古诗词

书事四首

高斯得

坎壈乾坤志,苍茫宇宙身。kǎn lǎn qián kūn zhì,cāng máng yǔ zhòu shēn。
十年犹铩翮,尺泽岂游鳞。shí nián yóu shā hé,chǐ zé qǐ yóu lín。
汗简时钻蠹,斯文企获麟。hàn jiǎn shí zuān dù,sī wén qǐ huò lín。
但忧来日少,沧海阔无津。dàn yōu lái rì shǎo,cāng hǎi kuò wú jīn。

高斯得

宋邛州蒲江人,字不妄。高稼子。理宗绍定二年进士。李心传修四朝史,辟为史馆校阅,分修光、宁二帝纪。因言事,忤宰相史嵩之,出为外官。淳祐六年复以论史嵩之事被排出外。历福建路计度转运副使,为宰相丁大全之党诬劾,夺职降官,大全罢,事始得白。恭帝德祐元年累官至参知政事,为宰相留梦炎乘间罢去。有《诗肤说》、《耻堂文集》等。 高斯得的作品>>

猜您喜欢

题赵致道茅斋

高斯得

三百年前茅屋歌,谁其继者茅斋铭。sān bǎi nián qián máo wū gē,shuí qí jì zhě máo zhāi míng。
杜陵忧世何其切,鹤山观物何其精。dù líng yōu shì hé qí qiè,hè shān guān wù hé qí jīng。
两诗妙处均不朽,吾能合异融其真。liǎng shī miào chù jūn bù xiǔ,wú néng hé yì róng qí zhēn。
绮栊雕宇贮豪士,此岂有意矜吾民。qǐ lóng diāo yǔ zhù háo shì,cǐ qǐ yǒu yì jīn wú mín。
从来大庇天下手,乃在茅栋茨檐人。cóng lái dà bì tiān xià shǒu,nǎi zài máo dòng cí yán rén。
请君观铭验吾德,复来歌义充吾仁。qǐng jūn guān míng yàn wú dé,fù lái gē yì chōng wú rén。
庶几体用归一贯,二老可作当欣欣。shù jǐ tǐ yòng guī yī guàn,èr lǎo kě zuò dāng xīn xīn。

五月六日约诸友游北山舟已具而予偶不能出诸友和坡公法华寺诗亦赋一首

高斯得

区中无由舒眼界,欲上云峰观九派。qū zhōng wú yóu shū yǎn jiè,yù shàng yún fēng guān jiǔ pài。
颇闻黄龙擅奇特,傥得窥临真一快。pǒ wén huáng lóng shàn qí tè,tǎng dé kuī lín zhēn yī kuài。
清苕一线仅委蛇,具区万顷何滂湃。qīng sháo yī xiàn jǐn wěi shé,jù qū wàn qǐng hé pāng pài。
又闻法华两招提,清旷夐绝人境隘。yòu wén fǎ huá liǎng zhāo tí,qīng kuàng xiòng jué rén jìng ài。
池光潋滟镜无台,山色清寒身不坏。chí guāng liàn yàn jìng wú tái,shān sè qīng hán shēn bù huài。
石林幻出三玲珑,万虎千罴断雄怪。shí lín huàn chū sān líng lóng,wàn hǔ qiān pí duàn xióng guài。
幽贞叶策天相之,梅雨初晴白日晒。yōu zhēn yè cè tiān xiāng zhī,méi yǔ chū qíng bái rì shài。
州家幸肯借官船,亟馔鱼虾菹韭薤。zhōu jiā xìng kěn jiè guān chuán,jí zhuàn yú xiā jū jiǔ xiè。
奈何欲往竟不谐,徒羡诸公脱天械。nài hé yù wǎng jìng bù xié,tú xiàn zhū gōng tuō tiān xiè。
归来争发古锦囊,令予伎痒如爬疥。guī lái zhēng fā gǔ jǐn náng,lìng yǔ jì yǎng rú pá jiè。
嵇康本自不羁人,况复时屯方翮铩。jī kāng běn zì bù jī rén,kuàng fù shí tún fāng hé shā。
终当于此结菁茅,庶可偿渠猿鹤债。zhōng dāng yú cǐ jié jīng máo,shù kě cháng qú yuán hè zhài。

刘友鹤以诗赠别次韵送之

高斯得

昔披朝霞寻洞天,五峰矗汉高巑岏。xī pī cháo xiá xún dòng tiān,wǔ fēng chù hàn gāo cuán wán。
灵君营魄去千岁,秋桂春萝空锁寒。líng jūn yíng pò qù qiān suì,qiū guì chūn luó kōng suǒ hán。
古心未死不忍去,摇摇风纛空中悬。gǔ xīn wèi sǐ bù rěn qù,yáo yáo fēng dào kōng zhōng xuán。
五年失脚堕时网,梦思重到无由缘。wǔ nián shī jiǎo duò shí wǎng,mèng sī zhòng dào wú yóu yuán。
朅来出守山水郡,公馀颇得穷幽偏。qiè lái chū shǒu shān shuǐ jùn,gōng yú pǒ dé qióng yōu piān。
丹丘仙客旧心赏,骑鹤过之同晤言。dān qiū xiān kè jiù xīn shǎng,qí hè guò zhī tóng wù yán。
诗妍青林华煜煜,气老幽涧松桓桓。shī yán qīng lín huá yù yù,qì lǎo yōu jiàn sōng huán huán。
问余君土信奇绝,孰与吾山多紫烟。wèn yú jūn tǔ xìn qí jué,shú yǔ wú shān duō zǐ yān。
桐江缗鱼炯志节,缑山笙鹤夸神仙。tóng jiāng mín yú jiǒng zhì jié,gōu shān shēng hè kuā shén xiān。
能衡铁炭识轻重,众山部娄真如拳。néng héng tiě tàn shí qīng zhòng,zhòng shān bù lóu zhēn rú quán。
羽人闻此深领会,笑指双台催棹船。yǔ rén wén cǐ shēn lǐng huì,xiào zhǐ shuāng tái cuī zhào chuán。
题诗莫作世间语,会有剜剔青苔看。tí shī mò zuò shì jiān yǔ,huì yǒu wān tī qīng tái kàn。

时雪应祷周子车和东坡所次柳子玉韵见贻用韵答赋

高斯得

大冬衍阳人久渴,井泥无泉百川竭。dà dōng yǎn yáng rén jiǔ kě,jǐng ní wú quán bǎi chuān jié。
老天有意濡沫之,一夜幻成三尺雪。lǎo tiān yǒu yì rú mò zhī,yī yè huàn chéng sān chǐ xuě。
勿嘲见卵索时夜,在眼来牟疑仿佛。wù cháo jiàn luǎn suǒ shí yè,zài yǎn lái móu yí fǎng fú。
蹇予谁敢贪天功,片片无非后皇德。jiǎn yǔ shuí gǎn tān tiān gōng,piàn piàn wú fēi hòu huáng dé。
由来此物贵腊前,况复霏霙当畅月。yóu lái cǐ wù guì là qián,kuàng fù fēi yīng dāng chàng yuè。
坡公守颍足风流,坐看斜飞咏愁绝。pō gōng shǒu yǐng zú fēng liú,zuò kàn xié fēi yǒng chóu jué。
明朝亦欲踵前规,试与诸君相暖热。míng cháo yì yù zhǒng qián guī,shì yǔ zhū jūn xiāng nuǎn rè。

出其东门行

高斯得

君不见会稽太守第五伦,罢官潜去逃吏民。jūn bù jiàn huì jī tài shǒu dì wǔ lún,bà guān qián qù táo lì mín。
不知当时何所畏,乘船夜渡曹娥津。bù zhī dāng shí hé suǒ wèi,chéng chuán yè dù cáo é jīn。
只缘惠爱入人髓,攀车叩马千万群。zhǐ yuán huì ài rù rén suǐ,pān chē kòu mǎ qiān wàn qún。
使君若不行诡道,爱河浩渺难抽身。shǐ jūn ruò bù xíng guǐ dào,ài hé hào miǎo nán chōu shēn。
旧闻吴兴解郡绶,归路南指朝天京。jiù wén wú xīng jiě jùn shòu,guī lù nán zhǐ cháo tiān jīng。
尔来史项后先去,云何却出东城闉。ěr lái shǐ xiàng hòu xiān qù,yún hé què chū dōng chéng yīn。
横山伺候不知数,携壶挈榼相邀迎。héng shān cì hòu bù zhī shù,xié hú qiè kē xiāng yāo yíng。
使君自揣非寿我,西子不洁将污人。shǐ jūn zì chuāi fēi shòu wǒ,xī zi bù jié jiāng wū rén。
水军二百耀南路,三更一舸临湖门。shuǐ jūn èr bǎi yào nán lù,sān gèng yī gě lín hú mén。
会稽吴兴迹相似,谁知爱恶殊其情。huì jī wú xīng jì xiāng shì,shuí zhī ài è shū qí qíng。
畏匡戒薛圣贤有,岂比汝曹只自焚。wèi kuāng jiè xuē shèng xián yǒu,qǐ bǐ rǔ cáo zhǐ zì fén。
嗟哉后人亦监此,慎忽继踵成三人。jiē zāi hòu rén yì jiān cǐ,shèn hū jì zhǒng chéng sān rén。
从今要辨守贤否,只观去路东南分。cóng jīn yào biàn shǒu xián fǒu,zhǐ guān qù lù dōng nán fēn。

禹柏行

高斯得

往年上会稽,凌空禹穴曾得窥。wǎng nián shàng huì jī,líng kōng yǔ xué céng dé kuī。
今年浮沅湘,又见禹柏蹲山陂。jīn nián fú yuán xiāng,yòu jiàn yǔ bǎi dūn shān bēi。
茫茫禹迹遍天下,独此二物称神奇。máng máng yǔ jì biàn tiān xià,dú cǐ èr wù chēng shén qí。
凌云意气销铄尽,根心就化空存皮。líng yún yì qì xiāo shuò jǐn,gēn xīn jiù huà kōng cún pí。
樛柯入地枯不死,反更上擢青铜枝。jiū kē rù dì kū bù sǐ,fǎn gèng shàng zhuó qīng tóng zhī。
被以九龙名,流传自何时。bèi yǐ jiǔ lóng míng,liú chuán zì hé shí。
得非木宿苍龙精,储英萃异成雄奇。dé fēi mù sù cāng lóng jīng,chǔ yīng cuì yì chéng xióng qí。
头角崔嵬讶撑拄,牙须磔裂相纷披。tóu jiǎo cuī wéi yà chēng zhǔ,yá xū zhé liè xiāng fēn pī。
孔明庙柏信称古,上距何翅千年奇。kǒng míng miào bǎi xìn chēng gǔ,shàng jù hé chì qiān nián qí。
杜陵品藻一何陋,遗落鼻祖收孙枝。dù líng pǐn zǎo yī hé lòu,yí luò bí zǔ shōu sūn zhī。
诿云此地不身到,何由得集衡湘诗。wěi yún cǐ dì bù shēn dào,hé yóu dé jí héng xiāng shī。
呜呼,衡之山巍巍,湘之水弥弥。wū hū,héng zhī shān wēi wēi,xiāng zhī shuǐ mí mí。
地气何太偏,独于草木乎钟之。dì qì hé tài piān,dú yú cǎo mù hū zhōng zhī。
柏兮手植自神禹,竹也种传由舜妃。bǎi xī shǒu zhí zì shén yǔ,zhú yě zhǒng chuán yóu shùn fēi。
谁能为天分此畀人物,庶几可使悍俗嚚风移。shuí néng wèi tiān fēn cǐ bì rén wù,shù jǐ kě shǐ hàn sú yín fēng yí。

题浯溪寺

高斯得

舂陵太守真好奇,结茅肥遁湘江湄。chōng líng tài shǒu zhēn hǎo qí,jié máo féi dùn xiāng jiāng méi。
三吾出意作新字,脱略苍籀遗冰斯。sān wú chū yì zuò xīn zì,tuō lüè cāng zhòu yí bīng sī。
溪山于我本何有,占断不许傍人窥。xī shān yú wǒ běn hé yǒu,zhàn duàn bù xǔ bàng rén kuī。
人生天地远行客,恋身外物庸非痴。rén shēng tiān dì yuǎn xíng kè,liàn shēn wài wù yōng fēi chī。
漫郎仙去五百载,名字永与兹山垂。màn láng xiān qù wǔ bǎi zài,míng zì yǒng yǔ zī shān chuí。
要知忠义不磨处,虽不自与人与之。yào zhī zhōng yì bù mó chù,suī bù zì yǔ rén yǔ zhī。
至今过者望卷石,森然魄动中兴碑。zhì jīn guò zhě wàng juǎn shí,sēn rán pò dòng zhōng xīng bēi。
此公何用专壑鄙,世上宁有争墩儿。cǐ gōng hé yòng zhuān hè bǐ,shì shàng níng yǒu zhēng dūn ér。
我来访古刜蓬藋,怅然不识亭台基。wǒ lái fǎng gǔ fú péng diào,chàng rán bù shí tíng tái jī。
扫出蝉噪发斯义,元子可作然吾诗。sǎo chū chán zào fā sī yì,yuán zi kě zuò rán wú shī。

次韵王深道寄题其弟敏道菊山

高斯得

黄花有鉴能品人,俗士往往遭眼白。huáng huā yǒu jiàn néng pǐn rén,sú shì wǎng wǎng zāo yǎn bái。
独怜寂寞陶长官,到死同盟不相释。dú lián jì mò táo zhǎng guān,dào sǐ tóng méng bù xiāng shì。
至今采采东篱诗,千载晶光犹陆离。zhì jīn cǎi cǎi dōng lí shī,qiān zài jīng guāng yóu lù lí。
獶人妙质久无记,羞对纷纷女曹儿。nǎo rén miào zhì jiǔ wú jì,xiū duì fēn fēn nǚ cáo ér。
子今风尘走异县,故山举头不可见。zi jīn fēng chén zǒu yì xiàn,gù shān jǔ tóu bù kě jiàn。
奈何友此隐逸花,三嗅幽香意中恋。nài hé yǒu cǐ yǐn yì huā,sān xiù yōu xiāng yì zhōng liàn。
我闻瀛堧足隑州,梦生八翼飞秋秋。wǒ wén yíng ruán zú gài zhōu,mèng shēng bā yì fēi qiū qiū。
不须苦觅菊山句,晚节相期拂衣去。bù xū kǔ mì jú shān jù,wǎn jié xiāng qī fú yī qù。

次韵不浮弟自金陵相过

高斯得

老夫睡眼方昏花,梦中忽闻歌隶华。lǎo fū shuì yǎn fāng hūn huā,mèng zhōng hū wén gē lì huá。
暮春逢此晴雨好,足慰飘零少陵老。mù chūn féng cǐ qíng yǔ hǎo,zú wèi piāo líng shǎo líng lǎo。
知君重踏东华尘,先访雪堂老师兄。zhī jūn zhòng tà dōng huá chén,xiān fǎng xuě táng lǎo shī xiōng。
大篇铿鍧来扣寂,读之宛如花萼集。dà piān kēng hōng lái kòu jì,dú zhī wǎn rú huā è jí。
花残谁复倚栏干,黄鹤催归呼子安。huā cán shuí fù yǐ lán gàn,huáng hè cuī guī hū zi ān。
此花当屈第一指,徐娘风情犹可喜。cǐ huā dāng qū dì yī zhǐ,xú niáng fēng qíng yóu kě xǐ。
诗成共赋岂厌多,惠连何不偕羊何。shī chéng gòng fù qǐ yàn duō,huì lián hé bù xié yáng hé。
古来难并良与美,报答春光一盛旨。gǔ lái nán bìng liáng yǔ měi,bào dá chūn guāng yī shèng zhǐ。
勿云数见恐不鲜,勿忧相煎豆萁然。wù yún shù jiàn kǒng bù xiān,wù yōu xiāng jiān dòu qí rán。
我今已信天行止,小冯当门乃吾意。wǒ jīn yǐ xìn tiān xíng zhǐ,xiǎo féng dāng mén nǎi wú yì。
一春花恼只颠狂,行乐最怕功名妨。yī chūn huā nǎo zhǐ diān kuáng,xíng lè zuì pà gōng míng fáng。
杜牧寻春迟有悔,且须十日浇磊隗。dù mù xún chūn chí yǒu huǐ,qiě xū shí rì jiāo lěi kuí。

再次韵

高斯得

神仙不求三朵花,颜色不求阴丽华。shén xiān bù qiú sān duǒ huā,yán sè bù qiú yīn lì huá。
但愿时清风日好,娱此无裘痴钝老。dàn yuàn shí qīng fēng rì hǎo,yú cǐ wú qiú chī dùn lǎo。
花光云锦柳曲尘,买春不用孔方兄。huā guāng yún jǐn liǔ qū chén,mǎi chūn bù yòng kǒng fāng xiōng。
止过寂寂还寂寂,有弟有弟远方集。zhǐ guò jì jì hái jì jì,yǒu dì yǒu dì yuǎn fāng jí。
客来我常为段干,长恐高卧惊袁安。kè lái wǒ cháng wèi duàn gàn,zhǎng kǒng gāo wò jīng yuán ān。
踉锵开门门措指,为见阿同无量喜。liáng qiāng kāi mén mén cuò zhǐ,wèi jiàn ā tóng wú liàng xǐ。
阿同尔来新诗多,句法不减水部何。ā tóng ěr lái xīn shī duō,jù fǎ bù jiǎn shuǐ bù hé。
盎然醺人如酒美,梦回牙颊闻馀旨。àng rán xūn rén rú jiǔ měi,mèng huí yá jiá wén yú zhǐ。
我诗端如食小鲜,间厕八珍徒赧然。wǒ shī duān rú shí xiǎo xiān,jiān cè bā zhēn tú nǎn rán。
掀髯浩歌不能止,酒酣一麾铁如意。xiān rán hào gē bù néng zhǐ,jiǔ hān yī huī tiě rú yì。
高楼捶碎谪仙狂,茫茫宇宙隘而妨。gāo lóu chuí suì zhé xiān kuáng,máng máng yǔ zhòu ài ér fáng。
手捋虎须终不悔,谪仙与我如龚隗。shǒu lǚ hǔ xū zhōng bù huǐ,zhé xiān yǔ wǒ rú gōng kuí。

绝交行

高斯得

男儿独立天地间,太华绝尖一何峭。nán ér dú lì tiān dì jiān,tài huá jué jiān yī hé qiào。
子房不肯下萧曹,伯夷本自轻周召。zi fáng bù kěn xià xiāo cáo,bó yí běn zì qīng zhōu zhào。
往来舞袖拂云霄,醉里扁舟凌海峤。wǎng lái wǔ xiù fú yún xiāo,zuì lǐ biǎn zhōu líng hǎi jiào。
凤饥肯向鸡求餐,玉洁不与蝇同调。fèng jī kěn xiàng jī qiú cān,yù jié bù yǔ yíng tóng diào。
山高路断客来稀,日晏廛空臂争掉。shān gāo lù duàn kè lái xī,rì yàn chán kōng bì zhēng diào。
穷涂李白友俗人,岁晚杜甫交年少。qióng tú lǐ bái yǒu sú rén,suì wǎn dù fǔ jiāo nián shǎo。
前门长揖后门关,当面论心背后笑。qián mén zhǎng yī hòu mén guān,dāng miàn lùn xīn bèi hòu xiào。
云门轻与凡耳弹,夜光莫怪儿童诮。yún mén qīng yǔ fán ěr dàn,yè guāng mò guài ér tóng qiào。
君平世弃政自佳,老子知希渠所要。jūn píng shì qì zhèng zì jiā,lǎo zi zhī xī qú suǒ yào。
人间对面九疑峰,未许冲风鼓无窍。rén jiān duì miàn jiǔ yí fēng,wèi xǔ chōng fēng gǔ wú qiào。

物贵日甚

高斯得

自从为关以为暴,物价何止相倍蓰。zì cóng wèi guān yǐ wèi bào,wù jià hé zhǐ xiāng bèi xǐ。
人生衣食为大命,今已剿绝无馀遗。rén shēng yī shí wèi dà mìng,jīn yǐ jiǎo jué wú yú yí。
真珠作襦锦作裤,白玉为饭金为糜。zhēn zhū zuò rú jǐn zuò kù,bái yù wèi fàn jīn wèi mí。
苍天苍天此何人,遘此大疾谁能医。cāng tiān cāng tiān cǐ hé rén,gòu cǐ dà jí shuí néng yī。
无食吾欲食其肉,无衣吾欲寝其皮。wú shí wú yù shí qí ròu,wú yī wú yù qǐn qí pí。
谁能为我覆八溟,一洗世界无疮痍。shuí néng wèi wǒ fù bā míng,yī xǐ shì jiè wú chuāng yí。
丝麻粪土被天下,菽粟水火赒民饥。sī má fèn tǔ bèi tiān xià,shū sù shuǐ huǒ zhōu mín jī。
风后力牧不可起,吾辈碌碌安能追。fēng hòu lì mù bù kě qǐ,wú bèi lù lù ān néng zhuī。

次韵徐景说赠安象祖

高斯得

千仞岗头孤凤飞,翰林万族惊且啼。qiān rèn gǎng tóu gū fèng fēi,hàn lín wàn zú jīng qiě tí。
桐江得树一栖息,足以慰我饥渴思。tóng jiāng dé shù yī qī xī,zú yǐ wèi wǒ jī kě sī。
飘然径度烂柯去,再仪天陛来何时。piāo rán jìng dù làn kē qù,zài yí tiān bì lái hé shí。
子今追逐一何远,所期不负平生知。zi jīn zhuī zhú yī hé yuǎn,suǒ qī bù fù píng shēng zhī。
独惭托我非所任,泌水洋洋难疗饥。dú cán tuō wǒ fēi suǒ rèn,mì shuǐ yáng yáng nán liáo jī。
夜光明月要人识,而我何知和与隋。yè guāng míng yuè yào rén shí,ér wǒ hé zhī hé yǔ suí。
端人择友必有取,定交从此夫何疑。duān rén zé yǒu bì yǒu qǔ,dìng jiāo cóng cǐ fū hé yí。
长安绿槐十二街,五都游客争奔驰。zhǎng ān lǜ huái shí èr jiē,wǔ dōu yóu kè zhēng bēn chí。
咄哉掉臂不肯住,来同圣路乘坚肥。duō zāi diào bì bù kěn zhù,lái tóng shèng lù chéng jiān féi。
嗟余旧学荒已久,安能扣击探玄机。jiē yú jiù xué huāng yǐ jiǔ,ān néng kòu jī tàn xuán jī。
世事举目已可知,淹留此土终何为。shì shì jǔ mù yǐ kě zhī,yān liú cǐ tǔ zhōng hé wèi。
苕溪一曲搅归梦,与子共赋临流诗。sháo xī yī qū jiǎo guī mèng,yǔ zi gòng fù lín liú shī。

次韵刘养源见寄

高斯得

咨余暮齿依蒲柳,见君无门惭九九。zī yú mù chǐ yī pú liǔ,jiàn jūn wú mén cán jiǔ jiǔ。
小臣久去孔鸾庭,太史曾供牛马走。xiǎo chén jiǔ qù kǒng luán tíng,tài shǐ céng gōng niú mǎ zǒu。
忽闻妖彗出不虞,天子惊惶下手书。hū wén yāo huì chū bù yú,tiān zi jīng huáng xià shǒu shū。
孤忠泣血悼危乱,有诏不应心何如。gū zhōng qì xuè dào wēi luàn,yǒu zhào bù yīng xīn hé rú。
一阳剥尽群阴长,四海八荒俱痛痒。yī yáng bō jǐn qún yīn zhǎng,sì hǎi bā huāng jù tòng yǎng。
充庭溢序岂无人,借问何人真挺鲠。chōng tíng yì xù qǐ wú rén,jiè wèn hé rén zhēn tǐng gěng。
老夫空忆陈王前,语戆惟惧人抄传。lǎo fū kōng yì chén wáng qián,yǔ gàng wéi jù rén chāo chuán。
擒贼擒王真古语,肯于鸡肋安尊拳。qín zéi qín wáng zhēn gǔ yǔ,kěn yú jī lē ān zūn quán。
相如虽乏三千牍,自谓一言能报国。xiāng rú suī fá sān qiān dú,zì wèi yī yán néng bào guó。
此腰揕斧尚不辞,更问世间闲祸福。cǐ yāo zhèn fǔ shàng bù cí,gèng wèn shì jiān xián huò fú。
但愁蠖濩宸居深,司马门远终浮湛。dàn chóu huò huò chén jū shēn,sī mǎ mén yuǎn zhōng fú zhàn。
德音秩秩犹在耳,罪言杀士俄相寻。dé yīn zhì zhì yóu zài ěr,zuì yán shā shì é xiāng xún。
权戚当朝底时节,不见朱云攀槛折。quán qī dāng cháo dǐ shí jié,bù jiàn zhū yún pān kǎn zhé。
弗于要处箴膏肓,毛举万端何屑屑。fú yú yào chù zhēn gāo huāng,máo jǔ wàn duān hé xiè xiè。
友鹤仙人当暮秋,诗来开卷风飕飕。yǒu hè xiān rén dāng mù qiū,shī lái kāi juǎn fēng sōu sōu。
句法森严何所自,丈夫冠冕垂前旒。jù fǎ sēn yán hé suǒ zì,zhàng fū guān miǎn chuí qián liú。
淡交如君真耐久,何不来同一杯酒。dàn jiāo rú jūn zhēn nài jiǔ,hé bù lái tóng yī bēi jiǔ。
期君他日孟浩然,男儿事业无穷年。qī jūn tā rì mèng hào rán,nán ér shì yè wú qióng nián。

次韵王深道见寄

高斯得

社鼷屋鼠非难攻,我力如绵不能动。shè xī wū shǔ fēi nán gōng,wǒ lì rú mián bù néng dòng。
生令墨吏弥奋张,气涌如山高巃嵷。shēng lìng mò lì mí fèn zhāng,qì yǒng rú shān gāo lóng sǒng。
天王圣明侔日月,跂望丹霄眦几裂。tiān wáng shèng míng móu rì yuè,qí wàng dān xiāo zì jǐ liè。
孤忠耿耿达无路,独抱幽香分芜绝。gū zhōng gěng gěng dá wú lù,dú bào yōu xiāng fēn wú jué。
诸偷恣睢方摇尾,忽报台州随逝水。zhū tōu zì suī fāng yáo wěi,hū bào tái zhōu suí shì shuǐ。
人不代天天代人,造物明威乃如此。rén bù dài tiān tiān dài rén,zào wù míng wēi nǎi rú cǐ。
嗟予粗不愧守官,繄有承君镌志完。jiē yǔ cū bù kuì shǒu guān,yī yǒu chéng jūn juān zhì wán。
140«45678910