古诗词

四月二十三日始设酒禁试东坡羹一杯其味甚真觉曲糵中殊无寸功也食已得三诗

敖陶孙

评诗要平淡,此语吾不然。píng shī yào píng dàn,cǐ yǔ wú bù rán。
大千自有舌,何用长短篇。dà qiān zì yǒu shé,hé yòng zhǎng duǎn piān。
谓是天送句,端正落我前。wèi shì tiān sòng jù,duān zhèng luò wǒ qián。
旋闻口吻鸣,颇益心肠煎。xuán wén kǒu wěn míng,pǒ yì xīn cháng jiān。
少陵耽句佳,欲以一死捐。shǎo líng dān jù jiā,yù yǐ yī sǐ juān。
是中有真意,靖节差独贤。shì zhōng yǒu zhēn yì,jìng jié chà dú xián。

敖陶孙

字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》、《江湖后集》可见其佚诗。 敖陶孙的作品>>

猜您喜欢

捣衣吟

敖陶孙

北邻捣衣声,明当葭管动。běi lín dǎo yī shēng,míng dāng jiā guǎn dòng。
随宜过街巷,一岁三日用。suí yí guò jiē xiàng,yī suì sān rì yòng。
请君歇砧杵,指直霜气重。qǐng jūn xiē zhēn chǔ,zhǐ zhí shuāng qì zhòng。
君不见南邻已试明年灯,应制春衫泥小凤。jūn bù jiàn nán lín yǐ shì míng nián dēng,yīng zhì chūn shān ní xiǎo fèng。

雪中对酒效昌黎体

敖陶孙

雪乃雨之死,雨乃雪之生。xuě nǎi yǔ zhī sǐ,yǔ nǎi xuě zhī shēng。
譬彼潮与水,同出而异情。pì bǐ cháo yǔ shuǐ,tóng chū ér yì qíng。
洑流或乱潮,冻雨或间雪。fú liú huò luàn cháo,dòng yǔ huò jiān xuě。
达人于此时,着眼试分别。dá rén yú cǐ shí,zhe yǎn shì fēn bié。
等是天一生,而有生杀存。děng shì tiān yī shēng,ér yǒu shēng shā cún。
所以古圣贤,谆谆畏乡原。suǒ yǐ gǔ shèng xián,zhūn zhūn wèi xiāng yuán。

旅舍七首

敖陶孙

学道欠定力,一寒便生嗔。xué dào qiàn dìng lì,yī hán biàn shēng chēn。
古来雪埋腰,定知英雄人。gǔ lái xuě mái yāo,dìng zhī yīng xióng rén。
去为百钱游,得酒不濡唇。qù wèi bǎi qián yóu,dé jiǔ bù rú chún。
惨澹行歌归,仰面东南云。cǎn dàn xíng gē guī,yǎng miàn dōng nán yún。
纷纷过车马,寂若耳不闻。fēn fēn guò chē mǎ,jì ruò ěr bù wén。
退坐茆檐底,徒有豪气存。tuì zuò máo yán dǐ,tú yǒu háo qì cún。

旅舍七首

敖陶孙

雪后天正碧,须臾白龙鳞。xuě hòu tiān zhèng bì,xū yú bái lóng lín。
暮寒急归鸟,新月生微颦。mù hán jí guī niǎo,xīn yuè shēng wēi pín。
帝居时节正,物肃天地仁。dì jū shí jié zhèng,wù sù tiān dì rén。
黄旗在何方,指画分星辰。huáng qí zài hé fāng,zhǐ huà fēn xīng chén。
拊拦发浩叹,肝胆空轮囷。fǔ lán fā hào tàn,gān dǎn kōng lún qūn。
儿女顾我笑,微霜湿衣巾。ér nǚ gù wǒ xiào,wēi shuāng shī yī jīn。

旅舍七首

敖陶孙

今晨日色佳,负暄就前檐。jīn chén rì sè jiā,fù xuān jiù qián yán。
晴鸢盘空阔,始觉天宇严。qíng yuān pán kōng kuò,shǐ jué tiān yǔ yán。
怡然一欠伸,双峦引遐瞻。yí rán yī qiàn shēn,shuāng luán yǐn xiá zhān。
亭亭倒枯荷,似是浮图尖。tíng tíng dào kū hé,shì shì fú tú jiān。
出家本不难,贝叶明牙签。chū jiā běn bù nán,bèi yè míng yá qiān。
但恐远公社,无酒与陶潜。dàn kǒng yuǎn gōng shè,wú jiǔ yǔ táo qián。

旅舍七首

敖陶孙

啮雪苏州年,嘿数天再闰。niè xuě sū zhōu nián,hēi shù tiān zài rùn。
当时贾长头,霜桐送孤韵。dāng shí jiǎ zhǎng tóu,shuāng tóng sòng gū yùn。
今年贫更恶,交友云散尽。jīn nián pín gèng è,jiāo yǒu yún sàn jǐn。
收自缃楮林,博阅先后进。shōu zì xiāng chǔ lín,bó yuè xiān hòu jìn。
纵横略千家,诣处合一印。zòng héng lüè qiān jiā,yì chù hé yī yìn。
文章何当工,一死差可忍。wén zhāng hé dāng gōng,yī sǐ chà kě rěn。

旅舍七首

敖陶孙

人言我身长,尺度难为裁。rén yán wǒ shēn zhǎng,chǐ dù nán wèi cái。
居然一瓠壶,略可当酒杯。jū rán yī hù hú,lüè kě dāng jiǔ bēi。
口交市井谈,面涴俗子埃。kǒu jiāo shì jǐng tán,miàn wò sú zi āi。
谓予倘不化,未觉逆旅猜。wèi yǔ tǎng bù huà,wèi jué nì lǚ cāi。
但恐醉语误,积毁能焚骸。dàn kǒng zuì yǔ wù,jī huǐ néng fén hái。
殷勤王先生,脱袜何贤哉。yīn qín wáng xiān shēng,tuō wà hé xián zāi。

旅舍七首

敖陶孙

少时重意气,裹剑师白猿。shǎo shí zhòng yì qì,guǒ jiàn shī bái yuán。
神伤化碧血,泪尽如生元。shén shāng huà bì xuè,lèi jǐn rú shēng yuán。
晚修漆园方,孔蹠付一尊。wǎn xiū qī yuán fāng,kǒng zhí fù yī zūn。
小山受岁晚,片云时归屯。xiǎo shān shòu suì wǎn,piàn yún shí guī tún。
客来两团蒲,坐看茶烟翻。kè lái liǎng tuán pú,zuò kàn chá yān fān。
渊明真可人,觞至辄忘言。yuān míng zhēn kě rén,shāng zhì zhé wàng yán。

旅舍七首

敖陶孙

我家碧鹳弟,尽用当执殳。wǒ jiā bì guàn dì,jǐn yòng dāng zhí shū。
摧颜伴老翁,意欲化白凫。cuī yán bàn lǎo wēng,yì yù huà bái fú。
娟娟熨帛手,见之感无襦。juān juān yùn bó shǒu,jiàn zhī gǎn wú rú。
坐念粟布谣,于乎予何诛。zuò niàn sù bù yáo,yú hū yǔ hé zhū。
取求不汝瑕,霸心生断袪。qǔ qiú bù rǔ xiá,bà xīn shēng duàn qū。
请观泽中雁,一一稻粱图。qǐng guān zé zhōng yàn,yī yī dào liáng tú。

寄题龚立道农隐堂

敖陶孙

往闻大龚公,鱼艾照灵寿。wǎng wén dà gōng gōng,yú ài zhào líng shòu。
当时从肩舆,门生儿子后。dāng shí cóng jiān yú,mén shēng ér zi hòu。
诗书开似续,文采补耆旧。shī shū kāi shì xù,wén cǎi bǔ qí jiù。
数椽上茅茨,基结称广陋。shù chuán shàng máo cí,jī jié chēng guǎng lòu。
壁间落宝唾,半是经济手。bì jiān luò bǎo tuò,bàn shì jīng jì shǒu。
坐令农隐堂,赑屃黄姑薮。zuò lìng nóng yǐn táng,bì xì huáng gū sǒu。
我来虽未识,名下已奔凑。wǒ lái suī wèi shí,míng xià yǐ bēn còu。
功名何足云,短锸支宇宙。gōng míng hé zú yún,duǎn chā zhī yǔ zhòu。
所忧饭吾牛,刍恶毛角瘦。suǒ yōu fàn wú niú,chú è máo jiǎo shòu。
木奴擅中州,竹君食千亩。mù nú shàn zhōng zhōu,zhú jūn shí qiān mǔ。
连车载长腰,横网遮巨口。lián chē zài zhǎng yāo,héng wǎng zhē jù kǒu。
人生亦何须,不若巴清妇。rén shēng yì hé xū,bù ruò bā qīng fù。
时来食方丈,时去鲑三九。shí lái shí fāng zhàng,shí qù guī sān jiǔ。
常恐少微芒,深夜切奎斗。cháng kǒng shǎo wēi máng,shēn yè qiè kuí dòu。
起家公不难,周汉须佐佑。qǐ jiā gōng bù nán,zhōu hàn xū zuǒ yòu。
敢请益治田,种秫多酿酒。gǎn qǐng yì zhì tián,zhǒng shú duō niàng jiǔ。
岁晚沧洲期,许结羊仲友。suì wǎn cāng zhōu qī,xǔ jié yáng zhòng yǒu。

广行路难

敖陶孙

有声且勿吞,有泪且勿倾。yǒu shēng qiě wù tūn,yǒu lèi qiě wù qīng。
声吞断人肠,泪倾草不生。shēng tūn duàn rén cháng,lèi qīng cǎo bù shēng。
万事有反覆,天地终无情。wàn shì yǒu fǎn fù,tiān dì zhōng wú qíng。
斫方以为轮,平地生九折。zhuó fāng yǐ wèi lún,píng dì shēng jiǔ zhé。
锻剑使绕指,青萍化为血。duàn jiàn shǐ rào zhǐ,qīng píng huà wèi xuè。
筋骸束未贯,光景电露灭。jīn hái shù wèi guàn,guāng jǐng diàn lù miè。
我欲竟此曲,此曲能颓山。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū néng tuí shān。
奉君一卮酒,已矣当何言。fèng jūn yī zhī jiǔ,yǐ yǐ dāng hé yán。

广行路难

敖陶孙

有歌且勿发,有舞且勿盘。yǒu gē qiě wù fā,yǒu wǔ qiě wù pán。
歌发愁云阴,舞盘促岁年。gē fā chóu yún yīn,wǔ pán cù suì nián。
古来妾事主,百悲偿一欢。gǔ lái qiè shì zhǔ,bǎi bēi cháng yī huān。
劝君莫渡河,河伯欲娶妇。quàn jūn mò dù hé,hé bó yù qǔ fù。
采桑急蚕饥,送死稿砧手。cǎi sāng jí cán jī,sòng sǐ gǎo zhēn shǒu。
世故常多门,反覆无不有。shì gù cháng duō mén,fǎn fù wú bù yǒu。
我欲竟此曲,此曲能摧城。wǒ yù jìng cǐ qū,cǐ qū néng cuī chéng。
奉君一卮酒,假日聊偷生。fèng jūn yī zhī jiǔ,jiǎ rì liáo tōu shēng。

熊得自古英之近江舟子哗然此异徵也为之留皮与胆馀均所获以侈神贶云作获熊一首时庚辰孟冬七日

敖陶孙

来黝者谁,佥曰熊与。lái yǒu zhě shuí,qiān yuē xióng yǔ。
涉江乱流,实始逆予。shè jiāng luàn liú,shí shǐ nì yǔ。
天畀敢违,俯取以荐。tiān bì gǎn wéi,fǔ qǔ yǐ jiàn。
维古英神,谓予汝眩。wéi gǔ yīng shén,wèi yǔ rǔ xuàn。
有男不梦,有妃莫当。yǒu nán bù mèng,yǒu fēi mò dāng。
居然两目,祝昼若盲。jū rán liǎng mù,zhù zhòu ruò máng。
甚者痔下,取怒河伯。shén zhě zhì xià,qǔ nù hé bó。
医者色难,请谋诸药。yī zhě sè nán,qǐng móu zhū yào。
熊兮主方,我有玄囊。xióng xī zhǔ fāng,wǒ yǒu xuán náng。
清汝决眦,捍汝浊肠。qīng rǔ jué zì,hàn rǔ zhuó cháng。
有如不信,剖肝自明。yǒu rú bù xìn,pōu gān zì míng。
宁我一死,以与众生。níng wǒ yī sǐ,yǐ yǔ zhòng shēng。
拜神之休,率曹披啖。bài shén zhī xiū,lǜ cáo pī dàn。
尔爱其蹯,我爱其胆。ěr ài qí fán,wǒ ài qí dǎn。

送别史友六首

敖陶孙

中兴元老堂堂,诸孙玉质金相。zhōng xīng yuán lǎo táng táng,zhū sūn yù zhì jīn xiāng。
封殖毋忘嘉树,爱思犹及甘棠。fēng zhí wú wàng jiā shù,ài sī yóu jí gān táng。

送别史友六首

敖陶孙

诸君置膜外论,之子真个中人。zhū jūn zhì mó wài lùn,zhī zi zhēn gè zhōng rén。
冀北何限千驷,东市初逢一麟。jì běi hé xiàn qiān sì,dōng shì chū féng yī lín。
124«3456789