古诗词

次韵坦夫见惠长句

黄庭坚

温风撩人随处去,欲如膻羊蚁旋慕。wēn fēng liāo rén suí chù qù,yù rú shān yáng yǐ xuán mù。
落英马前高下飞,牵挽忽与樽酒遇。luò yīng mǎ qián gāo xià fēi,qiān wǎn hū yǔ zūn jiǔ yù。
令行如水万夫长,倾盖不减平生故。lìng xíng rú shuǐ wàn fū zhǎng,qīng gài bù jiǎn píng shēng gù。
素衣成缁面黧黑,笑说尘沙工点污。sù yī chéng zī miàn lí hēi,xiào shuō chén shā gōng diǎn wū。
王事贤劳尚有诗,自卷溪藤染霜兔。wáng shì xián láo shàng yǒu shī,zì juǎn xī téng rǎn shuāng tù。
桃李清阴坐未移,走送雄篇疲健步。táo lǐ qīng yīn zuò wèi yí,zǒu sòng xióng piān pí jiàn bù。
张侯先不露文章,十年深深豹藏雾。zhāng hóu xiān bù lù wén zhāng,shí nián shēn shēn bào cáng wù。
欻来听讼小棠阴,千里鸣弦舞韶濩。chuā lái tīng sòng xiǎo táng yīn,qiān lǐ míng xián wǔ sháo huò。
我名最落诸人后,顿使漂山由众喣。wǒ míng zuì luò zhū rén hòu,dùn shǐ piāo shān yóu zhòng xǔ。
伐木丁丁愧友声,食苹呦呦怀野聚。fá mù dīng dīng kuì yǒu shēng,shí píng yōu yōu huái yě jù。
谷阳旧垒一片春,勤我引领西南傃。gǔ yáng jiù lěi yī piàn chūn,qín wǒ yǐn lǐng xī nán sù。
遥知红紫能乱眼,锦衾作梦高唐赋。yáo zhī hóng zǐ néng luàn yǎn,jǐn qīn zuò mèng gāo táng fù。
简书留句四十里,梦魂明月识归路。jiǎn shū liú jù sì shí lǐ,mèng hún míng yuè shí guī lù。
公才富比沧海宫,明珠珊瑚凡几库。gōng cái fù bǐ cāng hǎi gōng,míng zhū shān hú fán jǐ kù。
惠连冢上麦纤纤,喜公犹得春草句。huì lián zhǒng shàng mài xiān xiān,xǐ gōng yóu dé chūn cǎo jù。
明朝折柳作马棰,想见杯盘咄嗟具。míng cháo zhé liǔ zuò mǎ chuí,xiǎng jiàn bēi pán duō jiē jù。
风光暂来不供玩,大似横塘过飞鹜。fēng guāng zàn lái bù gōng wán,dà shì héng táng guò fēi wù。
瓮面浮蛆暖更多,气味烦公卒调护。wèng miàn fú qū nuǎn gèng duō,qì wèi fán gōng zú diào hù。
树头树底劝提壶,南冈北冈教脱裤。shù tóu shù dǐ quàn tí hú,nán gāng běi gāng jiào tuō kù。
春衣可著惬醉眠,急觞催传莫论数。chūn yī kě zhù qiè zuì mián,jí shāng cuī chuán mò lùn shù。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

郭明甫作西斋于颍尾请予赋诗二首

黄庭坚

食贫自以官为业,闻说西斋意凛然。shí pín zì yǐ guān wèi yè,wén shuō xī zhāi yì lǐn rán。
万卷藏书宜子弟,十年种木长风烟。wàn juǎn cáng shū yí zi dì,shí nián zhǒng mù zhǎng fēng yān。
未尝终日不思颍,想见先生多好贤。wèi cháng zhōng rì bù sī yǐng,xiǎng jiàn xiān shēng duō hǎo xián。
安得雍容一樽酒,女郎台下水如天。ān dé yōng róng yī zūn jiǔ,nǚ láng tái xià shuǐ rú tiān。

郭明甫作西斋于颍尾请予赋诗二首

黄庭坚

东京望重两并州,遂有汾阳整缀旒。dōng jīng wàng zhòng liǎng bìng zhōu,suì yǒu fén yáng zhěng zhuì liú。
翁伯入关倾意气,林宗异世想风流。wēng bó rù guān qīng yì qì,lín zōng yì shì xiǎng fēng liú。
君家旧事皆青史,今日高材未白头。jūn jiā jiù shì jiē qīng shǐ,jīn rì gāo cái wèi bái tóu。
莫倚西斋好风月,长随三径古人游。mò yǐ xī zhāi hǎo fēng yuè,zhǎng suí sān jìng gǔ rén yóu。

劝交代张和父酒

黄庭坚

风流五日张京兆,今日诸孙困小官。fēng liú wǔ rì zhāng jīng zhào,jīn rì zhū sūn kùn xiǎo guān。
作尹大都如广汉,画眉仍复近长安。zuò yǐn dà dōu rú guǎng hàn,huà méi réng fù jìn zhǎng ān。
三人成虎事多有,众口铄金君自宽。sān rén chéng hǔ shì duō yǒu,zhòng kǒu shuò jīn jūn zì kuān。
酒兴情亲俱不浅,贱生何取罄交欢。jiǔ xīng qíng qīn jù bù qiǎn,jiàn shēng hé qǔ qìng jiāo huān。

过平舆怀李子先时在并州

黄庭坚

前日幽人佐吏曹,我行堤草认青袍。qián rì yōu rén zuǒ lì cáo,wǒ xíng dī cǎo rèn qīng páo。
心随汝水春波动,兴与并门夜月高。xīn suí rǔ shuǐ chūn bō dòng,xīng yǔ bìng mén yè yuè gāo。
世上岂无千里马,人中难得九方皋。shì shàng qǐ wú qiān lǐ mǎ,rén zhōng nán dé jiǔ fāng gāo。
酒船鱼网归来是,花落故溪深一篙。jiǔ chuán yú wǎng guī lái shì,huā luò gù xī shēn yī gāo。

寄怀公寿

黄庭坚

好赋梁王在日边,重帘复幕锁神仙。hǎo fù liáng wáng zài rì biān,zhòng lián fù mù suǒ shén xiān。
莫因酒病疏桃李,且把春愁付管弦。mò yīn jiǔ bìng shū táo lǐ,qiě bǎ chūn chóu fù guǎn xián。
愚智相悬三十里,荣枯同有百馀年。yú zhì xiāng xuán sān shí lǐ,róng kū tóng yǒu bǎi yú nián。
及身强健且行乐,一笑端须直万钱。jí shēn qiáng jiàn qiě xíng lè,yī xiào duān xū zhí wàn qián。

二月丁卯喜雨吴体为北门留守文潞公作

黄庭坚

乘舆斋祭甘泉宫,遣使骏奔河岳中。chéng yú zhāi jì gān quán gōng,qiǎn shǐ jùn bēn hé yuè zhōng。
谁与至尊分旰食,北门卧镇司徒公。shuí yǔ zhì zūn fēn gàn shí,běi mén wò zhèn sī tú gōng。
微风不动天如醉,润物无声春有功。wēi fēng bù dòng tiān rú zuì,rùn wù wú shēng chūn yǒu gōng。
三十馀年霖雨手,淹留河外作时丰。sān shí yú nián lín yǔ shǒu,yān liú hé wài zuò shí fēng。

次韵外舅

黄庭坚

汉上思见庞德公,别来悲叹事无穷。hàn shàng sī jiàn páng dé gōng,bié lái bēi tàn shì wú qióng。
声名藉甚漫前日,须鬓索然成老翁。shēng míng jí shén màn qián rì,xū bìn suǒ rán chéng lǎo wēng。
家酿已随刻漏下,园花更开三四红。jiā niàng yǐ suí kè lòu xià,yuán huā gèng kāi sān sì hóng。
相逢不饮未为得,听取百鸟啼匆匆。xiāng féng bù yǐn wèi wèi dé,tīng qǔ bǎi niǎo tí cōng cōng。

次韵外舅

黄庭坚

能来问疾好音传,蹇步昏花当日痊。néng lái wèn jí hǎo yīn chuán,jiǎn bù hūn huā dāng rì quán。
烹鲤得书增目力,呼儿扶立候门前。pēng lǐ dé shū zēng mù lì,hū ér fú lì hòu mén qián。
游谈取重惭犀首,居物多赢昧计然。yóu tán qǔ zhòng cán xī shǒu,jū wù duō yíng mèi jì rán。
惟有交亲等金石,白头忘义复忘年。wéi yǒu jiāo qīn děng jīn shí,bái tóu wàng yì fù wàng nián。

次韵外舅

黄庭坚

语言少味无阿堵,冰雪相看有此君。yǔ yán shǎo wèi wú ā dǔ,bīng xuě xiāng kàn yǒu cǐ jūn。
灯火诗书如梦寐,麒麟图画属浮云。dēng huǒ shī shū rú mèng mèi,qí lín tú huà shǔ fú yún。
平章息女能为妇,欢喜儿曹解缀文。píng zhāng xī nǚ néng wèi fù,huān xǐ ér cáo jiě zhuì wén。
忧乐同科惟石友,别离空复数朝曛。yōu lè tóng kē wéi shí yǒu,bié lí kōng fù shù cháo xūn。

闰月访同年李夷伯子真于河上子真以诗谢次韵

黄庭坚

十年不见犹如此,未觉斯人叹滞留。shí nián bù jiàn yóu rú cǐ,wèi jué sī rén tàn zhì liú。
白璧明珠多按剑,浊泾清渭要同流。bái bì míng zhū duō àn jiàn,zhuó jīng qīng wèi yào tóng liú。
日晴花色自深浅,风软鸟声相应酬。rì qíng huā sè zì shēn qiǎn,fēng ruǎn niǎo shēng xiāng yīng chóu。
谈笑一樽非俗物,对公无地可言愁。tán xiào yī zūn fēi sú wù,duì gōng wú dì kě yán chóu。

同世弼韵作寄伯氏在济南兼呈六舅祠部

黄庭坚

山光扫黛水挼蓝,闻说樽前惬笑谈。shān guāng sǎo dài shuǐ ruá lán,wén shuō zūn qián qiè xiào tán。
伯氏清修如舅氏,济南萧洒似江南。bó shì qīng xiū rú jiù shì,jì nán xiāo sǎ shì jiāng nán。
屡陪风月乾吟笔,不解笙簧醉舞衫。lǚ péi fēng yuè qián yín bǐ,bù jiě shēng huáng zuì wǔ shān。
只恐使君乘传去,拾遗今日是前衔。zhǐ kǒng shǐ jūn chéng chuán qù,shí yí jīn rì shì qián xián。

伯氏到济南寄诗颇言太守居有湖山之胜同韵和

黄庭坚

西来黄犬传佳句,知是陆机思陆云。xī lái huáng quǎn chuán jiā jù,zhī shì lù jī sī lù yún。
历下楼台追把酒,舅家宾客厌论文。lì xià lóu tái zhuī bǎ jiǔ,jiù jiā bīn kè yàn lùn wén。
山椒欲雨好云气,湖面逆风生水纹。shān jiāo yù yǔ hǎo yún qì,hú miàn nì fēng shēng shuǐ wén。
想得争棋飞鸟上,行人不见只听闻。xiǎng dé zhēng qí fēi niǎo shàng,xíng rén bù jiàn zhǐ tīng wén。

和师厚秋半时复官分司西都

黄庭坚

遥知得谢分西洛,无复肯弹冠上尘。yáo zhī dé xiè fēn xī luò,wú fù kěn dàn guān shàng chén。
园地除瓜犹入市,水田收秫未全贫。yuán dì chú guā yóu rù shì,shuǐ tián shōu shú wèi quán pín。
杜陵白发垂垂老,张翰黄花句句新。dù líng bái fā chuí chuí lǎo,zhāng hàn huáng huā jù jù xīn。
还与老农争坐席,青林同社赛田神。hái yǔ lǎo nóng zhēng zuò xí,qīng lín tóng shè sài tián shén。

和师厚郊居示里中诸君

黄庭坚

篱边黄菊关心事,窗外青山不世情。lí biān huáng jú guān xīn shì,chuāng wài qīng shān bù shì qíng。
江橘千头供岁计,秋蛙一部洗朝酲。jiāng jú qiān tóu gōng suì jì,qiū wā yī bù xǐ cháo chéng。
归鸿往燕竞时节,宿草新坟多友生。guī hóng wǎng yàn jìng shí jié,sù cǎo xīn fén duō yǒu shēng。
身后功名空自重,眼前樽酒未宜轻。shēn hòu gōng míng kōng zì zhòng,yǎn qián zūn jiǔ wèi yí qīng。

世弼惠诗求舜泉辄欲以长安酥共泛一杯次韵戏答

黄庭坚

寒齑薄饭留佳客,蠹简残编作近邻。hán jī báo fàn liú jiā kè,dù jiǎn cán biān zuò jìn lín。
避地梁鸿真好学,著书扬子未全贫。bì dì liáng hóng zhēn hǎo xué,zhù shū yáng zi wèi quán pín。
玉酥鍊得三危露,石火烧成一片春。yù sū liàn dé sān wēi lù,shí huǒ shāo chéng yī piàn chūn。
沙鼎探汤供卯饮,不忧问字绝无人。shā dǐng tàn tāng gōng mǎo yǐn,bù yōu wèn zì jué wú rén。