古诗词

短歌赠临安友人

敖陶孙

素丝冲尘化为墨,老人双鬓无由黑。sù sī chōng chén huà wèi mò,lǎo rén shuāng bìn wú yóu hēi。
俗儿翻手候炎凉,惟有君心比霜雪。sú ér fān shǒu hòu yán liáng,wéi yǒu jūn xīn bǐ shuāng xuě。
破窗草亢风雨寒,梦游帝乡虎当关。pò chuāng cǎo kàng fēng yǔ hán,mèng yóu dì xiāng hǔ dāng guān。
枯鱼对酒泪溅俎,雄剑夜吼铜花乾。kū yú duì jiǔ lèi jiàn zǔ,xióng jiàn yè hǒu tóng huā qián。
二十辞家颜色故,春心不语弦解语。èr shí cí jiā yán sè gù,chūn xīn bù yǔ xián jiě yǔ。
借君古镜施铅华,含羞独泣罗房雨。jiè jūn gǔ jìng shī qiān huá,hán xiū dú qì luó fáng yǔ。
青天中开多不平,少年裘马如流星。qīng tiān zhōng kāi duō bù píng,shǎo nián qiú mǎ rú liú xīng。
千金无处买侠骨,坐念岁月空峥嵘。qiān jīn wú chù mǎi xiá gǔ,zuò niàn suì yuè kōng zhēng róng。

敖陶孙

字器之,号臞翁,一号臞庵,自称“东塘人”。淳熙七年(1180年)乡荐第一,客居昆山。在太学,曾写诗送朱熹,又作诗悼赵汝愚,忤韩侂胄。庆元五年(1199年)进士。历任海门县主簿,漳州府学教授、广东转运司主管文字。因临安书商陈起刊刻《江湖集》受株连贬官。官至温陵通判。宝庆三年(1227年)卒。著有《臞翁诗集》2卷,收入《南宋群贤小集》。《江湖集》、《江湖后集》可见其佚诗。 敖陶孙的作品>>

猜您喜欢

代送别赵使君

敖陶孙

白衫紫领休沾襟,听我一曲截镫吟。bái shān zǐ lǐng xiū zhān jīn,tīng wǒ yī qū jié dèng yín。
使君五马新凿蹄,大江横前气骎骎。shǐ jūn wǔ mǎ xīn záo tí,dà jiāng héng qián qì qīn qīn。
问知淮民何所恋,年来家有生氂犬。wèn zhī huái mín hé suǒ liàn,nián lái jiā yǒu shēng máo quǎn。
同州杂鞭且未下,山阴大钱聊可选。tóng zhōu zá biān qiě wèi xià,shān yīn dà qián liáo kě xuǎn。
门阑书生守遗经,二年作吏劳丁宁。mén lán shū shēng shǒu yí jīng,èr nián zuò lì láo dīng níng。
即日遂良须尽白,平生阮籍眼偏青。jí rì suì liáng xū jǐn bái,píng shēng ruǎn jí yǎn piān qīng。
君行奏书踏龙尾,好为人间种桃李。jūn xíng zòu shū tà lóng wěi,hǎo wèi rén jiān zhǒng táo lǐ。
鱼竿冷宦不足言,有一负公如此水。yú gān lěng huàn bù zú yán,yǒu yī fù gōng rú cǐ shuǐ。

雁中箭词

敖陶孙

南来羁鸿北方客,背负严霜飞不得。nán lái jī hóng běi fāng kè,bèi fù yán shuāng fēi bù dé。
日中命尽射生手,一箭正中凌空翮。rì zhōng mìng jǐn shè shēng shǒu,yī jiàn zhèng zhōng líng kōng hé。
一鸿中机百鸿惊,点空细字纷斜横。yī hóng zhōng jī bǎi hóng jīng,diǎn kōng xì zì fēn xié héng。
力穷遭烹忍一死,可怜片影长孤征。lì qióng zāo pēng rěn yī sǐ,kě lián piàn yǐng zhǎng gū zhēng。
古人毕弋岂无意,登俎亦可无肉味。gǔ rén bì yì qǐ wú yì,dēng zǔ yì kě wú ròu wèi。
至今暴殄及胎夭,杀气为妖满天地。zhì jīn bào tiǎn jí tāi yāo,shā qì wèi yāo mǎn tiān dì。
物生何至相吞屠,苍天变化还须臾。wù shēng hé zhì xiāng tūn tú,cāng tiān biàn huà hái xū yú。
坐殿忽作杜鹃去,行河岂意黄能趋。zuò diàn hū zuò dù juān qù,xíng hé qǐ yì huáng néng qū。
人虫得丧无了日,客行感此泪横臆。rén chóng dé sàng wú le rì,kè xíng gǎn cǐ lèi héng yì。
有弟落南今在亡,十年一字无消息。yǒu dì luò nán jīn zài wáng,shí nián yī zì wú xiāo xī。
冥鸿一来听祝辞,世间踏地皆危机。míng hóng yī lái tīng zhù cí,shì jiān tà dì jiē wēi jī。
菰蒲饱霜湖水满,见草为人汝当远。gū pú bǎo shuāng hú shuǐ mǎn,jiàn cǎo wèi rén rǔ dāng yuǎn。

送杨帅赴诏

敖陶孙

谓公目光谢牛背,公视赤子未脱绷。wèi gōng mù guāng xiè niú bèi,gōng shì chì zi wèi tuō bēng。
谓公足迹蹑龙尾,公守冻壁如痴蝇。wèi gōng zú jì niè lóng wěi,gōng shǒu dòng bì rú chī yíng。
看公进退无一可,公欲自判何方凭。kàn gōng jìn tuì wú yī kě,gōng yù zì pàn hé fāng píng。
迩来诏书下峻层,趣公入趁花底根。ěr lái zhào shū xià jùn céng,qù gōng rù chèn huā dǐ gēn。
腰龟杖节亦已了,持橐上雍须公能。yāo guī zhàng jié yì yǐ le,chí tuó shàng yōng xū gōng néng。
公言臣是江西狞,坐中十言九带枨。gōng yán chén shì jiāng xī níng,zuò zhōng shí yán jiǔ dài chéng。
满朝贵人面雪色,可忍一一为臣赪。mǎn cháo guì rén miàn xuě sè,kě rěn yī yī wèi chén chēng。
吉州城南水如渑,有蒌可丝鲂可罾。jí zhōu chéng nán shuǐ rú miǎn,yǒu lóu kě sī fáng kě zēng。
书生说食涎已满,寄谢龙阙双觚棱。shū shēng shuō shí xián yǐ mǎn,jì xiè lóng quē shuāng gū léng。
祝融海王神最灵,胡能呵雾遮前程。zhù róng hǎi wáng shén zuì líng,hú néng hē wù zhē qián chéng。
堂堂大舸截江去,天吴击鼓冯夷迎。táng táng dà gě jié jiāng qù,tiān wú jī gǔ féng yí yíng。
孰居其间为此争,东西欲夺公无情。shú jū qí jiān wèi cǐ zhēng,dōng xī yù duó gōng wú qíng。
众生焦灼大火聚,公但抱宝眠清冷。zhòng shēng jiāo zhuó dà huǒ jù,gōng dàn bào bǎo mián qīng lěng。

再用韵酬陈秘校来诗有击楫清中原之志故中间多及之

敖陶孙

海中老蜃嘘楼阁,局促鶢鶋鲁东泊。hǎi zhōng lǎo shèn xū lóu gé,jú cù yuán jū lǔ dōng pō。
忍能杯视九云梦,戢戢鱼头沸相灂。rěn néng bēi shì jiǔ yún mèng,jí jí yú tóu fèi xiāng zhuó。
涛江亭东识君面,再见白也大鹏作。tāo jiāng tíng dōng shí jūn miàn,zài jiàn bái yě dà péng zuò。
雄辞已褫壮士气,穷发天骄堪面缚。xióng cí yǐ chǐ zhuàng shì qì,qióng fā tiān jiāo kān miàn fù。
我家荆楚起孤剑,奋身多自青油幕。wǒ jiā jīng chǔ qǐ gū jiàn,fèn shēn duō zì qīng yóu mù。
南迁闽峤已三世,土风正坐儒冠错。nán qiān mǐn jiào yǐ sān shì,tǔ fēng zhèng zuò rú guān cuò。
尚当拂磨十丈崖,刻颂欲将文字托。shàng dāng fú mó shí zhàng yá,kè sòng yù jiāng wén zì tuō。
今君精悍喜谈兵,指画鱼丽分鹳鹤。jīn jūn jīng hàn xǐ tán bīng,zhǐ huà yú lì fēn guàn hè。
会当平敌走行在,金印皇皇看手攫。huì dāng píng dí zǒu xíng zài,jīn yìn huáng huáng kàn shǒu jué。
不应从我学诗句,格律牵缠纷纆索。bù yīng cóng wǒ xué shī jù,gé lǜ qiān chán fēn mò suǒ。
世间冷暖逐处所,火井自温冰井涸。shì jiān lěng nuǎn zhú chù suǒ,huǒ jǐng zì wēn bīng jǐng hé。
论诗说剑亦奇事,愧乏三杯浇索寞。lùn shī shuō jiàn yì qí shì,kuì fá sān bēi jiāo suǒ mò。
誓将并敌起三关,不作群狐猜镇恶。shì jiāng bìng dí qǐ sān guān,bù zuò qún hú cāi zhèn è。
齐纨鲁缟我山东,指日戎车会于泺。qí wán lǔ gǎo wǒ shān dōng,zhǐ rì róng chē huì yú luò。

永嘉魏秘校访仆萧寺且言出处甚详属与余同客昆山使人不能无怀魏云欲还故乡而吴中儿女森森如立竹矣因用所惠诗韵聊缀数语以塞来意韵长不复檃括资客中一噱可也

敖陶孙

陈侯一榻悬千古,贱子何能望入府。chén hóu yī tà xuán qiān gǔ,jiàn zi hé néng wàng rù fǔ。
门前谁者高櫑具,甚口美髯方快睹。mén qián shuí zhě gāo léi jù,shén kǒu měi rán fāng kuài dǔ。
裙衣新失大雪寺,告诉天吴烦拆补。qún yī xīn shī dà xuě sì,gào sù tiān wú fán chāi bǔ。
阴风立我铁户限,起到不供人笑侮。yīn fēng lì wǒ tiě hù xiàn,qǐ dào bù gōng rén xiào wǔ。
迩来稍挫牙角勇,一见何知肺肝吐。ěr lái shāo cuò yá jiǎo yǒng,yī jiàn hé zhī fèi gān tǔ。
绘衣君欲试华虫,莺领吾方愧桑扈。huì yī jūn yù shì huá chóng,yīng lǐng wú fāng kuì sāng hù。
新篇直欲命骚仆,寸舌宁当下齐虏。xīn piān zhí yù mìng sāo pū,cùn shé níng dāng xià qí lǔ。
已从雁荡歌贯休,更向乌江怜项羽。yǐ cóng yàn dàng gē guàn xiū,gèng xiàng wū jiāng lián xiàng yǔ。
遥知笔下卷波澜,乞与胸中洗尘土。yáo zhī bǐ xià juǎn bō lán,qǐ yǔ xiōng zhōng xǐ chén tǔ。
魏侯魏侯听我语,醉里江山迭宾主。wèi hóu wèi hóu tīng wǒ yǔ,zuì lǐ jiāng shān dié bīn zhǔ。
吴歌一声落青蒲,遮莫催归啼杜宇。wú gē yī shēng luò qīng pú,zhē mò cuī guī tí dù yǔ。
江南江北知何许,万水千山话僧庑。jiāng nán jiāng běi zhī hé xǔ,wàn shuǐ qiān shān huà sēng wǔ。
因君永嘉说谢客,南海维摩堪泪雨。yīn jūn yǒng jiā shuō xiè kè,nán hǎi wéi mó kān lèi yǔ。
樽前卜试鸲鹆舞,一鬨从渠较邹鲁。zūn qián bo shì qú yù wǔ,yī hòng cóng qú jiào zōu lǔ。

送别张长官东归

敖陶孙

劝君少留持一觞,三年一日才初长。quàn jūn shǎo liú chí yī shāng,sān nián yī rì cái chū zhǎng。
春风愔愔著桃李,露雨沃沃开麻桑。chūn fēng yīn yīn zhù táo lǐ,lù yǔ wò wò kāi má sāng。
道傍箫鼓莫凄咽,使君平生面如铁。dào bàng xiāo gǔ mò qī yàn,shǐ jūn píng shēng miàn rú tiě。
裁量渠是台阁具,坐使霜蹄困羁绁。cái liàng qú shì tái gé jù,zuò shǐ shuāng tí kùn jī xiè。
前生疮痏生潢池,手披腹摩随所医。qián shēng chuāng wěi shēng huáng chí,shǒu pī fù mó suí suǒ yī。
州家徵财使家督,灌输辇送无愆期。zhōu jiā zhēng cái shǐ jiā dū,guàn shū niǎn sòng wú qiān qī。
诸郎自是丰年玉,谁能待荒学储谷。zhū láng zì shì fēng nián yù,shuí néng dài huāng xué chǔ gǔ。
虚名作祟谨勿近,介者得嫌同者俗。xū míng zuò suì jǐn wù jìn,jiè zhě dé xián tóng zhě sú。
臞庵先生室无邻,晚年得君情更亲。qú ān xiān shēng shì wú lín,wǎn nián dé jūn qíng gèng qīn。
常时问政有宽猛,独觉处世无缁磷。cháng shí wèn zhèng yǒu kuān měng,dú jué chù shì wú zī lín。
何人幕府容疏懒,忆君高楼衣带缓。hé rén mù fǔ róng shū lǎn,yì jūn gāo lóu yī dài huǎn。
朅来问讯池上鱼,一笑相看喜无算。qiè lái wèn xùn chí shàng yú,yī xiào xiāng kàn xǐ wú suàn。
了知喜极还生愁,独自含情上小舟。le zhī xǐ jí hái shēng chóu,dú zì hán qíng shàng xiǎo zhōu。
府中参佐足追送,坐念长江天际流。fǔ zhōng cān zuǒ zú zhuī sòng,zuò niàn zhǎng jiāng tiān jì liú。
还家且种盐官枣,垂柳当门乐华皓。hái jiā qiě zhǒng yán guān zǎo,chuí liǔ dāng mén lè huá hào。
诏书定起尹翁涂,珍重身名莫草草。zhào shū dìng qǐ yǐn wēng tú,zhēn zhòng shēn míng mò cǎo cǎo。

上丁郎中

敖陶孙

君家去天才三百,君身去天无尺五。jūn jiā qù tiān cái sān bǎi,jūn shēn qù tiān wú chǐ wǔ。
忽忆泥功栈外山,尽是杜老思君路。hū yì ní gōng zhàn wài shān,jǐn shì dù lǎo sī jūn lù。
而今西子媚回塘,坐令猛士纡柔肠。ér jīn xī zi mèi huí táng,zuò lìng měng shì yū róu cháng。
可能直下窥秦陇,翻作吴儿时世妆。kě néng zhí xià kuī qín lǒng,fān zuò wú ér shí shì zhuāng。

上丁郎中

敖陶孙

仲章薛公十一鹤,季章李白诗百篇。zhòng zhāng xuē gōng shí yī hè,jì zhāng lǐ bái shī bǎi piān。
自我过都得二老,颇觉闽蜀堪同川。zì wǒ guò dōu dé èr lǎo,pǒ jué mǐn shǔ kān tóng chuān。
今来划逢丁将军,秀杰万里来嶓岷。jīn lái huà féng dīng jiāng jūn,xiù jié wàn lǐ lái bō mín。
箧中当自有行记,幸借天壁开嶙峋。qiè zhōng dāng zì yǒu xíng jì,xìng jiè tiān bì kāi lín xún。

北窗雅

敖陶孙

风日暖,天大裘。fēng rì nuǎn,tiān dà qiú。
蝇飞打窗油,北窗坟策高于丘。yíng fēi dǎ chuāng yóu,běi chuāng fén cè gāo yú qiū。
我欲发视劳牵抽,把酒起望天门陬。wǒ yù fā shì láo qiān chōu,bǎ jiǔ qǐ wàng tiān mén zōu。
斜鸿书破半张纸,枯荷网空散铅水。xié hóng shū pò bàn zhāng zhǐ,kū hé wǎng kōng sàn qiān shuǐ。
机中挑出锦文诗,泪满鸳鸯半身紫。jī zhōng tiāo chū jǐn wén shī,lèi mǎn yuān yāng bàn shēn zǐ。
新愁波不穷,后愁更随风。xīn chóu bō bù qióng,hòu chóu gèng suí fēng。
美人如娇春,何物可御冬。měi rén rú jiāo chūn,hé wù kě yù dōng。
古人已恨愁不足,却遣今人送愁续。gǔ rén yǐ hèn chóu bù zú,què qiǎn jīn rén sòng chóu xù。
轻将玉斧赠吴刚,漏得寒光照孤宿。qīng jiāng yù fǔ zèng wú gāng,lòu dé hán guāng zhào gū sù。
素女为天拣退丝,伶伦猛截孤生枝。sù nǚ wèi tiān jiǎn tuì sī,líng lún měng jié gū shēng zhī。
沙虫含冤射千载,谁劝黄竹栽瑶池。shā chóng hán yuān shè qiān zài,shuí quàn huáng zhú zāi yáo chí。
歌夜长,歌夜短,淮南桂枝香满满。gē yè zhǎng,gē yè duǎn,huái nán guì zhī xiāng mǎn mǎn。
为君持酒寿金人,少待露盘辞玉碗。wèi jūn chí jiǔ shòu jīn rén,shǎo dài lù pán cí yù wǎn。

飘风荆溪

敖陶孙

船头月浑云不度,转眼光阴遽如许。chuán tóu yuè hún yún bù dù,zhuǎn yǎn guāng yīn jù rú xǔ。
江湖无地寄风威,短蓑遗作胡旋舞。jiāng hú wú dì jì fēng wēi,duǎn suō yí zuò hú xuán wǔ。
还将老病入孤舟,碧波为人生白头。hái jiāng lǎo bìng rù gū zhōu,bì bō wèi rén shēng bái tóu。
阑中五更鹅鸭乱,老渔画肚起长算。lán zhōng wǔ gèng é yā luàn,lǎo yú huà dù qǐ zhǎng suàn。

赠英德风和尚

敖陶孙

风师风狂无是处,文采成龙或成虎。fēng shī fēng kuáng wú shì chù,wén cǎi chéng lóng huò chéng hǔ。
向来打橛钉虚空,今日入山还削鐻。xiàng lái dǎ jué dīng xū kōng,jīn rì rù shān hái xuē jù。
晴窗洗出烟岩秋,休嗟李广不封侯。qíng chuāng xǐ chū yān yán qiū,xiū jiē lǐ guǎng bù fēng hóu。
见说行年今在坎,老慵且作囚山囚。jiàn shuō xíng nián jīn zài kǎn,lǎo yōng qiě zuò qiú shān qiú。

月华道中

敖陶孙

善财平明白下床,供君一钵曹溪香。shàn cái píng míng bái xià chuáng,gōng jūn yī bō cáo xī xiāng。
山中老卢致无恙,为我一洗醒而狂。shān zhōng lǎo lú zhì wú yàng,wèi wǒ yī xǐ xǐng ér kuáng。
问君江行何所见,邂逅今朝识山面。wèn jūn jiāng xíng hé suǒ jiàn,xiè hòu jīn cháo shí shān miàn。
群峰亦自不相知,洼者欲逃危欲献。qún fēng yì zì bù xiāng zhī,wā zhě yù táo wēi yù xiàn。
洼逃危献知奈何,小草远志元同科。wā táo wēi xiàn zhī nài hé,xiǎo cǎo yuǎn zhì yuán tóng kē。
时来随喜出云雨,不来抱蔼休岩阿。shí lái suí xǐ chū yún yǔ,bù lái bào ǎi xiū yán ā。
老人于山消底物,毕愿托身仍托骨。lǎo rén yú shān xiāo dǐ wù,bì yuàn tuō shēn réng tuō gǔ。
接颐孤撑看未已,万马崩腾过倏忽。jiē yí gū chēng kàn wèi yǐ,wàn mǎ bēng téng guò shū hū。
贵人祗听宫门镮,何曾一叶吼冰滩。guì rén zhī tīng gōng mén huán,hé céng yī yè hǒu bīng tān。
转头便下贞阳峡,岭猿举臂招入还。zhuǎn tóu biàn xià zhēn yáng xiá,lǐng yuán jǔ bì zhāo rù hái。
归来海上亦不恶,把酒持螯夸至乐。guī lái hǎi shàng yì bù è,bǎ jiǔ chí áo kuā zhì lè。
明朝远碧望林峦,依旧朱栏照城郭。míng cháo yuǎn bì wàng lín luán,yī jiù zhū lán zhào chéng guō。

再赋薄薄酒

敖陶孙

薄薄酒,全吾天。báo báo jiǔ,quán wú tiān。
丑丑妇,引吾年。chǒu chǒu fù,yǐn wú nián。
败缯粗布形骸便。bài zēng cū bù xíng hái biàn。
辛勤著书塞屋椽,何如郭外二顷桑麻田。xīn qín zhù shū sāi wū chuán,hé rú guō wài èr qǐng sāng má tián。
折腰敛板高鸢肩,何如方床八尺供横眠。zhé yāo liǎn bǎn gāo yuān jiān,hé rú fāng chuáng bā chǐ gōng héng mián。
左为剑铓右鼎耳,劝君却步行相先。zuǒ wèi jiàn máng yòu dǐng ěr,quàn jūn què bù xíng xiāng xiān。
斗量明珠埒编钱,郿坞未就脐已燃。dòu liàng míng zhū liè biān qián,méi wù wèi jiù qí yǐ rán。
十眉间坐争连蜎,绝缨灭烛薰腥膻。shí méi jiān zuò zhēng lián yuān,jué yīng miè zhú xūn xīng shān。
农家丑妇眉半栉,白头惟有夫婿怜。nóng jiā chǒu fù méi bàn zhì,bái tóu wéi yǒu fū xù lián。
劝君酒薄君勿嗔,尚方赐尊能杀人。quàn jūn jiǔ báo jūn wù chēn,shàng fāng cì zūn néng shā rén。
力微覆餗有明诫,食鲑三九元非贫。lì wēi fù sù yǒu míng jiè,shí guī sān jiǔ yuán fēi pín。
酒不薄,人自薄。jiǔ bù báo,rén zì báo。
妻不恶,人自恶。qī bù è,rén zì è。
不如浊酒三杯呼丑妇,共作原头赛神舞。bù rú zhuó jiǔ sān bēi hū chǒu fù,gòng zuò yuán tóu sài shén wǔ。

次醉中歌

敖陶孙

犊车油壁尘纷纷,恨君不识如花人。dú chē yóu bì chén fēn fēn,hèn jūn bù shí rú huā rén。
金鞭争道谁家郎,出门三日香人床。jīn biān zhēng dào shuí jiā láng,chū mén sān rì xiāng rén chuáng。
春风酒面吹微鳞,主人拔钗留上宾。chūn fēng jiǔ miàn chuī wēi lín,zhǔ rén bá chāi liú shàng bīn。
洞房烛花尽意明,为君拂弦驻欢情。dòng fáng zhú huā jǐn yì míng,wèi jūn fú xián zhù huān qíng。
阵鸿尘涩声难安,城乌夜啼诉春寒。zhèn hóng chén sè shēng nán ān,chéng wū yè tí sù chūn hán。
吴歈未终初日上,璇题藻井知无恙。wú yú wèi zhōng chū rì shàng,xuán tí zǎo jǐng zhī wú yàng。
请君衔杯莫问天,茂陵刘郎初学仙。qǐng jūn xián bēi mò wèn tiān,mào líng liú láng chū xué xiān。
人生百岁俱可怜,愿君流欢及盛年。rén shēng bǎi suì jù kě lián,yuàn jūn liú huān jí shèng nián。
世间万事不如酒,九环宝带时人有。shì jiān wàn shì bù rú jiǔ,jiǔ huán bǎo dài shí rén yǒu。
感君一曲宽百忧,当时见人面色羞。gǎn jūn yī qū kuān bǎi yōu,dāng shí jiàn rén miàn sè xiū。
君不见墙东儒生食井李,一生饮牛廉让水。jūn bù jiàn qiáng dōng rú shēng shí jǐng lǐ,yī shēng yǐn niú lián ràng shuǐ。

谒卫参政

敖陶孙

顷年投诗卫左史,今年谒诗卫相公。qǐng nián tóu shī wèi zuǒ shǐ,jīn nián yè shī wèi xiāng gōng。
何方客子辟道路,诗卷长邀石浦风。hé fāng kè zi pì dào lù,shī juǎn zhǎng yāo shí pǔ fēng。
先生官职泥土如,万事尽付阿堵中。xiān shēng guān zhí ní tǔ rú,wàn shì jǐn fù ā dǔ zhōng。
天教权嬖表忠节,剑首一吷毫毛空。tiān jiào quán bì biǎo zhōng jié,jiàn shǒu yī xuè háo máo kōng。
只今事业已如许,愿闻当时北归语。zhǐ jīn shì yè yǐ rú xǔ,yuàn wén dāng shí běi guī yǔ。
面对手画真自知,十年绝口吾甚武。miàn duì shǒu huà zhēn zì zhī,shí nián jué kǒu wú shén wǔ。
谢安风流过王导,芙蓉王公窃其表。xiè ān fēng liú guò wáng dǎo,fú róng wáng gōng qiè qí biǎo。
从来雅志在东山,角巾不为筝歌老。cóng lái yǎ zhì zài dōng shān,jiǎo jīn bù wèi zhēng gē lǎo。
古人进寸退一尺,江草江花足自适。gǔ rén jìn cùn tuì yī chǐ,jiāng cǎo jiāng huā zú zì shì。
功名时来不作难,雷动风行本无迹。gōng míng shí lái bù zuò nán,léi dòng fēng xíng běn wú jì。
百姓相惊当历耳,三江五湖作疮痏。bǎi xìng xiāng jīng dāng lì ěr,sān jiāng wǔ hú zuò chuāng wěi。
百年天地亦悠悠,长镵老人泪如水。bǎi nián tiān dì yì yōu yōu,zhǎng chán lǎo rén lèi rú shuǐ。
侧傍湖脚淀山蓝,出见轻鸥已不凡。cè bàng hú jiǎo diàn shān lán,chū jiàn qīng ōu yǐ bù fán。
颇闻琳琅塞门内,三笔六诗公所监。pǒ wén lín láng sāi mén nèi,sān bǐ liù shī gōng suǒ jiān。
何能撰杖阅诸子,看公著帽淹几晷。hé néng zhuàn zhàng yuè zhū zi,kàn gōng zhù mào yān jǐ guǐ。
朱衣目前空复愁,客有焦桐劳下指。zhū yī mù qián kōng fù chóu,kè yǒu jiāo tóng láo xià zhǐ。
去家初无可葺墙,独抱遗经天一方。qù jiā chū wú kě qì qiáng,dú bào yí jīng tiān yī fāng。
石浦倘为苍生起,天衢日毂遥相望。shí pǔ tǎng wèi cāng shēng qǐ,tiān qú rì gǔ yáo xiāng wàng。
124«3456789