古诗词

挽二叔通直

员兴宗

知公经术富,少小足奇尚。zhī gōng jīng shù fù,shǎo xiǎo zú qí shàng。
堂堂兰茁芽,愿言契新赏。táng táng lán zhuó yá,yuàn yán qì xīn shǎng。
萧条度风霜,汴西鞍马上。xiāo tiáo dù fēng shuāng,biàn xī ān mǎ shàng。
暂行几羊肠,世路蛛自网。zàn xíng jǐ yáng cháng,shì lù zhū zì wǎng。
绿衣一秋荷,而能脱尘鞅。lǜ yī yī qiū hé,ér néng tuō chén yāng。
圣言得微奥,理明词亦畅。shèng yán dé wēi ào,lǐ míng cí yì chàng。
有文不带酸,馀味甚熊掌。yǒu wén bù dài suān,yú wèi shén xióng zhǎng。
其中殆天全,识解自超旷。qí zhōng dài tiān quán,shí jiě zì chāo kuàng。
事佛当晚年,精神著内朗。shì fú dāng wǎn nián,jīng shén zhù nèi lǎng。
禅谈水月澄,逸韵天风爽。chán tán shuǐ yuè chéng,yì yùn tiān fēng shuǎng。
我昔尚童子,门戟过双敞。wǒ xī shàng tóng zi,mén jǐ guò shuāng chǎng。
而公见之喜,单辞幸相广。ér gōng jiàn zhī xǐ,dān cí xìng xiāng guǎng。
励我多苦心,寒庖对珍享。lì wǒ duō kǔ xīn,hán páo duì zhēn xiǎng。
山花草然然,胡为岁月往。shān huā cǎo rán rán,hú wèi suì yuè wǎng。
瑞兰期远插,庶以慰黄壤。ruì lán qī yuǎn chā,shù yǐ wèi huáng rǎng。

员兴宗

宋隆州仁寿人,字显道,仕前居九华山,号九华。高宗绍兴二十七年进士。荐除教授。召试,擢著作郎、国史编修、实录检讨官。所上奏议,大抵毅然抗论,指陈时弊。孝宗乾道中,疏劾贵幸,中谗去职,侨居润州而终。多与张栻、陆九渊诸学人书简往复。有《采石战胜录》、《辩言》、《九华集》。 员兴宗的作品>>

猜您喜欢

天府

员兴宗

渊渊西土,惟天之府。yuān yuān xī tǔ,wéi tiān zhī fǔ。
昔际大吏,以貙以虎。xī jì dà lì,yǐ chū yǐ hǔ。
不宽如之何,民亦仇止。bù kuān rú zhī hé,mín yì chóu zhǐ。
不俭如之何,人亦悴止。bù jiǎn rú zhī hé,rén yì cuì zhǐ。
有羡其输,有丰其橐。yǒu xiàn qí shū,yǒu fēng qí tuó。
左公右卿,则觊我得。zuǒ gōng yòu qīng,zé jì wǒ dé。
厥佐联联,乃翼乃前。jué zuǒ lián lián,nǎi yì nǎi qián。
嗟我君子,则噤不言。jiē wǒ jūn zi,zé jìn bù yán。
戾极而倾,疾用不宁。lì jí ér qīng,jí yòng bù níng。
既殛既锄,伊我皇明。jì jí jì chú,yī wǒ huáng míng。
皇曰西土,惟我有痌。huáng yuē xī tǔ,wéi wǒ yǒu tōng。
其守自今,惟宽俭是庸。qí shǒu zì jīn,wéi kuān jiǎn shì yōng。
格其难顽,慰其颦呻。gé qí nán wán,wèi qí pín shēn。
皇言载恩,侯心载仁。huáng yán zài ēn,hóu xīn zài rén。
孰是远斯,而不率驯。shú shì yuǎn sī,ér bù lǜ xùn。
瞻彼江梁,我民我阜。zhān bǐ jiāng liáng,wǒ mín wǒ fù。
惟皇之德,惟侯之守。wéi huáng zhī dé,wéi hóu zhī shǒu。
敢耻于词,以诏不朽。gǎn chǐ yú cí,yǐ zhào bù xiǔ。
106«2345678