古诗词

用与可韵为湖亭杂兴十首

吕陶

有著在人为累,无营与物何功。yǒu zhù zài rén wèi lèi,wú yíng yǔ wù hé gōng。
只此也该至理,懒能更说真空。zhǐ cǐ yě gāi zhì lǐ,lǎn néng gèng shuō zhēn kōng。

吕陶

宋成都人,字元钧,号净德。仁宗皇祐间进士。神宗熙宁三年举制科,对策枚数王安石新法之过,出通判蜀州。哲宗元祐初,擢殿中侍御史,首上邪正之辨,劾新党蔡确、韩缜、张璪、章惇等。累迁中书舍人,进给事中。哲宗亲政,知陈州。坐元祐党夺职,责衡州居住。徽宗立,复集贤殿修撰、知梓州,致仕。有《净德集》。 吕陶的作品>>

猜您喜欢

初春三绝

吕陶

穷山幽谷几重深,一树东风散积阴。qióng shān yōu gǔ jǐ zhòng shēn,yī shù dōng fēng sàn jī yīn。
从此薄冰尤慎履,世途平日已寒心。cóng cǐ báo bīng yóu shèn lǚ,shì tú píng rì yǐ hán xīn。

和王定国二首

吕陶

三十年前愁送别,八千里外喜同归。sān shí nián qián chóu sòng bié,bā qiān lǐ wài xǐ tóng guī。
自甘衰叟锄新圃,未许高才恋旧矶。zì gān shuāi sǒu chú xīn pǔ,wèi xǔ gāo cái liàn jiù jī。

和王定国二首

吕陶

峡上相逢惟话道,湘中一笑又成诗。xiá shàng xiāng féng wéi huà dào,xiāng zhōng yī xiào yòu chéng shī。
竞将酬唱夸新句,不为穷愁减昔时。jìng jiāng chóu chàng kuā xīn jù,bù wèi qióng chóu jiǎn xī shí。

见嘉陵

吕陶

嘉陵江水泼蓝青,彻底澄光明鉴形。jiā líng jiāng shuǐ pō lán qīng,chè dǐ chéng guāng míng jiàn xíng。
一叶钓舟真自在,渔翁应是醉还醒。yī yè diào zhōu zhēn zì zài,yú wēng yīng shì zuì hái xǐng。

过剑关

吕陶

一别京华十七年,野情长是恋家山。yī bié jīng huá shí qī nián,yě qíng zhǎng shì liàn jiā shān。
谋身太拙真堪笑,头白重来度剑关。móu shēn tài zhuō zhēn kān xiào,tóu bái zhòng lái dù jiàn guān。

和初食嘉鱼

吕陶

子美尝夸丙穴鱼,天涯聊此试珍腴。zi měi cháng kuā bǐng xué yú,tiān yá liáo cǐ shì zhēn yú。
西风消息江南兴,未免樽前忆脍鲈。xī fēng xiāo xī jiāng nán xīng,wèi miǎn zūn qián yì kuài lú。

芙蓉

吕陶

剪取芳条便种成,只从秋后吐繁英。jiǎn qǔ fāng tiáo biàn zhǒng chéng,zhǐ cóng qiū hòu tǔ fán yīng。
清霜难拒红光减,仰视松筠浪得名。qīng shuāng nán jù hóng guāng jiǎn,yǎng shì sōng yún làng dé míng。

再咏芙蓉

吕陶

一夕西风一度开,不须人力为栽培。yī xī xī fēng yī dù kāi,bù xū rén lì wèi zāi péi。
化工何事存芽蘖,长与炎荒作瘴媒。huà gōng hé shì cún yá niè,zhǎng yǔ yán huāng zuò zhàng méi。

相台道中

吕陶

北道风霜老未谙,倦驱羸马亦骖驔。běi dào fēng shuāng lǎo wèi ān,juàn qū léi mǎ yì cān diàn。
此行谁信游沙漠,心逐晴云万里南。cǐ xíng shuí xìn yóu shā mò,xīn zhú qíng yún wàn lǐ nán。

雄州村落

吕陶

家家桑枣尽成林,场圃充盈院落深。jiā jiā sāng zǎo jǐn chéng lín,chǎng pǔ chōng yíng yuàn luò shēn。
九十馀年事耕凿,不知金革到如今。jiǔ shí yú nián shì gēng záo,bù zhī jīn gé dào rú jīn。

和行金堂峡思云顶

吕陶

山腰路转多临水,峡口天开又见山。shān yāo lù zhuǎn duō lín shuǐ,xiá kǒu tiān kāi yòu jiàn shān。
疑是庆云曾结盖,故留仙境在人间。yí shì qìng yún céng jié gài,gù liú xiān jìng zài rén jiān。

和春雪

吕陶

岁改春将半,春寒雪又飞。suì gǎi chūn jiāng bàn,chūn hán xuě yòu fēi。
积阴殊未散,生气一何微。jī yīn shū wèi sàn,shēng qì yī hé wēi。
忽坠千寻险,偏增百仞巍。hū zhuì qiān xún xiǎn,piān zēng bǎi rèn wēi。
密难沾暖席,冷易袭征衣。mì nán zhān nuǎn xí,lěng yì xí zhēng yī。
凭仗凄风助,迟留煦景归。píng zhàng qī fēng zhù,chí liú xù jǐng guī。
聚来难得势,消去乃知几。jù lái nán dé shì,xiāo qù nǎi zhī jǐ。
众喜匀萌润,私忧气候违。zhòng xǐ yún méng rùn,sī yōu qì hòu wéi。
方当乘太蔟,慎勿掩灵威。fāng dāng chéng tài cù,shèn wù yǎn líng wēi。
尺地惟书异,丰年可免饥。chǐ dì wéi shū yì,fēng nián kě miǎn jī。
持言问真宰,天道是耶非。chí yán wèn zhēn zǎi,tiān dào shì yé fēi。

再和初春微雪

吕陶

治有春阳感,和无月律差。zhì yǒu chūn yáng gǎn,hé wú yuè lǜ chà。
浓云方聚鹤,冻柳亦飘花。nóng yún fāng jù hè,dòng liǔ yì piāo huā。
瑞应来如响,群情喜溢涯。ruì yīng lái rú xiǎng,qún qíng xǐ yì yá。
纵观天势淡,俄失地形窊。zòng guān tiān shì dàn,é shī dì xíng wā。
素月交晖耀,狂风助击拿。sù yuè jiāo huī yào,kuáng fēng zhù jī ná。
一斑迷隐豹,三尺晦祥鸦。yī bān mí yǐn bào,sān chǐ huì xiáng yā。
塞上威尤凛,军中语敢哗。sāi shàng wēi yóu lǐn,jūn zhōng yǔ gǎn huā。
汉兵同被练,朔地讶吹沙。hàn bīng tóng bèi liàn,shuò dì yà chuī shā。
冷焰侵残燧,寒声入旧笳。lěng yàn qīn cán suì,hán shēng rù jiù jiā。
飞纨安用裂,种玉岂须畬。fēi wán ān yòng liè,zhǒng yù qǐ xū shē。
清洁山川景,微茫草木芽。qīng jié shān chuān jǐng,wēi máng cǎo mù yá。
垦田因泽及,望岁已心遐。kěn tián yīn zé jí,wàng suì yǐ xīn xiá。
共荷沾濡力,应忘旱歉嗟。gòng hé zhān rú lì,yīng wàng hàn qiàn jiē。
诗豪夜传卷,贺客晓趋衙。shī háo yè chuán juǎn,hè kè xiǎo qū yá。
渗漉元侯德,生成赤子家。shèn lù yuán hóu dé,shēng chéng chì zi jiā。
指期三日耜,拭目万箱车。zhǐ qī sān rì sì,shì mù wàn xiāng chē。
况赖深仁恤,会蠲重赋加。kuàng lài shēn rén xù,huì juān zhòng fù jiā。
愿赓称颂句,岂肯匿咬哇。yuàn gēng chēng sòng jù,qǐ kěn nì yǎo wa。

和喜雪

吕陶

向夕层云结,黎明漫漫飞。xiàng xī céng yún jié,lí míng màn màn fēi。
山川都变色,松竹倍生辉。shān chuān dōu biàn sè,sōng zhú bèi shēng huī。
共喜飘方密,翻忧落渐稀。gòng xǐ piāo fāng mì,fān yōu luò jiàn xī。
阴功施黑律,寒侯应璿玑。yīn gōng shī hēi lǜ,hán hóu yīng xuán jī。
右席延文客,先涂奉玉妃。yòu xí yán wén kè,xiān tú fèng yù fēi。
二仪清景混,四野远光围。èr yí qīng jǐng hùn,sì yě yuǎn guāng wéi。
爱日因藏照,狂飙间作威。ài rì yīn cáng zhào,kuáng biāo jiān zuò wēi。
三冬兹有得,一谷敢言饥。sān dōng zī yǒu dé,yī gǔ gǎn yán jī。
渴望于时久,华心在物微。kě wàng yú shí jiǔ,huá xīn zài wù wēi。
霈然蒙大润,化力少知归。pèi rán méng dà rùn,huà lì shǎo zhī guī。

和对雪

吕陶

严冬飞朔雪,此景望中嘉。yán dōng fēi shuò xuě,cǐ jǐng wàng zhōng jiā。
云暗垂天幕,江平压浪花。yún àn chuí tiān mù,jiāng píng yā làng huā。
翅寒低独雁,枝重折丛葭。chì hán dī dú yàn,zhī zhòng zhé cóng jiā。
冷甲穷边戍,凝烟野叟家。lěng jiǎ qióng biān shù,níng yān yě sǒu jiā。
聚来风有助,消去日难遮。jù lái fēng yǒu zhù,xiāo qù rì nán zhē。
炉暖频烘兽,杯浓不饮蛇。lú nuǎn pín hōng shòu,bēi nóng bù yǐn shé。
谢吟殊可爱,郢唱又何加。xiè yín shū kě ài,yǐng chàng yòu hé jiā。
好尽登临兴,搜题彻四遐。hǎo jǐn dēng lín xīng,sōu tí chè sì xiá。