古诗词

王摩诘钓鱼图

王安中

我本江湖人,市朝岂无心。wǒ běn jiāng hú rén,shì cháo qǐ wú xīn。
偶然堕世网,如鸟思长林。ǒu rán duò shì wǎng,rú niǎo sī zhǎng lín。
交亲岂不多,之子德我深。jiāo qīn qǐ bù duō,zhī zi dé wǒ shēn。
赐沐有馀闲,一马时相寻。cì mù yǒu yú xián,yī mǎ shí xiāng xún。
茅亭容膝耳,九衢可窥临。máo tíng róng xī ěr,jiǔ qú kě kuī lín。
挂壁出古图,惊笑靡自任。guà bì chū gǔ tú,jīng xiào mí zì rèn。
笔墨粗可识,佳处疑非今。bǐ mò cū kě shí,jiā chù yí fēi jīn。
佳哉王摩诘,风味我所钦。jiā zāi wáng mó jí,fēng wèi wǒ suǒ qīn。
自状钓鱼图,苇间相拿音。zì zhuàng diào yú tú,wěi jiān xiāng ná yīn。
有如渼波游,一杜挟两岑。yǒu rú měi bō yóu,yī dù xié liǎng cén。
坐令黄尘中,思落清江浔。zuò lìng huáng chén zhōng,sī luò qīng jiāng xún。
秦子诗思古,清新间雄沈。qín zi shī sī gǔ,qīng xīn jiān xióng shěn。
示我五字句,月杵鸣秋砧。shì wǒ wǔ zì jù,yuè chǔ míng qiū zhēn。
回杯劝摩诘,对画手自斟。huí bēi quàn mó jí,duì huà shǒu zì zhēn。
我羡子高趣,子聆我微箴。wǒ xiàn zi gāo qù,zi líng wǒ wēi zhēn。
譬如影与形,妙在同一阴。pì rú yǐng yǔ xíng,miào zài tóng yī yīn。
我时坐其旁,清风溢幽襟。wǒ shí zuò qí páng,qīng fēng yì yōu jīn。
归来步长廊,缺月户半侵。guī lái bù zhǎng láng,quē yuè hù bàn qīn。
丹青已过鸟,齿颊犹哦吟。dān qīng yǐ guò niǎo,chǐ jiá yóu ó yín。
烦公有声画,相我无弦琴。fán gōng yǒu shēng huà,xiāng wǒ wú xián qín。

王安中

宋中山阳曲人,字履道,号初寮。哲宗元符三年进士。徽宗政和中,自秘书少监除中书舍人,擢御史中丞。以疏劾蔡京,迁翰林学士承旨。宣和元年,拜尚书右丞。三年,迁左丞。五年,授燕山府路宣抚使,知燕山府。辽降将郭药师同知府事,骄横跋扈,安中不能制,曲意奉之。召还,为大名府尹。钦宗靖康初,为言者所劾,累贬象州安置。善属文,尤工四六。有《初寮集》。 王安中的作品>>

猜您喜欢

题颜持约画四小景荔浦久阴

王安中

曾向荔支浦宿,林红间碧犹疑。céng xiàng lì zhī pǔ sù,lín hóng jiān bì yóu yí。
老矣少文欲卧,咄哉王赞何如。lǎo yǐ shǎo wén yù wò,duō zāi wáng zàn hé rú。

题颜持约画四小景桂岭秋晴

王安中

海市当寒可出,岳云正雨犹开。hǎi shì dāng hán kě chū,yuè yún zhèng yǔ yóu kāi。
故卷黄茅障尽,为飞碧玉簪来。gù juǎn huáng máo zhàng jǐn,wèi fēi bì yù zān lái。

题颜持约画四小景梅村欲晓

王安中

暗射霏霏逆鼻,荒鸡喔喔号村。àn shè fēi fēi nì bí,huāng jī ō ō hào cūn。
万里客行憀慄,玉颜破雾相温。wàn lǐ kè xíng liáo lì,yù yán pò wù xiāng wēn。
168«6789101112