古诗词

送曾尉赴汉初

吕陶

前年到官殊未久,君亦东来为我友。qián nián dào guān shū wèi jiǔ,jūn yì dōng lái wèi wǒ yǒu。
握手一笑万愁宽,平日语言期白首。wò shǒu yī xiào wàn chóu kuān,píng rì yǔ yán qī bái shǒu。
山深县僻庶事荒,虽植嘉苗半稂莠。shān shēn xiàn pì shù shì huāng,suī zhí jiā miáo bàn láng yǒu。
我无长术刬芽檗,坐见斯民颜甚厚。wǒ wú zhǎng shù chǎn yá bò,zuò jiàn sī mín yán shén hòu。
君有豪才生显家,未涉要津甘五斗。jūn yǒu háo cái shēng xiǎn jiā,wèi shè yào jīn gān wǔ dòu。
巳将客意同休戚,复视世途均好丑。sì jiāng kè yì tóng xiū qī,fù shì shì tú jūn hǎo chǒu。
咄嗟吾属皆壮年,当学古人所无苟。duō jiē wú shǔ jiē zhuàng nián,dāng xué gǔ rén suǒ wú gǒu。
劳生险易固多岐,未必功名垂不朽。láo shēng xiǎn yì gù duō qí,wèi bì gōng míng chuí bù xiǔ。
自知物理难揆量,惟励身规务恃守。zì zhī wù lǐ nán kuí liàng,wéi lì shēn guī wù shì shǒu。
丈夫实蕴四方志,方虔君命方趋走。zhàng fū shí yùn sì fāng zhì,fāng qián jūn mìng fāng qū zǒu。
崎岖一邑勿云远,赤子欢迎如父母。qí qū yī yì wù yún yuǎn,chì zi huān yíng rú fù mǔ。
铜梁春晚亦开花,猛驾归轩会文酒。tóng liáng chūn wǎn yì kāi huā,měng jià guī xuān huì wén jiǔ。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

游交城石壁寺二首

吕陶

山僧何事下山迎,步彻山腰到寺庭。shān sēng hé shì xià shān yíng,bù chè shān yāo dào sì tíng。
清梵一声沈夕籁,碧岚千幅展春屏。qīng fàn yī shēng shěn xī lài,bì lán qiān fú zhǎn chūn píng。
自惭缰锁非真赏,乍见林泉似独醒。zì cán jiāng suǒ fēi zhēn shǎng,zhà jiàn lín quán shì dú xǐng。
回首暮钟留恨处,断烟层霭倍青青。huí shǒu mù zhōng liú hèn chù,duàn yān céng ǎi bèi qīng qīng。

题信相院林亭

吕陶

深静禅门秋复春,不知门外是红尘。shēn jìng chán mén qiū fù chūn,bù zhī mén wài shì hóng chén。
满庭修竹有君子,终日好风如故人。mǎn tíng xiū zhú yǒu jūn zi,zhōng rì hǎo fēng rú gù rén。
曲径最宜巢翠羽,澄潭犹足养纤鳞。qū jìng zuì yí cháo cuì yǔ,chéng tán yóu zú yǎng xiān lín。
年年寓泊知闲味,每谢林泉作四邻。nián nián yù pō zhī xián wèi,měi xiè lín quán zuò sì lín。

按视麋枣堰次韵

吕陶

郊原气象欲迎春,祠下乔林秀色匀。jiāo yuán qì xiàng yù yíng chūn,cí xià qiáo lín xiù sè yún。
数里旧防能御患,二江流水不迷津。shù lǐ jiù fáng néng yù huàn,èr jiāng liú shuǐ bù mí jīn。
舆言此日蒙深利,惠政当时念远人。yú yán cǐ rì méng shēn lì,huì zhèng dāng shí niàn yuǎn rén。
公意勤勤议增筑,又逢贤杰继芳尘。gōng yì qín qín yì zēng zhù,yòu féng xián jié jì fāng chén。

麋枣道中

吕陶

藩政雍容虑在民,暂行千骑按江津。fān zhèng yōng róng lǜ zài mín,zàn xíng qiān qí àn jiāng jīn。
寒侵客袂逢轻雨,翠拂林梢觉浅春。hán qīn kè mèi féng qīng yǔ,cuì fú lín shāo jué qiǎn chūn。
极望风光迷绿野,纵吟怀抱脱红尘。jí wàng fēng guāng mí lǜ yě,zòng yín huái bào tuō hóng chén。
愿公改作刘公堰,留得嘉名谕蜀人。yuàn gōng gǎi zuò liú gōng yàn,liú dé jiā míng yù shǔ rén。

吕陶

游人何事种芳菲,试把庭松较盛衰。yóu rén hé shì zhǒng fāng fēi,shì bǎ tíng sōng jiào shèng shuāi。
得地不将天质改,有心惟与岁寒期。dé dì bù jiāng tiān zhì gǎi,yǒu xīn wéi yǔ suì hán qī。
一轩野色栽培后,十月霜华秀茂时。yī xuān yě sè zāi péi hòu,shí yuè shuāng huá xiù mào shí。
造化果能周及物,亦须千丈引乔枝。zào huà guǒ néng zhōu jí wù,yì xū qiān zhàng yǐn qiáo zhī。

遣兴

吕陶

每嗟无计远红尘,愿读仙书学养真。měi jiē wú jì yuǎn hóng chén,yuàn dú xiān shū xué yǎng zhēn。
收得寸心清似水,放教双鬓白于银。shōu dé cùn xīn qīng shì shuǐ,fàng jiào shuāng bìn bái yú yín。
功名见误回头晚,风物相惊满眼新。gōng míng jiàn wù huí tóu wǎn,fēng wù xiāng jīng mǎn yǎn xīn。
一卷黄庭有深趣,诵持聊以爱吾身。yī juǎn huáng tíng yǒu shēn qù,sòng chí liáo yǐ ài wú shēn。

和李宝文紫庭玉节花

吕陶

云枝玉蕊两难加,应是殊庭种此花。yún zhī yù ruǐ liǎng nán jiā,yīng shì shū tíng zhǒng cǐ huā。
地产有时呈秀异,仙标无意竞繁华。dì chǎn yǒu shí chéng xiù yì,xiān biāo wú yì jìng fán huá。
已持宝瑞传君命,更拥香幢送道家。yǐ chí bǎo ruì chuán jūn mìng,gèng yōng xiāng chuáng sòng dào jiā。
若预景文方物志,定先群卉赞祥葩。ruò yù jǐng wén fāng wù zhì,dìng xiān qún huì zàn xiáng pā。

送李宝文还朝

吕陶

使华西指主恩深,又见鳌头此镇临。shǐ huá xī zhǐ zhǔ ēn shēn,yòu jiàn áo tóu cǐ zhèn lín。
十载星霜皆化日,百城桃李尽秾阴。shí zài xīng shuāng jiē huà rì,bǎi chéng táo lǐ jǐn nóng yīn。
层霄自得翱翔路,止水难摇淡静心。céng xiāo zì dé áo xiáng lù,zhǐ shuǐ nán yáo dàn jìng xīn。
全蜀苍黔共倾耳,即闻和气入薰琴。quán shǔ cāng qián gòng qīng ěr,jí wén hé qì rù xūn qín。

古松馆

吕陶

大字新题重古松,标题不与众人同。dà zì xīn tí zhòng gǔ sōng,biāo tí bù yǔ zhòng rén tóng。
何年直干藏山驿,半夜寒声满道宫。hé nián zhí gàn cáng shān yì,bàn yè hán shēng mǎn dào gōng。
并秀雅宜云壑外,相逢最爱雪霜中。bìng xiù yǎ yí yún hè wài,xiāng féng zuì ài xuě shuāng zhōng。
秋深纵使乔林减,未许坚姿坠晚风。qiū shēn zòng shǐ qiáo lín jiǎn,wèi xǔ jiān zī zhuì wǎn fēng。

和郤仲辅开化寺三首

吕陶

寺在西山第几重,山僧相遇喜相容。sì zài xī shān dì jǐ zhòng,shān sēng xiāng yù xǐ xiāng róng。
寂无尘虑到禅室,瞥有秋声来野松。jì wú chén lǜ dào chán shì,piē yǒu qiū shēng lái yě sōng。
已恨夕阳催返辔,又过危磴听残钟。yǐ hèn xī yáng cuī fǎn pèi,yòu guò wēi dèng tīng cán zhōng。
烟霞更约他时望,未必高怀负翠峰。yān xiá gèng yuē tā shí wàng,wèi bì gāo huái fù cuì fēng。

和郤仲辅开化寺三首

吕陶

目前尘坌最重重,乍见名山喜动容。mù qián chén bèn zuì zhòng zhòng,zhà jiàn míng shān xǐ dòng róng。
选胜道装堪著屐,谈禅麈柄亦挥松。xuǎn shèng dào zhuāng kān zhù jī,tán chán zhǔ bǐng yì huī sōng。
千寻急欲攀秋径,十里犹闻击午钟。qiān xún jí yù pān qiū jìng,shí lǐ yóu wén jī wǔ zhōng。
下得峦林又牵俗,特书归恨寄晴峰。xià dé luán lín yòu qiān sú,tè shū guī hèn jì qíng fēng。

和郤仲辅开化寺三首

吕陶

烟岚深处几千重,难向丹青写物容。yān lán shēn chù jǐ qiān zhòng,nán xiàng dān qīng xiě wù róng。
层阁试凭窥百里,函经慵读倚双松。céng gé shì píng kuī bǎi lǐ,hán jīng yōng dú yǐ shuāng sōng。
乔林乍响因秋籁,栖鸟频惊为晚钟。qiáo lín zhà xiǎng yīn qiū lài,qī niǎo pín jīng wèi wǎn zhōng。
莫笑下山犹怅望,浪仙平昔爱三峰。mò xiào xià shān yóu chàng wàng,làng xiān píng xī ài sān fēng。

送钱端履归二曲

吕陶

君去金渊十五春,暂归翻是客中身。jūn qù jīn yuān shí wǔ chūn,zàn guī fān shì kè zhōng shēn。
千年丘垄胜当日,两世亲朋无几人。qiān nián qiū lǒng shèng dāng rì,liǎng shì qīn péng wú jǐ rén。
麈尾幸能销白昼,马蹄还厌踏红尘。zhǔ wěi xìng néng xiāo bái zhòu,mǎ tí hái yàn tà hóng chén。
锦衣会有重来约,应笑衰翁漉酒巾。jǐn yī huì yǒu zhòng lái yuē,yīng xiào shuāi wēng lù jiǔ jīn。

晚饮

吕陶

霁景宜将远眼看,绿阴垂地已春阑。jì jǐng yí jiāng yuǎn yǎn kàn,lǜ yīn chuí dì yǐ chūn lán。
山巅日出方乘暖,峡口风来又作寒。shān diān rì chū fāng chéng nuǎn,xiá kǒu fēng lái yòu zuò hán。
老去心情非往事,闲中谈笑有馀欢。lǎo qù xīn qíng fēi wǎng shì,xián zhōng tán xiào yǒu yú huān。
玉盘四照江如练,忍对澄辉不倚阑。yù pán sì zhào jiāng rú liàn,rěn duì chéng huī bù yǐ lán。

送文达甫赞善

吕陶

洪河一曲晋溪滨,自有馀波及四邻。hóng hé yī qū jìn xī bīn,zì yǒu yú bō jí sì lín。
循吏风声今慕昔,淡交情味故如新。xún lì fēng shēng jīn mù xī,dàn jiāo qíng wèi gù rú xīn。
江山极目登临远,岁月惊心聚散频。jiāng shān jí mù dēng lín yuǎn,suì yuè jīng xīn jù sàn pín。
无限名园费吟赏,化工偏与洛阳春。wú xiàn míng yuán fèi yín shǎng,huà gōng piān yǔ luò yáng chūn。