古诗词

说学送句辅元赴普慈

吕陶

六经圣人心,言以寓微意。liù jīng shèng rén xīn,yán yǐ yù wēi yì。
著示万世教,大略归简易。zhù shì wàn shì jiào,dà lüè guī jiǎn yì。
先儒事研覃,传注发奥秘。xiān rú shì yán tán,chuán zhù fā ào mì。
其间岂无失,十数才一二。qí jiān qǐ wú shī,shí shù cái yī èr。
沿波而讨源,自可见极致。yán bō ér tǎo yuán,zì kě jiàn jí zhì。
学者不务此,纷纷竞非是。xué zhě bù wù cǐ,fēn fēn jìng fēi shì。
所得方一毫,已谓尽千里。suǒ dé fāng yī háo,yǐ wèi jǐn qiān lǐ。
譬如就寸管,窥觇九清位。pì rú jiù cùn guǎn,kuī chān jiǔ qīng wèi。
又如持小蠡,测度巨浸水。yòu rú chí xiǎo lí,cè dù jù jìn shuǐ。
近年经术兴,众说尤鼎沸。jìn nián jīng shù xīng,zhòng shuō yóu dǐng fèi。
或沿老佛解,或取鬼神议。huò yán lǎo fú jiě,huò qǔ guǐ shén yì。
或以对偶求,或用点画治。huò yǐ duì ǒu qiú,huò yòng diǎn huà zhì。
往往勤万言,区区释数字。wǎng wǎng qín wàn yán,qū qū shì shù zì。
茫昧超洪荒,高阔等天地。máng mèi chāo hóng huāng,gāo kuò děng tiān dì。
幽欲根死生,明欲混愚智。yōu yù gēn sǐ shēng,míng yù hùn yú zhì。
五常孰为常,百氏孰为氏。wǔ cháng shú wèi cháng,bǎi shì shú wèi shì。
古今名家学,一旦尽委弃。gǔ jīn míng jiā xué,yī dàn jǐn wěi qì。
老生分退缩,钳口深有畏。lǎo shēng fēn tuì suō,qián kǒu shēn yǒu wèi。
晚辈互驰骋,锐力不少避。wǎn bèi hù chí chěng,ruì lì bù shǎo bì。
兹事系风化,贤者慎措置。zī shì xì fēng huà,xián zhě shèn cuò zhì。
吾乡句夫子,天禀最纯粹。wú xiāng jù fū zi,tiān bǐng zuì chún cuì。
事亲存至行,执卷考精理。shì qīn cún zhì xíng,zhí juǎn kǎo jīng lǐ。
平生耽道腴,大嚼得鼎味。píng shēng dān dào yú,dà jué dé dǐng wèi。
使之典胄席,琢玉成贵器。shǐ zhī diǎn zhòu xí,zuó yù chéng guì qì。
不尔坐泮宫,好音变恶类。bù ěr zuò pàn gōng,hǎo yīn biàn è lèi。
头白颜已苍,犹从一麾寄。tóu bái yán yǐ cāng,yóu cóng yī huī jì。
普慈实名郡,良俗先礼义。pǔ cí shí míng jùn,liáng sú xiān lǐ yì。
斯文久磨淬,浮笔耻诵记。sī wén jiǔ mó cuì,fú bǐ chǐ sòng jì。
有心欲闻韶,作乐虑惉懘。yǒu xīn yù wén sháo,zuò lè lǜ zhān chì。
有道欲适远,驱车患轩轾。yǒu dào yù shì yuǎn,qū chē huàn xuān zhì。
兹焉遇儒师,于学有统帅。zī yān yù rú shī,yú xué yǒu tǒng shuài。
公若舜权举,明若轩鉴视。gōng ruò shùn quán jǔ,míng ruò xuān jiàn shì。
珍若太羹饱,快若醇酎醉。zhēn ruò tài gēng bǎo,kuài ruò chún zhòu zuì。
诗书文翁治,教育孟轲志。shī shū wén wēng zhì,jiào yù mèng kē zhì。
虽则憩甘棠,清风似槐市。suī zé qì gān táng,qīng fēng shì huái shì。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

送范庠博

吕陶

十载闲经紫塞秋,辟书连上得君留。shí zài xián jīng zǐ sāi qiū,pì shū lián shàng dé jūn liú。
一身已共冰壶洁,八法堪同墨宝收。yī shēn yǐ gòng bīng hú jié,bā fǎ kān tóng mò bǎo shōu。
寿几欢心怜彩服,诗庭虚席待良筹。shòu jǐ huān xīn lián cǎi fú,shī tíng xū xí dài liáng chóu。
古今京洛风埃甚,去有亨途莫倦游。gǔ jīn jīng luò fēng āi shén,qù yǒu hēng tú mò juàn yóu。

再和送李大夫

吕陶

莫听滩前涨水声,少迟樽酒话平生。mò tīng tān qián zhǎng shuǐ shēng,shǎo chí zūn jiǔ huà píng shēng。
堪嘉祁老初辞位,却笑樊须欲问耕。kān jiā qí lǎo chū cí wèi,què xiào fán xū yù wèn gēng。
落日望君三舍远,西风惠我一襟清。luò rì wàng jūn sān shě yuǎn,xī fēng huì wǒ yī jīn qīng。
江流自在悠哉兴,得得回船十里行。jiāng liú zì zài yōu zāi xīng,dé dé huí chuán shí lǐ xíng。

送永康司理张思纯东归

吕陶

曾把丛蓍叩大钧,少逢升渐屡逢屯。céng bǎ cóng shī kòu dà jūn,shǎo féng shēng jiàn lǚ féng tún。
平生道在惟藏器,今日途穷耻问津。píng shēng dào zài wéi cáng qì,jīn rì tú qióng chǐ wèn jīn。
万事感怀归白发,九衢欺客是红尘。wàn shì gǎn huái guī bái fā,jiǔ qú qī kè shì hóng chén。
何须便作林泉计,未必文章误此身。hé xū biàn zuò lín quán jì,wèi bì wén zhāng wù cǐ shēn。

送秭归胡宜甫

吕陶

京洛前年困客尘,孤舟今去楚江滨。jīng luò qián nián kùn kè chén,gū zhōu jīn qù chǔ jiāng bīn。
位无高下在行己,邑有政刑宜福民。wèi wú gāo xià zài xíng jǐ,yì yǒu zhèng xíng yí fú mín。
人子欢心怜白发,壮夫幽抱感青春。rén zi huān xīn lián bái fā,zhuàng fū yōu bào gǎn qīng chūn。
弦歌已治庭闱乐,休说穷通问大钧。xián gē yǐ zhì tíng wéi lè,xiū shuō qióng tōng wèn dà jūn。

送淳于温其

吕陶

五陵豪客揽归鞍,行矣休嗟蜀道难。wǔ líng háo kè lǎn guī ān,xíng yǐ xiū jiē shǔ dào nán。
世治不须专将阃,才雄自可陟诗坛。shì zhì bù xū zhuān jiāng kǔn,cái xióng zì kě zhì shī tán。
虎符金印亨途在,夜笛秋琴逸气安。hǔ fú jīn yìn hēng tú zài,yè dí qiū qín yì qì ān。
至宝投人犹按剑,慎将骚雅载毫端。zhì bǎo tóu rén yóu àn jiàn,shèn jiāng sāo yǎ zài háo duān。

送道粹

吕陶

泛交如面颇纷纷,珍重贤豪有所存。fàn jiāo rú miàn pǒ fēn fēn,zhēn zhòng xián háo yǒu suǒ cún。
高论向人须药石,壮心于俗不寒温。gāo lùn xiàng rén xū yào shí,zhuàng xīn yú sú bù hán wēn。
已怀忠孝归儒术,誓取功勋袭将门。yǐ huái zhōng xiào guī rú shù,shì qǔ gōng xūn xí jiāng mén。
蜀道阻长秦塞阔,夕阳芳草最销魂。shǔ dào zǔ zhǎng qín sāi kuò,xī yáng fāng cǎo zuì xiāo hún。

大享肆赦府帅赋诗次其韵

吕陶

运际重熙讲克禋,祖宗严配答慈仁。yùn jì zhòng xī jiǎng kè yīn,zǔ zōng yán pèi dá cí rén。
典章备物该三代,殿宝殊名应五辰。diǎn zhāng bèi wù gāi sān dài,diàn bǎo shū míng yīng wǔ chén。
早岁侍祠曾受嘏,外方留镇屡颁春。zǎo suì shì cí céng shòu gǔ,wài fāng liú zhèn lǚ bān chūn。
皇恩更远皆宣布,自此祥风起八垠。huáng ēn gèng yuǎn jiē xuān bù,zì cǐ xiáng fēng qǐ bā yín。

答文通即席见及

吕陶

春华秾处客心阑,俗事劳劳近万端。chūn huá nóng chù kè xīn lán,sú shì láo láo jìn wàn duān。
嘉景良朋岂常遇,清诗浊酒暂相欢。jiā jǐng liáng péng qǐ cháng yù,qīng shī zhuó jiǔ zàn xiāng huān。
飘零宦况诚非欲,烜赫名途未易干。piāo líng huàn kuàng chéng fēi yù,xuǎn hè míng tú wèi yì gàn。
惜别恋游深意在,寄声弦上约谁弹。xī bié liàn yóu shēn yì zài,jì shēng xián shàng yuē shuí dàn。

喜文通西归

吕陶

每记江头举别觞,别来如昨几炎凉。měi jì jiāng tóu jǔ bié shāng,bié lái rú zuó jǐ yán liáng。
年华莫问当时水,鬓发皆添近日霜。nián huá mò wèn dāng shí shuǐ,bìn fā jiē tiān jìn rì shuāng。
伏枥已甘常蹭蹬,凌云犹滞远翱翔。fú lì yǐ gān cháng cèng dēng,líng yún yóu zhì yuǎn áo xiáng。
羡君标韵终萧洒,恰是花开到故乡。xiàn jūn biāo yùn zhōng xiāo sǎ,qià shì huā kāi dào gù xiāng。

喻明仲自成都宪使领漕湖北

吕陶

荆楚旬宣盛事夸,十年重复赋皇华。jīng chǔ xún xuān shèng shì kuā,shí nián zhòng fù fù huáng huá。
更弦已见调疏越,切玉犹须试镆铘。gèng xián yǐ jiàn diào shū yuè,qiè yù yóu xū shì mò yé。
随手春风飘塞下,回头膏雨润天涯。suí shǒu chūn fēng piāo sāi xià,huí tóu gāo yǔ rùn tiān yá。
亲闻父老殷勤说,沟壑沾恩数百家。qīn wén fù lǎo yīn qín shuō,gōu hè zhān ēn shù bǎi jiā。

寄眉守黎希声

吕陶

千骑骎骎出锦城,乡人翘首望先生。qiān qí qīn qīn chū jǐn chéng,xiāng rén qiào shǒu wàng xiān shēng。
二年为郡应须乐,数日游山已快晴。èr nián wèi jùn yīng xū lè,shù rì yóu shān yǐ kuài qíng。
泉石有谁陪道话,云霞无限惬诗情。quán shí yǒu shuí péi dào huà,yún xiá wú xiàn qiè shī qíng。
红尘拂袂良朋少,时向西风愿寄声。hóng chén fú mèi liáng péng shǎo,shí xiàng xī fēng yuàn jì shēng。

送戴正仲大夫归玉局

吕陶

请得琳宫别未央,西行行色重增光。qǐng dé lín gōng bié wèi yāng,xī xíng xíng sè zhòng zēng guāng。
官曹冷淡如逋客,风物鲜明类故乡。guān cáo lěng dàn rú bū kè,fēng wù xiān míng lèi gù xiāng。
归去林泉谋已定,闲中诗酒味偏长。guī qù lín quán móu yǐ dìng,xián zhōng shī jiǔ wèi piān zhǎng。
市桥侧畔邻居日,应许过从亦道装。shì qiáo cè pàn lín jū rì,yīng xǔ guò cóng yì dào zhuāng。

送陈正臣游昌元

吕陶

三月狂风不惜春,客愁千斛付行人。sān yuè kuáng fēng bù xī chūn,kè chóu qiān hú fù xíng rén。
平生操履由吾道,何日安闲遂此身。píng shēng cāo lǚ yóu wú dào,hé rì ān xián suì cǐ shēn。
陌上纷华空白昼,山中气味少红尘。mò shàng fēn huá kōng bái zhòu,shān zhōng qì wèi shǎo hóng chén。
归来必遇求贤诏,莫向穷途苦问津。guī lái bì yù qiú xián zhào,mò xiàng qióng tú kǔ wèn jīn。

答赵宾与同年见寄

吕陶

羡君方寸最澄清,何必沧浪更濯缨。xiàn jūn fāng cùn zuì chéng qīng,hé bì cāng làng gèng zhuó yīng。
玉麈纵谈聊入幕,锦衣归养自专城。yù zhǔ zòng tán liáo rù mù,jǐn yī guī yǎng zì zhuān chéng。
交情久似乔松茂,诗兴浓如皎月明。jiāo qíng jiǔ shì qiáo sōng mào,shī xīng nóng rú jiǎo yuè míng。
阅味来章佩勤好,却惭尘耳听咸茎。yuè wèi lái zhāng pèi qín hǎo,què cán chén ěr tīng xián jīng。

和子瞻寄希声二首

吕陶

通江山水甲岷川,和气融融满四边。tōng jiāng shān shuǐ jiǎ mín chuān,hé qì róng róng mǎn sì biān。
儒者易成千里政,乡人近得两重天。rú zhě yì chéng qiān lǐ zhèng,xiāng rén jìn dé liǎng zhòng tiān。
金罍浅饮虽歌舞,玉麈高谈尽圣贤。jīn léi qiǎn yǐn suī gē wǔ,yù zhǔ gāo tán jǐn shèng xián。
不是春秋为冷学,借留何计及三年。bù shì chūn qiū wèi lěng xué,jiè liú hé jì jí sān nián。