古诗词

赠蔡山王潜

吕陶

王生性高闲,了不挂尘网。wáng shēng xìng gāo xián,le bù guà chén wǎng。
家居蔡山下,景物尽幽爽。jiā jū cài shān xià,jǐng wù jǐn yōu shuǎng。
山松何年植,老干已增长。shān sōng hé nián zhí,lǎo gàn yǐ zēng zhǎng。
山云终日飞,秀气自飘荡。shān yún zhōng rì fēi,xiù qì zì piāo dàng。
山泉涓涓流,落涧有馀响。shān quán juān juān liú,luò jiàn yǒu yú xiǎng。
山月隐隐出,澄辉透林莽。shān yuè yǐn yǐn chū,chéng huī tòu lín mǎng。
生尝坐岩石,寂尔遗万想。shēng cháng zuò yán shí,jì ěr yí wàn xiǎng。
横琴试一弄,意外忽忘象。héng qín shì yī nòng,yì wài hū wàng xiàng。
千年几兴亡,六合一俯仰。qiān nián jǐ xīng wáng,liù hé yī fǔ yǎng。
惟传太古声,犹在五弦上。wéi chuán tài gǔ shēng,yóu zài wǔ xián shàng。
纯皇与圣帝,作乐理和畅。chún huáng yǔ shèng dì,zuò lè lǐ hé chàng。
志士及幽人,寄情多感怆。zhì shì jí yōu rén,jì qíng duō gǎn chuàng。
于焉得深趣,不返而遂往。yú yān dé shēn qù,bù fǎn ér suì wǎng。
铢石莫重轻,尺寻奚直枉。zhū shí mò zhòng qīng,chǐ xún xī zhí wǎng。
清哉此标节,抑可劝乡党。qīng zāi cǐ biāo jié,yì kě quàn xiāng dǎng。
予生本静默,意味欲恬养。yǔ shēng běn jìng mò,yì wèi yù tián yǎng。
偶然从宦游,百态殊鞅掌。ǒu rán cóng huàn yóu,bǎi tài shū yāng zhǎng。
既无移时术,力软不能强。jì wú yí shí shù,lì ruǎn bù néng qiáng。
亦有超世心,倦足欲焉往。yì yǒu chāo shì xīn,juàn zú yù yān wǎng。
作诗持赠生,厚颜尤惘惝。zuò shī chí zèng shēng,hòu yán yóu wǎng chǎng。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

和寄周郎中

吕陶

省郎华发倦游时,却忆当年一布衣。shěng láng huá fā juàn yóu shí,què yì dāng nián yī bù yī。
仕路更劳何足恋,家山可爱不如归。shì lù gèng láo hé zú liàn,jiā shān kě ài bù rú guī。
吟中斗绝红尘味,静里能延白日辉。yín zhōng dòu jué hóng chén wèi,jìng lǐ néng yán bái rì huī。
某水某丘真旧物,春来赢得掩重扉。mǒu shuǐ mǒu qiū zhēn jiù wù,chūn lái yíng dé yǎn zhòng fēi。

寄广汉周思道

吕陶

雁桥古郡诚佳绝,熊轼名郎暂镇临。yàn qiáo gǔ jùn chéng jiā jué,xióng shì míng láng zàn zhèn lín。
雨满郊原千里润,春归台榭百花深。yǔ mǎn jiāo yuán qiān lǐ rùn,chūn guī tái xiè bǎi huā shēn。
将迎意味烦清燕,闲暇工夫属静吟。jiāng yíng yì wèi fán qīng yàn,xián xiá gōng fū shǔ jìng yín。
若诧湖亭风物好,西邻犹有不平心。ruò chà hú tíng fēng wù hǎo,xī lín yóu yǒu bù píng xīn。

和陈图南州学石柱题名之作三首

吕陶

方柱镌题谁厌频,三年还见一番新。fāng zhù juān tí shuí yàn pín,sān nián hái jiàn yī fān xīn。
姓名已载推前达,行列犹虚待后人。xìng míng yǐ zài tuī qián dá,xíng liè yóu xū dài hòu rén。
清世云霄如坦道,壮夫思虑惜青春。qīng shì yún xiāo rú tǎn dào,zhuàng fū sī lǜ xī qīng chūn。
琼瑶定得连城价,至鉴从来不贵珉。qióng yáo dìng dé lián chéng jià,zhì jiàn cóng lái bù guì mín。

和陈图南州学石柱题名之作三首

吕陶

雁塔题名故事存,泮宫镌柱又增新。yàn tǎ tí míng gù shì cún,pàn gōng juān zhù yòu zēng xīn。
十行诏下方求士,千佛经中定有人。shí xíng zhào xià fāng qiú shì,qiān fú jīng zhōng dìng yǒu rén。
锦绣燐斌涪水画,风雷变化集英春。jǐn xiù lín bīn fú shuǐ huà,fēng léi biàn huà jí yīng chūn。
公卿皆向此途出,岂待区区佩瓀珉。gōng qīng jiē xiàng cǐ tú chū,qǐ dài qū qū pèi ruǎn mín。

和陈图南州学石柱题名之作三首

吕陶

匠氏磨砻用力勤,先生序引亦清新。jiàng shì mó lóng yòng lì qín,xiān shēng xù yǐn yì qīng xīn。
尺书已报泥金帖,丹字仍题衣锦人。chǐ shū yǐ bào ní jīn tiē,dān zì réng tí yī jǐn rén。
桂籍共夸亨有路,泮林无倦诵于春。guì jí gòng kuā hēng yǒu lù,pàn lín wú juàn sòng yú chūn。
东川素与西川敌,又见荣名上翠珉。dōng chuān sù yǔ xī chuān dí,yòu jiàn róng míng shàng cuì mín。

和陈图南安昌岩避暑诗二首

吕陶

石穴虚深宛似房,石形方稳亦如床。shí xué xū shēn wǎn shì fáng,shí xíng fāng wěn yì rú chuáng。
千年知是谁人隐,一郡除非此地凉。qiān nián zhī shì shuí rén yǐn,yī jùn chú fēi cǐ dì liáng。
山外雨来烟色暝,林间风过药苗香。shān wài yǔ lái yān sè míng,lín jiān fēng guò yào miáo xiāng。
尘埃已断尤清寂,今日禅僧不上堂。chén āi yǐ duàn yóu qīng jì,jīn rì chán sēng bù shàng táng。

和陈图南安昌岩避暑诗二首

吕陶

岩前数步到幽房,岩里聊安息偃床。yán qián shù bù dào yōu fáng,yán lǐ liáo ān xī yǎn chuáng。
已得清风极潇洒,休弹白雪恐凄凉。yǐ dé qīng fēng jí xiāo sǎ,xiū dàn bái xuě kǒng qī liáng。
平时地籁乘空发,何日天花坠雨香。píng shí dì lài chéng kōng fā,hé rì tiān huā zhuì yǔ xiāng。
三伏屡来君莫厌,流年背我去堂堂。sān fú lǚ lái jūn mò yàn,liú nián bèi wǒ qù táng táng。

和再游二首

吕陶

仙居殊不类樊笼,潇洒清凉皆可封。xiān jū shū bù lèi fán lóng,xiāo sǎ qīng liáng jiē kě fēng。
寒溜恰如扬子水,修筠应有稚川龙。hán liū qià rú yáng zi shuǐ,xiū yún yīng yǒu zhì chuān lóng。
云深况是门无客,人去惟闻鹤在松。yún shēn kuàng shì mén wú kè,rén qù wéi wén hè zài sōng。
向此却疑推律法,应钟何事代林钟。xiàng cǐ què yí tuī lǜ fǎ,yīng zhōng hé shì dài lín zhōng。

和再游二首

吕陶

石门高下两相通,冰屋初开不复封。shí mén gāo xià liǎng xiāng tōng,bīng wū chū kāi bù fù fēng。
睡稳好攲方水玉,味清须试密云龙。shuì wěn hǎo qī fāng shuǐ yù,wèi qīng xū shì mì yún lóng。
诗筒迭和难亲笔,谈柄闲摇屡折松。shī tǒng dié hé nán qīn bǐ,tán bǐng xián yáo lǚ zhé sōng。
便写姓名镌翠壁,休论功烈刻华钟。biàn xiě xìng míng juān cuì bì,xiū lùn gōng liè kè huá zhōng。

和三月二十一日游海云

吕陶

玉节重来镇此州,暂驱千骑上峰头。yù jié zhòng lái zhèn cǐ zhōu,zàn qū qiān qí shàng fēng tóu。
春阑好为良辰惜,俗乐谁知急景流。chūn lán hǎo wèi liáng chén xī,sú lè shuí zhī jí jǐng liú。
山色也疑今日盛,物情浑胜昔年游。shān sè yě yí jīn rì shèng,wù qíng hún shèng xī nián yóu。
登临赋咏知难再,持语乡人早借留。dēng lín fù yǒng zhī nán zài,chí yǔ xiāng rén zǎo jiè liú。

南充县野翁亭

吕陶

势利纷纷万虑侵,县亭聊可一登临。shì lì fēn fēn wàn lǜ qīn,xiàn tíng liáo kě yī dēng lín。
目前不近将迎路,尘外能消富贵心。mù qián bù jìn jiāng yíng lù,chén wài néng xiāo fù guì xīn。
燕处自知如隐遁,纵谈谁更及浮沉。yàn chù zì zhī rú yǐn dùn,zòng tán shuí gèng jí fú chén。
时平乐得常栖地,且向幽闲寄楚吟。shí píng lè dé cháng qī dì,qiě xiàng yōu xián jì chǔ yín。

和义夫出文谷

吕陶

羸马骎骎不厌驱,望中天势接晴芜。léi mǎ qīn qīn bù yàn qū,wàng zhōng tiān shì jiē qíng wú。
一朝偶适林泉兴,十里谁开水墨图。yī cháo ǒu shì lín quán xīng,shí lǐ shuí kāi shuǐ mò tú。
枊线渐看金弄色,雪花犹见玉为柎。àng xiàn jiàn kàn jīn nòng sè,xuě huā yóu jiàn yù wèi fū。
登临自得诗家路,寄语红尘莫讶迂。dēng lín zì dé shī jiā lù,jì yǔ hóng chén mò yà yū。

云顶寺

吕陶

秀巘层层一径通,秋来更植万株松。xiù yǎn céng céng yī jìng tōng,qiū lái gèng zhí wàn zhū sōng。
闲中日永宜禅性,望处云平见物容。xián zhōng rì yǒng yí chán xìng,wàng chù yún píng jiàn wù róng。
半夜起风喧地籁,何年说佛响天钟。bàn yè qǐ fēng xuān dì lài,hé nián shuō fú xiǎng tiān zhōng。
尘埃满马游从隔,寄恨烟萝第几重。chén āi mǎn mǎ yóu cóng gé,jì hèn yān luó dì jǐ zhòng。

云顶寺蹙云轩

吕陶

寺枕山巅拥翠峰,幽栖更与白云通。sì zhěn shān diān yōng cuì fēng,yōu qī gèng yǔ bái yún tōng。
半空栏槛千寻外,两蜀风烟一望中。bàn kōng lán kǎn qiān xún wài,liǎng shǔ fēng yān yī wàng zhōng。
晨霁最宜天浩荡,夕阴先觉雨冥蒙。chén jì zuì yí tiān hào dàng,xī yīn xiān jué yǔ míng méng。
顷年曾坐盘陀石,不到轩前目未穷。qǐng nián céng zuò pán tuó shí,bù dào xuān qián mù wèi qióng。

送唐诚老秘丞

吕陶

越溪千里碧滔滔,匹马西游岂惮劳。yuè xī qiān lǐ bì tāo tāo,pǐ mǎ xī yóu qǐ dàn láo。
文牍甚稀如吏隐,江山有助作诗豪。wén dú shén xī rú lì yǐn,jiāng shān yǒu zhù zuò shī háo。
和风尽日生眉宇,白发何年上鬓毛。hé fēng jǐn rì shēng méi yǔ,bái fā hé nián shàng bìn máo。
好向尧庭露华彩,韶音方奏德辉高。hǎo xiàng yáo tíng lù huá cǎi,sháo yīn fāng zòu dé huī gāo。
3281234567»