古诗词

次韵坦夫见惠长句

黄庭坚

温风撩人随处去,欲如膻羊蚁旋慕。wēn fēng liāo rén suí chù qù,yù rú shān yáng yǐ xuán mù。
落英马前高下飞,牵挽忽与樽酒遇。luò yīng mǎ qián gāo xià fēi,qiān wǎn hū yǔ zūn jiǔ yù。
令行如水万夫长,倾盖不减平生故。lìng xíng rú shuǐ wàn fū zhǎng,qīng gài bù jiǎn píng shēng gù。
素衣成缁面黧黑,笑说尘沙工点污。sù yī chéng zī miàn lí hēi,xiào shuō chén shā gōng diǎn wū。
王事贤劳尚有诗,自卷溪藤染霜兔。wáng shì xián láo shàng yǒu shī,zì juǎn xī téng rǎn shuāng tù。
桃李清阴坐未移,走送雄篇疲健步。táo lǐ qīng yīn zuò wèi yí,zǒu sòng xióng piān pí jiàn bù。
张侯先不露文章,十年深深豹藏雾。zhāng hóu xiān bù lù wén zhāng,shí nián shēn shēn bào cáng wù。
欻来听讼小棠阴,千里鸣弦舞韶濩。chuā lái tīng sòng xiǎo táng yīn,qiān lǐ míng xián wǔ sháo huò。
我名最落诸人后,顿使漂山由众喣。wǒ míng zuì luò zhū rén hòu,dùn shǐ piāo shān yóu zhòng xǔ。
伐木丁丁愧友声,食苹呦呦怀野聚。fá mù dīng dīng kuì yǒu shēng,shí píng yōu yōu huái yě jù。
谷阳旧垒一片春,勤我引领西南傃。gǔ yáng jiù lěi yī piàn chūn,qín wǒ yǐn lǐng xī nán sù。
遥知红紫能乱眼,锦衾作梦高唐赋。yáo zhī hóng zǐ néng luàn yǎn,jǐn qīn zuò mèng gāo táng fù。
简书留句四十里,梦魂明月识归路。jiǎn shū liú jù sì shí lǐ,mèng hún míng yuè shí guī lù。
公才富比沧海宫,明珠珊瑚凡几库。gōng cái fù bǐ cāng hǎi gōng,míng zhū shān hú fán jǐ kù。
惠连冢上麦纤纤,喜公犹得春草句。huì lián zhǒng shàng mài xiān xiān,xǐ gōng yóu dé chūn cǎo jù。
明朝折柳作马棰,想见杯盘咄嗟具。míng cháo zhé liǔ zuò mǎ chuí,xiǎng jiàn bēi pán duō jiē jù。
风光暂来不供玩,大似横塘过飞鹜。fēng guāng zàn lái bù gōng wán,dà shì héng táng guò fēi wù。
瓮面浮蛆暖更多,气味烦公卒调护。wèng miàn fú qū nuǎn gèng duō,qì wèi fán gōng zú diào hù。
树头树底劝提壶,南冈北冈教脱裤。shù tóu shù dǐ quàn tí hú,nán gāng běi gāng jiào tuō kù。
春衣可著惬醉眠,急觞催传莫论数。chūn yī kě zhù qiè zuì mián,jí shāng cuī chuán mò lùn shù。
黄庭坚

黄庭坚

黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。 黄庭坚的作品>>

猜您喜欢

题宗室大年画二首

黄庭坚

水色烟光上下寒,忘机鸥鸟恣飞还。shuǐ sè yān guāng shàng xià hán,wàng jī ōu niǎo zì fēi hái。
年来频作江湖梦,对此身疑在故山。nián lái pín zuò jiāng hú mèng,duì cǐ shēn yí zài gù shān。

题宗室大年画二首

黄庭坚

轻鸥白鹭定吾友,翠柏幽篁是可人。qīng ōu bái lù dìng wú yǒu,cuì bǎi yōu huáng shì kě rén。
海角逢春知几度,卧游到处总伤神。hǎi jiǎo féng chūn zhī jǐ dù,wò yóu dào chù zǒng shāng shén。

杂诗

黄庭坚

迷时今日如前日,悟后今年似去年。mí shí jīn rì rú qián rì,wù hòu jīn nián shì qù nián。
随食随衣随事办,谁知佛印祖师禅。suí shí suí yī suí shì bàn,shuí zhī fú yìn zǔ shī chán。

和蒲泰亨四首

黄庭坚

我已人间无所用,鬓飘霜雪眼生花。wǒ yǐ rén jiān wú suǒ yòng,bìn piāo shuāng xuě yǎn shēng huā。
东坡兄弟来虽晚,折箭堪除蚀月蛙。dōng pō xiōng dì lái suī wǎn,zhé jiàn kān chú shí yuè wā。

和蒲泰亨四首

黄庭坚

东坡海上无消息,想见惊帆出浪花。dōng pō hǎi shàng wú xiāo xī,xiǎng jiàn jīng fān chū làng huā。
三十年来世三变,几人能不变鹑蛙。sān shí nián lái shì sān biàn,jǐ rén néng bù biàn chún wā。

和蒲泰亨四首

黄庭坚

玉座天开旋北斗,清班鸟散落馀花。yù zuò tiān kāi xuán běi dòu,qīng bān niǎo sàn luò yú huā。
有人难立百官上,不为庙中羔兔蛙。yǒu rén nán lì bǎi guān shàng,bù wèi miào zhōng gāo tù wā。

和蒲泰亨四首

黄庭坚

栽竹养松人去尽,空闻道士种桃花。zāi zhú yǎng sōng rén qù jǐn,kōng wén dào shì zhǒng táo huā。
昨来一夜惊风雨,满地残红噪暮蛙。zuó lái yī yè jīng fēng yǔ,mǎn dì cán hóng zào mù wā。

奉谢泰亨送酒

黄庭坚

风扫三峨山外雨,霜摧五柳宅边花。fēng sǎo sān é shān wài yǔ,shuāng cuī wǔ liǔ zhái biān huā。
非君送酒添秋睡,可耐东池到晓蛙。fēi jūn sòng jiǔ tiān qiū shuì,kě nài dōng chí dào xiǎo wā。

木龟亭留题

黄庭坚

南台西路木龟坊,乃是灵蛙赑屃藏。nán tái xī lù mù guī fāng,nǎi shì líng wā bì xì cáng。
从此改名杉蚵蚾,恐来吞月直须防。cóng cǐ gǎi míng shān hé pí,kǒng lái tūn yuè zhí xū fáng。

题罗公山古柏庵二首

黄庭坚

尘埃奔走尚飘蓬,想听庵头老柏风。chén āi bēn zǒu shàng piāo péng,xiǎng tīng ān tóu lǎo bǎi fēng。
会向天阶乞衰晚,住庵长作主人翁。huì xiàng tiān jiē qǐ shuāi wǎn,zhù ān zhǎng zuò zhǔ rén wēng。

题罗公山古柏庵二首

黄庭坚

千年鹿死尚精神,睡足苍龙半屈伸。qiān nián lù sǐ shàng jīng shén,shuì zú cāng lóng bàn qū shēn。
百年妖狐住不得,个中曾卧谪仙人。bǎi nián yāo hú zhù bù dé,gè zhōng céng wò zhé xiān rén。

赠法轮齐公

黄庭坚

法轮法眷有齐公,曾探斑斑虎穴中。fǎ lún fǎ juàn yǒu qí gōng,céng tàn bān bān hǔ xué zhōng。
不必老夫亲到也,自然千里便同风。bù bì lǎo fū qīn dào yě,zì rán qiān lǐ biàn tóng fēng。

赠益阳成之主簿

黄庭坚

两祖门中种阴德,名塞四海世有人。liǎng zǔ mén zhōng zhǒng yīn dé,míng sāi sì hǎi shì yǒu rén。
诸儿莫断诗书种,解有无双耸搢绅。zhū ér mò duàn shī shū zhǒng,jiě yǒu wú shuāng sǒng jìn shēn。

赠益阳成之主簿

黄庭坚

人间卿相何足道,胸次诗书要不忘。rén jiān qīng xiāng hé zú dào,xiōng cì shī shū yào bù wàng。
男儿邂逅起屠钓,何如林下日月长。nán ér xiè hòu qǐ tú diào,hé rú lín xià rì yuè zhǎng。

庭诲惠钜砚

黄庭坚

郭君大砚如南溟,化我霜毫作鹏翼。guō jūn dà yàn rú nán míng,huà wǒ shuāng háo zuò péng yì。
安得剡藤三千尺,书九万字无渴墨。ān dé shàn téng sān qiān chǐ,shū jiǔ wàn zì wú kě mò。