古诗词

隆兴甲申仲冬回自郡城宿龙泉寺遇雪

孙应时

乘兴登山寺,匆匆未暇归。chéng xīng dēng shān sì,cōng cōng wèi xiá guī。
偶逢天色变,忽见雪花飞。ǒu féng tiān sè biàn,hū jiàn xuě huā fēi。
佛屋浑迷瓦,僧房半掩扉。fú wū hún mí wǎ,sēng fáng bàn yǎn fēi。
坐看青嶂老,一笑透禅机。zuò kàn qīng zhàng lǎo,yī xiào tòu chán jī。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

雪中次甄云卿监簿韵

孙应时

屋头栖鹊夜深惊,羽卫琼仙下紫清。wū tóu qī què yè shēn jīng,yǔ wèi qióng xiān xià zǐ qīng。
群玉殿开香未暖,六花阵合战无声。qún yù diàn kāi xiāng wèi nuǎn,liù huā zhèn hé zhàn wú shēng。
难教小草呈新翠,可恨疏梅半落英。nán jiào xiǎo cǎo chéng xīn cuì,kě hèn shū méi bàn luò yīng。
卧病袁安自愁绝,履穿谁与问先生。wò bìng yuán ān zì chóu jué,lǚ chuān shuí yǔ wèn xiān shēng。

和甄云卿诗

孙应时

旰食延英责太平,小臣忧国思茫冥。gàn shí yán yīng zé tài píng,xiǎo chén yōu guó sī máng míng。
千秋鉴在开元录,十渐书留贞观屏。qiān qiū jiàn zài kāi yuán lù,shí jiàn shū liú zhēn guān píng。
莫笑戆愚如汲黯,无宁龌龊似陶青。mò xiào gàng yú rú jí àn,wú níng wò chuò shì táo qīng。
何时再见东都会,万国衣冠拱帝庭。hé shí zài jiàn dōng dōu huì,wàn guó yī guān gǒng dì tíng。

和甄云卿诗

孙应时

谁贪上党误长平,白日尘沙万里冥。shuí tān shàng dǎng wù zhǎng píng,bái rì chén shā wàn lǐ míng。
死骨不应雠未雪,哀歌长觉气如屏。sǐ gǔ bù yīng chóu wèi xuě,āi gē zhǎng jué qì rú píng。
经生未减公孙董,边将何如去病青。jīng shēng wèi jiǎn gōng sūn dǒng,biān jiāng hé rú qù bìng qīng。
安得君侯提八阵,春风犁遍漠南庭。ān dé jūn hóu tí bā zhèn,chūn fēng lí biàn mò nán tíng。

寄高司户

孙应时

一官何用落边州,索漠风烟两见秋。yī guān hé yòng luò biān zhōu,suǒ mò fēng yān liǎng jiàn qiū。
犹喜逢君结诗社,如何别我向糟丘。yóu xǐ féng jūn jié shī shè,rú hé bié wǒ xiàng zāo qiū。
高怀谁与论醒醉,杰句能无忆唱酬。gāo huái shuí yǔ lùn xǐng zuì,jié jù néng wú yì chàng chóu。
万里云开对明月,相思清兴满南楼。wàn lǐ yún kāi duì míng yuè,xiāng sī qīng xīng mǎn nán lóu。

送别袁公四诗

孙应时

几年静镇绝喧嚣,百吏承风服教条。jǐ nián jìng zhèn jué xuān xiāo,bǎi lì chéng fēng fú jiào tiáo。
惠养疲羸深保障,搜延英俊盛旌招。huì yǎng pí léi shēn bǎo zhàng,sōu yán yīng jùn shèng jīng zhāo。
忧先储粟千仓满,威詟边烽万里消。yōu xiān chǔ sù qiān cāng mǎn,wēi zhé biān fēng wàn lǐ xiāo。
已揭成规在藩屏,政须人望押班朝。yǐ jiē chéng guī zài fān píng,zhèng xū rén wàng yā bān cháo。

送别袁公四诗

孙应时

露门劝学首群公,石室还来复古风。lù mén quàn xué shǒu qún gōng,shí shì hái lái fù gǔ fēng。
垂世文章崔蔡右,济时勋业管萧中。chuí shì wén zhāng cuī cài yòu,jì shí xūn yè guǎn xiāo zhōng。
持平愿取乘舟势,纳约先看补衮功。chí píng yuàn qǔ chéng zhōu shì,nà yuē xiān kàn bǔ gǔn gōng。
力巩皇图知有道,先生心事与天通。lì gǒng huáng tú zhī yǒu dào,xiān shēng xīn shì yǔ tiān tōng。

送别袁公四诗

孙应时

绝代风流士骏奔,感公封植到孤根。jué dài fēng liú shì jùn bēn,gǎn gōng fēng zhí dào gū gēn。
云章假宠腾天路,宝画分辉照荜门。yún zhāng jiǎ chǒng téng tiān lù,bǎo huà fēn huī zhào bì mén。
末学有心期卒业,不材无地可酬恩。mò xué yǒu xīn qī zú yè,bù cái wú dì kě chóu ēn。
从今礼数千官隔,知复何时奉一樽。cóng jīn lǐ shù qiān guān gé,zhī fù hé shí fèng yī zūn。

送别袁公四诗

孙应时

南风一夜涨痕吹,江岫排空送衮衣。nán fēng yī yè zhǎng hén chuī,jiāng xiù pái kōng sòng gǔn yī。
万里直愁知己远,百年长恨此公稀。wàn lǐ zhí chóu zhī jǐ yuǎn,bǎi nián zhǎng hèn cǐ gōng xī。
眼看蜀柂沙边起,心逐吴云峡外飞。yǎn kàn shǔ yí shā biān qǐ,xīn zhú wú yún xiá wài fēi。
流水高山有殊遇,此生何地不瞻依。liú shuǐ gāo shān yǒu shū yù,cǐ shēng hé dì bù zhān yī。

爰亚夫自涪陵以小舟追路相送及予于枥木观下同至万州游岑公洞其归也作七言送之

孙应时

不辞一舸下三州,送我能为信宿留。bù cí yī gě xià sān zhōu,sòng wǒ néng wèi xìn sù liú。
腹有琅玕元自润,气兼熊豹不妨遒。fù yǒu láng gān yuán zì rùn,qì jiān xióng bào bù fáng qiú。
清尊近对江云湿,乌帽高寻洞卉秋。qīng zūn jìn duì jiāng yún shī,wū mào gāo xún dòng huì qiū。
莫负武夷当日语,几披尺素泪横流。mò fù wǔ yí dāng rì yǔ,jǐ pī chǐ sù lèi héng liú。

和真长送别

孙应时

吴市当年梅子真,不堪万里久辞亲。wú shì dāng nián méi zi zhēn,bù kān wàn lǐ jiǔ cí qīn。
故无分寸酬知己,尚有平生不负人。gù wú fēn cùn chóu zhī jǐ,shàng yǒu píng shēng bù fù rén。
锦里风光馀别恨,镜湖云水送闲身。jǐn lǐ fēng guāng yú bié hèn,jìng hú yún shuǐ sòng xián shēn。
感君恋恋勤相记,岁暮长途知苦辛。gǎn jūn liàn liàn qín xiāng jì,suì mù zhǎng tú zhī kǔ xīn。

著作李季章得阆守去国以书道别追寄四韵

孙应时

不将尘土望清华,珍重高情久更加。bù jiāng chén tǔ wàng qīng huá,zhēn zhòng gāo qíng jiǔ gèng jiā。
肯把书来话心曲,又从今去各天涯。kěn bǎ shū lái huà xīn qū,yòu cóng jīn qù gè tiān yá。
一麾可是君恩薄,百丈休怜江路赊。yī huī kě shì jūn ēn báo,bǎi zhàng xiū lián jiāng lù shē。
归见故人应一笑,为传消息报梅花。guī jiàn gù rén yīng yī xiào,wèi chuán xiāo xī bào méi huā。

和曾舜卿

孙应时

晚风吹散雨垂垂,一榻萧然枕独攲。wǎn fēng chuī sàn yǔ chuí chuí,yī tà xiāo rán zhěn dú qī。
秋燕悄如当去客,夜虫还是可怜时。qiū yàn qiāo rú dāng qù kè,yè chóng hái shì kě lián shí。
我怀松菊归难早,君趁莼鲈喜可知。wǒ huái sōng jú guī nán zǎo,jūn chèn chún lú xǐ kě zhī。
已叹曲高如白雪,更烦墨妙写乌丝。yǐ tàn qū gāo rú bái xuě,gèng fán mò miào xiě wū sī。

和简叔

孙应时

乳燕鸣鸠恼醉眠,起临芳草思芊绵。rǔ yàn míng jiū nǎo zuì mián,qǐ lín fāng cǎo sī qiān mián。
花残柳暗春归日,云薄风轻雨后天。huā cán liǔ àn chūn guī rì,yún báo fēng qīng yǔ hòu tiān。
酒户已缘愁顿减,诗坛宁复勇争先。jiǔ hù yǐ yuán chóu dùn jiǎn,shī tán níng fù yǒng zhēng xiān。
只因归老渔樵舍,不梦佳人玳瑁筵。zhǐ yīn guī lǎo yú qiáo shě,bù mèng jiā rén dài mào yán。

和答胡用之

孙应时

浪喜功名少壮时,发今种种更奚为。làng xǐ gōng míng shǎo zhuàng shí,fā jīn zhǒng zhǒng gèng xī wèi。
穷通信我心如铁,谤誉从渠口胜碑。qióng tōng xìn wǒ xīn rú tiě,bàng yù cóng qú kǒu shèng bēi。
息驾便应追靖节,弄弦宁复待钟期。xī jià biàn yīng zhuī jìng jié,nòng xián níng fù dài zhōng qī。
烛湖孤屿烟波上,他日重过细说诗。zhú hú gū yǔ yān bō shàng,tā rì zhòng guò xì shuō shī。

和答吴斗南赏木芙蓉见怀

孙应时

曾向荆州一笑同,淋漓江汉酒千钟。céng xiàng jīng zhōu yī xiào tóng,lín lí jiāng hàn jiǔ qiān zhōng。
夹城云盖迎珠履,满眼霜花照玉容。jiā chéng yún gài yíng zhū lǚ,mǎn yǎn shuāng huā zhào yù róng。
万里壮游前日事,十年此会几时重。wàn lǐ zhuàng yóu qián rì shì,shí nián cǐ huì jǐ shí zhòng。
忆君席上多新作,醉笔如飞纸不供。yì jūn xí shàng duō xīn zuò,zuì bǐ rú fēi zhǐ bù gōng。