古诗词

致政王殿丞逍遥亭

黄庭坚

漆园著书五十二,致意最在逍遥游。qī yuán zhù shū wǔ shí èr,zhì yì zuì zài xiāo yáo yóu。
后来作者逐音响,百一未必知庄周。hòu lái zuò zhě zhú yīn xiǎng,bǎi yī wèi bì zhī zhuāng zhōu。
幽人往往泥出处,俗士不可与庄语。yōu rén wǎng wǎng ní chū chù,sú shì bù kě yǔ zhuāng yǔ。
逍遥如何,一蛇一龙。xiāo yáo rú hé,yī shé yī lóng。
以无为当有,以守雌为雄。yǐ wú wèi dāng yǒu,yǐ shǒu cí wèi xióng。
与物无对,无内无外。yǔ wù wú duì,wú nèi wú wài。
与民成功,有物有对。yǔ mín chéng gōng,yǒu wù yǒu duì。
左肘生杨观物化,右臂为鸡即时夜。zuǒ zhǒu shēng yáng guān wù huà,yòu bì wèi jī jí shí yè。
果若乘气有待游,如何六气无穷谢。guǒ ruò chéng qì yǒu dài yóu,rú hé liù qì wú qióng xiè。
天之苍苍非正色,道真微妙安可得。tiān zhī cāng cāng fēi zhèng sè,dào zhēn wēi miào ān kě dé。
利害丛中火甚多,此心寂寞谁能识。lì hài cóng zhōng huǒ shén duō,cǐ xīn jì mò shuí néng shí。
丈人春秋诚未高,视听聪明齿牙牢。zhàng rén chūn qiū chéng wèi gāo,shì tīng cōng míng chǐ yá láo。
所为淳拙有深越,持置酷似巨山陶。suǒ wèi chún zhuō yǒu shēn yuè,chí zhì kù shì jù shān táo。
平生刚直折不得,目送飞鸿向宾客。píng shēng gāng zhí zhé bù dé,mù sòng fēi hóng xiàng bīn kè。
早束衣冠林底眠,非关暮年俗眼白。zǎo shù yī guān lín dǐ mián,fēi guān mù nián sú yǎn bái。
种田百亩初为酒,买地一区今有宅。zhǒng tián bǎi mǔ chū wèi jiǔ,mǎi dì yī qū jīn yǒu zhái。
家人岁计不婴心,两儿长不能措画。jiā rén suì jì bù yīng xīn,liǎng ér zhǎng bù néng cuò huà。
迩来信己不问天,万事逍遥只眼前。ěr lái xìn jǐ bù wèn tiān,wàn shì xiāo yáo zhǐ yǎn qián。
何必读书始晓事,此翁暗合庄生意。hé bì dú shū shǐ xiǎo shì,cǐ wēng àn hé zhuāng shēng yì。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

迎醇甫夫妇

黄庭坚

陈甥归约柳青初,麦陇纤纤忽可锄。chén shēng guī yuē liǔ qīng chū,mài lǒng xiān xiān hū kě chú。
望子从来非一日,因人略不寄双鱼。wàng zi cóng lái fēi yī rì,yīn rén lüè bù jì shuāng yú。
园中鸟语劝沽酒,窗下日长宜读书。yuán zhōng niǎo yǔ quàn gū jiǔ,chuāng xià rì zhǎng yí dú shū。
策马得行休更秣,已令僮稚割生刍。cè mǎ dé xíng xiū gèng mò,yǐ lìng tóng zhì gē shēng chú。

河舟晚饮呈陈说道

黄庭坚

西风脱叶静林柯,浅水扁舟阁半河。xī fēng tuō yè jìng lín kē,qiǎn shuǐ biǎn zhōu gé bàn hé。
落日游鱼穿镜面,中秋明月涨金波。luò rì yóu yú chuān jìng miàn,zhōng qiū míng yuè zhǎng jīn bō。
由来白发生无种,岂似青山保不磨。yóu lái bái fā shēng wú zhǒng,qǐ shì qīng shān bǎo bù mó。
胜事只愁樽酒尽,莫言争奈醉人何。shèng shì zhǐ chóu zūn jiǔ jǐn,mò yán zhēng nài zuì rén hé。

次韵任君官舍秋雨

黄庭坚

墙根戢戢数蜗牛,雨长垣衣亭更幽。qiáng gēn jí jí shù wō niú,yǔ zhǎng yuán yī tíng gèng yōu。
惊起归鸿不成字,辞柯落叶最知秋。jīng qǐ guī hóng bù chéng zì,cí kē luò yè zuì zhī qiū。
菊花莫恨开时晚,谷穟犹思晴后收。jú huā mò hèn kāi shí wǎn,gǔ suì yóu sī qíng hòu shōu。
独立搔头人不解,南山用取一樽酬。dú lì sāo tóu rén bù jiě,nán shān yòng qǔ yī zūn chóu。

题樊侯庙二首

黄庭坚

汉兴丰沛开天下,故旧因依日月明。hàn xīng fēng pèi kāi tiān xià,gù jiù yīn yī rì yuè míng。
拔剑一卮戏下酒,剖符千户舞阳城。bá jiàn yī zhī xì xià jiǔ,pōu fú qiān hù wǔ yáng chéng。
鼓刀屠狗少时事,排闼谏君身后名。gǔ dāo tú gǒu shǎo shí shì,pái tà jiàn jūn shēn hòu míng。
异日淮阴傥相见,安能鞅鞅似平生。yì rì huái yīn tǎng xiāng jiàn,ān néng yāng yāng shì píng shēng。

题樊侯庙二首

黄庭坚

门掩虚堂阴窈窈,风摇枯竹冷萧萧。mén yǎn xū táng yīn yǎo yǎo,fēng yáo kū zhú lěng xiāo xiāo。
邱虚馀意谁相问,丰沛英魂我欲招。qiū xū yú yì shuí xiāng wèn,fēng pèi yīng hún wǒ yù zhāo。
野老无知惟卜岁,神巫何事苦吹箫。yě lǎo wú zhī wéi bo suì,shén wū hé shì kǔ chuī xiāo。
人归里社黄云暮,只有哀蝉伴寂寥。rén guī lǐ shè huáng yún mù,zhǐ yǒu āi chán bàn jì liáo。

和答任仲微赠别

黄庭坚

任君洒墨即成诗,万物生愁困品题。rèn jūn sǎ mò jí chéng shī,wàn wù shēng chóu kùn pǐn tí。
清似钓船闻夜雨,壮如军垒动秋鼙。qīng shì diào chuán wén yè yǔ,zhuàng rú jūn lěi dòng qiū pí。
寒花篱脚飘金钿,新月天涯挂玉篦。hán huā lí jiǎo piāo jīn diàn,xīn yuè tiān yá guà yù bì。
更欲少留观落笔,须判一饮醉如泥。gèng yù shǎo liú guān luò bǐ,xū pàn yī yǐn zuì rú ní。

和仲谋夜中有感

黄庭坚

纸窗惊吹玉蹀躞,竹砌碎撼金琅珰。zhǐ chuāng jīng chuī yù dié xiè,zhú qì suì hàn jīn láng dāng。
兰缸有泪风飘地,遥夜无人月上廊。lán gāng yǒu lèi fēng piāo dì,yáo yè wú rén yuè shàng láng。
愁思起如独绪茧,归梦不到合欢床。chóu sī qǐ rú dú xù jiǎn,guī mèng bù dào hé huān chuáng。
少年多事意易乱,诗律坎坎同寒螀。shǎo nián duō shì yì yì luàn,shī lǜ kǎn kǎn tóng hán jiāng。

书睢阳事后

黄庭坚

莫道睢阳覆我师,再兴唐祚匪公谁。mò dào suī yáng fù wǒ shī,zài xīng táng zuò fěi gōng shuí。
流离颠沛义不辱,去就死生心自知。liú lí diān pèi yì bù rǔ,qù jiù sǐ shēng xīn zì zhī。
政使贺兰非长者,岂妨南八是男儿。zhèng shǐ hè lán fēi zhǎng zhě,qǐ fáng nán bā shì nán ér。
乾坤震荡风尘晦,愁绝宗臣陷贼诗。qián kūn zhèn dàng fēng chén huì,chóu jué zōng chén xiàn zéi shī。

漫书呈仲谋

黄庭坚

漫来从宦著青衫,秣马何尝解辔衔。màn lái cóng huàn zhù qīng shān,mò mǎ hé cháng jiě pèi xián。
眼见人情如格五,心知外物等朝三。yǎn jiàn rén qíng rú gé wǔ,xīn zhī wài wù děng cháo sān。
经时道上冲风雨,几日樽前得笑谈。jīng shí dào shàng chōng fēng yǔ,jǐ rì zūn qián dé xiào tán。
赖有同僚慰羁旅,不然吾已过江南。lài yǒu tóng liáo wèi jī lǚ,bù rán wú yǐ guò jiāng nán。

登南禅寺怀裴仲谋

黄庭坚

茅亭风入葛衣轻,坐见山河表里清。máo tíng fēng rù gé yī qīng,zuò jiàn shān hé biǎo lǐ qīng。
归燕略无三月事,残蝉犹占一枝鸣。guī yàn lüè wú sān yuè shì,cán chán yóu zhàn yī zhī míng。
天高秋树叶公邑,日暮碧云樊相城。tiān gāo qiū shù yè gōng yì,rì mù bì yún fán xiāng chéng。
别后寄诗能慰我,似逃空谷听人声。bié hòu jì shī néng wèi wǒ,shì táo kōng gǔ tīng rén shēng。

次韵答任仲微

黄庭坚

邂逅相逢讲世盟,诸任尊行各才名。xiè hòu xiāng féng jiǎng shì méng,zhū rèn zūn xíng gè cái míng。
交情吾子如棠棣,酒碗今秋对菊英。jiāo qíng wú zi rú táng dì,jiǔ wǎn jīn qiū duì jú yīng。
高论生风摇麈尾,新诗掷地作金声。gāo lùn shēng fēng yáo zhǔ wěi,xīn shī zhì dì zuò jīn shēng。
文章学问嗟予晚,深信前贤畏后生。wén zhāng xué wèn jiē yǔ wǎn,shēn xìn qián xián wèi hòu shēng。

夏日梦伯兄寄江南

黄庭坚

故园相见略雍容,睡起南窗日射红。gù yuán xiāng jiàn lüè yōng róng,shuì qǐ nán chuāng rì shè hóng。
诗酒一言谈笑隔,江山千里梦魂通。shī jiǔ yī yán tán xiào gé,jiāng shān qiān lǐ mèng hún tōng。
河天月晕鱼分子,槲叶风微鹿养茸。hé tiān yuè yūn yú fēn zi,hú yè fēng wēi lù yǎng rōng。
几度白砂青影里,审听嘶马自支筇。jǐ dù bái shā qīng yǐng lǐ,shěn tīng sī mǎ zì zhī qióng。

同孙不愚过昆阳

黄庭坚

田园恰恰值春忙,驱马悠悠昆水阳。tián yuán qià qià zhí chūn máng,qū mǎ yōu yōu kūn shuǐ yáng。
古庙藤萝穿户牖,断碑风雨碎文章。gǔ miào téng luó chuān hù yǒu,duàn bēi fēng yǔ suì wén zhāng。
真人寂寞神为社,坚垒委蛇女采桑。zhēn rén jì mò shén wèi shè,jiān lěi wěi shé nǚ cǎi sāng。
拂帽村帘夸酒好,为君聊解一瓢尝。fú mào cūn lián kuā jiǔ hǎo,wèi jūn liáo jiě yī piáo cháng。

寄顿二主簿时在县界首部夫凿石塘河

黄庭坚

杨柳青青春向分,遥知河曲万夫屯。yáng liǔ qīng qīng chūn xiàng fēn,yáo zhī hé qū wàn fū tún。
侵星部曲随金鼓,带月旌旗宿渚亹。qīn xīng bù qū suí jīn gǔ,dài yuè jīng qí sù zhǔ wěi。
畚插如云声汹汹,风埃成雾气昏昏。běn chā rú yún shēng xiōng xiōng,fēng āi chéng wù qì hūn hūn。
已令访问津头路,行约青帘共一樽。yǐ lìng fǎng wèn jīn tóu lù,xíng yuē qīng lián gòng yī zūn。

次韵答蒲元礼病起

黄庭坚

暖律温风何处饶,莫言先上绿杨条。nuǎn lǜ wēn fēng hé chù ráo,mò yán xiān shàng lǜ yáng tiáo。
梢头红糁杏花发,瓮面浮蛆酒齐销。shāo tóu hóng sǎn xìng huā fā,wèng miàn fú qū jiǔ qí xiāo。
吏事困人如缚虎,君诗入手似闻韶。lì shì kùn rén rú fù hǔ,jūn shī rù shǒu shì wén sháo。
直须扶病营春事,老味难将少壮调。zhí xū fú bìng yíng chūn shì,lǎo wèi nán jiāng shǎo zhuàng diào。