古诗词

玉烛新送沈大参朝贺之京

黄仲昭

诗礼传家旧。shī lǐ chuán jiā jiù。
喜早骋骅骝,康庄驰骤。xǐ zǎo chěng huá liú,kāng zhuāng chí zhòu。
十年纷署,声华着、简拔旬宣陇右。shí nián fēn shǔ,shēng huá zhe jiǎn bá xún xuān lǒng yòu。
才转闽藩,旋复承宠恩隆厚。cái zhuǎn mǐn fān,xuán fù chéng chǒng ēn lóng hòu。
等闲间、金带生花,海国歌諠清昼。děng xián jiān jīn dài shēng huā,hǎi guó gē xuān qīng zhòu。
兹逢圣主龙飞,正玉烛新调,群生咸囿。zī féng shèng zhǔ lóng fēi,zhèng yù zhú xīn diào,qún shēng xián yòu。
君函笺奏。jūn hán jiān zòu。
朝丹陛、带得天香盈袖。cháo dān bì dài dé tiān xiāng yíng xiù。
华封祝后。huá fēng zhù hòu。
须念及苍生颙候。xū niàn jí cāng shēng yóng hòu。
亟旋旆、收取功名,鹓班重簉。jí xuán pèi shōu qǔ gōng míng,yuān bān zhòng zào。

黄仲昭

明福建莆田人,名潜,号退岩居士,以字行。成化二年进士。授编修。以直谏被杖,谪湘潭知县,又改南京大理评事。后以亲不逮养,遂不出。弘治初起江西提学佥事。久之乞归,日事著述,学者称未轩先生。有《未轩集》、《八闽通志》等。 黄仲昭的作品>>

猜您喜欢

送道录司玄义堵崇德还京

黄仲昭

黄金台下神仙客,秋水精神玉标格。huáng jīn tái xià shén xiān kè,qiū shuǐ jīng shén yù biāo gé。
气凌星斗诗思豪,光射蛟魑剑花碧。qì líng xīng dòu shī sī háo,guāng shè jiāo chī jiàn huā bì。
一朝拜命辞帝阍,函香万里来南闽。yī cháo bài mìng cí dì hūn,hán xiāng wàn lǐ lái nán mǐn。
口宣天语答灵贶,手启玉笈修明禋。kǒu xuān tiān yǔ dá líng kuàng,shǒu qǐ yù jí xiū míng yīn。
礼成告我还朝去,鹤驭翩然留不住。lǐ chéng gào wǒ hái cháo qù,hè yù piān rán liú bù zhù。
今朝樽酒歌别离,明日关山隔云树。jīn cháo zūn jiǔ gē bié lí,míng rì guān shān gé yún shù。

题东坡游赤壁图

黄仲昭

谁削层崖如壁立,万仞崚嶒倚天赤。shuí xuē céng yá rú bì lì,wàn rèn léng céng yǐ tiān chì。
亭亭雄据大江滨,气势似与江流敌。tíng tíng xióng jù dà jiāng bīn,qì shì shì yǔ jiāng liú dí。
东连夏口西武昌,控荆引蜀形势长。dōng lián xià kǒu xī wǔ chāng,kòng jīng yǐn shǔ xíng shì zhǎng。
英雄割据竟何在,山川千古犹苍苍。yīng xióng gē jù jìng hé zài,shān chuān qiān gǔ yóu cāng cāng。
东坡老仙玉堂客,文章气节称人杰。dōng pō lǎo xiān yù táng kè,wén zhāng qì jié chēng rén jié。
才大难为世所容,万里黄冈竟迁谪。cái dà nán wèi shì suǒ róng,wàn lǐ huáng gāng jìng qiān zhé。
梧桐一叶惊早秋,清宵约客来同游。wú tóng yī yè jīng zǎo qiū,qīng xiāo yuē kè lái tóng yóu。
匏尊潋滟吸明月,扁舟荡漾浮中流。páo zūn liàn yàn xī míng yuè,biǎn zhōu dàng yàng fú zhōng liú。
白露横江夜将半,万顷浮光影凌乱。bái lù héng jiāng yè jiāng bàn,wàn qǐng fú guāng yǐng líng luàn。
孤臣顷刻不忘君,感慨长歌望霄汉。gū chén qǐng kè bù wàng jūn,gǎn kǎi zhǎng gē wàng xiāo hàn。
洞箫一曲倚歌声,如泣如诉难为听。dòng xiāo yī qū yǐ gē shēng,rú qì rú sù nán wèi tīng。
幽壑潜蛟惊起舞,孤舟嫠妇悲泪零。yōu hè qián jiāo jīng qǐ wǔ,gū zhōu lí fù bēi lèi líng。
达人襟怀隘八极,外物何尝论得失。dá rén jīn huái ài bā jí,wài wù hé cháng lùn dé shī。
蝇头蜗角了无心,山月江风尽堪适。yíng tóu wō jiǎo le wú xīn,shān yuè jiāng fēng jǐn kān shì。
胸中礧磈浇未平,洗盏更酌陶幽情。xiōng zhōng léi wěi jiāo wèi píng,xǐ zhǎn gèng zhuó táo yōu qíng。
酒阑舟中相枕藉,旭日欲上东方明。jiǔ lán zhōu zhōng xiāng zhěn jí,xù rì yù shàng dōng fāng míng。
高兴由来浩无际,此心直与江山契。gāo xīng yóu lái hào wú jì,cǐ xīn zhí yǔ jiāng shān qì。
风清月白拟重来,兹游岂尽平生意。fēng qīng yuè bái nǐ zhòng lái,zī yóu qǐ jǐn píng shēng yì。
十月之望维其时,旧游佳客仍相期。shí yuè zhī wàng wéi qí shí,jiù yóu jiā kè réng xiāng qī。
床头斗酒藏已久,举网复得江鱼肥。chuáng tóu dòu jiǔ cáng yǐ jiǔ,jǔ wǎng fù dé jiāng yú féi。
载酒携鱼泛空碧,江山变态应难识。zài jiǔ xié yú fàn kōng bì,jiāng shān biàn tài yīng nán shí。
水落石出江有声,断岸茫茫几千尺。shuǐ luò shí chū jiāng yǒu shēng,duàn àn máng máng jǐ qiān chǐ。
蹑衣长啸披蒙茸,穷搜不惮登虬龙。niè yī zhǎng xiào pī méng rōng,qióng sōu bù dàn dēng qiú lóng。
上攀栖鹘之危巢,下俯冯夷之幽宫。shàng pān qī gǔ zhī wēi cháo,xià fǔ féng yí zhī yōu gōng。
倦来仍上扁舟去,放棹中流随所住。juàn lái réng shàng biǎn zhōu qù,fàng zhào zhōng liú suí suǒ zhù。
翩然孤鹤横江来,化作神仙梦中语。piān rán gū hè héng jiāng lái,huà zuò shén xiān mèng zhōng yǔ。
坡仙一去今几年,两赋掷地声铿然。pō xiān yī qù jīn jǐ nián,liǎng fù zhì dì shēng kēng rán。
当时权奸肆排击,不啻腐鼠谁复怜。dāng shí quán jiān sì pái jī,bù chì fǔ shǔ shuí fù lián。
我昔商宦长沙日,满拟经过访遗迹。wǒ xī shāng huàn zhǎng shā rì,mǎn nǐ jīng guò fǎng yí jì。
典衣沽酒酹英灵,一吐轮囷豁胸臆。diǎn yī gū jiǔ lèi yīng líng,yī tǔ lún qūn huō xiōng yì。
圣恩浩荡旋赐还,未得遂此瑰奇观。shèng ēn hào dàng xuán cì hái,wèi dé suì cǐ guī qí guān。
今日披图发遐想,楚天万里云漫漫。jīn rì pī tú fā xiá xiǎng,chǔ tiān wàn lǐ yún màn màn。

题魏宪长山水四首春景

黄仲昭

乾坤昨夜东风起,春入林峦绚青紫。qián kūn zuó yè dōng fēng qǐ,chūn rù lín luán xuàn qīng zǐ。
眼前风物有如此,世间何处差可拟。yǎn qián fēng wù yǒu rú cǐ,shì jiān hé chù chà kě nǐ。
初疑皇都二月时,花衢柳陌相蔽亏。chū yí huáng dōu èr yuè shí,huā qú liǔ mò xiāng bì kuī。
使君退直金銮殿,独骑骢马行春熙。shǐ jūn tuì zhí jīn luán diàn,dú qí cōng mǎ xíng chūn xī。
又疑五羊城下路,海色山光杂烟树。yòu yí wǔ yáng chéng xià lù,hǎi sè shān guāng zá yān shù。
使君按节观民风,星轺时向棠阴驻。shǐ jūn àn jié guān mín fēng,xīng yáo shí xiàng táng yīn zhù。
又疑山水如钱塘,雨余处处民耕桑。yòu yí shān shuǐ rú qián táng,yǔ yú chù chù mín gēng sāng。
使君分宪恤民隐,阴崖寒谷回春阳。shǐ jūn fēn xiàn xù mín yǐn,yīn yá hán gǔ huí chūn yáng。
又疑风光似南浦,滕王高阁临江渚。yòu yí fēng guāng shì nán pǔ,téng wáng gāo gé lín jiāng zhǔ。
使君持宪豺虎藏,千里湖山民按堵。shǐ jūn chí xiàn chái hǔ cáng,qiān lǐ hú shān mín àn dǔ。
兹图虽云咫尺中,俯仰意态应无穷。zī tú suī yún zhǐ chǐ zhōng,fǔ yǎng yì tài yīng wú qióng。
题诗愧无五彩笔,为君聊纪曾游踪。tí shī kuì wú wǔ cǎi bǐ,wèi jūn liáo jì céng yóu zōng。

题魏宪长山水四首春景

黄仲昭

青山万迭高崔嵬,流水几道相萦回。qīng shān wàn dié gāo cuī wéi,liú shuǐ jǐ dào xiāng yíng huí。
晓日村墟烟霭散,熏风楼阁帘栊开。xiǎo rì cūn xū yān ǎi sàn,xūn fēng lóu gé lián lóng kāi。
漳南古称形胜地,家尚诗书人礼义。zhāng nán gǔ chēng xíng shèng dì,jiā shàng shī shū rén lǐ yì。
海滨邹鲁名尚存,图中风景无乃是。hǎi bīn zōu lǔ míng shàng cún,tú zhōng fēng jǐng wú nǎi shì。
故家门巷深复深,千章古木青森森。gù jiā mén xiàng shēn fù shēn,qiān zhāng gǔ mù qīng sēn sēn。
赤日行空绝炎暑,绿云满地屯清阴。chì rì xíng kōng jué yán shǔ,lǜ yún mǎn dì tún qīng yīn。
使君亦是漳名族,林隙依稀见华屋。shǐ jūn yì shì zhāng míng zú,lín xì yī xī jiàn huá wū。
牙签插架光陆离,弦诵通宵声断续。yá qiān chā jià guāng lù lí,xián sòng tōng xiāo shēng duàn xù。
学成万里趋天关,手扣阊阖呈琅玕。xué chéng wàn lǐ qū tiān guān,shǒu kòu chāng hé chéng láng gān。
中外激扬振风纪,姓名已覆金瓯间。zhōng wài jī yáng zhèn fēng jì,xìng míng yǐ fù jīn ōu jiān。
岁旱还期沛甘泽,回首故山归未得。suì hàn hái qī pèi gān zé,huí shǒu gù shān guī wèi dé。
他日功成作昼游,山川定应增秀色。tā rì gōng chéng zuò zhòu yóu,shān chuān dìng yīng zēng xiù sè。

题魏宪长山水四首春景

黄仲昭

昔余早谢红尘鞅,诛茅结屋青山上。xī yú zǎo xiè hóng chén yāng,zhū máo jié wū qīng shān shàng。
青山偃蹇如傲人,我意不与山相让。qīng shān yǎn jiǎn rú ào rén,wǒ yì bù yǔ shān xiāng ràng。
日出群峰雾露余,乾坤俯仰如冰壶。rì chū qún fēng wù lù yú,qián kūn fǔ yǎng rú bīng hú。
翠竹丹枫列图画,清泉爽籁鸣笙竽。cuì zhú dān fēng liè tú huà,qīng quán shuǎng lài míng shēng yú。
架有诗书尊有酒,尽洗胸中旧尘垢。jià yǒu shī shū zūn yǒu jiǔ,jǐn xǐ xiōng zhōng jiù chén gòu。
升沉荣辱岂吾忧,耳目肺肠皆我有。shēng chén róng rǔ qǐ wú yōu,ěr mù fèi cháng jiē wǒ yǒu。
年来失计辞故乡,应召万里朝明光。nián lái shī jì cí gù xiāng,yīng zhào wàn lǐ cháo míng guāng。
圣恩特畀西江节,要令士俗回淳庞。shèng ēn tè bì xī jiāng jié,yào lìng shì sú huí chún páng。
驰驱誓竭驽骀力,世路多虞苦难测。chí qū shì jié nú dài lì,shì lù duō yú kǔ nán cè。
半生心事竟沈冥,依旧尘埃满胸臆。bàn shēng xīn shì jìng shěn míng,yī jiù chén āi mǎn xiōng yì。
昨宵飞梦乡山陬,看山转觉心含羞。zuó xiāo fēi mèng xiāng shān zōu,kàn shān zhuǎn jué xīn hán xiū。
寄语移文未须作,琴书非久归林丘。jì yǔ yí wén wèi xū zuò,qín shū fēi jiǔ guī lín qiū。

题魏宪长山水四首春景

黄仲昭

顽云亘野同一色,朔风驱霰声瑟瑟。wán yún gèn yě tóng yī sè,shuò fēng qū xiàn shēng sè sè。
须臾散作六花飞,天外群峰头尽白。xū yú sàn zuò liù huā fēi,tiān wài qún fēng tóu jǐn bái。
入夜郊原积渐平,江树幻作玕琪林。rù yè jiāo yuán jī jiàn píng,jiāng shù huàn zuò gān qí lín。
山人中酒睡初起,却疑六合秋蟾明。shān rén zhōng jiǔ shuì chū qǐ,què yí liù hé qiū chán míng。
我家炎方地少雪,宦邸惊看豪兴发。wǒ jiā yán fāng dì shǎo xuě,huàn dǐ jīng kàn háo xīng fā。
偶因公事出郊坰,纵目湖山赏奇绝。ǒu yīn gōng shì chū jiāo jiōng,zòng mù hú shān shǎng qí jué。
城东绮阁诸王孙,娇歌响遏行空云。chéng dōng qǐ gé zhū wáng sūn,jiāo gē xiǎng è xíng kōng yún。
城西甲第多豪门,流霞泛满黄金尊。chéng xī jiǎ dì duō háo mén,liú xiá fàn mǎn huáng jīn zūn。
宪台使君偏耐冷,自击清冰煮春茗。xiàn tái shǐ jūn piān nài lěng,zì jī qīng bīng zhǔ chūn míng。
锦裘珍馔非不能,民有饥寒心未忍。jǐn qiú zhēn zhuàn fēi bù néng,mín yǒu jī hán xīn wèi rěn。
殷勤起访溪边梅,乾坤春信何时回。yīn qín qǐ fǎng xī biān méi,qián kūn chūn xìn hé shí huí。
欲挽阳和遍寰宇,尽令寒士欢颜开。yù wǎn yáng hé biàn huán yǔ,jǐn lìng hán shì huān yán kāi。

庆同年潘提学应昌寿

黄仲昭

留鹤先生百夫特,未老悬车归故国。liú hè xiān shēng bǎi fū tè,wèi lǎo xuán chē guī gù guó。
兴来草圣追钟王,醉后新诗迈元白。xīng lái cǎo shèng zhuī zhōng wáng,zuì hòu xīn shī mài yuán bái。
况复堂前春意赊,紫荆灼灼开繁花。kuàng fù táng qián chūn yì shē,zǐ jīng zhuó zhuó kāi fán huā。
天恩汪洋殊未已,寿域浩荡仍无涯。tiān ēn wāng yáng shū wèi yǐ,shòu yù hào dàng réng wú yá。
季夏尧蓂生七叶,先生岁已周花甲。jì xià yáo míng shēng qī yè,xiān shēng suì yǐ zhōu huā jiǎ。
常疑宿酒上苍颜,未许新霜点玄发。cháng yí sù jiǔ shàng cāng yán,wèi xǔ xīn shuāng diǎn xuán fā。
年年此日寿筵开,满堂歌鼓喧如雷。nián nián cǐ rì shòu yán kāi,mǎn táng gē gǔ xuān rú léi。
门外宾朋集珠履,膝前孙子倾金罍。mén wài bīn péng jí zhū lǚ,xī qián sūn zi qīng jīn léi。
季方薇垣久为客,目断乡山海天碧。jì fāng wēi yuán jiǔ wèi kè,mù duàn xiāng shān hǎi tiān bì。
幸因嵩祝上京华,得遂昼游话胸臆。xìng yīn sōng zhù shàng jīng huá,dé suì zhòu yóu huà xiōng yì。
天台之山凌九天,临海之水涵百川。tiān tái zhī shān líng jiǔ tiān,lín hǎi zhī shuǐ hán bǎi chuān。
开山种秫酿海水,直蕲山水俱齐年。kāi shān zhǒng shú niàng hǎi shuǐ,zhí qí shān shuǐ jù qí nián。

壶山惜别送郑惟廉归常山

黄仲昭

壶山积雨朝来歇,商飙吹红入枫叶。hú shān jī yǔ cháo lái xiē,shāng biāo chuī hóng rù fēng yè。
感时对景足惊心,况复行人话离别。gǎn shí duì jǐng zú jīng xīn,kuàng fù xíng rén huà lí bié。
去年君向壶山阴,六经义理钩其深。qù nián jūn xiàng hú shān yīn,liù jīng yì lǐ gōu qí shēn。
骇浪奔腾翻学海,鲜葩绚烂翘词林。hài làng bēn téng fān xué hǎi,xiān pā xuàn làn qiào cí lín。
今日旗亭折杨柳,龙泉如虹射牛斗。jīn rì qí tíng zhé yáng liǔ,lóng quán rú hóng shè niú dòu。
中立程门道已南,阿蒙吴下才非旧。zhōng lì chéng mén dào yǐ nán,ā méng wú xià cái fēi jiù。
君家世父乌台英,德威久被闽南城。jūn jiā shì fù wū tái yīng,dé wēi jiǔ bèi mǐn nán chéng。
骑箕一去今几载,闾阎赤子犹知名。qí jī yī qù jīn jǐ zài,lǘ yán chì zi yóu zhī míng。
君归重淬吴刚斧,来岁携登广寒府。jūn guī zhòng cuì wú gāng fǔ,lái suì xié dēng guǎng hán fǔ。
桂花斫取最高枝,迈烈扬芬绍前武。guì huā zhuó qǔ zuì gāo zhī,mài liè yáng fēn shào qián wǔ。

东黄四景为族叔祖方轩先生赋文笔钟灵

黄仲昭

石幢亭亭苍玉立,数寻遥倚西山碧。shí chuáng tíng tíng cāng yù lì,shù xún yáo yǐ xī shān bì。
宛如大笔架山曲,壮观莆城闻自昔。wǎn rú dà bǐ jià shān qū,zhuàng guān pú chéng wén zì xī。
吾家聚族幢之东,人豪迭出称儒宗。wú jiā jù zú chuáng zhī dōng,rén háo dié chū chēng rú zōng。
咸谓斯幢作文笔,千年秀气兹焉钟。xián wèi sī chuáng zuò wén bǐ,qiān nián xiù qì zī yān zhōng。
风景依然尚如此,孕秀钟灵殊未已。fēng jǐng yī rán shàng rú cǐ,yùn xiù zhōng líng shū wèi yǐ。
云仍努力绍书香,罔俾前修得专美。yún réng nǔ lì shào shū xiāng,wǎng bǐ qián xiū dé zhuān měi。

东黄四景为族叔祖方轩先生赋文笔钟灵

黄仲昭

乌山一脉纡且长,吾宗奕叶居其阳。wū shān yī mài yū qiě zhǎng,wú zōng yì yè jū qí yáng。
流水萦回自山下,到门汇入三池塘。liú shuǐ yíng huí zì shān xià,dào mén huì rù sān chí táng。
池塘一一方而小,昔有神僧呼印斗。chí táng yī yī fāng ér xiǎo,xī yǒu shén sēng hū yìn dòu。
知稼当年擢大魁,谓此钟灵实非偶。zhī jià dāng nián zhuó dà kuí,wèi cǐ zhōng líng shí fēi ǒu。
祖宗积庆良已隆,流泽与此同无穷。zǔ zōng jī qìng liáng yǐ lóng,liú zé yǔ cǐ tóng wú qióng。
一派今分东海上,诗书拟振前人风。yī pài jīn fēn dōng hǎi shàng,shī shū nǐ zhèn qián rén fēng。

东黄四景为族叔祖方轩先生赋文笔钟灵

黄仲昭

吾家迁莆岁月深,旧栽品树参天青。wú jiā qiān pú suì yuè shēn,jiù zāi pǐn shù cān tiān qīng。
况复先人多种德,直与兹树同敷荣。kuàng fù xiān rén duō zhǒng dé,zhí yǔ zī shù tóng fū róng。
庆流孙子昌而炽,适当品树成阴际。qìng liú sūn zi chāng ér chì,shì dāng pǐn shù chéng yīn jì。
因知树乃德之符,神僧特识苍天意。yīn zhī shù nǎi dé zhī fú,shén sēng tè shí cāng tiān yì。
世运推移树已薪,祖宗德泽应长存。shì yùn tuī yí shù yǐ xīn,zǔ zōng dé zé yīng zhǎng cún。
一德相承能不替,会看孙子重振振。yī dé xiāng chéng néng bù tì,huì kàn sūn zi zhòng zhèn zhèn。

东黄四景为族叔祖方轩先生赋文笔钟灵

黄仲昭

伊昔吾宗知稼翁,文章气节称人雄。yī xī wú zōng zhī jià wēng,wén zhāng qì jié chēng rén xióng。
卜筑稼村三百载,参天乔木青茏葱。bo zhù jià cūn sān bǎi zài,cān tiān qiáo mù qīng lóng cōng。
巍巍先祠屹中峙,列屋儿孙自邻里。wēi wēi xiān cí yì zhōng zhì,liè wū ér sūn zì lín lǐ。
苹蘩岁岁奉蒸尝,灯火家家究经史。píng fán suì suì fèng zhēng cháng,dēng huǒ jiā jiā jiū jīng shǐ。
方轩先生族之良,白头晦迹东海旁。fāng xuān xiān shēng zú zhī liáng,bái tóu huì jì dōng hǎi páng。
殷勤作图纪先迹,云仍百世期勿忘。yīn qín zuò tú jì xiān jì,yún réng bǎi shì qī wù wàng。

半松为莆郡司训松江宋黻赋

黄仲昭

苍松如龙出幽谷,未露全身露头角。cāng sōng rú lóng chū yōu gǔ,wèi lù quán shēn lù tóu jiǎo。
天生大材不大用,半在云霄半林壑。tiān shēng dà cái bù dà yòng,bàn zài yún xiāo bàn lín hè。
浮世难逢匠石过,空余满地清阴多。fú shì nán féng jiàng shí guò,kōng yú mǎn dì qīng yīn duō。
明堂不作岁云暮,松兮松兮奈尔何。míng táng bù zuò suì yún mù,sōng xī sōng xī nài ěr hé。

题画鱼五首为刘方伯赋

黄仲昭

二月澄江春浩荡,游鱼共逐桃花浪。èr yuè chéng jiāng chūn hào dàng,yóu yú gòng zhú táo huā làng。
就中锦鲤独殊常,轩然欲奋青霄上。jiù zhōng jǐn lǐ dú shū cháng,xuān rán yù fèn qīng xiāo shàng。
头角行看变化成,鞭雷掣电游紫清。tóu jiǎo xíng kàn biàn huà chéng,biān léi chè diàn yóu zǐ qīng。
卷起沧溟千万顷,散作霖雨苏苍生。juǎn qǐ cāng míng qiān wàn qǐng,sàn zuò lín yǔ sū cāng shēng。
却笑长鲸数千尺,横海吞舟亦何益。què xiào zhǎng jīng shù qiān chǐ,héng hǎi tūn zhōu yì hé yì。

题画鱼五首为刘方伯赋

黄仲昭

神鱼游戏清江浒,三十六鳞尽堪数。shén yú yóu xì qīng jiāng hǔ,sān shí liù lín jǐn kān shù。
风云未会暂徜徉,鳅鳝区区亦为伍。fēng yún wèi huì zàn cháng yáng,qiū shàn qū qū yì wèi wǔ。
一朝变化升天池,凡介纤鳞那敢窥。yī cháo biàn huà shēng tiān chí,fán jiè xiān lín nà gǎn kuī。
丈夫未遇亦如此,纷纷薄俗休相欺。zhàng fū wèi yù yì rú cǐ,fēn fēn báo sú xiū xiāng qī。