古诗词

有感一首

敖陶孙

典衣沽美酒,铸金买艳歌。diǎn yī gū měi jiǔ,zhù jīn mǎi yàn gē。
青灯炯长夜,如此粲者何。qīng dēng jiǒng zhǎng yè,rú cǐ càn zhě hé。
平生有廉蔺,方驾欲更过。píng shēng yǒu lián lìn,fāng jià yù gèng guò。
低颜儿女中,郁若鹰在罗。dī yán ér nǚ zhōng,yù ruò yīng zài luó。
酣望八极表,老泪如悬河。hān wàng bā jí biǎo,lǎo lèi rú xuán hé。
诸儿颇嗤黠,见谓同一波。zhū ér pǒ chī xiá,jiàn wèi tóng yī bō。
相如混涤器,谢鲲困掷梭。xiāng rú hùn dí qì,xiè kūn kùn zhì suō。
古来贤达人,细过非所科。gǔ lái xián dá rén,xì guò fēi suǒ kē。
窃愿天子圣,朝廷半丘轲。qiè yuàn tiān zi shèng,cháo tíng bàn qiū kē。
青春深农桑,东尽青齐阿。qīng chūn shēn nóng sāng,dōng jǐn qīng qí ā。
坐今倡楼女,委弃黛黑螺。zuò jīn chàng lóu nǚ,wěi qì dài hēi luó。
下里羞阳春,中宫张云和。xià lǐ xiū yáng chūn,zhōng gōng zhāng yún hé。
我为太平人,短褐生橐驼。wǒ wèi tài píng rén,duǎn hè shēng tuó tuó。
醉魂招漫郎,或有石可磨。zuì hún zhāo màn láng,huò yǒu shí kě mó。

敖陶孙

字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》、《江湖后集》可见其佚诗。 敖陶孙的作品>>

猜您喜欢

赠玻璃僧慧观长老

敖陶孙

千年观一如,三日客同居。qiān nián guān yī rú,sān rì kè tóng jū。
只道清淮近,乌知浊世疏。zhǐ dào qīng huái jìn,wū zhī zhuó shì shū。
地穷初限橘,水富巧藏鱼。dì qióng chū xiàn jú,shuǐ fù qiǎo cáng yú。
排闼风烟入,观心视听虚。pái tà fēng yān rù,guān xīn shì tīng xū。
饭香鸦闯户,茶熟水鸣除。fàn xiāng yā chuǎng hù,chá shú shuǐ míng chú。
潮载支祁愤,天关禹贡书。cháo zài zhī qí fèn,tiān guān yǔ gòng shū。
磬材徵古在,石蕝表凶馀。qìng cái zhēng gǔ zài,shí jué biǎo xiōng yú。
董杏通邻堵,秦瓜过满车。dǒng xìng tōng lín dǔ,qín guā guò mǎn chē。
游方孤雁去,问法翠屏舒。yóu fāng gū yàn qù,wèn fǎ cuì píng shū。
何日荆溪道,诛蓬对结庐。hé rì jīng xī dào,zhū péng duì jié lú。

以入定大士太乙真人像送莞晦叔

敖陶孙

真人与大士,兰菊而异芳。zhēn rén yǔ dà shì,lán jú ér yì fāng。
坐卧得定力,铜眼铁脊梁。zuò wò dé dìng lì,tóng yǎn tiě jí liáng。
是中有佳趣,山海俱茫茫。shì zhōng yǒu jiā qù,shān hǎi jù máng máng。
或时现神妙,尘迹生怪光。huò shí xiàn shén miào,chén jì shēng guài guāng。
云何得此本,有僧吴下狂。yún hé dé cǐ běn,yǒu sēng wú xià kuáng。
饮酒不计斗,褚无一丝藏。yǐn jiǔ bù jì dòu,chǔ wú yī sī cáng。
兴来高闭门,落笔如追亡。xīng lái gāo bì mén,luò bǐ rú zhuī wáng。
走送臞庵室,洗心一炉香。zǒu sòng qú ān shì,xǐ xīn yī lú xiāng。
盘陀旃林阔,枕藉玉井凉。pán tuó zhān lín kuò,zhěn jí yù jǐng liáng。
蒙头帔衲古,遮眼经论长。méng tóu pèi nà gǔ,zhē yǎn jīng lùn zhǎng。
不知几陵谷,睡稳坐不僵。bù zhī jǐ líng gǔ,shuì wěn zuò bù jiāng。
君家定吉梦,二士相迎将。jūn jiā dìng jí mèng,èr shì xiāng yíng jiāng。
辟除寒具油,静展垂中堂。pì chú hán jù yóu,jìng zhǎn chuí zhōng táng。
会当同一龛,寒泉荐空觞。huì dāng tóng yī kān,hán quán jiàn kōng shāng。
夜窗摇茶烟,驼褐依绳床。yè chuāng yáo chá yān,tuó hè yī shéng chuáng。
杨枝洒寥阒,藜杖辉森芒。yáng zhī sǎ liáo qù,lí zhàng huī sēn máng。
与君六根静,读书到虞唐。yǔ jūn liù gēn jìng,dú shū dào yú táng。

寄福清翅山舅陈梦寔

敖陶孙

路岐引人不作长,野梅官柳禅风光。lù qí yǐn rén bù zuò zhǎng,yě méi guān liǔ chán fēng guāng。
看山看水入诗眼,岁月不觉须眉苍。kàn shān kàn shuǐ rù shī yǎn,suì yuè bù jué xū méi cāng。
请从丈人开肺肠,身非石人忘故乡。qǐng cóng zhàng rén kāi fèi cháng,shēn fēi shí rén wàng gù xiāng。
五年江湖枕书睡,梦随南云落翁堂。wǔ nián jiāng hú zhěn shū shuì,mèng suí nán yún luò wēng táng。
亦知行坐歌白头,池南隐几浴凫双。yì zhī xíng zuò gē bái tóu,chí nán yǐn jǐ yù fú shuāng。
鳏孤肯复有羁旅,石塘破寺魂悲凉。guān gū kěn fù yǒu jī lǚ,shí táng pò sì hún bēi liáng。
毛锥不补万事裂,存者各在天一方。máo zhuī bù bǔ wàn shì liè,cún zhě gè zài tiān yī fāng。
善和里第知几易,辽东城郭空相望。shàn hé lǐ dì zhī jǐ yì,liáo dōng chéng guō kōng xiāng wàng。
平生何用酷似舅,政似嫫母颦施嫱。píng shēng hé yòng kù shì jiù,zhèng shì mó mǔ pín shī qiáng。
儿时拊头祝文章,只今未入崔蔡行。ér shí fǔ tóu zhù wén zhāng,zhǐ jīn wèi rù cuī cài xíng。
三年一书愿见贳,骨肉满县愁难当。sān nián yī shū yuàn jiàn shì,gǔ ròu mǎn xiàn chóu nán dāng。
屋头荼蘼定过墙,满窗日色文书香。wū tóu tú mí dìng guò qiáng,mǎn chuāng rì sè wén shū xiāng。
眼前欠甥颇念否,我亦口挂蚝山旁。yǎn qián qiàn shēng pǒ niàn fǒu,wǒ yì kǒu guà háo shān páng。
烦将归意作泉下,小待锦衣漫俗妆。fán jiāng guī yì zuò quán xià,xiǎo dài jǐn yī màn sú zhuāng。

送林伯农还鹿角山

敖陶孙

今我不乐游四方,夙昔已具浮海航。jīn wǒ bù lè yóu sì fāng,sù xī yǐ jù fú hǎi háng。
十年点化鸥心性,一生正坐虎文章。shí nián diǎn huà ōu xīn xìng,yī shēng zhèng zuò hǔ wén zhāng。
海山未必尽佳处,往与蜑子收渔梁。hǎi shān wèi bì jǐn jiā chù,wǎng yǔ dàn zi shōu yú liáng。
梦中了了说吴楚,山川如掌今羊肠。mèng zhōng le le shuō wú chǔ,shān chuān rú zhǎng jīn yáng cháng。
读书南邻索槟榔,原头污邪豚酒香。dú shū nán lín suǒ bīn láng,yuán tóu wū xié tún jiǔ xiāng。
何时摄衣上公堂,蛤蜊含浆鱼尾黄,客从南来勤寄将。hé shí shè yī shàng gōng táng,há lí hán jiāng yú wěi huáng,kè cóng nán lái qín jì jiāng。

洗竹简诸公同赋

敖陶孙

舍东修竹密如栉,一日洗净清风来。shě dōng xiū zhú mì rú zhì,yī rì xǐ jìng qīng fēng lái。
脱巾解带坐寒碧,置觞露饮始此回。tuō jīn jiě dài zuò hán bì,zhì shāng lù yǐn shǐ cǐ huí。
平林远霭开图画,西望群山如过马。píng lín yuǎn ǎi kāi tú huà,xī wàng qún shān rú guò mǎ。
诗翁意落帆影外,孤村结庐对潇洒。shī wēng yì luò fān yǐng wài,gū cūn jié lú duì xiāo sǎ。
百年奇事笑谈成,向来无此苍龙声。bǎi nián qí shì xiào tán chéng,xiàng lái wú cǐ cāng lóng shēng。
闲身一笑直钱万,剜粉劖青留姓名。xián shēn yī xiào zhí qián wàn,wān fěn chán qīng liú xìng míng。

用韵谢竹主人陈元仰

敖陶孙

热中褦襶令我汗,日暮佳人期不来。rè zhōng nài dài lìng wǒ hàn,rì mù jiā rén qī bù lái。
陈郎揖人不下榻,青山白云唤得回。chén láng yī rén bù xià tà,qīng shān bái yún huàn dé huí。
手开十亩萧郎画,个里何妨系吾马。shǒu kāi shí mǔ xiāo láng huà,gè lǐ hé fáng xì wú mǎ。
食单得凉清可啜,毳褐分阴翠如洒。shí dān dé liáng qīng kě chuài,cuì hè fēn yīn cuì rú sǎ。
摇金戛玉真天成,梦捣风前茶臼声。yáo jīn jiá yù zhēn tiān chéng,mèng dǎo fēng qián chá jiù shēng。
一川窈窕荷万柄,野翁得此甘辞名。yī chuān yǎo tiǎo hé wàn bǐng,yě wēng dé cǐ gān cí míng。

竹闲新辟一地可坐十客用前韵刻竹上

敖陶孙

竹君得姓起何代,渭川鼻祖兹云来。zhú jūn dé xìng qǐ hé dài,wèi chuān bí zǔ zī yún lái。
主人好事富千埒,日报平安知几回。zhǔ rén hǎo shì fù qiān liè,rì bào píng ān zhī jǐ huí。
平生好山仍好画,意匠经营学盘马。píng shēng hǎo shān réng hǎo huà,yì jiàng jīng yíng xué pán mǎ。
别裁斗地规摩围,自汲清池行播洒。bié cái dòu dì guī mó wéi,zì jí qīng chí xíng bō sǎ。
一杯寿君三径成,请君静听风来声。yī bēi shòu jūn sān jìng chéng,qǐng jūn jìng tīng fēng lái shēng。
醉眠煮得石根烂,以次平章身与名。zuì mián zhǔ dé shí gēn làn,yǐ cì píng zhāng shēn yǔ míng。

谢叶司理徐知县见贻之什

敖陶孙

书生自是钻简蠹,净业还从竹背来。shū shēng zì shì zuān jiǎn dù,jìng yè hái cóng zhú bèi lái。
新诗细字行茂密,惊蛇起草盘蛟回。xīn shī xì zì xíng mào mì,jīng shé qǐ cǎo pán jiāo huí。
是身政欠虎头画,望山气如还枥马。shì shēn zhèng qiàn hǔ tóu huà,wàng shān qì rú hái lì mǎ。
翛然君子六千人,不受湘灵清泪洒。xiāo rán jūn zi liù qiān rén,bù shòu xiāng líng qīng lèi sǎ。
竹林定交业已成,北窗读书吾伊声。zhú lín dìng jiāo yè yǐ chéng,běi chuāng dú shū wú yī shēng。
金鱼玉带不汝却,社中未厌山王名。jīn yú yù dài bù rǔ què,shè zhōng wèi yàn shān wáng míng。

一日复一日

敖陶孙

一日复一日,来如赴海波。yī rì fù yī rì,lái rú fù hǎi bō。
今晨我无粮,未卜晡夕过。jīn chén wǒ wú liáng,wèi bo bū xī guò。
辛苦幸一饱,知复有明何。xīn kǔ xìng yī bǎo,zhī fù yǒu míng hé。
平生实愚闇,虑浅忧则多。píng shēng shí yú àn,lǜ qiǎn yōu zé duō。
雀鼠偷太仓,田野蜚螟蛾。què shǔ tōu tài cāng,tián yě fēi míng é。
至尊尚旰食,边防望投戈。zhì zūn shàng gàn shí,biān fáng wàng tóu gē。
我欲沥血诉,官府多谴呵。wǒ yù lì xuè sù,guān fǔ duō qiǎn hē。
进退羝触藩,屈郁鹏在罗。jìn tuì dī chù fān,qū yù péng zài luó。
壮心一不遂,六龙奄蹉跎。zhuàng xīn yī bù suì,liù lóng yǎn cuō tuó。
所以忧世人,散发归岩阿。suǒ yǐ yōu shì rén,sàn fā guī yán ā。
长生傥可学,吾其驻羲娥。zhǎng shēng tǎng kě xué,wú qí zhù xī é。

放船

敖陶孙

柳边放船试南风,扬溪荷花能艳红。liǔ biān fàng chuán shì nán fēng,yáng xī hé huā néng yàn hóng。
一川云锦步不尽,我舟正在繁香中。yī chuān yún jǐn bù bù jǐn,wǒ zhōu zhèng zài fán xiāng zhōng。
午天无云青脉脉,枕舷哀歌醉脱帻。wǔ tiān wú yún qīng mài mài,zhěn xián āi gē zuì tuō zé。
更将绿叶穿碧筒,欲臣屈卮奴太白。gèng jiāng lǜ yè chuān bì tǒng,yù chén qū zhī nú tài bái。
风前一笑玉麈横,蜻蜓侧翅潜鱼惊。fēng qián yī xiào yù zhǔ héng,qīng tíng cè chì qián yú jīng。
骑马贵人多内热,此欢勿语长安城。qí mǎ guì rén duō nèi rè,cǐ huān wù yǔ zhǎng ān chéng。
须臾客醉船亦醉,信流一抹西村外。xū yú kè zuì chuán yì zuì,xìn liú yī mǒ xī cūn wài。
翁媪负墙樵牧奔,拾薪供茶初不记。wēng ǎo fù qiáng qiáo mù bēn,shí xīn gōng chá chū bù jì。
还家鼻息撼四邻,阆风接梦疑非真。hái jiā bí xī hàn sì lín,láng fēng jiē mèng yí fēi zhēn。
清游何时记三人,臞庵与弟拙乡陈。qīng yóu hé shí jì sān rén,qú ān yǔ dì zhuō xiāng chén。

次韵谢李秘校

敖陶孙

大雅熄自郐,续弦久无人。dà yǎ xī zì kuài,xù xián jiǔ wú rén。
中间翰墨场,名字俱已堙。zhōng jiān hàn mò chǎng,míng zì jù yǐ yīn。
江山亦何助,东海真扬尘。jiāng shān yì hé zhù,dōng hǎi zhēn yáng chén。
我笑李夫子,瓶无半合陈。wǒ xiào lǐ fū zi,píng wú bàn hé chén。
人书两俱亡,何用语逼真。rén shū liǎng jù wáng,hé yòng yǔ bī zhēn。
作诗来起予,欲卜二仲邻。zuò shī lái qǐ yǔ,yù bo èr zhòng lín。
依然送鸿目,衮衮天机新。yī rán sòng hóng mù,gǔn gǔn tiān jī xīn。
莫欺鬓眉苍,持护应有神。mò qī bìn méi cāng,chí hù yīng yǒu shén。
狗须侯舞阳,羝角相平津。gǒu xū hóu wǔ yáng,dī jiǎo xiāng píng jīn。
皇天信平分,万物各得春。huáng tiān xìn píng fēn,wàn wù gè dé chūn。
但愿阅世心,孤特凛箭筠。dàn yuàn yuè shì xīn,gū tè lǐn jiàn yún。
日者鹤飞书,江汉起隐沦。rì zhě hè fēi shū,jiāng hàn qǐ yǐn lún。
三物论乡国,六艺程成均。sān wù lùn xiāng guó,liù yì chéng chéng jūn。
秋风入帝闲,错落骓駓驎。qiū fēng rù dì xián,cuò luò zhuī pī lín。
君曾读诏否,却枕方欠伸。jūn céng dú zhào fǒu,què zhěn fāng qiàn shēn。
勿惊作诗面,酒缬吹微鳞。wù jīng zuò shī miàn,jiǔ xié chuī wēi lín。
唾手洗衰陋,一返姚姒纯。tuò shǒu xǐ shuāi lòu,yī fǎn yáo sì chún。
稽古不无力,政复昌其身。jī gǔ bù wú lì,zhèng fù chāng qí shēn。
它时玉堂梦,与问三生因。tā shí yù táng mèng,yǔ wèn sān shēng yīn。
盟我良不难,欲托孙子亲。méng wǒ liáng bù nán,yù tuō sūn zi qīn。
贽君以黄耳,附书莫辞频。zhì jūn yǐ huáng ěr,fù shū mò cí pín。
再拜赋断章,水石俱磷磷。zài bài fù duàn zhāng,shuǐ shí jù lín lín。

次韵冯孔武雪中简闻人簿乞炭

敖陶孙

君不见朱门煌煌多近臣,豹胎煮蘼蜡为薪。jūn bù jiàn zhū mén huáng huáng duō jìn chén,bào tāi zhǔ mí là wèi xīn。
庭中盛设泼寒戏,炙手欲近还嗔人。tíng zhōng shèng shè pō hán xì,zhì shǒu yù jìn hái chēn rén。
谁知曝背茆檐下,欲献要是山林真。shuí zhī pù bèi máo yán xià,yù xiàn yào shì shān lín zhēn。
儿童抑搔皮肉软,日轮过中方欠伸。ér tóng yì sāo pí ròu ruǎn,rì lún guò zhōng fāng qiàn shēn。
悬鹑结驷两相笑,百年俱成一窖尘。xuán chún jié sì liǎng xiāng xiào,bǎi nián jù chéng yī jiào chén。
先生自是冷官样,要看入火红麒麟。xiān shēng zì shì lěng guān yàng,yào kàn rù huǒ hóng qí lín。
撚须自作咏雪句,秘思蚤与相如亲。niǎn xū zì zuò yǒng xuě jù,mì sī zǎo yǔ xiāng rú qīn。
蒲团拥裘结僧坐,别有絺绤君南邻。pú tuán yōng qiú jié sēng zuò,bié yǒu chī xì jūn nán lín。
愿回六龙照后土,施与万国无边春。yuàn huí liù lóng zhào hòu tǔ,shī yǔ wàn guó wú biān chūn。
屑琼镂玉入肺腑,拍手一笑未吾贫。xiè qióng lòu yù rù fèi fǔ,pāi shǒu yī xiào wèi wú pín。

乞炭于冯孔武再用前韵

敖陶孙

君不见元光河决愁从臣,天子有诏皆负薪。jūn bù jiàn yuán guāng hé jué chóu cóng chén,tiān zi yǒu zhào jiē fù xīn。
当时实炭知几畚,下与鱼鳖争生人。dāng shí shí tàn zhī jǐ běn,xià yǔ yú biē zhēng shēng rén。
孰知木黔善制水,火出木尽全其真。shú zhī mù qián shàn zhì shuǐ,huǒ chū mù jǐn quán qí zhēn。
一朝入火纵粉骨,曲身得暖龙蛇伸。yī cháo rù huǒ zòng fěn gǔ,qū shēn dé nuǎn lóng shé shēn。
成亏等作万世计,肯与胡僧推劫尘。chéng kuī děng zuò wàn shì jì,kěn yǔ hú sēng tuī jié chén。
我欲诙谐与作传,上继毛颖追获麟。wǒ yù huī xié yǔ zuò chuán,shàng jì máo yǐng zhuī huò lín。
日烧昆仑十挺指,惜哉黔也非吾亲。rì shāo kūn lún shí tǐng zhǐ,xī zāi qián yě fēi wú qīn。
穷朝破灶郁烟烬,青唇黑腕羞比邻。qióng cháo pò zào yù yān jìn,qīng chún hēi wàn xiū bǐ lín。
谁能舆致送暖热,坐使有脚歌阳春。shuí néng yú zhì sòng nuǎn rè,zuò shǐ yǒu jiǎo gē yáng chūn。
将军羔酒空作梦,十年未有今年贫。jiāng jūn gāo jiǔ kōng zuò mèng,shí nián wèi yǒu jīn nián pín。

思古人

敖陶孙

思古人,思古人,古人皦皦若日月。sī gǔ rén,sī gǔ rén,gǔ rén jiǎo jiǎo ruò rì yuè。
我欲剖棺斫出古人心,惟见苍苔漫白骨。wǒ yù pōu guān zhuó chū gǔ rén xīn,wéi jiàn cāng tái màn bái gǔ。
请陈古人心,君勿骇客言。qǐng chén gǔ rén xīn,jūn wù hài kè yán。
古人惟一真,可使风俗皆还淳。gǔ rén wéi yī zhēn,kě shǐ fēng sú jiē hái chún。
杀鸡不及林宗,炊黍不候庞公。shā jī bù jí lín zōng,chuī shǔ bù hòu páng gōng。
雪中安道兴适尽,坐上公荣樽已空。xuě zhōng ān dào xīng shì jǐn,zuò shàng gōng róng zūn yǐ kōng。
呼酒径劝君,欲眠即遣客。hū jiǔ jìng quàn jūn,yù mián jí qiǎn kè。
嵇康巨源不为绝,戴崇彭宣本相得。jī kāng jù yuán bù wèi jué,dài chóng péng xuān běn xiāng dé。
徐庶失老母,密如玄德不能夺之臣。xú shù shī lǎo mǔ,mì rú xuán dé bù néng duó zhī chén。
严陵薄宦情,狎如文叔不能止之客。yán líng báo huàn qíng,xiá rú wén shū bù néng zhǐ zhī kè。
包胥伍员不失其为友,羊祜陆抗不害其为敌。bāo xū wǔ yuán bù shī qí wèi yǒu,yáng hù lù kàng bù hài qí wèi dí。
我有蒸壶,安事隐语。wǒ yǒu zhēng hú,ān shì yǐn yǔ。
我但食韭,安用多种。wǒ dàn shí jiǔ,ān yòng duō zhǒng。
割肉元知方朔真,拿金岂即刘叉勇。gē ròu yuán zhī fāng shuò zhēn,ná jīn qǐ jí liú chā yǒng。
古人心事有如此,何至颜色相媚奉。gǔ rén xīn shì yǒu rú cǐ,hé zhì yán sè xiāng mèi fèng。
道衰舛仁义,世乱生奸雄。dào shuāi chuǎn rén yì,shì luàn shēng jiān xióng。
君知臧否不挂口,正虑匕首揕其胸。jūn zhī zāng fǒu bù guà kǒu,zhèng lǜ bǐ shǒu zhèn qí xiōng。
我生恐无用,我死知无闻。wǒ shēng kǒng wú yòng,wǒ sǐ zhī wú wén。
作书预与儿辈诀,葬时定觅要离坟。zuò shū yù yǔ ér bèi jué,zàng shí dìng mì yào lí fén。

赠墨工陈伯升

敖陶孙

古墨法变今百年,雪斋乃能幻神药。gǔ mò fǎ biàn jīn bǎi nián,xuě zhāi nǎi néng huàn shén yào。
杜乂肤清卫玠神,眼明再见老陈作。dù yì fū qīng wèi jiè shén,yǎn míng zài jiàn lǎo chén zuò。
墨如人意随短长,用之不尽渠解笑。mò rú rén yì suí duǎn zhǎng,yòng zhī bù jǐn qú jiě xiào。
须君笔端驭龙蛇,他日始信入木妙。xū jūn bǐ duān yù lóng shé,tā rì shǐ xìn rù mù miào。
1241234567»