lěng rú tiě,zhǎng yè qǐ kān zhōng。

立春日集杜句

高斯得

早行石上水,泥泞苦相牵。zǎo xíng shí shàng shuǐ,ní nìng kǔ xiāng qiān。
盗贼浮生困,艰辛众目怜。dào zéi fú shēng kùn,jiān xīn zhòng mù lián。
囊空罄金错,米尽折花钿。náng kōng qìng jīn cuò,mǐ jǐn zhé huā diàn。
更有伤心处,君臣豺虎边。gèng yǒu shāng xīn chù,jūn chén chái hǔ biān。

溪亭春日二首

高斯得

嘤嘤春哢沸青郊,老鹤翛然独在皋。yīng yīng chūn lòng fèi qīng jiāo,lǎo hè xiāo rán dú zài gāo。
澹沲和风眠五柳,冲融暖日醉三桃。dàn tuó hé fēng mián wǔ liǔ,chōng róng nuǎn rì zuì sān táo。
尽输乐事归妍唱,肯把牢愁寄续骚。jǐn shū lè shì guī yán chàng,kěn bǎ láo chóu jì xù sāo。
想得旧游时入梦,西堂春草未应薅。xiǎng dé jiù yóu shí rù mèng,xī táng chūn cǎo wèi yīng hāo。

溪亭春日二首

高斯得

岂不怀归蜀道难,故来溪上税浮骖。qǐ bù huái guī shǔ dào nán,gù lái xī shàng shuì fú cān。
新诗功次日迁九,潜圣仪刑昼接三。xīn shī gōng cì rì qiān jiǔ,qián shèng yí xíng zhòu jiē sān。
窗竹有情陪素隐,园花无赖恣红酣。chuāng zhú yǒu qíng péi sù yǐn,yuán huā wú lài zì hóng hān。
要将云淡风轻句,参请宗门老晦庵。yào jiāng yún dàn fēng qīng jù,cān qǐng zōng mén lǎo huì ān。

送胡吏部

高斯得

枌榆阴里植甘棠,民坐春风吏履霜。fén yú yīn lǐ zhí gān táng,mín zuò chūn fēng lì lǚ shuāng。
治粟久持肤使节,握兰归喷望郎香。zhì sù jiǔ chí fū shǐ jié,wò lán guī pēn wàng láng xiāng。
去思应共湘江永,来谂谁云周道长。qù sī yīng gòng xiāng jiāng yǒng,lái shěn shuí yún zhōu dào zhǎng。
拖玉腰金君不羡,令名姱节看流芳。tuō yù yāo jīn jūn bù xiàn,lìng míng kuā jié kàn liú fāng。

送胡吏部

高斯得

郎省分携恰五期,相逢一笑楚江埼。láng shěng fēn xié qià wǔ qī,xiāng féng yī xiào chǔ jiāng qí。
钓鱼山下人方到,回雁峰头客已归。diào yú shān xià rén fāng dào,huí yàn fēng tóu kè yǐ guī。
夜雨未厌挥麈柄,春风无奈趣鞍鞿。yè yǔ wèi yàn huī zhǔ bǐng,chūn fēng wú nài qù ān jī。
临岐但祝加餐饭,人物如今角宿稀。lín qí dàn zhù jiā cān fàn,rén wù rú jīn jiǎo sù xī。

建宁府鹿鸣宴诗

高斯得

鹤书夜下建溪南,拔尽乡英万口谈。hè shū yè xià jiàn xī nán,bá jǐn xiāng yīng wàn kǒu tán。
帝阙伫听胪唱九,宾筵试咏鹿鸣三。dì quē zhù tīng lú chàng jiǔ,bīn yán shì yǒng lù míng sān。
身名虽待文章显,气质须从道义涵。shēn míng suī dài wén zhāng xiǎn,qì zhì xū cóng dào yì hán。
海内如今人物眇,掀天事业要奇男。hǎi nèi rú jīn rén wù miǎo,xiān tiān shì yè yào qí nán。

题张志山留稿

高斯得

一眼高悬四海空,评诗谁出杜陵翁。yī yǎn gāo xuán sì hǎi kōng,píng shī shuí chū dù líng wēng。
紫鸾翠驳真难并,翡羽鲸鱼定孰雄。zǐ luán cuì bó zhēn nán bìng,fěi yǔ jīng yú dìng shú xióng。
门外飞来清婉句,坛中报起寂寥风。mén wài fēi lái qīng wǎn jù,tán zhōng bào qǐ jì liáo fēng。
锦囊已逐春风去,何日花前一醉同。jǐn náng yǐ zhú chūn fēng qù,hé rì huā qián yī zuì tóng。

劝农有感三首

高斯得

井卦分明说劳农,周人田制寓其中。jǐng guà fēn míng shuō láo nóng,zhōu rén tián zhì yù qí zhōng。
但令此念纯无已,可使吾民养不穷。dàn lìng cǐ niàn chún wú yǐ,kě shǐ wú mín yǎng bù qióng。
数豆荒餐延野老,一篇腐语诲村童。shù dòu huāng cān yán yě lǎo,yī piān fǔ yǔ huì cūn tóng。
尔忱不属知何补,谩道天公靳屡丰。ěr chén bù shǔ zhī hé bǔ,mán dào tiān gōng jìn lǚ fēng。

劝农有感三首

高斯得

三代兴氓法已精,田官众建日谆勤。sān dài xīng máng fǎ yǐ jīng,tián guān zhòng jiàn rì zhūn qín。
一年一度情何简,于县于州责孰分。yī nián yī dù qíng hé jiǎn,yú xiàn yú zhōu zé shú fēn。
爱礼存羊斯仅可,卖刀买犊匪攸闻。ài lǐ cún yáng sī jǐn kě,mài dāo mǎi dú fěi yōu wén。
周官千载何曾试,我欲重拈静楚氛。zhōu guān qiān zài hé céng shì,wǒ yù zhòng niān jìng chǔ fēn。

劝农有感三首

高斯得

衍漾春郊遍野畴,不堪回首剑南州。yǎn yàng chūn jiāo biàn yě chóu,bù kān huí shǒu jiàn nán zhōu。
劝农官吏浑冠鹖,力穑丁夫总带牛。quàn nóng guān lì hún guān hé,lì sè dīng fū zǒng dài niú。
苦欲如邛嗟未得,自怜适越竟何求。kǔ yù rú qióng jiē wèi dé,zì lián shì yuè jìng hé qiú。
春风万斛浓于酒,一与畸人荡许愁。chūn fēng wàn hú nóng yú jiǔ,yī yǔ jī rén dàng xǔ chóu。

次韵赵庸斋贺除闽漕

高斯得

方向江湖拜散人,天王明圣尚哀臣。fāng xiàng jiāng hú bài sàn rén,tiān wáng míng shèng shàng āi chén。
牵舟未得还三峡,乘传何堪使七闽。qiān zhōu wèi dé hái sān xiá,chéng chuán hé kān shǐ qī mǐn。
作牧幸逢青眼旧,论交宁叹白头新。zuò mù xìng féng qīng yǎn jiù,lùn jiāo níng tàn bái tóu xīn。
却愁未税周原鞅,公已催归上要津。què chóu wèi shuì zhōu yuán yāng,gōng yǐ cuī guī shàng yào jīn。

庸斋再赋予亦再和

高斯得

苕滨衰白一羁人,五玷皇华遣使臣。sháo bīn shuāi bái yī jī rén,wǔ diàn huáng huá qiǎn shǐ chén。
已自无恩及南楚,那能有福散东闽。yǐ zì wú ēn jí nán chǔ,nà néng yǒu fú sàn dōng mǐn。
预忧刺史声名减,不称君侯佳句新。yù yōu cì shǐ shēng míng jiǎn,bù chēng jūn hóu jiā jù xīn。
踏遍山川成底事,徒令沮溺笑知津。tà biàn shān chuān chéng dǐ shì,tú lìng jǔ nì xiào zhī jīn。
1401234567»