古诗词

隆兴甲申仲冬回自郡城宿龙泉寺遇雪

孙应时

乘兴登山寺,匆匆未暇归。chéng xīng dēng shān sì,cōng cōng wèi xiá guī。
偶逢天色变,忽见雪花飞。ǒu féng tiān sè biàn,hū jiàn xuě huā fēi。
佛屋浑迷瓦,僧房半掩扉。fú wū hún mí wǎ,sēng fáng bàn yǎn fēi。
坐看青嶂老,一笑透禅机。zuò kàn qīng zhàng lǎo,yī xiào tòu chán jī。

孙应时

宋绍兴馀姚人,字季和,号烛湖居士。孙介子。师事陆九渊。孝宗淳熙二年进士。授黄岩尉,为常平使者朱熹所重,与定交。丘崇帅蜀,辟入制幕,尝策言吴曦将叛。徙知常熟,秩满,郡守以私恨诬其负仓粟三千斛而捃摭之,市民竟为代偿,守益怒,坐贬秩。宁宗开禧二年起判邵武军,未赴而卒。有《烛湖集》。 孙应时的作品>>

猜您喜欢

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

一年三送君,到家能几程。yī nián sān sòng jūn,dào jiā néng jǐ chéng。
白云耿我怀,更想啼孩婴。bái yún gěng wǒ huái,gèng xiǎng tí hái yīng。
过门道无恙,忧端幸少平。guò mén dào wú yàng,yōu duān xìng shǎo píng。
因之慰猿鹤,无为长怨声。yīn zhī wèi yuán hè,wú wèi zhǎng yuàn shēng。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

宇宙归一概,时势相重轻。yǔ zhòu guī yī gài,shí shì xiāng zhòng qīng。
人心太行山,我道如砥平。rén xīn tài xíng shān,wǒ dào rú dǐ píng。
沉吟百年事,俯仰万古情。chén yín bǎi nián shì,fǔ yǎng wàn gǔ qíng。
五穷未可送,鬼语方嚘嘤。wǔ qióng wèi kě sòng,guǐ yǔ fāng yōu yīng。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

倾城事行乐,春台日熙熙。qīng chéng shì xíng lè,chūn tái rì xī xī。
掩关独愁思,谁能赴幽期。yǎn guān dú chóu sī,shuí néng fù yōu qī。
故山隔湖海,浮云翳晴曦。gù shān gé hú hǎi,fú yún yì qíng xī。
由来武安客,岂复知魏其。yóu lái wǔ ān kè,qǐ fù zhī wèi qí。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

哲人重出处,外物非所荣。zhé rén zhòng chū chù,wài wù fēi suǒ róng。
凤饥不啄粟,鸿冥安可矰。fèng jī bù zhuó sù,hóng míng ān kě zēng。
早知屠羊肆,无所用三牲。zǎo zhī tú yáng sì,wú suǒ yòng sān shēng。
傥来亦傥去,不平何足鸣。tǎng lái yì tǎng qù,bù píng hé zú míng。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

岁寒松柏苍,波动金石止。suì hán sōng bǎi cāng,bō dòng jīn shí zhǐ。
物生不自别,有时正须此。wù shēng bù zì bié,yǒu shí zhèng xū cǐ。
真源在极致,空谈非实理。zhēn yuán zài jí zhì,kōng tán fēi shí lǐ。
玉汝其或成,造物恩大矣。yù rǔ qí huò chéng,zào wù ēn dà yǐ。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

弱龄抱微尚,实耻为身谋。ruò líng bào wēi shàng,shí chǐ wèi shēn móu。
颇依夷惠闲,不择赵魏优。pǒ yī yí huì xián,bù zé zhào wèi yōu。
意行忘坎阱,失脚复何尤。yì xíng wàng kǎn jǐng,shī jiǎo fù hé yóu。
但存斗升养,过此今无求。dàn cún dòu shēng yǎng,guò cǐ jīn wú qiú。

子宝东归以嘤其鸣矣求友声为韵作古诗七章宽予旅怀次其韵

孙应时

教不贵多言,小知非大受。jiào bù guì duō yán,xiǎo zhī fēi dà shòu。
力久有天得,海涵而地负。lì jiǔ yǒu tiān dé,hǎi hán ér dì fù。
少年今白发,谁与鞭其后。shǎo nián jīn bái fā,shuí yǔ biān qí hòu。
诗来读百过,君真吾畏友。shī lái dú bǎi guò,jūn zhēn wú wèi yǒu。

秋日程伯玉携诗见过次韵

孙应时

秋声入梧桐,落叶惊瓮牖。qiū shēng rù wú tóng,luò yè jīng wèng yǒu。
菊丛生细香,安排作重九。jú cóng shēng xì xiāng,ān pái zuò zhòng jiǔ。
幽子曳杖吟,蓬门独搔首。yōu zi yè zhàng yín,péng mén dú sāo shǒu。
故人惠然来,新诗出琼玖。gù rén huì rán lái,xīn shī chū qióng jiǔ。
欢言扫吾室,饾饤随所有。huān yán sǎo wú shì,dòu dìng suí suǒ yǒu。
高谈杂古今,疑义相可否。gāo tán zá gǔ jīn,yí yì xiāng kě fǒu。
当年醉翁意,固不在杯酒。dāng nián zuì wēng yì,gù bù zài bēi jiǔ。
人生等一梦,谅无金石寿。rén shēng děng yī mèng,liàng wú jīn shí shòu。
从渠豢钟鼎,未可薄藜糗。cóng qú huàn zhōng dǐng,wèi kě báo lí qiǔ。
斯须较荣枯,千载判妍丑。sī xū jiào róng kū,qiān zài pàn yán chǒu。
君侯文章家,世胄衣冠后。jūn hóu wén zhāng jiā,shì zhòu yī guān hòu。
何伤回宪贫,正是裘牧友。hé shāng huí xiàn pín,zhèng shì qiú mù yǒu。
俗子揶揄人,古道陵迟久。sú zi yé yú rén,gǔ dào líng chí jiǔ。
无劳问董龙,定是何鸡狗。wú láo wèn dǒng lóng,dìng shì hé jī gǒu。

和刘师文饮城西见怀

孙应时

刘侯元祐家,高标振流俗。liú hóu yuán yòu jiā,gāo biāo zhèn liú sú。
益州西门外,胜日事幽瞩。yì zhōu xī mén wài,shèng rì shì yōu zhǔ。
襟期得佳士,命驾不待促。jīn qī dé jiā shì,mìng jià bù dài cù。
壶觞傍水石,谈笑满林屋。hú shāng bàng shuǐ shí,tán xiào mǎn lín wū。
经行旧台苑,芜没长禾菽。jīng xíng jiù tái yuàn,wú méi zhǎng hé shū。
长吟何激烈,远思脱羁束。zhǎng yín hé jī liè,yuǎn sī tuō jī shù。
遥追七贤社,不负千钟渌。yáo zhuī qī xián shè,bù fù qiān zhōng lù。
诗囊寄同幕,足音到空谷。shī náng jì tóng mù,zú yīn dào kōng gǔ。
明月散昏埃,清风濯炎溽。míng yuè sàn hūn āi,qīng fēng zhuó yán rù。
壮游忆子美,感遇悲伯玉。zhuàng yóu yì zi měi,gǎn yù bēi bó yù。
功名垂耳骥,岁月长饥鹄。gōng míng chuí ěr jì,suì yuè zhǎng jī gǔ。
此事置勿言,时情斗蛮触。cǐ shì zhì wù yán,shí qíng dòu mán chù。

重答

孙应时

万古同山川,八方异风俗。wàn gǔ tóng shān chuān,bā fāng yì fēng sú。
男儿事弧矢,心目快一瞩。nán ér shì hú shǐ,xīn mù kuài yī zhǔ。
结交必名胜,旷怀无狭促。jié jiāo bì míng shèng,kuàng huái wú xiá cù。
昂昂千丈松,朗朗百间屋。áng áng qiān zhàng sōng,lǎng lǎng bǎi jiān wū。
彼富自钟鼎,我贫甘芋菽。bǐ fù zì zhōng dǐng,wǒ pín gān yù shū。
谁能工俯仰,未许相缚束。shuí néng gōng fǔ yǎng,wèi xǔ xiāng fù shù。
读书头欲白,对客樽无渌。dú shū tóu yù bái,duì kè zūn wú lù。
由来多此士,皎皎驹在谷。yóu lái duō cǐ shì,jiǎo jiǎo jū zài gǔ。
瞿唐候水齐,秋风祛暑溽。qú táng hòu shuǐ qí,qiū fēng qū shǔ rù。
归欤奉亲欢,羹丝鲙江玉。guī yú fèng qīn huān,gēng sī kuài jiāng yù。
青衫虽霜叶,已胜袍立鹄。qīng shān suī shuāng yè,yǐ shèng páo lì gǔ。
进退吾何疑,肯事羝羊触。jìn tuì wú hé yí,kěn shì dī yáng chù。

入剑门和少陵韵

孙应时

客还入剑门,纵览形势壮。kè hái rù jiàn mén,zòng lǎn xíng shì zhuàng。
两崖摩青天,石城岌相向。liǎng yá mó qīng tiān,shí chéng jí xiāng xiàng。
风云郁惨澹,神鬼见情状。fēng yún yù cǎn dàn,shén guǐ jiàn qíng zhuàng。
重关一何危,哀壑不可傍。zhòng guān yī hé wēi,āi hè bù kě bàng。
岩蹲虎豹怒,水落龙蛇放。yán dūn hǔ bào nù,shuǐ luò lóng shé fàng。
英雄意飞扬,行路色沮丧。yīng xióng yì fēi yáng,xíng lù sè jǔ sàng。
杀人古如麻,俯仰有馀怆。shā rén gǔ rú má,fǔ yǎng yǒu yú chuàng。
我游亦何事,哦诗神颇王。wǒ yóu yì hé shì,ó shī shén pǒ wáng。
杜陵千年句,角逐不得让。dù líng qiān nián jù,jiǎo zhú bù dé ràng。
过关一雨凉,浓绿出千嶂。guò guān yī yǔ liáng,nóng lǜ chū qiān zhàng。
独酌无与歌,怀人复怊怅。dú zhuó wú yǔ gē,huái rén fù chāo chàng。

石匮阁和少陵韵

孙应时

榴花开正红,杏子熟已赤。liú huā kāi zhèng hóng,xìng zi shú yǐ chì。
谽谺倚天嶂,戌削出水石。hān xiā yǐ tiān zhàng,xū xuē chū shuǐ shí。
小驿有幽意,江风满青壁。xiǎo yì yǒu yōu yì,jiāng fēng mǎn qīng bì。
悠然一杯酒,劳汝万里客。yōu rán yī bēi jiǔ,láo rǔ wàn lǐ kè。
长安此北去,古人多遗迹。zhǎng ān cǐ běi qù,gǔ rén duō yí jì。
萧条干戈后,俯仰关塞迫。xiāo tiáo gàn gē hòu,fǔ yǎng guān sāi pò。
宿师苦馈饷,诸将饱恩泽。sù shī kǔ kuì xiǎng,zhū jiāng bǎo ēn zé。
三叹复出门,危梯欲何适。sān tàn fù chū mén,wēi tī yù hé shì。

读士元传

孙应时

老贼狐鬼啸,汉鼎不复支。lǎo zéi hú guǐ xiào,hàn dǐng bù fù zhī。
再世益州牧,忍视宗国危。zài shì yì zhōu mù,rěn shì zōng guó wēi。
烈烈左将军,四海闻英姿。liè liè zuǒ jiāng jūn,sì hǎi wén yīng zī。
东北久荡析,西南天启之。dōng běi jiǔ dàng xī,xī nán tiān qǐ zhī。
建旗入涪城,有蜀非公谁。jiàn qí rù fú chéng,yǒu shǔ fēi gōng shuí。
檄璋送州印,我欲举义师。xí zhāng sòng zhōu yìn,wǒ yù jǔ yì shī。
鼠辈坐敛手,豪杰趋指麾。shǔ bèi zuò liǎn shǒu,háo jié qū zhǐ huī。
正尔岂不济,安用谲取为。zhèng ěr qǐ bù jì,ān yòng jué qǔ wèi。
孝直反覆士,献计乃所宜。xiào zhí fǎn fù shì,xiàn jì nǎi suǒ yí。
雏凤独何心,亦复喜出寄。chú fèng dú hé xīn,yì fù xǐ chū jì。
造次杯酒间,而欲生崄巘。zào cì bēi jiǔ jiān,ér yù shēng xiǎn yǎn。
平生大耳公,岂堪此瑕疵。píng shēng dà ěr gōng,qǐ kān cǐ xiá cī。
向来隆中语,荆益实素期。xiàng lái lóng zhōng yǔ,jīng yì shí sù qī。
惜不同兹役,次第观所施。xī bù tóng zī yì,cì dì guān suǒ shī。
士元早捐世,未必为汉悲。shì yuán zǎo juān shì,wèi bì wèi hàn bēi。
我诗订千古,当有神明知。wǒ shī dìng qiān gǔ,dāng yǒu shén míng zhī。

定军山叹

孙应时

仲达受巾帼,佐治来闭营。zhòng dá shòu jīn guó,zuǒ zhì lái bì yíng。
君看此情事,岂办吾孔明。jūn kàn cǐ qíng shì,qǐ bàn wú kǒng míng。
八阵有天威,千里无留行。bā zhèn yǒu tiān wēi,qiān lǐ wú liú xíng。
但度渭水去,贼势能不争。dàn dù wèi shuǐ qù,zéi shì néng bù zhēng。
便当截狼头,三辅即日平。biàn dāng jié láng tóu,sān fǔ jí rì píng。
连年计兹役,独坐粮运萦。lián nián jì zī yì,dú zuò liáng yùn yíng。
所以五丈原,驻军方杂耕。suǒ yǐ wǔ zhàng yuán,zhù jūn fāng zá gēng。
俶载维首夏,望望秋谷升。chù zài wéi shǒu xià,wàng wàng qiū gǔ shēng。
云何西风至,忽已落大星。yún hé xī fēng zhì,hū yǐ luò dà xīng。
痛哉万世功,于此丧垂成。tòng zāi wàn shì gōng,yú cǐ sàng chuí chéng。
炎精遂沦谢,王路终榛荆。yán jīng suì lún xiè,wáng lù zhōng zhēn jīng。
三马肆蹄啮,群雄迄纵横。sān mǎ sì tí niè,qún xióng qì zòng héng。
公乎少徐死,此祸何由生。gōng hū shǎo xú sǐ,cǐ huò hé yóu shēng。
天机定谁执,变化纷可惊。tiān jī dìng shuí zhí,biàn huà fēn kě jīng。
乔木定军山,空有身后名。qiáo mù dìng jūn shān,kōng yǒu shēn hòu míng。
世论复卤莽,呜咽志士情。shì lùn fù lǔ mǎng,wū yàn zhì shì qíng。
朗咏少陵诗,何诛陈寿评。lǎng yǒng shǎo líng shī,hé zhū chén shòu píng。

胜果僧舍与叶养源论武侯出处作数韵记之

孙应时

隆中躬耕归,抱膝咏梁父。lóng zhōng gōng gēng guī,bào xī yǒng liáng fù。
谁称此卧龙,名字震东土。shuí chēng cǐ wò lóng,míng zì zhèn dōng tǔ。
平生惟老庞,忘言各心许。píng shēng wéi lǎo páng,wàng yán gè xīn xǔ。
相从亦何为,誓不入州府。xiāng cóng yì hé wèi,shì bù rù zhōu fǔ。
敲门刘豫州,见我欲安语。qiāo mén liú yù zhōu,jiàn wǒ yù ān yǔ。
三来信勤恳,定非曹袁侣。sān lái xìn qín kěn,dìng fēi cáo yuán lǚ。
社稷高帝孙,此公更儒苦。shè jì gāo dì sūn,cǐ gōng gèng rú kǔ。
不辞为君起,死生不相负。bù cí wèi jūn qǐ,sǐ shēng bù xiāng fù。
呜呼豪杰士,所重在出处。wū hū háo jié shì,suǒ zhòng zài chū chù。
人言汉丞相,阿衡师尚父。rén yán hàn chéng xiāng,ā héng shī shàng fù。
纶巾拜遗像,英气凛千古。lún jīn bài yí xiàng,yīng qì lǐn qiān gǔ。
当时实少年,才二十四五。dāng shí shí shǎo nián,cái èr shí sì wǔ。
风云有时会,人物难浪与。fēng yún yǒu shí huì,rén wù nán làng yǔ。
诸贤诚慷慨,毋劳自夸诩。zhū xián chéng kāng kǎi,wú láo zì kuā xǔ。