古诗词

题李成山水

王安中

五日十日一水石,此言虽工盖其迹。wǔ rì shí rì yī shuǐ shí,cǐ yán suī gōng gài qí jì。
请看天地开辟初,岂铸日魂镕月魄。qǐng kàn tiān dì kāi pì chū,qǐ zhù rì hún róng yuè pò。
忽然而成随所遇,纳护风云元满肚。hū rán ér chéng suí suǒ yù,nà hù fēng yún yuán mǎn dù。
吐为千偈口澜翻,游戏法中同一趣。tǔ wèi qiān jì kǒu lán fān,yóu xì fǎ zhōng tóng yī qù。
李侯落笔风烟气,妙处欲回真宰意。lǐ hóu luò bǐ fēng yān qì,miào chù yù huí zhēn zǎi yì。
扁舟不动水粘天,落日孤明山若倚。biǎn zhōu bù dòng shuǐ zhān tiān,luò rì gū míng shān ruò yǐ。
断猿吟挂清枫林,涧松倒卧犹十寻。duàn yuán yín guà qīng fēng lín,jiàn sōng dào wò yóu shí xún。
白鸥似作终老计,浮云自在年何深。bái ōu shì zuò zhōng lǎo jì,fú yún zì zài nián hé shēn。
由来神品完天力,一抺江流吞万碛。yóu lái shén pǐn wán tiān lì,yī mèi jiāng liú tūn wàn qì。
寸量尺度但形摹,画史如山尔何得。cùn liàng chǐ dù dàn xíng mó,huà shǐ rú shān ěr hé dé。
贵人费尽千黄金,宝奁玉轴谁敢争。guì rén fèi jǐn qiān huáng jīn,bǎo lián yù zhóu shuí gǎn zhēng。
一声常卖落公手,世间得丧谁亏盈。yī shēng cháng mài luò gōng shǒu,shì jiān dé sàng shuí kuī yíng。
我生懒率更疏放,只有幼舆岩石相。wǒ shēng lǎn lǜ gèng shū fàng,zhǐ yǒu yòu yú yán shí xiāng。
它时真作画中人,傥辱书来问无恙。tā shí zhēn zuò huà zhōng rén,tǎng rǔ shū lái wèn wú yàng。

王安中

宋中山阳曲人,字履道,号初寮。哲宗元符三年进士。徽宗政和中,自秘书少监除中书舍人,擢御史中丞。以疏劾蔡京,迁翰林学士承旨。宣和元年,拜尚书右丞。三年,迁左丞。五年,授燕山府路宣抚使,知燕山府。辽降将郭药师同知府事,骄横跋扈,安中不能制,曲意奉之。召还,为大名府尹。钦宗靖康初,为言者所劾,累贬象州安置。善属文,尤工四六。有《初寮集》。 王安中的作品>>

猜您喜欢

题颜持约画四小景荔浦久阴

王安中

曾向荔支浦宿,林红间碧犹疑。céng xiàng lì zhī pǔ sù,lín hóng jiān bì yóu yí。
老矣少文欲卧,咄哉王赞何如。lǎo yǐ shǎo wén yù wò,duō zāi wáng zàn hé rú。

题颜持约画四小景桂岭秋晴

王安中

海市当寒可出,岳云正雨犹开。hǎi shì dāng hán kě chū,yuè yún zhèng yǔ yóu kāi。
故卷黄茅障尽,为飞碧玉簪来。gù juǎn huáng máo zhàng jǐn,wèi fēi bì yù zān lái。

题颜持约画四小景梅村欲晓

王安中

暗射霏霏逆鼻,荒鸡喔喔号村。àn shè fēi fēi nì bí,huāng jī ō ō hào cūn。
万里客行憀慄,玉颜破雾相温。wàn lǐ kè xíng liáo lì,yù yán pò wù xiāng wēn。
168«6789101112