古诗词

送吴龙图归阙

吕陶

蜀山千寻立,奇势凌穹苍。shǔ shān qiān xún lì,qí shì líng qióng cāng。
岷水万里走,怒流吞沧浪。mín shuǐ wàn lǐ zǒu,nù liú tūn cāng làng。
南连楚越腹,北际秦陇吭。nán lián chǔ yuè fù,běi jì qín lǒng kēng。
乾坤所造作,险固天下彊。qián kūn suǒ zào zuò,xiǎn gù tiān xià jiàng。
四境高与深,沃野蟠中央。sì jìng gāo yǔ shēn,wò yě pán zhōng yāng。
天时少凶旱,地力宜耕桑。tiān shí shǎo xiōng hàn,dì lì yí gēng sāng。
生齿万亿计,赀货丰且穰。shēng chǐ wàn yì jì,zī huò fēng qiě ráng。
运载实内府,重车不停箱。yùn zài shí nèi fǔ,zhòng chē bù tíng xiāng。
公廪己腐粟,私家始馀粮。gōng lǐn jǐ fǔ sù,sī jiā shǐ yú liáng。
恬然礼义俗,杳在无何乡。tián rán lǐ yì sú,yǎo zài wú hé xiāng。
王泽或壅闭,土风亦悲凉。wáng zé huò yōng bì,tǔ fēng yì bēi liáng。
所以二僭伪,草木罹凋伤。suǒ yǐ èr jiàn wěi,cǎo mù lí diāo shāng。
继有三盗起,氛埃屡飞扬。jì yǒu sān dào qǐ,fēn āi lǚ fēi yáng。
耳目殊未远,本末犹可详。ěr mù shū wèi yuǎn,běn mò yóu kě xiáng。
朝廷任连帅,指顾宁一方。cháo tíng rèn lián shuài,zhǐ gù níng yī fāng。
圣造尔莫测,恩波但流长。shèng zào ěr mò cè,ēn bō dàn liú zhǎng。
我公来息蕃,琴瑟更而张。wǒ gōng lái xī fān,qín sè gèng ér zhāng。
至诚极恺悌,大事费忖量。zhì chéng jí kǎi tì,dà shì fèi cǔn liàng。
澄挠孰清浊,中和匪柔刚。chéng náo shú qīng zhuó,zhōng hé fěi róu gāng。
蜀人自荷戴,颂口殊锵洋。shǔ rén zì hé dài,sòng kǒu shū qiāng yáng。
仰公若梁栋,爱公比琳琅。yǎng gōng ruò liáng dòng,ài gōng bǐ lín láng。
谓宜立大厦,岂特为圭璋。wèi yí lì dà shà,qǐ tè wèi guī zhāng。
愿公保遐福,坚厚如陵冈。yuàn gōng bǎo xiá fú,jiān hòu rú líng gāng。
期公享眉寿,岁月过绮黄。qī gōng xiǎng méi shòu,suì yuè guò qǐ huáng。
或吐药石论,百脉除膏肓。huò tǔ yào shí lùn,bǎi mài chú gāo huāng。
或执陶冶柄,四序时雨旸。huò zhí táo yě bǐng,sì xù shí yǔ yáng。
歌德动金石,书勋满旗常。gē dé dòng jīn shí,shū xūn mǎn qí cháng。
舆意信如此,惟公协行藏。yú yì xìn rú cǐ,wéi gōng xié xíng cáng。
清风耸朝野,阔步由康庄。qīng fēng sǒng cháo yě,kuò bù yóu kāng zhuāng。
昔为御史时,率先问豺狼。xī wèi yù shǐ shí,lǜ xiān wèn chái láng。
及其按河患,巨奸缩锋铓。jí qí àn hé huàn,jù jiān suō fēng máng。
边兵好掎角,公令无出疆。biān bīng hǎo jǐ jiǎo,gōng lìng wú chū jiāng。
狱奏或反汗,公嗟为飞章。yù zòu huò fǎn hàn,gōng jiē wèi fēi zhāng。
斯事最卓荦,辉耀日月旁。sī shì zuì zhuó luò,huī yào rì yuè páng。
平生宝大节,安肯差毫芒。píng shēng bǎo dà jié,ān kěn chà háo máng。
都俞既会合,事业尤辉光。dōu yú jì huì hé,shì yè yóu huī guāng。
盖以大臣道,施之辅虞唐。gài yǐ dà chén dào,shī zhī fǔ yú táng。
雅意有馀裕,玩占得黄裳。yǎ yì yǒu yú yù,wán zhàn dé huáng shang。
此语知者重,不惟谈否臧。cǐ yǔ zhī zhě zhòng,bù wéi tán fǒu zāng。
稽首告天子,高贤民所望。jī shǒu gào tiān zi,gāo xián mín suǒ wàng。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

张万福

吕陶

闻说宣麻伏紫宸,愿将忠胆触龙鳞。wén shuō xuān má fú zǐ chén,yuàn jiāng zhōng dǎn chù lóng lín。
此翁八十真堪笑,何事昌言有直臣。cǐ wēng bā shí zhēn kān xiào,hé shì chāng yán yǒu zhí chén。

钱徽

吕陶

封疆万里等闲开,一日千金不吝财。fēng jiāng wàn lǐ děng xián kāi,yī rì qiān jīn bù lìn cái。
持语无名求贡者,何须更入右银台。chí yǔ wú míng qiú gòng zhě,hé xū gèng rù yòu yín tái。

舒元舆

吕陶

仗内邪根欲去难,承平思虑渐阑珊。zhàng nèi xié gēn yù qù nán,chéng píng sī lǜ jiàn lán shān。
殿帘高卷春风里,空忆词臣赋牡丹。diàn lián gāo juǎn chūn fēng lǐ,kōng yì cí chén fù mǔ dān。

李甘

吕陶

夜进麻词晓未宣,满朝簪笏尽谊然。yè jìn má cí xiǎo wèi xuān,mǎn cháo zān hù jǐn yì rán。
李甘轻肆君休议,不相奸凶已可贤。lǐ gān qīng sì jūn xiū yì,bù xiāng jiān xiōng yǐ kě xián。

柳仲郢

吕陶

方当炙手已寒灰,倚伏循环可动怀。fāng dāng zhì shǒu yǐ hán huī,yǐ fú xún huán kě dòng huái。
试问华堂歌舞妓,几人曾以玉为钗。shì wèn huá táng gē wǔ jì,jǐ rén céng yǐ yù wèi chāi。

李景让

吕陶

终日清风耸搢绅,不存骗石远他人。zhōng rì qīng fēng sǒng jìn shēn,bù cún piàn shí yuǎn tā rén。
如何议欲迁三庙,却使门庭有俗尘。rú hé yì yù qiān sān miào,què shǐ mén tíng yǒu sú chén。

王潮

吕陶

六幕恢恢皆纲罗,琴书无计避干戈。liù mù huī huī jiē gāng luó,qín shū wú jì bì gàn gē。
泉南更起招贤院,从此衣冠去转多。quán nán gèng qǐ zhāo xián yuàn,cóng cǐ yī guān qù zhuǎn duō。

为山

吕陶

累石封泥一饷间,层岩叠嶂尽回环。lèi shí fēng ní yī xiǎng jiān,céng yán dié zhàng jǐn huí huán。
真形惟有山常在,何事徒劳作假山。zhēn xíng wéi yǒu shān cháng zài,hé shì tú láo zuò jiǎ shān。

植竹

吕陶

为怜高节耸寒林,择地培根我意深。wèi lián gāo jié sǒng hán lín,zé dì péi gēn wǒ yì shēn。
千亩封侯虽未必,且凭霜雪试虚心。qiān mǔ fēng hóu suī wèi bì,qiě píng shuāng xuě shì xū xīn。

西阳道中

吕陶

千山杂遝开还掩,一水萦纡浅复深。qiān shān zá tà kāi hái yǎn,yī shuǐ yíng yū qiǎn fù shēn。
浑似嘉陵江上路,转令羁客动归心。hún shì jiā líng jiāng shàng lù,zhuǎn lìng jī kè dòng guī xīn。

过天彭怀昔游三首

吕陶

西湖风物似当时,惟有流光去莫追。xī hú fēng wù shì dāng shí,wéi yǒu liú guāng qù mò zhuī。
十四年前植修竹,茂阴如识绕方池。shí sì nián qián zhí xiū zhú,mào yīn rú shí rào fāng chí。

过天彭怀昔游三首

吕陶

昔向朝亭种牡丹,花开酒熟不胜欢。xī xiàng cháo tíng zhǒng mǔ dān,huā kāi jiǔ shú bù shèng huān。
雾中双眼犹能看,更约春深欲倚栏。wù zhōng shuāng yǎn yóu néng kàn,gèng yuē chūn shēn yù yǐ lán。

过天彭怀昔游三首

吕陶

曾向高楼赋晚晴,每看鱼鸟乐长生。céng xiàng gāo lóu fù wǎn qíng,měi kàn yú niǎo lè zhǎng shēng。
下楼还是红尘道,不信机心胜野情。xià lóu hái shì hóng chén dào,bù xìn jī xīn shèng yě qíng。

初春三绝

吕陶

雪霜收尽苦寒威,六幕融融喜气归。xuě shuāng shōu jǐn kǔ hán wēi,liù mù róng róng xǐ qì guī。
原上枯荄还不死,有心刚欲报春晖。yuán shàng kū gāi hái bù sǐ,yǒu xīn gāng yù bào chūn huī。

初春三绝

吕陶

谁知真宰执天端,天运无私造化宽。shuí zhī zhēn zǎi zhí tiān duān,tiān yùn wú sī zào huà kuān。
是物向荣皆锐意,莫于春色办蒿兰。shì wù xiàng róng jiē ruì yì,mò yú chūn sè bàn hāo lán。