古诗词

昭真宫

李光

造物閟灵境,灵山隐仙躅。zào wù bì líng jìng,líng shān yǐn xiān zhú。
丹成自飞升,何用驾鸾鹄。dān chéng zì fēi shēng,hé yòng jià luán gǔ。
举手金沙岭,片石聊寄足。jǔ shǒu jīn shā lǐng,piàn shí liáo jì zú。
至今锁烟扉,气象钟清淑。zhì jīn suǒ yān fēi,qì xiàng zhōng qīng shū。
井池丹药就,千载湛寒绿。jǐng chí dān yào jiù,qiān zài zhàn hán lǜ。
我来春雨馀,溢水涨幽谷。wǒ lái chūn yǔ yú,yì shuǐ zhǎng yōu gǔ。
琤琤落环佩,细细响琴筑。chēng chēng luò huán pèi,xì xì xiǎng qín zhù。
黄冠六七辈,一一道机熟。huáng guān liù qī bèi,yī yī dào jī shú。
余师本缁流,游走遍四渎。yú shī běn zī liú,yóu zǒu biàn sì dú。
初明大乘禅,锋辨谁敢触。chū míng dà chéng chán,fēng biàn shuí gǎn chù。
升堂猛虎跪,诸方狐鼠伏。shēng táng měng hǔ guì,zhū fāng hú shǔ fú。
晚乃思长生,师许隶宝箓。wǎn nǎi sī zhǎng shēng,shī xǔ lì bǎo lù。
时登玉虚殿,叨迎御舆服。shí dēng yù xū diàn,dāo yíng yù yú fú。
俯仰能几时,世事有反覆。fǔ yǎng néng jǐ shí,shì shì yǒu fǎn fù。
萧然坐空岩,复理旧松竹。xiāo rán zuò kōng yán,fù lǐ jiù sōng zhú。
却谈京洛梦,感慨气填腹。què tán jīng luò mèng,gǎn kǎi qì tián fù。
人生梦幻耳,何必苦拘束。rén shēng mèng huàn ěr,hé bì kǔ jū shù。
期师谢冠裳,复见真面目。qī shī xiè guān shang,fù jiàn zhēn miàn mù。
李光

李光

李光(1078年12月16日[1] —1159年4月22日),字泰发,一作字泰定,号转物老人。越州上虞(今浙江上虞东南)人。南宋名臣、文学家、词人,南宋四名臣之一,唐汝阳王李琎之后。徽宗崇宁五年(1106年)进士,调知开化县,移知常熟县。累官至参知政事,因与秦桧不合,出知绍兴府,改提举洞霄宫。绍兴十一年(1141年),贬藤州安置,后更贬至昌化军。秦桧死,内迁郴州。绍兴二十八年(1158年),复左朝奉大夫。绍兴二十九年(1159年),致仕,行至江州卒,年八十二。宋孝宗即位后,赠资政殿学士,赐谥庄简。有前后集三十卷,已佚。又有《椒亭小集》、《庄简集》等。 李光的作品>>

猜您喜欢

白莲

李光

白色莲花也自奇,亭亭水面半开时。bái sè lián huā yě zì qí,tíng tíng shuǐ miàn bàn kāi shí。
恰如西子新妆了,未把胭脂污玉肌。qià rú xī zi xīn zhuāng le,wèi bǎ yān zhī wū yù jī。

即事

李光

野性闲心不可鞿,归来况复故人稀。yě xìng xián xīn bù kě jī,guī lái kuàng fù gù rén xī。
三杯自可频招隐,一局何妨小合围。sān bēi zì kě pín zhāo yǐn,yī jú hé fáng xiǎo hé wéi。

元日

李光

径脱东风入律新,翠华移跸罢东巡。jìng tuō dōng fēng rù lǜ xīn,cuì huá yí bì bà dōng xún。
中原父老应遮道,要看君王玉座春。zhōng yuán fù lǎo yīng zhē dào,yào kàn jūn wáng yù zuò chūn。

元发弟携家避水于迎山阁且赋二小诗寄诸子勉次其韵

李光

襁负苍皇冒雨来,烹茶煎石暂相偎。qiǎng fù cāng huáng mào yǔ lái,pēng chá jiān shí zàn xiāng wēi。
南山况值秋天爽,卯酒时时自一杯。nán shān kuàng zhí qiū tiān shuǎng,mǎo jiǔ shí shí zì yī bēi。

元发弟携家避水于迎山阁且赋二小诗寄诸子勉次其韵

李光

忽惊落日转东隅,人意欣欣似跃鱼。hū jīng luò rì zhuǎn dōng yú,rén yì xīn xīn shì yuè yú。
泛宅同来真不恶,几家回首叹楼居。fàn zhái tóng lái zhēn bù è,jǐ jiā huí shǒu tàn lóu jū。

枕上

李光

晓日烘窗度隙尘,朝来光景属闲人。xiǎo rì hōng chuāng dù xì chén,cháo lái guāng jǐng shǔ xián rén。
有时被暖贪浓睡,客到门前且莫嗔。yǒu shí bèi nuǎn tān nóng shuì,kè dào mén qián qiě mò chēn。

水际看云

李光

曾陪鸳鹭缀清班,拂袖归来水石间。céng péi yuān lù zhuì qīng bān,fú xiù guī lái shuǐ shí jiān。
策杖岸巾聊徙倚,孤云何似此身闲。cè zhàng àn jīn liáo xǐ yǐ,gū yún hé shì cǐ shēn xián。

过上方一绝

李光

芒鞋筇杖强跻攀,示病维摩昼掩关。máng xié qióng zhàng qiáng jī pān,shì bìng wéi mó zhòu yǎn guān。
棋罢不知风破雨,却携炉铫过前山。qí bà bù zhī fēng pò yǔ,què xié lú diào guò qián shān。

再题百官步

李光

茅舍荆扉尚宛然,重来白首记当年。máo shě jīng fēi shàng wǎn rán,zhòng lái bái shǒu jì dāng nián。
几回倚杖沙头路,独立苍茫唤渡船。jǐ huí yǐ zhàng shā tóu lù,dú lì cāng máng huàn dù chuán。

李光

缨冠饱谷更知时,振羽阶除自在啼。yīng guān bǎo gǔ gèng zhī shí,zhèn yǔ jiē chú zì zài tí。
惊断幽窗五更梦,北风穿户月沉西。jīng duàn yōu chuāng wǔ gèng mèng,běi fēng chuān hù yuè chén xī。

夜宿东城有怀二首

李光

风送孤帆掠岸飞,篮舆十里漫追随。fēng sòng gū fān lüè àn fēi,lán yú shí lǐ màn zhuī suí。
夜深小市无灯火,雪月佳哉只自知。yè shēn xiǎo shì wú dēng huǒ,xuě yuè jiā zāi zhǐ zì zhī。

夜宿东城有怀二首

李光

半生香火庇琳宫,自怪年来出处同。bàn shēng xiāng huǒ bì lín gōng,zì guài nián lái chū chù tóng。
忧患只今尝已遍,颓然相对两衰翁。yōu huàn zhǐ jīn cháng yǐ biàn,tuí rán xiāng duì liǎng shuāi wēng。

次韵得之惠笋

李光

南山老竹引鞭长,采掇新萌绿玉香。nán shān lǎo zhú yǐn biān zhǎng,cǎi duō xīn méng lǜ yù xiāng。
已觉年来忘肉味,小铛深煎与君尝。yǐ jué nián lái wàng ròu wèi,xiǎo dāng shēn jiān yǔ jūn cháng。

雨中承厉吉老送芍药色微黄者尤奇戏成二小诗为谢

李光

残红剩紫辗车尘,雨浥丰肌浴太真。cán hóng shèng zǐ niǎn chē chén,yǔ yì fēng jī yù tài zhēn。
老眼年来超色界,定应辜负一枝春。lǎo yǎn nián lái chāo sè jiè,dìng yīng gū fù yī zhī chūn。

雨中承厉吉老送芍药色微黄者尤奇戏成二小诗为谢

李光

胜韵幽香敢自珍,静中风味见天真。shèng yùn yōu xiāng gǎn zì zhēn,jìng zhōng fēng wèi jiàn tiān zhēn。
乱红千点飘零尽,留得奇葩殿晚春。luàn hóng qiān diǎn piāo líng jǐn,liú dé qí pā diàn wǎn chūn。